Phần 1
Buổi chiều cuối tuần tại phố thị phồn hoa, tôi đưa con gái với con trai và Trúc Ly đi dạo bằng chiếc xe ô tô bảy chỗ. Ở nơi thành phố hoa lệ này có rất nhiều phương tiện giao thông và người đi bộ thì tấp nập ven theo các ngõ ngách của phố phường, tôi thì bế con gái còn vợ tôi thì dắt dìu con trai khi mà tôi đã gửi xe ở một nơi gần đó. Ánh đèn đường kèm với ánh nắng lam hồng buổi chiều thật đẹp, những hàng cây xanh thấp nó uốn quanh theo những lối của người đi bộ được tạo hình con vật thật ngộ nghĩnh.
Chúng tôi đi dạo quanh một chút thì bầu trời trên cao cũng dần tối, và ánh đèn đường thì sáng rực rỡ lên men theo những bước đi của gia đình chúng tôi. Khi chúng tôi đi về thì bắt gặp một người thanh niên có vẻ tiều tụy, tôi thấy vậy thì mua cho người thanh niên đó một suất đồ ăn và kèm theo một suất bánh trái cây với nước giải khát lạnh. Trúc Ly nhìn tới nhìn lui một hồi thì cô ấy cầm tay tôi và nói thầm thì: “Anh à! Cậu ta là em bà con lối xóm…”. Vợ tôi nói tới lối xóm thì ngân nga kéo dài chữ ấy chứ không nói tiếp, tôi cũng không quan tâm lối xóm hay lối nhỏ gì, bởi vì tên này nhìn có vẻ bất cần đời, lỡ đâu nó đang phê ma túy thì sẽ nguy hiểm nên tôi không cho vợ tôi tới gần hắn.
Trúc Ly cứ ậm ừ trong miệng, mắt thì buồn hiu và nói câu: “Cậu ấy là con trai của ân nhân em nên em không muốn bỏ rơi…” thế là đi tới bên người thanh niên đó luôn. Tôi thấy vậy cũng đi theo và mới biết được gần, tên này mới vừa ra tù được hai tháng về tội sàm sỡ phụ nữ và trộm cắp tài sản, bởi vì tôi có hay xem thời sự nên biết sơ qua về nhân thân của tên này. Nói chuyện với hắn một chút thì vợ tôi lại đòi đem tên này về nhà chăm sóc vết thương, tôi nhất quyết không chịu, bởi vì cho tên này ở trong nhà thì hai đứa con tôi sẽ gặp nguy hiểm. Vợ tôi cứ cắn môi dưới kiểu tức giận tôi, rồi nói tôi cái đồ không biết thương người và giận tôi bỏ đi về một mình, hai đứa con của tôi nó còn nhỏ nhưng nó vẫn nói: “Ba ơi! Ba không có sai đâu! Với lại chị em bọn con không thích người lạ này ở trong nhà…”
Trúc Ly dùng dằng đi bộ về bỏ ba bố con tôi ở lại, cô ấy có tính nết hay hờn dỗi nên đón xe buýt về luôn. Tôi thấy tên này khuôn mặt trầy xước, chắc chắn do bị các đám cái bang khác tranh giành địa bàn nên nó đánh đấy mà. Nhìn khuôn mặt nó thì cũng tội nên tôi chở nó tới trạm y tế gần đó để kiểm tra sức khỏe, nhưng khi tôi trở nó tới nơi trạm y tế thì nó lại bỏ đi về, thậm chí còn chạy rất là khỏe nữa chứ? Con gái tôi nó cười khúc khích và trêu tôi: “Liu Liu… Ba bị họ dụ rồi! Liu Liu…”. Tôi nhìn theo các bước chạy của nó mà đầy khó hiểu? Tại sao nó lại không chịu khám sức khỏe? Tôi định quay về thì được một đồng chí công an Phường nói rằng, tên này đang hưởng án treo và bị giám sát theo dõi, bởi hắn không có người thân nào liên lạc được. Tôi thấy tội cho nó, nên mới bảo lãnh cho nó khỏi phải bị án treo, vì dù sao ba mẹ nó cũng là ân nhân của vợ tôi, Trúc Ly nói vậy chứ tôi cũng chưa xác thực được ngọn ngành…
