Nói nào cho ngay phải tội!
Con xin phép thành hoàng!
Con vái chín phương trời!
Con vái mười phương đất!
Con vái luôn cả các cụ tiên sư, cố tổ!
Các cụ đã nghĩ ra các câu chuyện cổ tích, chuyện ngụ ngôn các thứ, để dạy bảo cho con cháu đời sau, con không hề có ý bôi bác truyện Tấm – Cám…
Bởi lẽ tính tình, phẩm hạnh của cô Tấm quá hay, hai mẹ con cô Cám, dẫu có bị con bóng gió gần xa, bôi bác cái thói trăng, gió là đúng rồi, chỉ tội cô Tấm có tên trong truyện, không lôi cô Tấm vào, nó không thành truyện, viết ra để độc giả gần xa giải trí tí thôi, mà thành ra con mang tội thất kính với các cụ, mong các cụ đánh chữ đại xá tha lỗi cho con nhờ ạ!
Nay, kính cẩn.
Phần 1
Hai mẹ con con cám rù rì to nhỏ, nghĩ kế hại cô Tấm dễ thương của chúng ta.
Chẳng là chúng nó nghe đâu loa của lính lệ loan báo rằng, hoàng tử muốn tìm mỹ nữ có đôi chân ngà ngọc, đi vừa chiếc giày thủy tinh, mà nàng đánh rơi, sau yến tiệc nhà vua chiêu đãi, cái gọi là mỹ nữ tài sắc vẹn toàn, ca hay, múa giỏi, dancing over night với hoàng tử suốt đêm. Khiến hoàng tử muốn đắm đuối chỉ vì nhan sắc thiên kiều, bá mị của nàng, nhưng nàng vẫn trẻ trung, lung linh, xinh đẹp mãi cho đến tận quá nửa đêm, nàng chợt bỏ chạy, đánh rơi cả chiếc giày thủy tinh, pha lê mong manh, dễ vỡ.
Chiếc giày, là nhân chứng còn sót lại, sau cái đêm dancing over night với hoàng tử.
Để tìm lại bóng sắc giai nhân đã chạy nhanh quá, nhanh đến nỗi hoàng tử đã mất hút bóng nàng, chỉ còn lại đây một chiếc giày lẻ loi, cô đơn mà nghe tan nát cả cõi lòng…
Vậy trong dân gian, bất kỳ giai nhân, mỹ nữ, ai có thể sỏ chân vào chiếc giày vừa y bàn chân.
Thì sẽ được hoàng tử chọn làm hôn thê chính thức.
Chuyện nó là như thế, mà trong lòng cứ miên man lo sợ, lo sợ rằng cô bé lọ lem là nàng Tấm, cứ y như là người đẹp trong tranh, bước ra thử giày và đắc cử.
Cứ phải nghĩ kế làm thế nào, cho cô Tấm nhà ta, không có cơ hội đi tham gia lễ hội thử giày, do nhà vua, vừa sai lính lệ đi mà loa rao khắp cùng đầu làng cuối xóm rằng, chị em ta hãy bảo nhau ra mà thử giày, kẻo phụ lòng mong đợi của nhà vua, hoàng hậu và hoàng tử:
Á cơ mà! Diệu kế gì!? Diệu kế gì để nàng Tấm dễ thương, tội nghiệp của chúng ta phải bỏ lỡ cơ hội ngàn năm có một này!?
Sau cùng, mẹ con con Cám hợp nhau, nghĩ ra quỷ kế…
– Oái, có rồi! Có thể làm chậm bước chân của cô Tấm, tìm đến lễ hội thử giày…
Chỉ cần lẻn trộn hai loại đậu vào với nhau, biểu nàng phải tiếp tục nhặt, phân loại đen ra đen, xanh ra xanh, y như quỷ kế lần trước, thế là ổn…
Ngay ấy mà, có thế mà nghĩ mãi không ra!
Quả nhiên…
Lễ hội thử giày ấy vắng mặt nàng…
Hai mẹ con con Cám tự tung, tự tác thử giày, và thế là đủ hết cả các mánh khóe giở ra, chung cuộc…
Cả hai mẹ con Cám, cùng đến diện kiến hoàng tử tại cung điện hoàng gia.