Phần 1
Một đêm thật khó ngủ và không thể tập trung vào việc gì cả. Lang thang trên có phố ở Hải Phòng hút 1 điếu thuốc để có thể tĩnh tâm lại. 23h07p đêm tin nhắn cuối cùng mà vợ tôi gửi cho tôi là lúc 20h32 khi đó vẫn đang ở nhà hàng về cô ấy nói sẽ gọi lại cho tôi khi về đến khách sạn vậy mà đến giờ vẫn chưa thấy hồi âm. Tôi hồi hộp quá :(…
Giới thiệu qua 1 chút về bản thân nhé:
Tôi tên Nam sinh năm 91 còn vợ tôi tên Trang sinh năm 94…
2 vợ chồng đã bên nhau được 6 năm và đã có 2 đứa con rồi, gia cảnh thì khỏi phải bàn tới vì nó tối đen như tiền đồ của chị Dậu vậy 🙁
Trang và tôi gặp nhau từ những năm đầu đại học nhưng vì quá nghèo nên tôi đành phải nghỉ học ngay khi bước sang năm thứ 2. Còn nàng cũng chẳng khá hơn tôi là mấy khi cũng phải vừa làm vừa học vừa phải làm thêm 2, 3 công việc nữa mới có thể trả được học phí… Và rồi chúng tôi cũng quyết định về ở với nhau trong căn trọ rộng vỏn vẹn 6m2…
Mãi về sau 2 vợ chồng cũng tích góp được 1 khoản nho nhỏ tìm cơ hội để thoát khỏi cái góc trọ này. Trời không phụ lòng người, có mảnh đất trên 2 tỷ 1 chút thì vợ chồng tôi đã có khoảng hơn 600tr, nhờ anh sếp tôi giúp đỡ vay ngân hàng thêm được 1 tỷ và chính anh cũng cho vợ chồng tôi vay thêm 400 nữa để có thể mua được mảnh đất đó.
Mọi người đừng cười em vì sao có 600tr mà dám mua mảnh đất 2 tỷ nhé, ở cái hoàn cảnh 4 con người ở trong phòng trọ 6m2 thì em không thể từ chối cơ hội này được :(. Công việc thuận lợi 2 vợ chồng vừa làm vừa trả nợ cũng không đến lỗi nào.
Nhưng rồi biến cố ập tới khi 2 năm dịch covid, vợ thì ở nhà không thể đi làm, còn mình thì công ty bị ảnh hưởng nặng nề cắt giảm đến 70% lương.
May là chỉ bị cắt 70% lương chứ đúng ra tôi ở trong diện cắt giảm biên chế rồi, cũng vì chơi thân với lão Đức sếp của tôi.
Lão này sn90 chưa có vợ nhưng rất máu ăn chơi nên chúng tôi rất hợp.
Tôi và lão đã từng oanh tạc hết gần như các quán massage ở khu vực HP và các vùng lân cận… Tiếc là dịch đến quá bất ngờ, giờ lấy lâu ra tiền để trả lãi ngân hàng rồi lại còn trả nợ của lão Đức.
Tối hôm đó Lão Đức có gọi tôi đi làm chút bia cho đỡ nóng, sau khi làm 3 – 4 gô thì cũng đã loạng choạng, Tôi và sếp bắt đầu nổi máu dâm và nói chuyện nhưng điều làm tôi nhớ nhất là đoạn:
– Nam này chơi mấy đứa massa này mãi chán quá, chú thiết kế được món gì độc đáo hơn không?
– Khó nhỉ em cũng không có năng khiếu chăn rau lắm nên bám càng theo anh thôi haha.
– Chú mày đã nghe some và cuckold chưa?
– Anh cũng biết mấy cái này à, em cũng máu lắm mà chưa có cơ hội thử anh ạ. Anh có hàng à em theo với được không ạ?
– Hàng thì có nhiều nhưng không cảm xúc lắm với anh thích với người quen hơn là mấy kiểu hàng họ rau cỏ.
– Người quen á, em có quen không anh?
– À ý anh nói thế thôi chứ chưa có như thế, mà này cho anh hỏi? Cuộc sống tình dục vợ chồng mày ở nhà thế nào?
– Cũng bình thường anh ạ, đừng nói với em là anh định chơi cả vợ em đấy nhé.
