Phần 55
Một lúc sau, trong đầu Tống Thanh Thư rốt cục không còn thanh tỉnh để kìm nén kéo dài thời gian chịu đựng của cây côn thịt, còn Chu Chỉ Nhược tựa hồ tìm được nơi chỗ mẫn cảm nhất của cây căn côn thịt, không ngừng mà mút vào trên cái lỗ tiểu quy đầu…
– Um…
Tống Thanh Thư thanh âm khô khốc, một tiếng rên rỉ của hắn vang lên, Chu Chỉ Nhược liền cảm thấy trong miệng mình tràn ngập chất lỏng đậm đặc tanh tanh, khi đầu nàng chuyển dời rời đi, bên khóe miệng nàng màu ngà sữa dương tinh theo từ đôi môi mọng chậm rãi ứa ra chảy xuống…
Trong hang động ngoại trừ tiếng thở nhẹ, còn kèm theo lời đối thoại kỳ quái:
– Ta làm sao lại có cái cảm giác là có tội, tựa như là trốn phu quân cùng nam nhân khác đang trộm tình vậy?
– Nói gì bậy bạ thế, ta chính là phu quân của muội.
– Nhưng ta biết ngươi không phải là Tống Thanh Thư chân chính.
– Vậy tại sao muội còn phối hợp chủ động như vậy?
– Ưm… ta cũng không biết…
Tống Thanh Thư ngồi dậy, nâng lên khuôn kia xinh đẹp tuyệt luân kia, cười nói:
– Muội hầu hạ ta thư thái như vậy, ta đây cũng không thể bạc đãi lòng tốt của muội…
Bàn tay hắn duỗi ra, xoa bóp nhẹ trên hai bầu vú nàng, hai đầu núm vú đỏ hồng sớm đã săn cứng nhô đầu cao cao rồi, thân thể trắng nõn như ngọc đường cong mê người mỹ diệu hiện ra màu hồng phấn từng đợt run rẩy, phía trên gò mu xum xuê thảm cỏ với cái khe thịt đã đong đầy nguồn nước, làm cho người ta thật sâu mê say.
Tống Thanh Thư đối với cái đào nguyên đồng cỏ um tùm và nguồn nước sâu kín kia nhìn chằm chằm như hổ đói, vừa rồi mới xuất tinh ra, bây giờ cây côn thịt lại nhanh chóng ngẩng cao đầu đứng lên, một bàn tay hắn xuyên qua chính giữa cặp đùi đẹp thon dài, trợt lên đến nơi ngã ba bẹn háng của Chu Chỉ Nhược, chính giữa hai phiến lá mép nhỏ tươi mới kia đúng là đã sớm tràn ngập dính đầy những giọt sương đang chảy xuôi xuống.
Thân thể bị hắn ôm lấy, đặt nằm ngửa ở trên đống cỏ khô, Tống Thanh Thư cúi người xuống dưới, khẽ nhếch cái miệng, ngậm lấy hạt tiểu anh đào âm hạch đáng yêu, tiến hành triệt để càn quét, rất nhanh Chu Chỉ Nhược tinh mâu khép hờ, trong miệng thì thào rên rỉ, nói:
– Ngươi mau cho cái đồ vật kia vào trong đi… ta đã rất muốn…
Chu Chỉ Nhược có lệnh, Tống Thanh Thư sao không tuân thủ?
– Um… a…
Tiếng rên vang lên, cây côn thịt đã tiến tới đâm vào, thân cây côn thịt cứng rắn một đường gạt đẩy hai mép nhỏ ướt át âm hộ ra, thẳng đến một đường xuyên vào hoa tâm của nàng…
Chu Chỉ Nhược trên thân cong lên, trong cổ phát ra tiếng rên rung động tâm hồn, hai tay bàn tay nàng nắm bắt lấy cánh tay Tống Thanh Thư, thân thể yêu kiều run rẩy, hắn thỏa mãn thở nhẹ dài, nâng lên cái mông sau này đã vô cùng nấy nở to ra của Chu Chỉ Nhược, để cho côn thịt của mình tận lực cắm vào chỗ sâu nhất, bên trong hang động âm đạo như suối tuôn ra dịch nhờn ướt ảo đậm đặc như tơ lụa, hắn bắt đầu dùng sức, chuyên tâm chém giết, cây côn thịt như gió bão mưa rào đút vào rút ra, Chu Chỉ Nhược nhếch lấy miệng nhỏ, thân thể yêu kiều theo tiết tấu co rúm của Tống Thanh Thư lắc lư vứt ngã, thân mình đổ mồ hôi, bên dưới ánh lức cây đuốc bên trong hang động chiếu rọi nổi lên sáng bóng mê người.
– Á… ui… sao… sao cái đó… của người dường như… to hơn lúc trước… úi… a… a.
Chu Chỉ Nhược yêu kiều kêu lên, nguyên nhân là sau khi Tống Thanh Thư luyện chân khí đến cảnh giới tâm tùy ý động, lần đầu tiên áp dụng với Hoàng Dung chỉ dùng một phần chân khí Hoan Hỉ Thiện Pháp lưu chuyển khi vuốt ve Hoàng Dung thì nàng đã sớm không chịu nổi khoái lạc, lúc này tinh trùng của hắn đã lên tới não, một phần vì muốn Chu Chỉ Nhược triệt để quên đi Tống Thanh Thư chân chính, một phần cũng muốn Chu Chỉ Nhược thụ hưởng cực độ trầm luân bên trong dục vọng với hắn, nên bất chợt một phần chân khí lại lưu chuyển phát ra theo tâm ý của hắn, lúc này côn thịt tựa như được bao quanh một lớp cương khí hộ thể tạo ra, tựa như là thay đổi to lớn hơn bình thường rất nhiều, đúng lúc này hắn mãnh đâm vài cái xuyên suốt sâu đến tận cùng bên trong thân thể nàng, đường hang âm đạo của Chu Chỉ Nhược bị chèn ép thúc đẩy giãn nở thêm ra, tràn đầy không còn một khoảng trống, dịch nhờn bị bức ép trào ra như như nước thủy triều, Chu Chỉ Nhược kêu to lên.
