Phần 81
Cố Hàn Uyên rút ra quy đầu, đem nàng xoay chuyển thế quỳ đánh nằm ngửa trên giường, tách ra một cặp đùi đẹp, côn thịt một lần nữa cắm vào âm động, sau khi cao triều âm động nhạy cảm chịu đến xung kích mãnh liệt, Thích Phương thân thể xụi lơ, trong miệng um um rên rỉ, trong chốc sau nàng lại hưng phấn lên, mân mê mông ngọc, thừa nhận côn thịt Cố Hàn Uyên cuồng dã, dấu hiệu xuất tinh đã là chậm rãi xuất hiện, hắn càng thêm ra sức xông vào.
Hạ thân điên cuồng va chạm, Cố Hàn Uyên giống như sói đói có được mỹ thực, đã dùng hết lực toàn thân hung hăng đút vào, lúc sau Thích Phương toàn thân run lên, một cỗ lửa nóng âm khí lại phun ra, quy đầu Cố Hàn Uyên lần này bị âm khí vẩy lên, toàn thân của hắn tê tê dại nổi da gà, bụng dưới căng thẳng, từ trong đan điền một cỗ nhiệt hồ dương tinh giống suối phun ra, đổ tại trên hoa tâm rộng mở của Thích Phương…
– A… sướng chết… ta… a…
… Bạn đang đọc truyện Ân Tố Tố tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/11/an-to-to.html
Cố Hàn Uyên sau khi thu xong lợi tức liền đi tìm Tâm Thái.
Mặc dù không có gán Thần Niệm Định Vị cho Tâm Thái, nhưng trên thực tế cũng không khó tìm, một hài tử chắc chắn phải có người chiếu cố, mà người chăm sóc này tất nhiên cũng vừa mới sinh xong hài tử.
Tùy tiện hỏi thăm thì có thể biết có người nào có điều kiện phù hợp, từng người sàng lọc sau, sau đó phong tỏa mục tiêu, quả nhiên Cố Hàn Uyên tại một gian nhà dân thì tìm gặp được Tâm Thái đang ngủ say, hắn nhẹ nhàng ôm lấy, quay trở về Vạn phủ giao cho Thích Phương.
Sau khi đi tắm rửa xong, thì Thích Phương nhìn thấy Tâm Thái nên rất kinh hỉ…
– Đi thôi, bản tọa mang các người rời khỏi Giang Lăng.
Thích Phương vốn là đã muốn rời khỏi nơi đây, đương nhiên sẽ không phản đối.
Cố Hàn Uyên mang theo Tâm Thái, ôm lấy Thích Phương không làm kinh động đến Vạn phủ rời đi.
Thích Phương tại trong ngực Cố Hàn Uyên kinh thán khinh công ảo diệu của hắn vô cùng, bởi vì lo lắng Tâm Thái bị gió thổi, nên đem nữ nhi ôm chặt hơn chút, đột nhiên Thích Phương nghi hoặc, hỏi:
– Đây là Lăng Phủ?
Nàng là thiếu phu nhân Vạn phủ, cho nên cũng có qua lại phủ đệ Lăng Thối Tư một vài lần, bởi vậy vừa nhìn liền nhận ra được.
– Đúng, bản tạo còn phải đón một người.
Thích Phương sững sờ, hỏi:
– Nữ nhân sao?
Thấy ánh mắt Cố Hàn Uyên giễu cợt, nàng xấu hổ nghiêng đầu đi…
Thích Phương cũng không phải ghen, chỉ là nghĩ tới hắn vừa mới từ nơi đó thu lợi tức của nàng xong, sau lại lại đi tới đón nữ nhân khác, nên cảm thấy khó chịu mà thôi.
Lăng Sương Hoa lúc này đang trong khuê phòng an tĩnh chờ đợi, nhớ tới lúc phụ thân Lăng Thối Tư nhận được Đường Thi Tuyển Tập thì dáng vẻ mừng rỡ như điên, nàng thầm than một tiếng.
Đột nhiên nghe thấy tiếng mở cửa, ngạc nhiên nhìn qua.
Lăng Sương Hoa nhìn thấy quả nhiên là Cố Hàn Uyên tới, nhưng mà nhìn thấy bên cạnh hắn còn mang theo nữ nhân khác, trên mặt vui mừng liền ngưng trệ lại, nhất là nhìn thấy trên tay Thích Phương còn ôm hài tử thì sắc mặt càng là khó coi.
Thích Phương nhìn thấy Lăng Sương Hoa liền tránh thoát cánh tay Cố Hàn Uyên.
