Phần 14: Lần gặp lại
5 tháng sau…
* Ting ting *
* Ê Hạnh. Con Trang nó có chồng rồi hả? * Tin nhắn của Diễm là bạn chơi cùng nhóm với cả Hạnh và Trang lúc còn học cấp 3.
* Gì sao mày biết. Lâu rồi tao không có liên lạc.* Hạnh bất ngờ nên liền hỏi Diễm.
* Hồi sáng này tao cùng chồng tao đi ăn sáng ở Đà Lạt thì thấy nó được ông nào chở. Hình như nó có thai bụng to lắm.* Diễm kể lại.
* Mày có nhầm không đấy.* Hạnh có hơi nghi ngờ. Chứ làm sao nhanh thế được.
* Không đâu. Lúc đấy tao kêu nó. Nó quay lại nhìn tao nhưng hình như nó nhìn không ra nên quay mặt lên.*
* Vậy để tao hỏi thăm nó xem.*
Hạnh suy nghĩ trong đầu đủ thứ. Nào là * Tại sao lại nhanh có người mới đến thế mà lại còn có thai.*, * Bấy lâu nay mất tâm giờ lại như này là sao ta *, * Liệu Kiên có biết chuyện này không.*…
Tối đến khi ngồi ăn cơm Hạnh hơi lúng túng không biết phải hỏi Kiên như nào.
Nàng hít một hơi thật sâu rồi hỏi.
“À anh này.” Giọng Hạnh hơi run nhẹ.
“Sao thế em?” Kiên quay qua nhìn cái vẻ mặt lo lắng của Hạnh và hỏi.
“Anh biết chuyện con Trang có thai chưa.”
Kiên nghe Hạnh hỏi liền cứng người im lặng.
“À không, anh đừng hiểu lầm. Em nghe nhỏ bạn bảo nó có chồng ở Đà Lạt hay sao đó. Hai người đi ăn chung mà bụng to như đang có mang.” Hạnh lắp bắp giải thích.
Nghe Hạnh nói thế bổng Kiên lại có chút buồn buồn. “À thế á. Anh không biết.”
“À cũng đúng. Lâu rồi mình đâu gặp nó hì hì.” Hạnh cười với vẻ mặt gượng gạo.
Tối đó Kiên trằn trọc đến 3 giờ sáng không ngủ được vì cứ nghĩ về Trang.
6 tháng sau…
Kiên có chuyến công tác ở Đà Lạt.
Sau khi bàn chuyện với khách hàng. Kiên quyết định chạy đến cửa hàng của Trang để tìm cô.
Anh đứng trước cửa tiệm gọi.
“Có ai không. Bán đồ này.”
Nhân viên chạy ra.
“Dạ chào anh ạ. Do em đang bận kiểm hàng nên để anh đợi. Em xin lỗi.”
“À không sao đâu em.” Kiên mỉm cười dễ chịu.
“Dạ anh muốn mua mặt hàng nào ạ.” Cô nhân viên lịch sự hỏi.
“À em cho anh hỏi. Chủ cửa tiệm này là Trang đúng không.”
“Dạ đúng rồi ạ. Anh là gì của chị ấy ạ.” Nhân viên thắc mắc hỏi.
“À anh là bạn của Trang. Trang có đây không em.”
“Dạ chị Trang nữa tiếng nữa mới ghé để kiểm tra hàng hóa ạ. Bởi vậy lúc nãy em mới gấp gáp ấy ạ.”
“À vậy anh đợi đây được chứ.”
“Dạ được chứ ạ.” Nói dứt câu bé nhân viên lấy ghế và nước cho Kiên ngồi đợi.”
Tận 45 phút sau Trang mới đến. Nàng bước vào chạm mặt Kiên. Nhìn Trang thế này Kiên không thể tin là cô từng có thai được.
Dáng người vẫn thon gọn như xưa. Da dẻ hồng hào, xinh đẹp như thuở ấy.
“Ủa Kiên. Sao Kiên ở đây.” Trang ngạc nhiên nhưng vẫn bình tĩnh hỏi.
“À Kiên đi công tác nên tiện ghé đây mua tí quà.”
“À. Vậy Kiên lựa được gì chưa.”
Hỏi Kiên xong Trang nhìn qua cô bé nhân viên nói. “Thu xem anh ấy chọn gì. Cứ biếu nhé. Chị tặng.”
“Này thôi như thế kỳ lắm.” Kiên cười ngại nói với Trang.
Trang cười tươi đáp: “Ngại gì không biết nữa à.”
Kiên muốn nói chuyện riêng với Trang nên ngỏ lời.”À Trang có rảnh không đi ăn với Kiên. Kiên có chút chuyện muốn tâm sự với Trang.”
“À Trang hơi bận một xíu nên là tối mình đi được không.”
