Phần 80
Một lúc lâu sau, Cố Hàn Uyên đã là cảm thấy âm động Lăng Sương Hoa không ngừng co rút ngọ nguậy, hình như có vô số trương miệng nhỏ mút hút vào côn thịt, từng đợt cực độ tê dại cảm giác từ bên kia đối phương truyền đến, càng là kích thích động tác của hắn càng mãnh liệt…
Lăng Sương Hoa thì cảm thấy từng đợt làm cho người sướng khoái vạn phần, thư sướng thơm ngọt mãnh liệt đến cực điểm không ngừng hướng từ hóa tâm của nàng vọt tới, nàng không cách nào khống chế chính mình, càng không ngừng kêu rên, lại một hồi khoái cảm khó mà ức chế đánh tới, Lăng Sương Hoa rên lên tiếng cáo vút…
– Á… a… a… Vô Thiên… a… làm chết ta đi…
Âm khí vỡ đê phun trào, cao triều lại tới, Lăng Sương Hoa sớm đã quên hết thảy, chỉ hy vọng Cố Hàn Uyên dùng sức lại dùng sức dùng sức làm chết chính mình.
… Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/11/an-to-to.html
Cố Hàn Uyên động tác càng điên cuồng, toàn thân trên dưới mồ hôi tràn trề, gấp rút thở phì phò, cũng cảm thấy từng đợt khoái cảm mãnh liệt không ngừng từ chỗ hai người giao cấu truyền đến, cơ thể từng trận tê dại, toàn thân lông mao dựng đứng, hai người đều hưng phấn đến toàn thân phát run, Lăng Sương Hoa lại càng không từ tự chủ phát ra từng tiếng câu người tâm hồn tiếng rên rỉ.
– Ui… ui… mạnh lên… dùng sức đâm chết… ta… đi… Vô Thiên… hảo… á… a…
Tiếng rên rỉ của nàng véo von lay động lòng người, làm cho người ta hồn thể tê dại, càng là gây nên Cố Hàn Uyên cực độ dục hỏa, hai người điên cuồng vặn vẹo, trong đầu không còn một mống trắng, hoàn toàn quên tất cả, chỉ biết liều mạng động tác lấy, không biết qua bao lâu, bỗng nhiên Lăng Sương Hoa lại phát ra một hồi kinh thiên động địa tiếng thét chói tai, cơ thể kịch liệt căng cứng, âm khí vung vãi ra, nàng đạt nam nữ hợp thể giao hoan cực lạc chi đỉnh, sâu trong thân thể càng không ngừng tuôn ra một cỗ lại một cỗ nóng hổi chất lỏng, tiếng thở dốc tiếng rên rỉ trong phòng liên tiếp vang vọng, trong không gian tràn đầy mùi dịch thể âm khí…
Cố Hàn Uyên nghe vậy, dục hỏa sôi trào, thêm đủ mã lực, hung hăng vọt vào, một phen cuồng oanh loạn tạc xuống, Lăng Sương Hoa thật dài thở ra một hơi tới, cả người tê liệt tại dưới thân Cố Hàn Uyên, hắn vốn đã đến bờ biên giới chuẩn bị sụp đổ, lại bị âm khí cạn kiệt của Lăng Sương Hoa phun ra một kích cuối cùng, cũng nhịn không được nữa, một cỗ lửa nóng dương tinh tuôn trào bắn nhanh…
– Á…
Một tiếng kêu dài, hai tay Lăng Sương Hoa không biết khí lực tới từ nơi nào, đột nhiên cấu nhanh sau lưng Cố Hàn Uyên, xuất chỉ lâm vào trong thịt sau lưng của hắn.
Ngày hôm sau, Lăng Sương Hoa một bộ hiền thê lương mẫu sửa sang lấy cổ áo cho Cố Hàn Uyên.
– Vậy giờ có ưa thích bản tọa chưa?
Cố Hàn Uyên cười nhẹ hỏi Lăng Sương Hoa.
– Còn không có.
Lăng Sương Hoa cúi thấp xuống đầu, nếu như không nhìn nàng khuôn mặt ửng hồng đến bên tai, thì lời nói này còn có mấy phần sức thuyết phục.