Tôi mới gọi điện cho vợ tôi và nói tất cả những gì tôi đã làm cho cô ấy nghe, khi nghe xong thì cô ấy cười và bảo tôi hãy làm những gì tôi muốn. Trúc Ly vợ tôi nói câu này chẳng khác nào cho tôi án tử, bởi tôi có biết làm gì với tên này đâu, vả lại những nó thì tôi không có cảm tình, bởi con vật khi được giúp đỡ nó còn biết cảm ơn thế mà tên này nó vô tri vô giác không tình cảm. Nó còn hăm dọa con trai với con gái tôi, rồi nó đùa giỡn kiểu thiếu văn hóa. Tôi nghĩ thôi thì chiều lòng vợ chứ biết sao bây giờ, thế là tôi tạm thời mua cho nó một căn hộ tại vùng ngoại ô thành phố để cho nó cư ngụ mà làm lại cuộc đời, tôi cho nó đi học lái xe ô tô để làm tài xế cho vợ tôi đi lại sau này.
Cứ như vậy qua một thời gian thì nó cũng thi đỗ với kiến thức trung bình, và nó bắt đầu làm tài xế riêng cho vợ tôi, còn hai đứa con tôi thì tôi không cho nó đưa rước mà chính bản thân tôi làm nhiệm vụ này, bởi tôi không tin tưởng tên này, mặc dù vợ tôi có đề cập nhưng tôi thì nhất quyết không. Hôm nay, hai đứa con tôi đòi theo tôi đi về miền Tây nguyên, bởi con gái lớn thì nó nghỉ hè và con trai nhỏ thì sắp vào học lớp một. Con Nhớ, con gái tôi tựu trường tới thì con bé vào học lớp ba, còn bé Thương con trai tôi cũng vào lớp một. Theo lời đề nghị của chủ công ty thì tôi lên trên miền thượng một tuần lễ để công tác ở đó, đi theo ba bố con tôi thì có một cô nữ thư ký thực tập xinh đẹp là Hương Tuyết. Cô ấy là hoa khôi của trường Đại học Kinh tế thành phố, hiện đang là năm cuối sắp tốt nghiệp. Do có một lần tôi tình cờ gặp Hương Tuyết ở trường trong một cuộc thì mà ban giám hiệu nhà trường mời, bởi vì cứ hằng năm vào ngày sinh viên sắp tốt nghiệp thì nhà trường muốn mời đại diện các doanh nghiệp đến để tuyển nhân sự khi có đủ yếu tố, và cũng giảm bớt áp lực sinh viên ra trường đi cầm bằng mà xin việc hơn.
Tôi thấy ý tưởng này rất có ích, bởi ba bên, nhà trường, doanh nghiệp và sinh viên điều có lợi, thế nên tôi đã chọn Hương Tuyết vào làm thư ký riêng của tôi vào hai tháng trước. Đường lên Tây nguyên thì toàn đất đỏ, bụi thì mù mịt do đang thi công tuyến lộ nhựa. Tôi để hai đứa con tôi ngồi ở hàng ghế sau, còn Hương Tuyết thì ngồi hàng ghế trước ngang với ghế lái của tôi. Hương Tuyết nhìn tôi rồi mỉm cười quay xuống nhìn thằng Thương con Nhớ, rồi cô ấy lại quay lại nhìn vào khuôn mặt tôi mà thè lưỡi trêu chọc tôi: “Bố bố, con con lại dính chùm nhau không rời há…”. Tôi chỉ mỉm cười chừ chứ biết nói gì bây giờ, bởi nếu nói với Hương Tuyết không khéo sẽ bị hai đứa con tôi nghe thấy sẽ không hay, lúc đó chúng sẽ nghĩ rằng bố nó đi công tác chủ yếu đi cua gái thì chết toi luôn.
