Vợ chồng tôi thuê căn nhà của chị Bảy từ mấy năm qua. Căn nhà nằm trong một hẻm nhỏ, rất hẹp, nhưng gia đình tôi khéo sắp đặt nên cũng vo tròn bóp méo tạm đủ chỗ. Gian dưới dành cho bọn nhỏ, ban ngày được coi là chỗ ra vào, bàn ăn, nơi tiếp khách, tối đến lau sạch là bọn nhỏ dùng làm chỗ ngủ. Vợ chồng tôi thì dành cái gác xép sát nóc nhà, lên xuống bằng một cái thang gỗ dựng thường trực bên cạnh.
Việc tiếp xúc thanh toán tiền thuê nhà tôi giao hết cho vợ tôi lo, không muốn tham gia vào việc của các bà bàn bạc với nhau mỗi tháng. Tôi vốn có tánh thức rất khuya nên ngủ trưa, sáng bét rồi còn nằm nướng lề mề. Vợ tôi làm ở một phòng mạch bác sĩ nên ra đi từ sáng sớm, bọn nhóc cũng phân nhau đi trường, nhà chỉ còn một mình nên muốn nằm bao lâu cũng chẳng có ai rầy la.
Tôi cũng được bà xã òn ỉ với ông bác sĩ giới thiệu cho một chưn mời chào giới thiệu dược phẩm (visiteur medical) cho các tiệm thuốc tây, nên cứ tà tà muốn đi lúc nào cũng xong. Chi tiêu gia đình chủ yếu đều do nơi vợ gánh vác, đồng lương của tôi chỉ phụ thêm nên ít phải lo. Có hôm làm biếng cứ nằm è ra trên cái gác xép, lơ mơ làng màng cho hết buổi.
Tôi có tánh xấu – rất xấu – là tối nào cũng thọt thẹt với vợ rồi mới lăn ra ngủ. Cho nên khuya lơ khuya lắc, hàng xóm láng giềng đều chìm trong giấc điệp thì bà xã với tôi vẫn cứ cù cưa nhau hết phùa này tới phùa khác. Bà xã cứ róng riết chê tôi dâm dục vì ăn vừa xong chưa kịp chùi mép thì đã mon men đòi ăn nữa.
Chả vậy lấy nhau không năm nào bà xã tôi hổng mang bầu. Đẻ con, lò bả chưa kịp khô thì tôi đã rọ rẹ rúc vô đòi chấm mút chút chút. Bả cứ xỉ trán tôi mà than “ đồ đàn ông ham hố, con chưa kịp chui ra thì tía nó đã muốn chui
vào “. Ấy vậy mà không lần nào tôi đòi, bả nỡ từ chối.
Xóm tôi gặp đều khen vợ chồng tôi mạnh dữ, cái bụng bả lúc nào cũng lùm lùm đeo trống ở phía trước. Thấy tôi quá hăng trong chuyện ăn nằm hùng hục như heo, bà vợ nhiều bữa phân bua với tôi : kiểu này chắc tôi phải kiếm cho ông thêm cái máy nữa để ông chia xẻ bớt, chớ ông đeo riết chắc tôi chết sớm. Hổng biết bả nói chơi hay nói thiệt mà tôi chờ hoài có thấy bả tuyển ai đâu, nên thôi thì “ cơm nhà lồn vợ “ sẵn đó đêm đêm cứ leo nạp cho đỡ ghiền.
Tôi chúa ghét chị chủ phố tháng nào tới đòi tiền mướn đều ong ong cất tiếng nghe the thé như xé rách màn nhĩ. Con người chưa thấy dáng đã nghe tiếng chát chúa vang lên. Chị ta than là ông này, bà nọ lần khân chưa chịu trả tiền làm chị tới lui bắt mệt. Còn gia đình tôi lo chu tất nên chị ỏn ẻn khen tới bến.
Tôi hay càm ràm với bà xã : con mẻ cái miệng hổng để kịp mọc da non, chót chét như… Tôi định nói “ chót chét như miệng lồn “, nhưng sợ bà xã la nói bậy nên kịp ngưng. Nhưng bà xã chừng cũng ghét cay ghét đắng con mẻ nên lơ lửng đía vô : đàn bà mà miệng như ống nhổ, nói hổng ngưng. Người thì to lớn, vú bự cả đống, đứng với nữ mà cứ ển ển ra thấy nhức mắt. Giá cha nào làm đại chụp vô bóp chắc mẻ cũng nín khe.
Có bữa vơ tôi còn ngỏ cho tôi là con mẻ than thằng chồng mẻ điếc đặc, đêm nằm đâu chết đó, không nhúc nhích cục cựa gì được, mụ khó ngủ kêu thằng chả bóp dùm cái lưng cho đỡ mỏi, chả rờ vô còn bực thêm. Vợ tôi nói xong còn khích tôi : đâu bữa nào ông thử mẻ coi sao.
Tôi vờ như không nghe, nhưng từ đó tôi ghim trong đầu phải tìm cách hạ con mẻ một bữa cho biết. Hổng lẽ hối bà xã sắp đặt cho sự gặp gỡ này, nên tôi cứ giữ kẽ lơ lơ, còn trong lòng nôn muốn chết. Đã lỡ để hai bà qua lại trả tiền nhà, giờ đòi dành làm việc đó thì chắc bà xã nghi là cái chắc. Cho nên cứ phải “ ví dầu cầu ván đóng dinh “ che dấu sự mong muốn chớ biết làm sao.
May đâu kỳ này, thần may mắn đến bất ngờ. Như thường lệ, bà xã tôi hối tụi nhỏ đi học xong, ngồi nán lại chờ mụ Bảy tới để giao tiền rồi đi làm. Chờ hoài hổng được, bả lo đi khỏi trễ nên dặn nhóng lại là chút mụ đó có tới thì lấy tiền bả để trong hộp ra đưa cho mẻ. Tôi ừ ừ cho xong.
Vợ tôi đi rồi, tôi mới vạch trong đầu kế hoạch đưa chị chủ phố lọt bẫy bữa nay. Tôi chưa hề thấy mặt mụ ta bao giờ, nhưng nghe bà xã tôi tả mụ vú bự là tôi đã thấy khoái. Phương chi lại còn biết mụ khát tình vì thằng chồng yếu rệu nên con mẻ lâu không được ai cọ cạ thì chắc là tôi sẽ dễ ăn.
Tôi lẳng lặng lột quần lót đang bận ra dấu dưới gối đầu mà chỉ bận cái quần xà lỏn bên ngoài. Mới chỉ nghĩ tới mụ Bảy thôi mà con cặc tôi đã vọt ngỏng lên như cột buồm cứng ngắc. Tôi thò tay xoa xoa còn trí óc nghĩ tới mụ chủ phố của tôi. Tôi vọc con cặc cứng đơ, dài thòng lòng như con cắc kè bông. Tôi hít hà như đang mớm con cặc vô cái lồn mụ Bảy. Tôi ê a như thằng nhỏ đang tham lam bú vú căng sữa của mẹ.