Phần 1
Trong một căn hộ sang trọng ở chung cư X, Cô gái xinh đẹp có mái tóc dài màu hạt dẻ phủ qua vai, cô mang một vẻ thanh tú không khác gì một bông hoa trong sương sớm, cô tên là Tú Vy là một sinh viên năm hai của trường đại học S, cô sống trong một gia đình giàu có từ nhỏ nhưng tính tình cô lại rất hiền lành và nhút nhát.
Vy đang ngồi trên ghế đọc sách bỗng nhiên quay đầu lại nhìn người bạn cô một cách ngạc nhiên:
– Làm mẫu?
Cô bạn chắp tay phía trước mặt ra vẻ cầu xin Vy…
– Tớ trót nhận hợp đồng với người ta mất rồi, làm ơn! Vy…
Vy tròn xoe mắt nhìn cô bạn đối diện lộ vẻ bối rối, cuối cùng cô đành đồng ý…
– Chỉ một lần này thôi nhé!
Trong trường đại học S tại phòng phác thảo, trước phòng có dán một tấm bảng “Studio cần tuyển sinh viên”
– Tôi là Vương Tú Vy, mong mọi người giúp đỡ…
Tú Vy mặc một chiếc áo thun màu hồng có dây chéo qua cổ và một chiếc váy dài trông rất trang nhã. Cô đỏ mặt cúi đầu chào mọi người trong phòng studio ột giọng nam cất lên:
– Thầy tìm cô gái này ở đâu vậy?
Phần 2: Mở Màn…
Trong phòng thay đồ Vy từ từ cởi chiếc váy xuống đất sau đó tiếp tục là chiếc áo thun mỏng và cuối cùng là đồ lót, cô đặt chúng gọn vào trong túi xách đứng trước cánh cửa và tự nói với bản thân mình “Mình chưa bao giờ nghe cô ấy nói là sẽ làm người mẫu khỏa thân nhưng nhận lời giúp đỡ người khác mình vẫn phải hoàn thành trách nhiệm lần này”Cô đẩy cửa bước ra ngoài.
Trời, bự vãi!
Tiếng một người đàn ông trong phòng thốt lên kinh ngạc, câu nói đó làm mặt vy càng đỏ hơn trước, vy cảm nhận được câu nói đó đang nhắm vào bộ ngực căng tròn của mình “Làm sao đây” Trong đầu vy lúc này tràn ngập sự xấu hổ về việc lần đầu tiên phơi bày thân thể con gái trần trụi của mình giữa phòng trước bao nhiêu người đàn ông đang nhìn cô chăm chú như vậy. Một người đàn ông đeo kính bước lại gần cô…
– Được rồi em ngồi xuống đây.
Ông ấy chỉ vào một tấm nệm nhỏ đặt giữa phòng ra hiệu cho Vy sẽ ngồi xuống đó, sau khi Vy ngồi xuống ông chỉ cho Vy tư thế của người vật mẫu, Vy ngồi lên nệm đối diện với các họa sĩ cô không dám nhìn thẳng vào mắt họ nên ánh nhìn của cô hơi vô định và đầu óc của cô trở nên rối bời vì đan xen quá nhiều cảm xúc. Cô ngồi hẳn xuống nệm chân hơi dang rộng ra, một tay chống ra sau người cô hơi đổ về sau, ngực cô ưỡn về phía trước toàn bộ bầu vú căng tròn của cô và hai núm vú nhỏ đã dần hiện ra.
– Em để tay ở đây này.
Người đàn ông đeo kính cầm tay Vy đặt lên âm đạo của cô, cô hơi khẽ giật mình nhưng cô cảm nhận được sức mạnh của những cặp mắt đang muốn ăn tươi nuốt sống cô làm cô không dám kháng cự đành như một con búp bê sống để người ta tạo dáng. Mười phút trôi qua Vy không hề biết được là mọi người đã dừng vẽ từ lúc nào mà họ đều chằm chằm nhìn cô không chớp mắt vì cô đã dang rộng hai chân mình ra sang hai bên để lộ âm đạo màu hồng đang khép hờ, Vy đang nhắm hờ mắt lại trong đầu cô không còn suy nghĩ xấu hổ trước đây nữa mà bây giờ lại tràn ngập một thứ khoái cảm kỳ lạ làm cô không thể nào kiềm chế được bản thân mình…
“Mình đang khỏa thân trước mặt mọi người mình cảm thấy thích thú vì điều này ư?”
“Mình có nên thủ dâm không mình rất muốn được thủ dâm”
“Không được mình đang làm nghệ thuật mà mình không được có những suy nghĩ đó”
Những suy nghĩ đó đấu đá với nhau không ngừng trong đầu cô làm ý thức của cô trở nên mệt mỏi và dần dần cô đã không kiềm chế được bản thân mình âm đạo của Vy bắt đầu rỉ nước ra ngoài. Mọi người đều chăm chú thấy điều đó nhưng họ vẫn không hề phản ứng gì những người đàn ông này họ như bị thôi miên và chỉ có 1 mệnh lệnh duy nhất là nhìn chăm chú vào âm đạo cô và không dám thở mạnh như sợ nó sẽ khép lại và ngừng rỉ nước ra vậy. Vy thở mạnh hơn cặp ngực cô không ngừng nhấp nhô theo hơi thở, khi cả người cô không ngừng lảo đảo âm đạo cô cũng dịch chuyển cạ sát vào tay cô trong khoảnh khắc đó cô cũng vô thức phối hợp với cơ thể mình chà sát âm đạo mọi người đang trầm trồ nhìn Vy đang thủ dâm.
– Thế nào, sướng chứ?
Giọng một người đàn ông xuất hiện trong đầu cô làm cô bừng tỉnh. Vy mở toang hai mắt ra tròn xoe nhìn người đàn ông đang đứng trước mặt mình, tay vy vẫn còn đặt ở vị trí âm đạo và vị trí đó đang chảy nước, cô sững sờ không biết phải làm gì một người đàn ông tóc dài tay cầm một cây cọ vẽ chỉ vào cô…
– Sao thế? Tiếp đi chứ.
– Cho bọn tôi thấy cô em làm việc đó thêm một lần nữa đi…
Vy hoảng hốt lấy tay che ngực lại hai chân cũng lấy lại được quyền kiểm soát cô khép đùi mình lại…
– Ơ… Tôi… Tôi không…
Người đàn ông đeo kính đặt một ngón tay lên môi ra dấu cho cô im lặng không cần nói gì cả, Vy vội vàng cùng với quần áo của mình lao ra khỏi phòng.