Phần 1
“KENG, thành công mở ra Gói Quà Sử Thi.”
Theo thanh âm thông báo vừa dứt, trong đầu Lạc Nam lại vang lên liên tục:
“KENG, chúc mừng ký chủ nhận được một lần chỉ định người đúc nên Chí Tôn Pháp Tướng phù hợp.”
“KENG, chúc mừng ký chủ nhận được một lần triệu hoán ngẫu nhiên thiên phú của Thiên Địa Sủng Nhi.”
“KENG, chúc mừng ký chủ nhận được một tấm Phá Tắc Phù.”
Lạc Nam rùng mình, trong mắt lóe lên sự hưng phấn.
Thu hoạch lớn a.
Bất kể là chỉ định người đúc nên Chí Tôn Pháp Tướng hay triệu hoán thiên phú ngẫu nhiên của Thiên Địa Sủng Nhi đều đã là hết sức bất phàm, không ngờ lại còn có thêm một tấm Phá Tắc Phù.
Nên biết rằng Phá Tắc Phù chính là loại Phù Chú có thể một lần phá vỡ quy tắc vốn có của thiên địa, lần trước Lạc Nam đã từng sử dụng Phá Tắc Phù để nguyền rủa chết tên trưởng lão sở hữu Quy Kiếm Tổ Phù của Bất Tử Tộc, nhờ vậy mới có thể tự mình luyện thành Quy Kiếm Tổ Phù.
Ngay cả sự bất tử của Bất Tử Tộc mà Phá Tắc Phù cũng có thể thay đổi, huống hồ là những việc khác, nói không chừng tương lai tấm phù chú này sẽ mang đến hiệu quả đặc biệt nào đó.
“Không tệ…” Lạc Nam tâm tình thoải mái, hướng tất cả nữ nhân phất tay:
“Các nàng cũng ngồi xuống đi, bắt đầu đãi tiệc.”
“Đãi tiệc?” Một đám mỹ nhân hai mặt nhìn nhau, không hiểu vì sao tên này lại đột ngột cao hứng như vậy.
Bất quá các nàng không dám trái lệnh Cung Chủ, liền nhanh chóng dọn ra bàn ghế, nghiêm trang ngồi xuống.
Lạc Nam quét mắt nhìn quanh một vòng, hướng hai vị thiếu nữ thanh tú khả ái, như hoa như ngọc lên tiếng:
“Xảo Xảo, Đồng Đồng… bổn cung có nhiệm vụ giao cho hai nàng.”
“Xin cung chủ phân phó.” Hai thiếu nữ bước ra cung kính chắp tay.
“Cũng không có gì, hai nàng đều là Trù Sư của Đông Hoa Cung, vậy nên ta muốn giao cho các nàng chế biến món ăn.” Lạc Nam ôn hòa nói, từ trong Linh Giới Châu lấy ra vài khối thịt to lớn.
OÀNH.
Ngay lập tức, một luồng sức mạnh lan tràn khắp toàn trường, nhìn mấy khối thịt đỏ rực nhưng lại ẩn chứa năng lượng cường đại, một đám mỹ nhân nhất thời tròn xoe mắt.
“Đây chính là thịt của yêu thú cấp Chí Tôn, ẩn chứa cả Long Khí của Long Tộc cường giả.” Lạc Nam cười khà khà:
“Chiêu đãi các nàng không tệ chứ hả?”
“Thịt của Yêu Thú cấp Chí Tôn?” Chúng mỹ hoài nghi mình nghe lầm.
Trời ạ, các nàng ở đây đều chưa có ai đạt đến cấp độ Chí Tôn, trong lòng đối với Chí Tôn có sự kính ngưỡng nhất định, đùng một cái muốn các nàng ăn thịt của Yêu Thú Chí Tôn, rõ ràng vượt xa mạch suy nghĩ của các nàng rồi.
“Thật là thịt yêu thú Chí Tôn…” Vân Duyên tròn xoe mắt nói:
“Hơn nữa ta cũng cảm nhận được Long Khí dồi dào.”
Ngay cả nàng là công chúa của Trụ Việt Tông cũng chưa được ăn qua loại thịt cao cấp như thế nha.
“Không sai, đây đích thị là thịt Chí Tôn yêu tộc cường giả.” Cốt Nữ cũng lên tiếng xác nhận, nàng có nằm mơ cũng không nghĩ một Yêu Thánh Đế như mình có ngày được thưởng thức thịt của yêu thú còn cao cấp hơn cả mình.
