Phần 22
Cố Hàn Uyên liền bỏ ra 50 điểm nhân vật phản diện đổi một bình Hắc Ngọc Đoạn Tục Cao, rồi thoa lên tứ chi cho con Hắc Mân Côi, lại từ bên trong hệ thống trữ vật lấy ra các loại thảo dược trị liệu nội thương mà hắn thu thập tại lúc Hồ Điệp Cốc, đảo ra thành bụi phấn sau đút vào miệng nó, mặc dù người và ngựa khác biệt, nhưng đa số tính chất dược lý vẫn là tương thông, cuối cùng dùng Kim Sang dược băng bó các vết ngoại thương tại trên thân Hắc Mân Côi, sau đó chỉ cần Hắc Mân Côi tĩnh dưỡng một đoạn thời gian thì có thể khỏi rồi.
Chung Linh vốn là cho là Hắc Mân Côi chắc chắn là phải chết, nàng thỉnh cầu Cố Hàn Uyên cứu chữa cũng chỉ là theo một loại bản năng dựa vào mà thôi, kết quả Cố Hàn Uyên sau một trận trị liệu, thương thế con Hắc Mân Côi quả nhiên đã khá hơn nhiều.
Nàng nhìn thân ảnh Cố Hàn Uyên với hai mắt sáng như sao, cảm thấy hắn chính là người cực kỳ có bản lĩnh trên thế gian này…
Chung Linh nhẹ vỗ về đầu Hắc Mân Côi lúc này nó đã tỉnh táo hơn nhiều.
– Hắc Mân Côi, phải nhớ là do Cố ca ca cứu ngươi a, là ân nhân cứu mạng của ngươi đấy…
Hắc Mân Côi tinh thông nhân tính, tựa như hiểu lời nói Chung Linh, nó nhìn Cố Hàn Uyên thật sự là gật gật cái đầu, Cố Hàn Uyên cảm giác thú vị, thế gian này có rất nhiều loài vật có linh tính, cũng không uổng phí mình bỏ ra nhiều công phu như vậy cứu chữa cho nó.
– Cố ca ca, Hắc Mân Côi thụ thương, chắc Mộc tỷ tỷ sẽ gặp nguy hiểm, chúng ta nhanh đi tìm nàng a?
Chung Linh biết Hắc Mân Côi đã không còn nguy hiểm đến tính mạng, lại lo lắng đến tình huống của Mộc Uyển Thanh.
– Mộc tỷ tỷ nào?
Cố Hàn Uyên giả vờ không biết mà hỏi.
– Mộc tỷ tỷ đối với muội rất tốt a, thường xuyên chiếu cố đến muội đấy…
Chung Linh vốn còn muốn nói Mộc Uyển Thanh rất xinh đẹp, nhưng mà lại nén lời trở về, nàng nghĩ thầm Mộc Uyển Thanh quanh năm mang theo cái mạng màu đen che mặt, không cho nam tử nhìn vào, Cố Hàn Uyên cũng sẽ không nhìn thấy được, vạn nhất bây giờ nếu mình là nói cho hắn biết, không chừng hắn sẽ hiếu kỳ nhấc lên tấm mạng che mặt của Mộc Uyển Thanh, nàng thấy Cố Hàn Uyên cái tên xấu xa này hoàn toàn có khả năng làm như vậy. Đương nhiên nàng cũng có tiểu tâm tư của riêng mình, rồi nàng lại nghĩ mình nhan sắc không bằng Mộc Uyển Thanh, lại lo nghĩ người trong lòng sẽ di tình biệt luyến…
Tiểu tâm tư Chung Linh làm sao có thể giấu diếm được Cố Hàn Uyên.
Cố Hàn Uyên chỉ là đáng tiếc mình không thể bỏ qua Mộc Uyển Thanh được.
Hai người đem con Hắc Mân Côi thu xếp ổn thỏa xong, thì bắt đầu tìm kiếm dấu vết của Mộc Uyển Thanh, không có tìm bao lâu liền nghe được từ nơi xa có tiếng đánh nhau truyền đến, đến gần xem xét, thì ra là Diệp nhị nương, Nhạc lão tam cùng Vân Trung Hạc ba người trong Tứ Đại Ác Nhân không biết vì nguyên nhân đang tranh chấp cái gì, mà ra tay đánh nhau.
Nhạc lão tam cùng Vân Trung Hạc hai nam nhân xấu xí này thì không nói.