Nàng lúc này cũng rất lúng túng, dù sao cũng là thiếu phu nhân Vạn phủ, lại bị Cố Hàn Uyên ôm vào trong ngực…
Cố Hàn Uyên cùng hai nàng giới thiệu lẫn nhau, quả nhiên bầu không gian hai người càng lúng túng hơn, dù sao hai nàng mặc dù chưa từng gặp mặt, nhưng cũng đã từng nghe nói qua đối phương, một cái là thiếu phu nhân Vạn phủ, một cái là thiên kim Lăng phủ tự hủy dung chứng tỏ ý chí.
Cả hai nàng đều không phải là hạng người vô danh.
Cố Hàn Uyên cũng mặc kệ các nàng nói chuyện ra sao, hắn đã sớm chuẩn bị xong xe ngựa, liền mang theo hai nàng cùng Tâm Thái ra khỏi Giang Lăng thành.
Ly khai khỏi Giang Lăng thành, Thích Phương cùng Lăng Sương Hoa đều thở phào nhẹ nhõm, Giang Lăng thành đối với các nàng mà nói đều giống như lồng giam, cả hai đều mắt nhìn Cố Hàn Uyên đang ngồi đánh xe ngựa, cùng nghĩ thầm nếu không có hắn thì có thể các nàng đời này cũng khó có thể thoát khỏi cái lồng giam này a.
So sánh với Thích Phương, Lăng Sương Hoa sau khi cùng hoan ái với hắn lần thứ hai, cảm giác cùng Cố Hàn Uyên càng thêm thân cận, cho nên lúc này cũng là nàng mở lời hỏi.
– Chúng ta sẽ đi đến nơi nào vậy?
– Tương Dương…
– Tương Dương?
Lăng Sương Hoa không nghĩ tới là đến Tương Dương, bởi vì Tương Dương khoảng cách cùng Giang Lăng cũng chỉ có mấy trăm dặm mà thôi.
– Đúng vậy, chúng ta sẽ đến Tương Dương, bây giờ cảnh nội Tống quốc đạo phỉ phản loạn khắp nơi, Tương Dương có Quách Tĩnh, Hoàng Dung trấn thủ thì an toàn nhất, còn các nơi khác thì ta không yên lòng cho các người.
Cố Hàn Uyên vừa nói vừa giơ tay lên bắn ra hơn mười làn kiếm khí phía trước mặt, đem đám giặc cướp đột nhiên nhảy ra cản đường liền đầu lìa thân phân ly.
Trong đầu bắt đầu kiểm điểm thu hoạch nhân vật phản diện.
Lăng Sương Hoa đêm qua thu được 3000 điểm nhân vật phản diện.
Thích Phương thì bởi vì là Vạn Khuê đưa tới cửa, cho nên thu được 4400 điểm nhân vật phản diện, bởi vì Thích Phương tại trong lòng của Vạn Khuê cũng không có quan hệ trọng yếu, cho nên so trong tưởng tượng của Cố Hàn Uyên thì ít điểm đi rất nhiều, trước khi rời khỏi Vạn phủ thu lợi tức thêm một lần giao hoan thu được 2000 điểm nhân vật phản diện.
Trong địa lao kích động Đinh Điển thu được 1300 điểm, kích động Địch Vân, lại đem hắn giao cho Huyết Đao lão tổ, thu được 3100 điểm…
Đồng thời Đinh Điển cùng Địch Vân đều bị hắn gán Thần Niệm Định Vị.
Về phần hai nàng đột nhiên nhìn thấy nhảy ra đám giặc cướp bị dọa nhảy dựng, rồi liền thấy đến một màn máu tanh như vậy, xe ngựa thậm chí ngay tiếp tục chạy cũng không có dừng.
Bất quá ngược làm cho các nàng cảm giác an toàn bạo tăng lên…
Nhất là nghĩ đến lúc Cố Hàn Uyên nói không yên lòng để cho các nàng đến những nơi khác, hai nàng sắc mặt đều có chút ửng đỏ.
Còn tại Giang Lăng thành thì Lăng Thối Tư cùng với bọn người Vạn Chấn Sơn, Cố Hàn Uyên muốn cho tên bay đạn lạc một đoạn thời gian, lấy tình tình tham lam của bọn họ, trong thời gian ngắn sẽ không phân được thắng bại, lại còn thêm Thích Trường Phát cùng Ngôn Đạt Bình âm thầm chờ đợi cơ hội, để cho bọn họ tranh giành đến khi tiến vào trạng thái làm cho nước nổi lên, thì hắn lại đem Giang Lăng Thành quấy đục, đem tràng diện làm lớn hơn một chút…