“Còn chờ gì nữa?” Lạc Nam nhìn Xảo Xảo và Đồng Đồng khích lệ:
“Mau nấu nướng đi!”
“Cái này…” Xảo Xảo và Đồng Đồng kinh sợ đến ngây người, đôi tay thậm chí có chút run rẩy, các nàng chưa từng đụng vào nguyên liệu cao cấp như thế a.
Yêu Thú Chí Tôn có thể hắt xì chết các nàng, tưởng tượng tự tay nấu nướng thịt của nó, thật sự là thử thách to lớn.
“Hừ, thân là thành viên của Đông Hoa Cung ngày sau quân lâm thiên hạ, chẳng lẽ chỉ có vài khối thịt cũng khiến các nàng sợ hãi sao?” Lạc Nam bất mãn nói:
“Đừng để ta thất vọng.”
Xảo Xảo cùng Đồng Đồng liếc mắt nhìn nhau, lấy hết can đảm gật mạnh đầu, bắt tay vào việc.
Toàn bộ Đông Hoa Cung tĩnh lặng đến cực điểm, từng đôi mắt đẹp chờ mong nhìn Xảo Xảo và Đồng Đồng, nghĩ đến sắp được nếm lấy thịt Yêu Thú cấp Chí Tôn, các nàng đã âm thầm phấn khởi.
Nhưng mọi thứ vẫn chưa dừng lại ở đó, chỉ nghe Lạc Nam nói rằng:
“Trong lúc chờ đợi, làm một tí món khai vị nào.”
Chỉ thấy hắn không ngừng phất tay, từng viên trái cây đỏ rực chín mộng mang theo hương thơm ngào ngạt lan tỏa khắp bốn phương tám hướng, bay đến trên bàn, nằm gọn ở trước mặt từng vị mỹ nhân, không thừa không thiếu, mỗi người đều có phần của riêng mình.
“Đây là…” Lê Sa nghi hoặc nhìn chăm chú trái cây, chỉ ngửi một hơi đã thấy lực lượng của mình rõ ràng dao động tăng lên một thoáng.
“Bàn Đào Quả, làm sao có thể?” Vân Duyên kinh hô thành tiếng.
“Cái gì?” Chúng mỹ đứng bật người lên, vừa rồi còn kinh ngạc vì thịt Chí Tôn Yêu Thú thì nay lại một lần nữa choáng váng.
“Không cần kinh ngạc, ngoài Bàn Đào Quả còn có Thăng Hoa Đan đã được cải tiến, sẽ giúp các nàng gia tăng 15000 năm đạo hạnh.” Lạc Nam cực kỳ hưởng thụ biểu hiện của các mỹ nhân, ra vẻ tùy ý hỏi:
“Thế nào? Quà ra mắt này có đủ hài lòng?”
“Cái này…” Tất cả mỹ nhân không biết nên nói cái gì cho phải, rung động trong lòng vẫn không sao áp chế được.
80 vị nữ đệ tử đã dùng ánh mắt sùng bái lấp lánh ánh sao xem lấy nam nhân, mà ngay cả Lôi Nữ, Cốt Nữ, Lê Sa đám người trong lòng cũng dâng lên một ý niệm:
“Đông Hoa Cung cần nam nhân này mà không phải hắn cần đến Đông Hoa Cung.”
Nội tình của Lạc Nam thật sự quá mức kinh khủng, so với biểu hiện của hắn… các nàng cảm thấy Đông Hoa Cung có chút nghèo nha.
“Đừng sùng bái bổn cung, bổn cung chính là truyền thuyết.” Lạc Nam kiêu ngạo hất cằm.
Lúc này chúng nữ vô thức gật đầu tán thành, các nàng không hoài nghi lời của hắn.
Ngay cả Vân Duyên muốn mở miệng phản bác một câu nhưng cũng chẳng biết nên làm thế nào.
So với quà ra mắt của Lạc Nam, đường đường là Trụ Việt Công Chúa như nàng lại chưa có biểu hiện gì.
Thật ra nàng cũng có những thứ quý giá, nhưng số lượng lại không nhiều đến mức đủ tặng cho tất cả nữ đệ tử a.
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, vốn hắn còn định lấy ra Bất Tử Dịch Thủy trang bị cho mỗi người một bình, Tre Cổ Việt cho mỗi người một nhánh…
Nhưng tình hình hiện tại sợ rằng tiếp tục lấy ra sẽ khiến chúng mỹ hoài nghi nhân sinh, vì vậy tạm thời giữ lại, chờ ngày sau lại đến.