– Mày nói từ CHƠI nghe nặng quá, anh với mày đều cùng sở thích bệnh hoạn này mà mày có gia đình rồi nên anh mới hỏi thôi, anh mà có vợ thì anh cũng some lâu rồiii…
… Bạn đang đọc truyện Bán vợ tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/07/ban-vo.html
Sau cuộc nói chuyện đó thì mỗi lần địt cùng vợ là tôi đều tiêm nhiễm vào đầu nàng những suy nghĩ trụy lạc và biến thái… Mỗi cuộc hoan lạc cùng vợ tôi đều cố gắng tìm những video và clip some thật cuốn hút để cùng vợ làm theo Trang thì cố liếm láp mút lấy mút để dương vật của tôi còn chỉ tiếc là cái buồi đang cắm trong lồn của nàng lại là chiếc buồi giả mà tôi đã mua trên mạng.
– Bú buồi anh có ngon không trang ơiiiii…
– Dạ có ạ…
– Vừa bú vừa cắm chim giả vào bướm vợ có sướng hơn không?
– Có ạ sướng hơn nhiều ạ…
– Giờ thay cái chim giả kia thành chim thật thì sướng lắm vợ nhỉ…
– Dạ vâng chồng thích làm gì vợ cũng chiều…
Tôi có truyền vào đầu nàng từ những cái nhỏ mất để có thể kích thích nàng từ từ. Nhưng khi quan hệ xong Trang lại tránh né nó đi và không muốn nhắc về sở thích bệnh hoạn đó, không sao mưa dầm thấm lâu mong là em sẽ thay đổi từ từ.
Bẵng đi 1 thời gian cũng đến lúc phải đáo hạn Ngân hàng và trả nợ cho Sếp Đức nhưng lấy tiền đâu ra trong cái thời điểm 2 vợ chồng đang phải vật vã sống trong cái đồng lương ít ỏi này của tôi :(. Bế tắc thật sự những lúc này tôi lại lao đầu vào nhậu và bất giác t lại nhấc máy lên gọi cho lão Đức…
– Alo Sếp đang đâu đấy?
– Tao đang sóc lọ ở nhà chán sắp chết đây dmm…
– Làm tí rượu mực không anh ơi…
– Á chà chà có kèo mới à. Ở đâu đấy có cần t đón không?
– Ra Hồ Sen cho gần anh ạ, anh đi xe nhé, em cũng đi xe giờ em ra đây.
– Ok mày ra trước đi t ra giờ.
Ra đến nơi tôi ngồi vào góc quán gọi trước chút đồ nhắm ngồi tráng miệng trước mấy chén để lấy lại tinh thần. 10p trước khi Sếp đến mà lòng tôi nóng như lửa đốt, không biết tôi đang suy nghĩ cái gì đây nữaaaaa…
Tỉnh táo lên nào Nam ơiiiii…
Tiếng đóng cửa ô tô quen thuộc rồi từ từ bước xuống, mọi lần đi nhậu của anh Đức tôi chẳng có cảm giác gì nhưng lần này nhìn bóng dáng lão từ từ tiến lại cái chiếu chỗ tôi đang ngồi làm tim tôi đập nhanh đến mức không giữ được bình tĩnh nữa. Thôi thì cứ nhậu đã rồi tính sau vậy, Hết 1 chai rượu nếp rồi cũng đến nửa chai thứ 2. Mà công nhận ông thần này nghĩ ra cái trò rượu nếp rượu mực này cuốn thật, cả 2 bắt đầu loạng choạng rồi tôi bắt đầu dám mở lờii.
– Anh Đức này, cái chỗ anh cho em vay với cái chỗ ngân hàng ý anh…
Chưa kịp để tôi nói xong lão đã nhảy vào nói…
– Ừ quên đấy ngân hàng nó cũng gọi cho anh nhắc sắp đến lúc đáo hạn rồi đấy 2 vợ chồng cũng sở đi là vừa rồi cái chỗ của anh thì trả dần dần.
– Dạ vâng anh này. Em… Emmmm đợt này kinh tế giá đình em hơi kém đi vì dịch anh ạ, em làm cùng anh nên anh cũng biết mà anh…
– Nam này… anh biết và anh cũng hiểu nhưng việc gì ra việc đó em ạ. Anh thấy mày là người giữ chữ tín nên anh giúp đỡ mày và cũng chưa bao giờ mong mày báo đáp anh. Anh chỉ mong mày phải giữ chữ tín thôi.