Ở nhà, Trúc Ly hay thích đi shopping đi siêu thị. Cô ấy cũng hay tới nhà của thằng Khánh để chuyện trò nói chuyện phiếm, cô ấy cũng bắt nó chở đi dạo phố và cứ thế xoay vần nó cũng cởi mở hơn với vợ tôi và dụ dỗ Trúc Ly vào quán vũ trường để nhảy nhót. Hai ngày đầu vợ tôi còn bỡ ngỡ và không chịu vô, nhưng ngày hôm sau thì cô ấy chịu vô vì nơi đây có thể có chỗ để cô ấy thích thể hiện bản thân mà từ mấy năm chung sống bên tôi làm vợ hiền dâu thảo. Buổi đầu thì nó cho vợ tôi uống rượu nhẹ, nhưng sau đó thì tăng dần và uống rượu mạnh đô hơn, nhảy nhót cũng nhiệt tình hơn. Chiếc váy trên người của vợ tôi cũng bon chen theo và từng ngày một váy cũng ngắn dần hơn, ngắn đến nổi thấy luôn cả chiếc quần lót bên trong.
Thằng Khánh nó thấy vợ tôi như vậy thì thích lắm, bởi Trúc Ly tuy có chồng và sinh hai con nhưng dáng ngon và đẹp nên nhìn sơ qua thì chẳng biết được là cô ấy đã có chồng và hai con. Do tôi thương vợ nên tôi không có vùi dập đời hoa tan nát, tôi luôn tỉ mỉ vun đắp bông hoa ấy bên cạnh tôi, nâng niu từng nụ họa như nâng niu trứng vậy. Trúc Ly uốn éo theo điệu nhạc sôi động, cô ấy nhảy nhót cực mạnh mặc dù trên trán của vợ tôi cũng đã lấm tấm những giọt mồ hôi mà không chịu dừng. Bởi vì thằng Khánh nó cho vợ tôi uống viên thuốc lắc nên mỗi khi bật nhạc là Trúc Ly cứ quay cuồng nhảy cẫng lên, cô ấy cũng không ý thức được bản thân mình đang làm gì cho tới một ngày…
Thằng Khánh nó gạ gẫm vợ tôi vào thứ ăn chơi thâu đêm suốt sáng không về nhà, nó chỉ đưa vợ tôi về nhà của nó chứ không phải là nhà của vợ chồng tôi. Người ta thì tờ mờ sáng thì lật đật đi làm còn vợ tôi với thằng Khánh thì mới đi chơi về à, nó đưa vợ tôi vào căn chung cư mà tôi đã mua cho nó, nó chở vợ tôi bằng chiếc xe ô tô là tôi cũng mua cho nó và cả kiến thức học hành để thi lấy giấy phép lái xe luôn. Trúc Ly thì mệt lả vì dư âm của thuốc lắc vẫn còn động lại nên thân người mềm nhũn, tóc tai thì rũ rượi, quần áo thì xộc xệch nhìn thấy tội quá.
Khi nó đưa vợ tôi đến được căn chung cư và dìu nhau vào trong ấy, nó để vợ tôi nằm ở ghế sô pha màu kem sữa mà tôi đã mua sắm hôm nọ, rồi nó để vợ tôi nằm đó và nó đi vào trong nhà vệ sinh. Trúc Ly nôn ọe ọe nhưng không có nôn ra ngoài, kiểu như nôn trào ngược vào trong vậy, bởi do uống rượu với thuốc lắc nhiều nên hiện tượng ấy mới xảy ra. Khi ánh sáng ngoài cửa sổ kính bắt đầu ửng sáng và dòng người tấp nập nhộn nhịp ở dưới đường, tiếng còi xe khi tham gia giao thông inh ỏi chói tai. Vợ tôi tuy không nghe những âm thanh đó, thấy dòng người nọ, nhưng cô ấy cũng tỉnh lại phần nào và thấy đây không phải căn nhà của mình, bởi vợ tôi nhìn thấy là nó lạ hoắc và đây chỉ là căn chung cư chứ không phải căn biệt thự mini của vợ chồng tôi gầy dựng mười mấy năm.