“Thiếp thân đại diện tất cả các tỷ muội cảm tạ sự rộng lượng của cung chủ.” Một mỹ nhân mặc áo trắng như tuyết, nhan sắc tịnh lệ như sương, bên hông treo lấy một thanh quạt xếp ôn nhu đứng lên.
Lạc Nam nhận ra mỹ nhân này, trước đó nàng là đại sư tỷ của Đông Hoa Cung, hiện tại chính là Bỉ Ngạn Nữ đứng đầu, phương danh là Nhan Tĩnh, tu vi Thánh Đế Viên Mãn.
Hắn nghiêm nghị nói: “Không có sư phụ sẽ không có Lạc Nam ngày hôm nay, Đông Hoa Cung là nhà của sư phụ đồng nghĩa với nhà của ta, mà đã là người một nhà thì không cần khách khí.”
Chúng mỹ trong lòng ấm áp, Cung Chủ trước đây quả thật đã không nhìn lầm người a.
Mà lúc này, mùi thịt khó cưỡng đã lan tràn vào trong mũi đám người, Xảo Xảo và Đồng Đồng không làm tất cả thất vọng.
Lạc Nam ngó sang, chỉ thấy các nàng đã chế biến xong mấy khối thịt lớn, bày biện ra dĩa cực kỳ hợp mắt.
Khiến hắn hài lòng chính là hai nàng đã thể hiện ra vai trò xuất sắc của Trù Sư, đó là làm giảm đi tất cả sự táo bạo vốn có trong thịt Yêu Thú Chí Tôn, để người tu vi thấp ăn vào cũng không bị ảnh hưởng, ngược lại còn thu được lợi ích tối đa.
“Tốt lắm, Xảo Xảo và Đồng Đồng cũng ngồi vào bàn đi, đừng quên dùng Bàn Đào Quả.” Lạc Nam cũng thèm ăn lắm rồi, sau một trận chiến căng thẳng hắn muốn được no nê một bữa.
Đương nhiên hắn cũng không quên mấy thê tử của mình, gọi các nàng từ trong Linh Giới Châu đi ra, giới thiệu lẫn nhau giữa mọi người một phen.
Tuy rằng tất cả đều là mỹ nhân, nhưng khi nhìn thấy mấy vị Cung Chủ Phu Nhân, Đông Hoa Cung phải kinh diễm một phen.
Đặc biệt nhất là Lạc Tư Tình và Tiểu Noãn hai mỹ nhân một lớn một nhỏ càng là kinh động toàn trường.
Lần đầu tiên Đông Hoa Cung có cảm giác đã tìm thấy người có nhan sắc sánh ngang Đông Hoa Chí Tôn, không ai khác chính là Lạc Tư Tình.
“Ăn đi, làm quen từ từ tính.”
Sợ chúng nữ ngại ngùng, Lạc Nam trực tiếp làm mẫu cúi đầu ăn như hổ đói.
“Khanh khách.”
Mấy mỹ nhân nhịn không được cười duyên, cảm thấy thoải mái tự nhiên hơn rất nhiều, tinh tế nhấm nháp tài nguyên cao cấp.
“Tỷ tỷ không ngại đâu.” Ngọc Phù Dung may mắn vì mình có lộc ăn, cũng bắt đầu ưu nhã thưởng thức.
Nguyên Khí bốn phương tám hướng điên cuồng tiến vào quảng trường, cuồn cuộn được dung nạp vào cơ thể các mỹ nhân.
Tài nguyên cao cấp có giá của tài nguyên cao cấp.
Tu vi bách mỹ đồng loạt tăng tiến vượt trội.
Các đệ tử Thánh Vương, Thánh Hoàng gia tăng vài tiểu cảnh giới là chuyện bình thường.
Thánh Đế gia tăng một tiểu cảnh giới.
Không ít người đang kẹt ở bình cảnh trực tiếp đột phá dễ dàng chưa từng có.
Mà ngay cả Thánh Đế tối đỉnh như vài người Lê Sa, Cốt Nữ cũng cảm nhận được căn cơ của mình vững vàng hơn rất nhiều, cách Chí Tôn ngày càng gần hơn.
Chỉ một bữa ăn, cả thế lực tiến bộ.
Đương nhiên nói là ăn, thực chất chính là tu luyện.