– Còn mạnh miệng sao?
Cố Hàn Uyên, nâng lên cằm của nàng, muốn nhìn một chút đến cùng có thể cứng rắn tới trình độ nào, sau đó cúi mắt xuống hôn lên đôi môi của nàng, rất nhanh hai đầu lưỡi lại quấn quanh với nhau mút hút không kiêng nể gì…
Sau đó Cố Hàn Uyên giao phó Lăng Sương Hoa đem Đường Thi Tuyển Tập giao cho Lăng Thối Tư, rồi cứ chờ ở trong phòng, chờ hắn sẽ quay trở lại đón nàng đi.
Cố Hàn Uyên rời Lăng Phủ liền đi thẳng đến Vạn phủ.
Phát hiện Thích Phương không có lưu lại gian phòng trước đây của nàng và Vạn Khuê, hắn tìm một vòng mới thấy được. Hôm qua Thích Phương cùng Vạn Khuê làm ầm ĩ một trận, sáu đó nàng liền dời ra gian phòng khác, nàng cũng không lo lắng Cố Hàn Uyên tìm không thấy.
Thích Phương đang trong phòng lo âu tình cảnh Tâm Thái, thì ngạc nhiên nhìn thấy cửa bị Cố Hàn Uyên đẩy ra.
– Vô Thiên…
– Phu nhân, dáng vẻ kinh ngạc vui mừng, rất dễ dàng làm cho bản tọa hiểu lầm là đã ưa thích bản tọa a.
Cố Hàn Uyên cười nói.
Thích Phương gắt một cái, vẫn là nhờ hắn giúp đỡ nói:
– Tam Thái đã bị Vạn Chấn Sơn mang đi, ngươi có thể hay không giúp ta đem Tâm Thái cứu trở về?
– Ặc… đêm qua vừa giúp phu nhân đem Địch Vân cứu ra ngoài, bây giờ lại phải giúp phu nhân cứu Tâm Thái, phu nhân hình như có nhiều yêu cầu quá?
Cố Hàn Uyên nắm vuốt cái cằm của Thích Phương, bất mãn nói.
– Sư ca đã được ngươi cứu ra ngoài rồi sao?
Thích Phương rõ ràng cũng không ngờ đến Cố Hàn Uyên lại có hành động nhanh như vậy, cũng không quan tâm đến mình đang bị hắn nâng lên cái cằm, ngạc nhiên hỏi.
– Còn tìm cho hắn một sư phụ thích hợp, đoán chừng tu luyện trong vòng một, hai năm thì sẽ nổi danh trên chốn giang hồ…
Cố Hàn Uyên chỉ là không biết Huyết Đao lão tổ có làm cho bản tính Địch Vân thiện lương sẽ bị uốn cong hay không…
Thích Phương nghe được Cố Hàn Uyên nói cũng cảm thấy hắn sẽ không dựng chuyện để lừa gạt mình, có thể thật sự tiếp qua một, hai năm liền có thể nghe được Địch Vân danh truyền giang hồ thì quá tốt rồi…
– Mau cứu Tâm Thái đi, ta có thể trả cho thù lao.
Thích Phương ánh mắt kiên định, đối với Vạn Khuê đã quyết liệt, lại không muốn liên lụy Địch Vân, nàng tới nói bây giờ trọng yếu nhất chính là nữ nhi của mình…
Cố Hàn Uyên nói:
– Vậy cái thù lao này chỉ là một lần hay là lâu dài đây?
Rõ ràng bây giờ chính là thời cơ cò kè mặc cả tốt nhất.
Thích Phương vốn là muốn nói chỉ có một lần rồi thôi, nhưng nhìn ánh mắt Cố Hàn Uyên, thì liền biết thẻ đánh bạc chỉ có một lần đối với hắn là không đủ.
Thế nhưng làm sao để cho nàng chính miệng đáp ứng là lâu dài đây chứ?
– Phu nhân ý tứ bản tọa đã biết.