– Dạ vâng em vẫn trả đủ mà anh ơi, nhưng anh đã mất công giúp thì giúp em nốt lần này được không ạ: (Anh giúp em lần này thì em sẽ giúp anh 1 việc ( giọng tôi bắt đầu run run và nghẹn lại)
Mặt lão cười khểnh tay thì bốc lấy 1 miếng mực khô rồi cho vào miệng nói…
– Mày thì có cái con CẶC gì mà giúp được anh, cái thân rách của mày còn lo chưa xong…
– Em biết chuyện này hơi khó nói nhưng anh và em có chung 1 sở thích nên… nênnn…
– Nên cái lồn gì mà nên, anh với mày chỉ có hợp mỗi nhậu và địt thôi còn chẳng có cái lồn gì cả em ạ…
– Vâng đúng là địt đấy anh (tôi cúi gằm mặt xuống với lấy chén rượu tay run run vội vàng tu hết chén) Mặt lão quay phắc sang hỏi tôi…
– Sao địt á, có mối ngon à đm thế mà đéo nói sớm đi, thế sao đợt trước bảo đéo bao giờ chăn rau, bố thằng này mõm thật, cho t xem hàng nào…
– Người quen anh ạ…
– VCL người quen luôn địt mẹ check check sẵn có tí men mày thiết kế đi luôn được không…
– Từ Từ đã anh ơi chưa vội được, anh có nhớ cái lần anh em mình nhậu dưới Đồ Sơn không?
– Lần đéo nào cơ. Nhớ thế lồn nào được, mà sao có chuyện gì?
– Cái lần mà anh bảo thích some với cuckold ý…
– T thích cái này từ bé rồi nhưng mà sao nữa mày nói thẳng con mẹ nó ra đi cứ phải để anh phải đoán.
– Anh bảo muốn… muốn… muốn cùng em và vợ em…
– Ừ đoạn đấy cũng nhớ mang máng mà làm sao, đm hôm đấy cũng say nói tí cũng dỗi à… Mà đéo phải thế ý mà là…
– Vâng với vợ chồng em anh ạ…
– Đm thế luôn à, chiến đét luôn em ơi, luôn chưa luôn chưa (mắt lão sáng lên người nhảy cưng cưng như 1 đứa trẻ được mẹ cho kẹo vậy)
– Từ từ em có 1 yêu cầu nho nhỏ…
– Đm 1 yêu cầu chứ 10 yêu cầu mày cũng nói đi…
– Chuyện kinh tế anh có thể giúp em em được không ạ. Mong anh đừng nghĩ em lấy vợ ra để bán, để trao đổi…
– Mày điên à nghĩ ngợi đéo gì ai chẳng có lúc khó khăn hả em, chuyện này mày không phải lo đâu còn vấn đề gì nữa?
– Còn về phần Trang em chưa nói chuyện này với cô ấy nhưng em mong anh hợp tác cùng em để thuyết phục cô ấy dần dần được không?
– VCL ạ thế vợ mày chưa đồng ý mà mày đã nói anh rồi. Mày định gài anh à…
– Không phải thế mà em cũng thử nhiều rồi nhưng không phải 1 sớm 1 chiều nên em sẽ setup anh cứ bình tĩnh nhé…
– Thôi được rồi anh nghe mày 1 lần này…
Vấn đề chính đã xong cuộc nhậu cùng đã đến lúc tàn, từ Hồ Sen về nhà t cũng tầm 15p, vừa đi vừa suy nghĩ về cái về đề mình vừa nói với lão Đức. Mình làm thế có đúng không… Đm sao lại kém cỏi đến thế nàyyy. THÔIIII coi như vừa thỏa mãn đam mê vừa cho vợ sướng vừa giải quyết được vấn đề kinh tế. Có lẽ đó là bước đi đúng nhất cho đến lúc này rồi Nam ạ. Giật mình khi t đã đến trước cổng nhà mình từ khi nào và cũng chẳng nhớ t về nhà như thế nào. Thôi cứ vào nhà đã rồi tính tiếp vậy…