Không phải ai cũng yêu nghiệt như Lạc Nam có thể ăn vào là tiêu thụ ngay lập tức, chúng nữ sau khi tiếp nhận cổ lực lượng khổng lồ đi vào cơ thể đều nghiêm chỉnh khoanh chân xếp bằng, tiến vào trạng thái bế quan.
Trong lúc nhất thời, toàn trường tĩnh lặng đến cực điểm, chỉ có mùi hương từ ngọc thể của các mỹ nhân lan tỏa khắp nơi.
Có hai người không tham dự.
Chính là Tiểu Hoa và Lôi Nữ.
Tiểu Hoa là khí linh, đương nhiên không thể ăn uống.
Lôi Nữ là Vĩnh Hằng Thuộc Tính, nàng cũng không có nhu cầu đối với mấy thứ tài nguyên kia.
“Các nàng đã sẵn sàng?” Lạc Nam lau sạch miệng, nghiêm túc nhìn hai nàng.
“Đã.” Tiểu Hoa cùng Lôi Nữ gật đầu nhìn hắn.
Xem biểu hiện của nam nhân này từ đầu đến cuối, các nàng không còn dị nghị gì nữa.
“Tiểu Hoa đến đây.” Lạc Nam vỗ vỗ đùi.
Tiểu Hoa nhảy lên ngồi vào lòng hắn, ngoan ngoãn yêu kiều gọi: “Cung chủ ca ca, giúp đỡ lẫn nhau a.”
“Đương nhiên rồi.” Lạc Nam ôn nhu nói, một giọt máu liền nhỏ lên giữa mi tâm của nàng.
Tiểu Hoa nhắm mắt tiếp nhận.
Quá trình nhận chủ không có gì phức tạp, Lạc Nam đã cảm giác được mình có mối liên hệ mật thiết với Đông Hoa Cung, tất cả thông tin tiến vào trong đầu hắn.
Quả thật Chí Bảo chỉ phát huy tối đa khả năng khi có được chủ nhân thích hợp.
Đông Hoa Cung không đơn giản như những gì mà Tiểu Hoa biểu hiện trong trận chiến trước đó, nó có những công năng khác cần đến Lạc Nam điều động mới có thể triển khai, từ đó phát huy tối đa sức mạnh.
Đông Hoa Cung có thể na di một khoảng không gian, tuy rằng mỗi lần như thế sẽ tiêu tốn rất nhiều Nguyên Thạch nhưng so với Bá Vũ Điện tiết kiệm thời gian hơn.
Đông Hoa Cung có khả năng tích tụ Nguyên Khí nồng đậm gấp vạn lần so với hoàn cảnh bên ngoài.
Ở bên trong Đông Hoa Cung, tốc độ tu luyện của người sở hữu Thiên Văn Quy Hoa Quyết và Lập Hoa Hồn Nguyên Quyết nhanh hơn gấp mười lần.
Vạn Hoa Trận của Đông Hoa Cung có thể kết hợp với Thiên Văn Quy Hoa Quyết tăng cường tính công phá.
Đông Hoa Cung cũng có thể thu nhỏ đến mức cường giả Chí Tôn không thể tìm thấy nếu không có phương pháp đặc biệt.
Lạc Nam âm thầm hài lòng, Đông Hoa Cung là Chí Bảo hoàn hảo để phát triển và gây dựng thế lực, điều này không thể bàn cãi.
Hắn hướng mắt nhìn sang Lôi Nữ, chỉ nghe nàng lên tiếng: “Giữ lại linh trí cho ta nhé!”
Lạc Nam đứng lên nắm lấy tay nàng, chân thành nói: “Thật vinh hạnh cho ta khi có được nàng, cũng thật biết ơn sư phụ.”
Ánh mắt Lôi Nữ dịu dàng: “Thiếp gọi Vô Ảnh Thiên Lôi!”
“Tên rất hay.” Lạc Nam nở nụ cười khen ngợi, bởi vì cái tên Lôi Nữ của nàng là do Đông Hoa Chí Tôn ban tặng, hắn sẽ không thay đổi thành Lôi Nhi làm gì.
Lôi Nữ hít sâu một hơi, thân thể chậm rãi hóa thành vô vàn Lôi Thuộc Tính tinh khiết đến cực điểm dung nhập vào cơ thể Lạc Nam.
Không có chút phản kháng hay khó khăn nào, thậm chí nàng còn chủ động để trở thành một phần của hắn.
