Phần 19
Chỉ là trong khoảng thời gian này đối với Chung Linh mà nói quá mức ngắn ngủi, không có bao lâu Cố Hàn Uyên liền mang theo Chung Linh đi xuống tới đáy vực, Cố Hàn Uyên nhìn thấy Chung Linh bởi vì mái tóc không có dây buộc, nên mái tóc bị gió lùa làm cho rối bời không chịu nổi.
Từ kho trữ vật của hệ thống lấy ra một sợi dây buộc tóc màu trắng mà hắn đã dùng qua, đưa cho nàng.
– Cột tóc lại đi, rối loạn hết rồi kìa…
– Hả…
Chung Linh cũng nhìn thấy tóc tai của mình, bây giờ quá kém, đón lấy dây cột tóc, quay lưng lại cột gọn lại mái tóc mình, nàng cầm dây cột tóc, lại từ phía trên ngửi thấy mùi vị của Cố Hàn Uyên, bởi vì vừa rồi thời điểm hắn ôm nàng phóng xuống đáy vực, đối với nàng mà nói có ấn tượng quá khắc sâu, cho nên cũng liền nhớ kỹ mùi vị trên thân Cố Hàn Uyên.
Chung Linh nghĩ thầm sợi dây cột tóc này, chắc chắn là Cố Hàn Uyên đã dùng qua búi tóc của hắn, nhưng mà tại sao lại là màu trắng đây này? Trong khi hắn thì một thân hắc y, lại dùng đến dây cột tóc màu trắng nhìn qua thì rất kỳ quái a?
Cố Hàn Uyên cũng không nghĩ đến Chung Linh đã vậy còn quá nhạy cảm, vẻn vẹn từ một sợi dây cột tóc liền phát hiện ra chỗ không hài hòa.
Lúc này hắn đang kiểm tra thu hoạch mới vừa rồi.
Hệ thống đánh giá hàng loạt Chung Linh, đã đánh giá lại…
Anh hùng cứu mỹ nhân, cấp đánh giá A, 1500 điểm nhân vật phản diện.
Lạc nhai xuống đáy vực động tình, cấp đánh giá S, 2000 điểm nhân vật phản diện.
Trước mắt đánh giá hàng loạt về Chung Linh là cấp SS, được 6700 điểm nhân vật phản diện, tạm thời vẫn không thể nhận lấy.
Cố Hàn Uyên biết được hệ thống đánh giá từng hạng mục thì thu ngay được điểm nhân vật phản diện để sử dụng, còn phần hệ thống đánh giá hàng loạt ví như đánh giá hàng loạt Chung Linh và Chu Chỉ Nhược thì điểm nhân vật phản diện phải tích lũy tạm thời chưa có sử dụng được, chính là còn không biết còn cần điều kiện gì để sử dụng được điểm.
Hơn nữa bây giờ độ thiện cảm Chung Linh đối với hắn là khá cao, so với tuyến của Đoạn Dự thì nhân duyên xem như là đã đoạn mất.
Nhân vật phản diện lần đầu phá vỡ tuyến thu 10170 điểm nhân vật phản diện.
Do dự một chút hắn quyết định trước mắt giữ điểm lại, tạm thời không vội sử dụng.
Chung Linh không có thắc mắc về dây cột tóc, chỉ là yên lặng đem mái tóc mình cột lại cho tốt.
Trên mặt hiện lên một chút ánh nắng chiều đỏ, lúc này Chung Linh đột nhiên nhìn thấy từ nơi xa có một cái đầm nước, với một bóng người tập tễnh bò lên trên bờ.
– Vô Thiên ca ca, đó có phải là Đoàn đại ca hay không a? Tại sao hắn lại ở chỗ này?
Cố Hàn Uyên nghe được Chung Linh nói nhíu mày, nhìn về phía Đoạn Dự.
Một thân chật vật Đoạn Dự chưa có phát hiện ra hai người, Cố Hàn Uyên liền đem Chung Linh kéo vào trong ngực, ẩn nấp ở phía sau cái cây, yên lặng quan sát đến, Chung Linh đột nhiên bị Cố Hàn Uyên ôm vào trong ngực, chỉ cảm thấy chung quanh tràn đầy khí tức nam tử, lại không dám giãy giụa, đành lẳng lặng nằm ở trong ngực của hắn.