Cố Hàn Uyên vẫn là rất hiểu lòng người, Thích Phương cũng không phản kháng…
– Vậy trước tiên để bản tọa thu trước chút lợi tức đi a, không cần phải lãng phí quá nhiều thời gian, làm chậm trễ việc cứu Tâm Thái…
Thích Phương vẻ mặt vô cùng nghi hoặc nhìn xem Cố Hàn Uyên.
Thẳng đến Cố Hàn Uyên đưa tay đặt tại trên đầu của nàng đè xuống trước háng của hắn thì nàng mới phản ứng được.
– Vô Thiên ngươi hỗn đản…
Thích Phương trong miệng mặc dù nói lấy, bị Cố Hàn Uyên lấy ra cây côn thịt, ấn nàng quỳ ngồi ở dưới háng hắn, thì dio dự một chút rồi duỗi ra cái lưỡi thơm tho liếm liếm lấy đầu, tiếp theo mở ra cái miệng nhỏ nhắn đem cây côn thịt ngậm vào tại trong miệng mút hút, ngọc thủ của nàng nắm thân cây côn thịt cao thấp khuấy động lấy, Thích Phương công phu miệng lưỡi so với Ân Tố Tố cũng không thua kém bao nhiêu, tối hôm qua còn kháng cự, không ngờ tới hôm nay vậy mà bắt đầu bú liếm lấy côn thịt của hắn…
Mặc dù vẫn không phải là quá lưu loát, có lẽ là bản năng nữ nhân, Thích Phương dần dần thích ứng thuần thục, khuấy động mút vào phun ra nuốt vào côn thịt, chu đáo cẩn thận dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, chẳng những côn thịt của nàng bị miệng lưỡi mỹ diệu của nàng kích thích, thân cây côn thịt cũng bị bàn tay nhuyễn mềm lộng lấy, rất nhanh làm cho Cố Hàn Uyên càng là huyết mạch phun trương…
Ám đạo nữ nhân chính là tính thiên sứ, mà thục nữ là tính thiên đường, thục nữ cỡ nào đoan trang dịu dàng nho nhã, môt khi bị khai phá khơi ra miệng cống dục tính, thì cũng sẽ trở nên vũ mị phóng đãng lên, Cố Hàn Uyên thoải mái thô trọng thở hổn hển, khom người một sắc thủ dò vào khe rãnh u cốc vuốt ve vê lộng lấy cánh hoa kiều nộn của nàng…
Thích Phương tay ngọc nắm chặt côn thịt của hắn, một loại không nói ra được bộ dáng phong tao tận xương, ngập nước tiếu nhãn, nửa khép nửa mở tao ý, lưỡi của nàng cũng yêu thích không buông liếm quanh quy đầu côn thịt…
Lúc sau khi nhìn thấy Thích Phương buông lỏng miệng nhả ra cây côn thịt, hắn nằm ngửa người xuống trên giường, một tay nắm chặt cây côn thịt thẳng tắp, ra hiệu cho Thích Phương thẳng thân lên trên, đem bờ mông chuyển đến dưới bụng Cố Hàn Uyên leo lên quỳ ngồi trên thân, quay lưng về phía mặt của hắn, để cho quy đầu đưa đến gần âm động của nàng, hắn liền đem cái mông dùng sức ưỡn lên một cái, âm dịch trơn nhớt làm cho quy đầu có chút lệch xuống trúng vào hậu đình của nàng, chỉ thấy nàng bị đính kêu lên.
– Ai ui… ngươi… ngươi… từ từ… để ta tự tới…
Nàng nói xong, liền tự dùng ngón tay chống ra đem âm động chỉnh lại, để miệng âm động ngậm lấy quy đầu của hắn, liền nhẹ chậm dùng cái lỗ nhỏ nuốt sống côn thịt của hắn…
Thích Phương mặt ngọc đỏ bừng, ngực gấp rút phập phồng, nhìn xuống cái mông mình ép xuống, một tay đỡ lấy côn thịt hùng tráng Cố Hàn Uyên, đem cây thịt cứng rắn nhắm ngay ngọc môn mềm mại, nhẹ nhàng ngồi xuống…
– Ai…
Thích Phương lập tức bên trong âm động mình có được một loại cảm giác phình trướng lên, cái khoái cảm kia khiến nàng nhanh hơn động tác, thân thể yêu kiều phập phồng bất định, Cố Hàn Uyên nhìn qua bóng lưng Thích Phương, thân eo rắn chắc của nàng giãy giụa, mông lớn lên xuống lấy, hậu đình phập phồng nhíu lại, đỏ hồng âm động đầy âm dịch lóng lánh, côn thịt vừa ra lại tiến vào, ý vị tuyệt vời.