“Đây là…” Chỉ là khi chứng kiến cảnh tượng bên trong đan điền của Lạc Nam, Lôi Nữ kinh ngạc đến ngẩn ngơ.
Lúc này đây… có Hỏa Nhi, Quang Nhi, Ám Nhi, Mộc Nhi, Băng Nhi, Độc Nhi, Ma Nhi, Hồn Nguyệt Ánh, Phong Nhi mấy nữ đã hiện hữu bên trên Bá Đỉnh, nhìn lấy Lôi Nữ thân thiện nở nụ cười:
“Chào đón tỷ muội mới đến với chúng ta, vận mệnh của ngươi giờ đây đã gắn chặt cùng phu quân.”
Sự khẩn trương của Lôi Nữ hoàn toàn biến mất, nàng thả lỏng để mặc cho Bá Đỉnh thôn phệ toàn bộ bản thân mình.
Trang giấy hoàng kim có chút dị động, lại nghe Lạc Nam truyền đạt ý niệm:
“Lần này thứ cho ta không tuân theo ước hẹn, ta muốn bảo toàn nguyên vẹn Lôi Nữ bởi vì nàng ấy vốn thuộc về sư phụ ta.”
“Lần sau nếu thu được Vĩnh Hằng Thuộc Tính, ta cũng sẽ giao hết lực lượng cho ngươi xem như bù đắp.”
Trang giấy hoàng kim nghe và hiểu lời của nam nhân, liền lặng im không một tiếng động, nó cũng tôn trọng Lạc Nam và Đông Hoa Chí Tôn.
Và thế là, tất cả sức mạnh sánh ngang lực lượng một vị Chí Tôn của Lôi Nữ toàn diện rót vào Bá Đỉnh, hay nói đúng hơn là rót vào tu vi của Lạc Nam.
ẦM ẦM ẦM…
Kích thước Bá Đỉnh điên cuồng gia tăng, Kiếp Lôi Đỉnh dung hợp trong đó hưng phấn thét gào.
Lôi Nữ dung hợp vào Kiếp Lôi Đỉnh, bản thân nàng trở thành khí linh của Kiếp Lôi Đỉnh.
Lạc Nam thỏa mãn đến cực điểm, trước đó hắn điên cuồng điều động Đoạt Mệnh Tử Vong ở trong chiến trường cũng chỉ đem tu vi từ Thánh Vương Sơ Kỳ thăng tiến đến Thánh Vương Trung Kỳ mà thôi.
Nhưng khi được tiếp nhận toàn bộ Vô Ảnh Thiên Lôi mà không cần chia sẻ với trang giấy, một lần nhảy vọt hai tiểu cảnh giới.
Thánh Vương Hậu Kỳ, Thánh Vương Viên Mãn.
Không sai, Thánh Vương Viên Mãn là tu vi cuối cùng của Lạc Nam.
Hắn sung sướng đến rùng mình, thật lâu rồi mới có cảm giác đột phá nhảy vọt như thế này, thật sự không uổng công đến Đông Vực xa xôi, không uổng tiếp nhận Đông Hoa Cung đang suy yếu.
Mọi thứ vẫn chưa dừng lại…
“Lôi Nữ, nàng dùng Vô Ảnh Thiên Lôi rèn luyện cơ thể từ trong ra ngoài giúp ta.” Lạc Nam đề nghị nói.
Bởi vì Vô Ảnh Thiên Lôi có sức mạnh vượt trội mà cơ thể hắn chưa từng tiếp nhận nên chắc chắn hiệu quả luyện thể sẽ rất cao.
OÀNH OÀNH OÀNH.
Lôi Nữ tuân mệnh, nàng toàn lực vận dụng năng lượng của mình oanh tạc khắp ngõ ngách từ trong ra ngoài cơ thể của Lạc Nam.
Hắn khoanh chân ngồi, vừa ăn thịt Bạo Không Thú, vừa ăn thịt Chí Tôn Yêu Thú để bổ sung thêm tài nguyên, vừa mượn Vô Ảnh Thiên Lôi luyện thể, bất chấp nhiều lần nát bấy toàn thân phải chật vật khôi phục.
Thời gian dần trôi…
Một ngày này, quá trình khổ luyện kết thúc…
Lạc Nam thoải mái đứng lên, ngửa đầu thét dài:
“Thể Tu, Hồn Tu, Nguyên Tu… Thánh Vương Viên Mãn!”