Cố Hàn Uyên vốn đang không cảm thấy có cái gì, nhưng nhìn Chung Linh thì đỏ mặt, lại liếc mắt nhìn về Đoạn Dự phía xa kia, hắn mở ra một nửa dưới mặt nạ, cúi đầu hôn lên đôi môi Chung Linh, nàng bị choáng váng, không biết vì sao, liền nhắm mắt lại, cánh tay cũng vòng lên cổ Cố Hàn Uyên, hắn ôm lấy bờ eo nhỏ nhắn xinh đẹp của nàng, một tay lại lần nữa để trên bụng bằng phẳng rắn chắc đó, nhẹ nhàng xoa lấy, thân thể Chung Linh một hồi run rẩy…
Đúng là lúc đầu lưỡi Cố Hàn Uyên rất nhanh liền xông vào trong miệng của Chung Linh, tùy ý mút quấy, cái lưỡi đinh hương của nàng cũng chủ động vươn ra, bị hắn một hồi mút hút hương tân ám độ, hai đầu lưỡi càng không ngừng quấn quanh, xoay tròn cùng một chỗ, Chung Linh mấp máy lấy mũi, thỉnh thoảng phát ra nhu nị tiếng hừ lạnh say lòng người, trong mắt phượng bắn ra mê ly diễm quang, không biết qua bao lâu, lúc bàn tay của hắn chuẩn bị xâm lấn duỗi xuống phía bụng dưới của Chung Linh, vừa chạm đến dây lưng cái tiểu nội khố nhỏ, thì Cố Hàn Uyên bị âm thanh nhắc nhở của hệ thống làm cho giật mình ngừng lại động tác.
Thu được đánh giá cấp A nhân vật phản diện, 1000 điểm nhân vật phản diện.
Đó là thu hoạch về việc Đoạn Dự bị hắn đào cho cái hố về việc dập đầu một ngàn cái thì phát hiện bồ đoàn đã sớm bị phá hủy trước đó rồi…
Bất quá tâm tình của hắn cũng đã bị đánh gãy, Cố Hàn Uyên cũng mất tâm tư tiếp tục dây dưa với Chung Linh nữa.
Đỏ mặt Chung Linh đang mờ mịt mở mắt nhìn xem hắn, tựa như đang hỏi “Như thế nào lại ngừng?”
Cố Hàn Uyên dùng ngón tay cái đem khóe môi của nàng còn đọng nước bọt của hai người lau sạch, cái động tác này cuối cùng làm cho Chung Linh giật mình tỉnh táo lại…
– Vô Thiên ca ca… tại sao… lại đột nhiên vừa hôn lại vừa… sờ ta?
Nàng yếu ớt kháng nghị một câu.
Cố Hàn Uyên đưa tay nâng cái cằm Chung Linh lên.
– Không phải đột nhiên cũng tốt sao?
– Không… không phải…
Chung Linh chỉ thấy đầu lưỡi của mình giống như thắt nút, lời nói không rõ ràng.
Cố Hàn Uyên cười xấu xa.
– Vậy… có thoải mái không?
– Phi… Vô thiên ca ca thật đáng ghét.
Chung Linh phản ứng lại mình bị trêu ghẹo, xấu hổ nện cho hắn mấy cái, Cố Hàn Uyên cũng không phản kháng, hai người phát tiết xong xấu hổ sau, mới lôi kéo đi ra, lúc này Đoạn Dự không có thu hoạch được gì đã rời đi, Cố Hàn Uyên có thể đi vào Lang Hoàn Phúc Địa thu về ngọc tượng rồi.
Thuận tiện trên đường thu đến đánh giá hệ thống nhân vật phản diện.
Chung Linh ái mộ, cấp đánh giá S, 3000 điểm nhân vật phản diện.
Trước mắt đánh giá hàng loạt đã là cấp SS, tích lũy 9700 điểm nhân vật phản diện, tạm thời không thể nhận lấy.
Bất quá hệ thống đánh giá hàng loạt Chung Linh rõ ràng so với hắn nghĩ nhanh hơn rất nhiều, hơn nữa sau này nàng còn có nhiều sự kiện mà mình có thể hoàn thành.