Trúc Ly vợ tôi biết đây không phải là nhà của mình thì lật đật ngồi dậy định đi về, nhưng mà vợ tôi lúc này thì không giống như nai tơ trong vườn cổ tích, bởi vườn cổ tích thì không có người thợ săn, còn hiện tại bây giờ thì vợ tôi là nai tơ kiểu món ngon bổ dưỡng của tên Khánh mà thôi. Vợ tôi bước đi từng bước uể oải ra cái cánh cửa lớn thì thắng Khánh nó từ trong nhà vệ sinh đi ra, nó níu giữ và nắm bàn tay của vợ tôi lại không cho về. Vợ tôi biết nó giữ cô ấy lại muốn làm gì và làm sao, nhưng cô ấy vẫn khôn khéo từ chối từ từ mong sao thằng Khánh nó nghĩ đến tôi chăm lo cho nó giấc ngủ miếng ăn thì không làm bậy với cô, tiếc là mọi việc vợ tôi nghĩ thì đã quá muộn màng rồi, bởi Trúc Ly hiện tại là món mồi ngon của nó và khiến nó thèm nhỏ dãi thì sao mà buông bỏ cho được khi không có tôi ở nhà. Vợ tôi biết mình gặp nguy hiểm và nó thực hiện kiểu “Mưa dầm thấm lâu” rất có hiệu quả, bởi khi vợ tôi dùng sức đẩy gạt tay nó ra thì cô ấy điên cuồng ú ớ…
Thằng Khánh nó biết mấy ngày qua nó đã làm gì cho vợ tôi say mê với thú ăn chơi, nên nó đi đến chỗ bộ dàn âm thanh và bật nhạc sôi động thì vợ tôi nhảy nhót điên cuồng cho dù sức khỏe thì đã yếu dần. Do dư âm của viên thuốc lắc quá mạnh, của màn đêm với ánh đèn vài giờ trước nên khiến vợ tôi gục ngã trước lối sống bệnh hoạn của tên này, nó khiến Trúc Ly từ một người vợ ngoan hiền dâu thảo nay bỗng trở nên sa đọa. Lối sống vợ tôi trở nên như vậy cũng một phần là lỗi do tôi quá thương yêu nên chiều chuộng góp phần làm hư cô ấy, bởi tôi không quyết liệt ngăn cản cô ấy đến với tên bà con lối xóm này của vợ tôi, tôi cũng không truy ra ngọn ngành là ba mẹ no1 giúp vợ tôi những gì mà sao Trúc Ly lại muốn cưu mang nó.
Khi vợ tôi nhảy nhót theo điệu nhạc sôi động và tiếng nhạc này nó cũng rất gợi dục, giai điệu giống như bản nhạc sexy mà các giới trẻ phương tây thường dùng trong các hộp đêm vũ trường. Vợ tôi càng nhảy thì cô ấy cũng từ từ cởi cả áo ra chỉ chừa duy nhất chiếc áo ngực bên trong, tiếp đến là chiếc váy ngắn cũn cỡn của Trúc Ly cũng theo bàn tay vợ tôi tuột ra khỏi đôi chân thon thả mỹ miều. Thằng Khánh thấy vợ tôi như vậy thì nó nứng quá nên đến bên cạnh ôm thân hình vợ tôi nhún nhảy cùng, nó lắc lư và uốn éo như con rắn với vợ tôi, nó xòe bàn tay ra xoa bóp cái bầu ngực căng tròn của cô ấy, rồi bàn tay của nó cũng di chuyển xuống háng vợ tôi mà mò mẫm cái bờ mu bướm nhô cao. Nó ôm vợ tôi từ phía sau, nó đưa con cu của nó hiện vẫn còn ở trong cái quần đùi ủi vào mông vợ tôi, rồi nó theo bản năng giống đực mà hẩy hẩy rồi nhấp nhấp vào cái đường rãnh của bờ Trúc Ly và thúc liên tục.