Ngược lại Diệp nhị nương thì nhan sắc xinh đẹp không hổ có thể làm cho Huyền Từ phải động động phàm tâm, dù cho đã có tuổi, trên mặt có ba vết sẹo, nàng quanh năm sầu khổ cũng khó mà che giấu được lệ sắc, so với Cát Quang Bội thì nhan sắc của nàng còn thắng trên một bậc, lúc nàng nhan sắc vào thời kỳ đỉnh phong đoán chừng chẳng thua kém gì mỹ nhân tuyệt sắc. Nàng mặc một thân váy lụa mỏng, đem dáng người mỹ diệu bày ra không bỏ sót, màu đỏ cái yếm ẩn hiện bên trong cái áo chống đỡ hai bầu vú đứng vững, da thịt trắng nõn dương chi bạch ngọc, tuy Cố Hàn Uyên nhìn thấy không rõ ràng, nhưng xuyên thấu qua lụa mỏng đơn bạc, lờ mờ có thể chứng kiến một đôi đùi ngọc thon dài cân xứng thập phần mê người, dưới cây đại thụ bên cạnh ba người, đang ngồi dựa vào một nữ nhân áo đen đang thụ thương, chính là Mộc Uyển Thanh.
Mộc Uyển Thanh thân hình thon thả, gương mặt trái xoan, đôi mắt sáng như làn thu thuỷ, cái miệng anh đào nhỏ nhắn, khuôn mặt tú lệ thoát tục, khuôn mặt ưu nhã tinh tế, da thịt trơn mềm trong trắng lộ hồng, mũi thoáng cao thẳng như một đóa hoa sen ôn nhu mới nở, bên trong đôi mắt đẹp toát ra tới chút ít phong lưu, hình thành một loại mị lực kỳ lạ, chỉ bất quá bởi vì thụ thương, khuôn mặt tái nhợt, không còn có nửa điểm huyết sắc.
Cố Hàn Uyên sau khi nhìn thấy xong, cảm thấy chính xác Mộc Uyển Thanh so Chung Linh thì xinh đẹp hơn nhiều lắm, so với Chung Linh thiên chân khả ái, Mộc Uyển Thanh chính là lãnh ngạo kiều diễm, đáng tiếc là mạng che mặt của Mộc Uyển Thanh đã bị lấy xuống, cũng tại vì trên đường đi, Cố Hàn Uyên lãng phí thời gian quá nhiều.
Bất quá không quan trọng lắm, tất nhiên Mộc Uyển Thanh đã bị Đoàn Dự nhìn xem dung mạo trước đó rồi, Chung Linh rốt cuộc tìm được Mộc Uyển Thanh thì cao hứng phi thường, vui vẻ hô lên.
– Mộc tỷ tỷ!
Mộc Uyển Thanh nghi hoặc là ai lúc này lại xuất hiện ở đây, bởi vì Đoàn Dự mà nàng kỳ vọng rõ ràng không có đến nhanh như vậy, đến khi nhìn thấy Chung Linh, thì nàng lại cảm thấy lo lắng, Tứ Đại Ác Nhân tiếng xấu lan xa, mình còn nhờ có Đoàn Dự nên được Nhạc lão tam che chở, trong thời gian ngắn sẽ không có việc gì, nhưng còn Chung Linh thì không nhất định.
Về phần người mang theo mặt nạ đi bên cạnh Chung Linh, nhìn qua mặc dù thấy không giống như người tốt lành gì, nhưng thấy Chung Linh không e dè mà kéo cánh tay của hắn, rõ ràng là có quan hệ rất thân mật, ba đại ác nhân gặp có người tới, cũng dừng tay lại.
Thời điểm nhìn thấy Cố Hàn Uyên liền có chút cảnh giác, bởi vì nhân dạng mặt nạ quỷ của hắn nhìn qua so với bọn họ còn muốn ác nhân hơn, chỉ có Vân Trung Hạc là sắc quỷ nhìn thấy mỹ nhân liền không còn có tâm trí tỉnh táo nữa, chỉ thấy hắn nhìn xem Chung Linh, cười phóng đãng nói.
– Không nghĩ tới đại mỹ nhân không thể đụng vào, lại đưa tới cửa tiểu mỹ nhân a…
Cố Hàn Uyên ánh mắt lạnh lùng, Vân Trung Hạc là một dạng công cụ người tốt phi thường để sử dụng, lợi dụng hắn có thể dễ dàng tạo ra những kiều đoạn anh hùng cứu mỹ nhân, nếu giết chết thì thật đáng tiếc, nhưng giáo huấn làm cho hắn khắc sâu ân tượng vẫn là không có vấn đề gì.