Mang theo Chung Linh xuyên qua màn thác nước, tại trong tiếng kêu kinh ngạc của Chung Linh lúc đi vào Lang Hoàn Phúc Địa, chỉ là trước khi tiến vào bên trong sơn động, Cố Hàn Uyên nhắc nhở nàng nhắm hai mắt lại, dù sao ngọc tượng còn có hiệu quả thôi miên, Cố Hàn Uyên không muốn về sau nhìn thấy Chung Linh chạy đến ôm ấp bức tượng của vị thần tiên tỷ tỷ này, bất quá cuối cùng hắn không muốn có thêm phức tạp, liền đem ngọc tượng thu vào hệ thống trữ vật.
Cố Hàn Uyên cũng không giảng giải tại sao lại muốn Chung Linh nhắm mắt, nàng cũng không hỏi, tựa như hoàn toàn tín nhiệm vào hắn vậy, hai người tại trong Lang Hoàn Phúc Địa đi dạo một vòng.
Bất quá sau khi thiếu đi ngọc tượng thì toàn bộ Lang Hoàn Phúc Địa giống như từ trên tiên cảnh rơi vào trần gian, không còn có chút nào chỗ xuất sắc, giường đá, bàn đá, băng ghế đá cũng là bình thường, chỉ là Cố Hàn Uyên lại kể ra cố sự giữa Vô Nhai tử và Lý Thu Thủy cho Chung Linh nghe, cho dù là đơn thuần như Chung Linh cũng đối với hai người này rất cảm khái, nàng thu được nội dung như sau, trượng phu lại thích biểu muội của thê tử, nên hướng về phía bức ngọc tượng phát tình, thê tử trả thù trượng phu đi tìm một đám mỹ nam, lại cấu kết cùng đồ đệ trượng phu đem trượng phu đẩy xuống vách núi.
Lúc này sắc trời dần tối, hai người quyết định ngay tại trong Lang Hoàn Phúc Địa qua đêm, Đoạn Dự bên kia thì để tự hắn tìm đường thoát ra, Cố Hàn Uyên cũng không phải nhũ mẫu, không cần thiết phải theo ở phía sau hắn.
Cố Hàn Uyên đi tìm săn bắt thịt rừng làm thức ăn tối, Chung Linh thuận tiện tìm bắt mấy con rắn độc để làm thức ăn cho con Thiểm Điện Điêu, nhóm lên đống lửa, Chung Linh tựa ở trong ngực Cố Hàn Uyên, vừa đem rắn độc đút cho Thiểm Điện Điêu, thỉnh thoảng nàng ngẩng đầu gặm lấy thịt nướng do Cố Hàn Uyên đưa tới, nhìn xem nàng tươi cười như hoa liền biết tâm tình nàng vô cùng tốt.
Hai người sau khi ăn tối xong liền thu thập bên trong Lang Hoàn Phúc Địa một chút, ở đây vừa vặn có hai cái giường đá, cho nên bọn họ cũng không cần nhét chung một chỗ, Cố Hàn Uyên cũng không có ý cùng Chung Linh chung giường, nhưng cho dù hắn có muốn thì Chung Linh hơn phân nửa xấu hổ thẹn thùng cũng không tiếp thụ được, còn Chung Linh thì cũng thở phào nhẹ nhõm khi ngủ riêng một giường, đồng thời lại có chút ít thất lạc…
Đêm khuya tịch liêu.
Cố Hàn Uyên đột nhiên nghe được động tĩnh, liền đứng dậy bước ra ngoài Lang Hoàn Phúc Địa, Chung Linh bởi vì lần đầu cùng nam nhân cùng ở một chỗ, cho nên ngủ cũng không quen, thấy Cố Hàn Uyên lặng lẽ rời đi, nàng do dự một chút cũng đứng dậy đuổi theo, nàng không có gọi cố Hàn Uyên, mà lại lặng lẽ theo sau lưng hắn.
Bất quá Cố Hàn Uyên đã sớm biết Chung Linh theo sau lưng mình, chỉ là không có vạch trần nàng mà thôi, thuận tiện hắn cũng có thể làm thăm dò.
Cố Hàn Uyên ánh mắt âm u…