Khi thằng Khánh thấy vợ tôi mệt nhoài thì nó bế vợ tôi đi lại ghế sô pha, bởi nó biết vợ tôi đã chịu đèn rồi thì không còn ngăn cản vợ tôi có muốn về hay không nữa, nên nó đè vợ tôi nằm xuống dưới tấm da của ghế sô pha và nói vài lời ngon ngọt: “Hôm nay… em là của riêng anh…”. Vợ tôi nghe câu này thì giật bắn cả mình, bởi tên này bị ngáo đá hay sao mà ăn nói vô lễ như vậy. Nhưng mà người đời có câu: “Gái dâm ham chơi thì gặp trai dâm bệnh hoạn”. Câu nói đó âu cũng là hợp tính hợp tình, nó cũng rất phù hợp với vợ tôi trong bối cảnh hiện tại ngày hôm nay. Nó hung tợn hơn khi thấy vợ tôi ngắt nhéo ngón tay nó, rồi cắn ngón tay nó nữa, nên nó dùng sức trai trẻ mà giật mạnh chiếc áo ngực ra ngoài khỏi người vợ tôi. Khi bầu ngực căng mọng không còn áo ngực che chắn thì nó cúi xuống ngậm núm vú của Trúc Ly, rồi nó bú liếm và mút chùn chụt say sưa như trẻ thơ bú sữa mẹ.
Vợ tôi bây giờ quằn quại uốn éo và rên ưm ựm trong miệng, cô giật nảy người không phải phản đối mà là phối hợp theo cái cách bú liếm núm vú của nó, rồi cô ấy cũng choàng tay lên cổ nó ghì xuống bầu ngực của mình. Thằng Khánh nó thấy vậy thì mừng quá nên nói khẽ vào vành tai vợ tôi giọng ngọng nghịu trêu chọc: “Nhom… nhom… em nứng chịu hết nổi rồi hả…”. Nó muốn vợ tôi mãi nhớ đến nó và ghi dấu hình bóng xấu trai của nó hôm nay, nên nó ra sức bú liếm bầu ngực bên núm vú này rồi sang núm vú của bầu ngực bên nọ. Nó bú say sưa ở núm vú còn bàn tay ở không làm gì nên nó thò xuống bóp méo cái bờ mu bướm nhô cao của Trúc Ly. Khi nó bóp bên ngoài bờ mu rồi nó thò bàn tay vào trong bóp mu mu bướm tiếp xúc với làn da để mà kích thích nó, nó thò bàn tay vào bên trong được thì nó thấy bàn tay nó mát lạnh và không có trở ngại kiệu sột soạt bởi bờ mu bướm của vợ tôi nhẵn nhụi không có lông. Thằng Khánh thấy vậy thì nó dừng bú núm vú mà cúi xuống cởi cái quần lót của vợ tôi ra, bởi vì nó rất thích đàn bà con gái bướm không lông thì bú liếm rất là thích, nên nó nhanh chóng cởi quần lót của vợ tôi ra là y như rằng nó úp cái miệng của nó vô trong cái đường rãnh âm hộ mà liếm mút chùn chụt chùn chụt…
Trúc Ly lúc này thì rên rỉ ú ớ cuồng nhiệt bởi cái bú liếm ở rãnh âm hộ, nên cô ấy ghì đầu nó xuống sát dưới không cho nhấc đầu lên. Vợ tôi rên ưm ưm và ựm ờ trong miệng kèm theo lời nói: “Á Á A… Ôi sướng quá… ơ… sướng quá Khánh ơi… ưm… Ly chế… mất… Á…”.