“À cũng được vậy thế nhé. Tối Kiên qua rước.”
“À thôi không cần đâu. Tối chồng Trang đưa qua cũng được.”
“Trang có chồng rồi hả?” Kiên nhẹ giọng hỏi.
“Đúng rồi!”
“Thế tối nay mời cả chồng Trang nhé.”
Trang: “Quyết định vậy nhé!”
Kiên: “Đây là số của Kiên. Trang chọn quán rồi báo Kiên nhé.”
Tối đó 7 giờ Kiên có mặt tại địa điểm mà Trang chọn đợi nàng. Đó là một nhà hàng khá sang trọng.
Đợi 10 phút thì Trang đến nhưng lại đi taxi.
Bước vào trước mắt Kiên là một cô nàng nóng bỏng. Chiếc váy ôm body tôn lên vẻ sang trọng. Tóc búi cao hiện rỏ gương mặt quý phái thanh tao.
“Xin lỗi Kiên nhé. Trang có xíu chuyện nên hơi muộn.” Trang ngại ngùng xin lỗi.
“À mới có vài phút thôi. Ủa mà sao Trang đến một mình thế?” Kiên thắc mắc hỏi.
“À chồng Trang anh ấy bận chăm nhóc nhỏ nhà Trang nên không đến được.”
“Vậy là Hạnh nói đúng.”
“Hả Hạnh nói gì?” Nghe Kiên nói thế Trang thắc mắc hỏi lại.
“À Hạnh bảo là Trang có gia đình và có con rồi.”
Trang lúc này hơi hoang mang: “Ơ sao Hạnh biết?”
“Cô ấy bảo bạn của hai người nói.”
Trang im lặng hơi lo lo vì đứa bé đó là con của Kiên. Trang sợ Hạnh biết chuyện này.
“À Trang với anh ấy vô tình gặp nhau và đã chung sống.”
“Hạnh phúc Trang nhỉ.”
“Hi! Cũng như Hạnh và Kiên thôi. Trang cũng thấy may mắn khi gặp anh ấy.”
“Thế khi nào được Trang giới thiệu cho Kiên và Hạnh nhé.”
Nói được bấy nhiêu thì hai người im lặng. Dù nhà hàng khá ồn ào nhưng tâm trí cả hai chỉ còn đang nghe thấy những tâm tư của riêng mình.
Ngồi nói thêm vài lời thì cả hai ra về.
“Để Kiên đưa Trang về.”
Ăn xong cả hai thanh toán và ra về.
“Thôi phiền Kiên lắm.”
“Không sao đâu.”
Trang không từ chối được nên đành lên xe với Kiên.
“Sao Trang mất tâm từ lúc đó vậy.” Kiên hỏi.
“À Trang không biết. Chỉ là lúc đó muốn đi thật xa.”
“À. Trang quen anh ta từ lúc nào thế.”
“Vài tháng sau khi chuyện đó xảy ra.”
“Anh ấy có thắc mắc về quá khứ của Trang không.”
“Không. Anh ấy tinh tế và yêu thương Trang lắm.”
“Xin lỗi vì đã làm như thế với Trang.”
“Nếu không là Kiên thì lúc ấy Trang cũng đã lỡ lầm với người khác thôi.”
“Nhưng biết đâu Trang sẽ có cái kết tốt hơn.”
Trang mỉm cười như tự an ủi mình: “Cái kết này vẫn đang tốt mà. Sóng gió đấy, nhưng hiện tại Trang vẫn hạnh phúc đấy thôi.”
“Ừm cũng đúng.”
Chợt đang chạy thì có một con chó từ đâu băng ngang làm Kiên phải phanh gấp bẻ lái vào lề. Trang theo quáng tính ngã qua phía Kiên.
Kiên tháo dây an toàn chòm người qua Trang xem có sao không.
“Trang có bị làm sao không.” Anh lo lắng hỏi.
“Không sao đâu Kiên chỉ hơi hoảng xíu thôi.”
Bình tĩnh lại thì Trang mới nhìn xuống thấy tay Kiên đang đặt lên ngực mình. Thấy Trang nhìn xuống Kiên cũng nhìn theo. Vì quá lo lắng nên anh không để ý.
Trang cầm tay Kiên bỏ ra. Chợt anh hôn lấy môi nàng. Trang đẩy Kiên ra.
“Kiên làm gì thế. Trang có chồng đấy.”
“Xin lỗi Trang. Kiên bậy quá.”
Cả hai im lặng đến lúc đến nhà Trang.
Chợt một cô khá lớn tuổi chạy ra.
“Trang ơi thằng Phúc nó nóng rồi khóc quá cô dỗ mà nó không dứt.”
“Đâu cô để cháu xem. Kiên về đi cảm ơn nhé.”
Nói xong Trang bước xuống xe chạy vào trong nhà.