Chung Linh nhìn thấy dáng vẻ của Vân Trung Hạc có chút sợ, liền dựa sát Cố Hàn Uyên.
– Cố… Vô thiên ca ca, bên kia dưới tàng cây chính là Mộc tỷ tỷ.
Chung Linh suýt nữa gọi sai, cũng may phản ứng nhanh, kịp sửa lại trở về.
Nhìn thấy lúc Cố Hàn Uyên nhìn chằm chằm Mộc Uyển Thanh, miệng nhỏ Chung Linh hơi vểnh lên.
– Mộc tỷ tỷ rất xinh đẹp phải không? So với muội thì ai xinh đẹp hơn?
Cố Hàn Uyên nhìn xem, Chung Linh đang không có tự tin vào bản thân, chính là bởi vì quan tâm, cho nên mới có so sánh, lo lắng đến mình sẽ bị mất sủng.
Hắn giơ tay nhẹ vỗ về mái tóc Chung Linh, ánh mắt cưng chiều.
– Nàng ấy rất xinh đẹp, nhưng mà trong mắt của ta, Linh muội lại càng đẹp mắt.
Mặc dù âm thanh thanh lãnh, nhưng trong nháy mắt liền ấm lòng Chung Linh, nàng mỉm cười rồi vùi đầu vào trong ngực Cố Hàn Uyên nũng nịu.
Ba đại ác nhân thấy hai người không coi ai ra gì, liếc mắt đưa tình, sắc mặt càng lúc càng khó coi, nhân sĩ giang hồ nghe được thanh danh của bọ, đa phần đã sợ đến run lẩy bẩy, đừng nói là nhìn thấy một lúc có ba người cùng tại chỗ, liền cảm thấy mình bị người xem thường…
– Tiểu tử ngươi lai lịch gì? Chưa từng nghe qua chi danh Tứ Đại Ác Nhân sao?
Nhạc lão tam quan tâm nhất là danh tiếng, mở miệng gầm thét.
– Tứ Đại Ác Nhân? Ngoại trừ Đoàn Duyên Khánh tội ác chồng chất còn có chút đáng xem, ba người các ngươi bất quá chỉ có tiếng mà không có miếng…
Cố Hàn Uyên vốn là muốn thử xem vũ khí mới cùng kiếm pháp, cho nên muốn đụng vào cả ba người, hắn không có thả ra Chung Linh còn uốn éo tại trong ngực, bất ngờ từ hệ thống trữ vật lấy ra thanh ma kiếm…
Vô luận là ba đại ác nhân hay là Mộc Uyển Thanh cùng Chung Linh đều bị cử chỉ của Cố Hàn Uyên làm cho kinh động.
Bỗng nhiên trong tay của hắn xuất hiện một thanh trường đúng là không thể tưởng nổi.
Nhất là Chung Linh, mặc dù thời gian không dài, nhưng nàng lại cùng Cố Hàn Uyên tiếp xúc rất thân mật, đã là cái dạng này mà cũng không phát giác trên thân của hắn lại có một thanh kiếm dài như vậy, sau này cần phải ở trên người hắn thật tốt tìm tòi qua một chút.
Tử quang của ma kiếm tản ra âm u, nhìn qua liền biết không phải là phàm phẩm.
– Tất cả cùng lên đi, để cho bản tọa nhìn xem cân lượng của các ngươi như thế nào…
Cố Hàn Uyên cũng không buông Chung Linh ra, cứ như vậy nửa ôm nàng, đứng tại chỗ, một tay cầm kiếm đối địch.
Mặc kệ là ma kiếm hay là “Thánh Linh kiếm pháp”, cái nào cũng quá cao cấp, đối đầu với ba đại ác nhân, Cố Hàn Uyên phải khống chế giảm một chút lực đạo, bằng không nếu không cẩn thận thì sẽ lấy đi nhân mạng, cho nên đem tu vi cảnh giới đè xuống tiên thiên sơ kỳ, hắn nghĩ thầm ba đại ác nhân này, ngoại trừ Vân Trung Hạc có cảnh giới tiên thiên hậu kỳ, hai người kia cảnh giới tiên thiên đỉnh phong, nếu chung vào một chỗ, hẳn là có thể chống đỡ được vài ba chiêu…