Thằng Khánh nghe vợ tôi nói vậy thì miệt mài bú liếm âm hộ của vợ tôi, rồi nó thè lưỡi ra liếm mút cái hột le to bằng ngón tay của nó, sau đó nó đưa một cánh tay lên để bàn tay của nó bóp nắn cái bầu ngực to của Trúc Ly, còn bàn tay còn lại thì nó xoa bóp cái bờ mông ở phía dưới ghế sô pha. Bú liếm âm hộ một hồi thì nó cho một ngón tay của nó vào lỗ âm đạo hẹp và se khít của vợ tôi, sau đó nó móc ngón tay của nó lên và xoay xoay kiểu xoay chong chóng. Nó vừa móc ngoáy ngón tay trong lỗ âm đạo của vợ tôi và nó cũng áp miệng nó lên trên mồng đốc của vợ tôi mà bú liếm, nó cứ liếm nhom nhom rồi hôn chùn chụt trên cái bướm xinh xinh của Trúc Ly, rồi nó cũng tự cởi cái quần đùi và quần lót của nó ra rồi nhanh chóng đút con cu bé nhỏ của nó vào trong lỗ âm đạo đang ướt sũng của Trúc Ly.
Vợ tôi lúc này đang nứng tợn nhưng mà cô ấy cũng cảm thấy con cu này bé quá so với của tôi, nên cô ấy không hứng thú gì mấy với cái khúc thịt bé xíu và ngắn ngủn của thằng Khánh, thế là cô ấy mất dần hưng phấn. Thằng Khánh nó biết vậy nên nó mới rút con cu nhỏ và ngắn của nó ra, sau đó nó đút một con cu giả to và dài vào lỗ âm đạo của vợ tôi, nó vặn lên mức hết công suất thì con cu giả nó kêu loe ngoe… rồi nguây nguẩy ở trong lỗ âm đạo của vợ tôi từng hồi. Vợ tôi uốn éo vặn vẹo và hẩy hẩy cái mu bướm không sợi lông của mình lên không trung, cô ấy rên la: “Á Á Á… Ôi, sao nó nóng quá… á… nó cũng có gân nữa, ối… á… Khánh mau bôi gel bôi trơn vào con cu giả đi… á… thô ráp quá…”
Thằng Khánh nó không thèm nghe lời vợ tôi, nó không những không dùng gel bôi trơn thoa vào con cu giả mà nó còn tiếp sức ngoáy con cu ấy sâu vào trong tử cung của vợ tôi và làm cho vợ tôi rên la ới ời… Nó thấy nước từ trong lỗ âm đạo của vợ tôi chảy ra thì nói giọng cười cười với Trúc Ly: “Em ơi, âm đạo của em chảy nước nhờn quá trời thì bôi gel chi nữa… Ha ha…”
Vợ tôi xấu hổ lấy hai bàn tay che mặt lại nhưng miệng thì vẫn cứ rên rỉ “Á Á… A A…” trong miệng không hề ngớt, cô ấy cũng bắt đầu thấm mệt và nói nho nhỏ với nó: “A… Khánh mau đút cu vào âm đạo Ly đi… mau… nhanh lên… Á…”
Thằng Khánh lúc này cũng nứng quá và sắp xuất tinh, nên nó mới rút con cu giả ra và chạy lẹ vào trong phòng ngủ uống một viên thuốc chống xuất tinh sớm để làm tình với vợ tôi. Nó mới uống thuốc nên thuốc chưa ngấm vào và chưa có tác dụng, thế là khi nó mới đút con cu bé xíu của nó vô lỗ âm đạo của Trúc Ly thì phóng tình mất rồi. Vợ tôi thất vọng chửi thầm: “Cứ ngỡ ngoại tình sẽ được sung sướng… Nào ngờ gặp ngay cái thằng yếu sinh lý cơ chứ…”
Thằng Khánh xuất tinh xong thì mệt nhoài và nằm đè lên người vợ tôi, rồi nó cũng nói với vợ tôi rằng đừng nói chuyện này cho tôi biết. Vợ tôi nói với nó qua vành tai: “Bộ tôi điên hay sao mà nói cho chồng tôi biết về chuyện ngoại tình này cơ chứ… Haizz…”