Thích Phương nhún mông quá mạnh nên liền cảm thấy sâu trong âm động một hồi trướng nứt, thở hổn hển, không thể làm gì khác hơn là hãm lại tốc độ, nhẹ nhàng xoay chuyển lấy cái mông ngọc, chậm rãi trượt xuống, lập tức liền lại đem toàn bộ côn thịt nuốt hết vào, Cố Hàn Uyên chỉ cảm thấy côn thịt của mình bị một cái bánh bao ấm áp vây quanh, thoải mái dị thường, phối hợp cùng với động tác Thích Phương không ngừng lên xuống lấy mông ngọc, một trên một dưới để cho quy đầu tại trong âm động nàng lên xuống lắc lư…
Khoái cảm mới mẻ từ trên quy đầu truyền tới, trong cơ thể của Thích Phương hoa tâm mềm mại sung mãn bị quy đầu cường tráng chống đỡ, vững vàng bao trùm quy đầu nhúc nhích, nàng nhún nhún lấy thân thể, tóc mây đen nhánh không ngừng phiêu vũ, hai ngọn núi đầy đặn vững chãi nhảy lên, hai khỏa đầu núm vú đỏ tươi như ẩn như hiện, trong cổ của nàng vang lên kiều hừ.
Lúc này đây Cố Hàn Uyên đã dùng tay bung ra cái mông tròn lớn của nàng, thời điểm mỗi lần nàng nhún mông ngồi xuống, quy đầu nóng rực đều thật sâu đâm vào trong cơ thể nàng, phảng phất thọt tới tâm khảm của nàng, trong âm động bị nặn ra âm dịch dính ướt hạ thân hai người, mỗi một lần da thịt tiếp xúc đều phát ra tiếng chất lỏng dinh dính, chỗ sâu nhất bị đụng chạm, khoái cảm mãnh liệt đánh thẳng vào, nàng mở ra miệng nhỏ kêu lên.
– Ai ui… ui… ui… a…
Thích Phương dùng lớn lực trên hai tay đè lại trên bắp đùi Cố Hàn Uyên, tần suất rung động cái mông càng lúc càng nhanh, trong âm động nóng bỏng càng lúc càng nhíu chặt. Cố Hàn Uyên biết nàng sắp đến cao trào, liền nắm chặt eo nhỏ nhắn, đại lực động phụ thêm sức cho nàng…
Cố Hàn Uyên hai tay ôm chặt eo của nàng chết cũng không thả, bờ mông thêm đủ khí lực, một cây côn thịt cường tráng không chút do dự, không chút lưu tình tại trong âm động của nàng, quy đầu liền tục mài trên hoa tâm quấn quýt lấy nhau, trực chuyển cho nàng hai mắt choáng váng, hai chân nhũn ra, toàn thân loạn lắc…
Đột nhiên, Thích Phương một hồi tựa như mắc tiểu xông lên đầu, trong hoa tâm từng đợt co vào, nàng tự hiểu không được, vội vàng kêu lên:
– Vô Thiên… ta… không được… muốn tiết… a… ân…
Cố Hàn Uyên vừa nghe đến Thích Phương nói muốn tiết, vội vàng ép cái mông nàng xuống, hai tay giữ chặt cái mông của nàng, hung ác cấp bách hẩy lên cắm rút, cắm đâm thêm mấy chục lần…
Thích Phương kêu lên…
– Ai ui… sảng khoái… ta… a… ai ui… ta… ta… tiết… a…
Thích Phương từ trong tử hoa tâm từng đợt vừa mạnh vừa có lực co vào, từng trận khoái cảm truyền khắp toàn thân, từng làn nồng đậm âm khí tuôn trào hướng bên ngoài vọt ra, theo côn thịt trừu sáp, một going chất lỏng màu trắng sữa tràn ra cửa hang.