Trúc Ly thấy nó xuất tinh xong nhưng không có cảm nhận gì nhiều, bởi dòng tinh dịch của nó ít quá và không nóng hổi bằng của tôi, thế nên vợ tôi bắt đầu nghĩ ngợi về tôi và từ từ xô hắn xuống dưới nền nhà, sau đó vợ tôi vào nhà tắm và mặc đồ vào rồi đi xuống đường đón xe buýt về nhà. Khi về nhà thì Trúc Ly nhìn thấy khung hình mà cô ấy với tôi chụp trên ngọn đồi của Đà Lạt cách nay hai năm, khi đó bé Thương con trai tôi vừa tròn bốn tuổi và bé Nhớ con gái tôi thì mới lên sáu. Bức hình này được tôi phóng to ra bằng với kích cỡ người thật, tôi thì cao 1m85 còn Trúc Ly thì 1m67. Trong khung hình thì tôi đang bế con gái con vợ tôi thì đang bế con trai, chúng tôi sống thuận hòa bên nhau từng ngần ấy năm không hề cãi vã dù là một chuyện nhỏ nhặt gì đi nữa vẫn tôn trọng quý mến yêu thương nhau. Vợ tôi bắt đầu khóc, những giọt lệ ấy nó đã khiến Trúc Ly dần dà suy nghĩ lại những chuyện mình đã trải mấy ngày qua và những gì hoen ố với bản thân mình nhẹ dạ cả tin lòng người, sau đó cô ấy ngủ thiếp đi trong cơn mộng mị…
Ở tại miền thượng, vùng Tây nguyên của Việt Nam ta, tôi với Hương Tuyết cùng với hai đứa con đi dạo quanh trên cung đường đất đỏ sắp tráng nhựa hoàn thành. Tôi với Hương Tuyết cũng đã chuyện trò những câu chuyện đời tư không liên quan gì tới chức danh hay công việc một lúc một nhiều hơn, chúng tôi cũng từng có những cái nhìn bỡ ngỡ kèm theo những cảm xúc của hai giới nam và nữ. Hương Tuyết nhỏ hơn tôi mười sáu tuổi, cô ấy hiện tại mới chỉ hai mươi hai tuổi thôi, và Hương Tuyết cũng vừa mới tốt nghiệp được một tháng nhưng mà tôi với cô ấy làm việc sát cánh cùng nhau hơn một năm rồi, bởi vì chính tôi là người nhận cô ấy làm thực tập khi Hương Tuyết đang trong năm cuối.
Ở vùng Tây nguyên núi rừng này, chúng tôi không ở trong khách sạn mà muốn trải nghiệm ở bản làng y như là đi du lịch vậy, tôi thấy đồng bào dân tộc miền núi họ rất chất phát thật thà, họ không hề bon chen đua đòi gì cả và điều đặc biệt là họ rất cởi mở và hiếu khách. Tôi thuê hai căn nhà kiểu nhà sàn hình giống cái nấm rơm, một căn thì ba bố con tôi và một căn thì cho Hương Tuyết. Nhưng mà Hương Tuyết không muốn ở một mình vì sợ nên tôi cho bé Nhớ con gái lớn của tôi ngủ cùng với cô ấy cho có bạn, còn tôi với bé Thương con trai tôi thì hai bố con ngủ cùng nhau.
Bốn người chúng tôi ở nơi vùng Tây nguyên này cũng được sáu ngày, theo như lịch trình công tác thì là bảy ngày, có nghĩa là ngày mốt chúng tôi sẽ quay trở lại thành phố với công ty. Buổi sáng sương nó vẫn còn đọng lại trên nhành lá và ánh dương hồng mọc từ phía đằng đông của biển đông từ từ ngoi lên trên vùng trời xa thăm thẳm. Tôi với Hương Tuyết thì dậy rất sớm để tập thể dục còn hai đứa nhỏ thì vẫn còn say giấc nồng, chúng tôi đi bộ cùng nhau, nắm lấy tay nhau và vừa đi vừa trò chuyện…