– A… không… không được, ngươi… vào quá sâu… ta…
Chu Chỉ Nhược hơi bị thốn đau kêu lên, Tống Thanh Thư cũng biết quy đầu của mình va chạm mạnh với cổ miệng hoa tâm của nàng rồi, dùng sức đứng vững quy đầu ở trên hoa tâm.
– Ui… a… á… thốn đau… a…
Thân thể yêu kiều Chu Chỉ Nhược mềm yếu, thanh âm đã phát run, tiếng rên rỉ của nàng từng trận hóa thành chật vật rồi…
Quy đầu vẫn gắng gượng chạm đến trên hoa tâm nóng ướt mềm mại, côn thịt đã án binh bất động, không hề tiếp tục co rúm, Tống Thanh Thư để âm đạo nàng dần dần thích ứng, dưới sự nhẹ nhàng thương mật của hắn, rất nhanh cảm giác hơi thốn đau của Chu Chỉ Nhược dần dần bị đánh tan…
…
Một lúc sau từ sâu trong chỗ hạ thể của nàng, cây côn thịt lửa nóng cứng rắn truyền đến trong hang động âm đạo đầy trướng phong phú từng trận trận tê dại, cảm giác mất hồn khoái cảm tính dục toàn bộ khơi mào đến cực hạn, Chu Chỉ Nhược xuân tình phục rực, tiếng thở gấp hừ hừ, thân thể bắt đầu uốn éo, cái mông đầy đặn chân thành lắc lư, hưởng thụ cây côn thịt với thành thịt non âm đạo cùng một chỗ ma sát mang đến khoái cảm, lúc này nàng ngượng ngùng nhu nhược, rồi lại khát vọng như trời hạn muốn gặp mưa làm dịu, đương nhiên Tống Thanh Thư nhận thức được nàng hiện tại đã phản ứng thèm khát đòi hỏi muốn cây côn thịt tiếp tục chuyển động ra ra vào vào, trong nội tâm âm thầm đắc ý, biết rõ mà vẫn hỏi:
– Muội còn thốn đau không?
Chu Chỉ Nhược nghe vậy rất là ngượng ngùng, thở gấp rù rì nói:
– Cũng… cũng không sao rồi, nhưng… bây giờ… trong đó có chút… ngứa…
Hắn khẽ ôn nhu nói:
– Vậy… vậy bây giờ ta… phải làm sao đây?
– Ngươi… ngươi… giúp đỡ ta ah! Tiếp tục… nhấn đi… a…
Tống Thanh Thư sau khi thực hiện thành công liền cười tà dâm đãng, côn thịt ở trong cái hang động âm đạo lầy lội tiếp tục quấy lấy, khi thì kéo nhẹ trì hoãn đưa nhè, nào ngờ Chu Chỉ Nhược phản ứng so với lúc trước còn lợi hại hơn, đôi mắt đẹp kiều mị sinh xuân, hai gò má đỏ hồng như say rượu vậy, từ cổ tử cung âm tinh đã bắt đều tiết ra như suối, chảy tràn thấm ướt bên ngoài trơn trượt không nương, quy đầu to lớn đảo lộng lấy hoa tâm, khiến cho hoa tâm cùng quy đầu vật tới vật đi giúp nhau như hút mút lấy.
Tống Thanh Thư ngự nữ vô số, biết rõ Chu Chỉ Nhược tính dục giờ đã đói khát bừng bừng phấn chấn xuân tình nhộn nhạo đã muốn điên lên, nàng cần cây côn thịt của hắn cực kỳ dùng lực kéo ra đưa vào, nhanh chóng chạy nước rút, mạnh mẽ đâm vào âm đạo của nàng, để cho nàng vui mừng thần phục đạt tới đỉnh phong cao trào.
Chu Chỉ Nhược quanh thân đã tươm chảy ra từng giọt mồ hôi, cái eo cong lên, mông ngọc đong đưa đón hùa động tác của hắn, đôi lông mày nhíu chặt, cuối cùng nhịn không được mở mắt ra, run giọng nói:
– Không được… không được… đừng trêu chọc ta… mau nhanh nhanh lên đi…
Nói xong móng tay thật dài bấm sâu vào trong làn da cánh tay Tống Thanh Thư, lúc này hắn cũng không khỏi dùng đại lực đánh sâu côn thịt vào, Chu Chỉ Nhược chỉ cảm thấy tựa như ở chỗ sâu trong một cây thịt quái vật khổng lồ xâm nhập vào thân thể mình, vừa lửa nóng, vừa thô to, vừa cứng rắn, vừa hùng vĩ, nó tựa hồ tựa như là có sinh mệnh, rục rịch kích động, làm cho Chu Chỉ Nhược vô pháp khống chế phát ra nhiều tiếng rên gấp, liên tục rên rỉ, giơ lên cao nâng hai cái đùi ngọc tuyết trắng chăm chú quấn chặt lấy mông eo của hắn…
Tống Thanh Thư càng cố hết sức kéo ra đưa vào, do hang động âm đạo bây giờ quá mức chật hẹp so với cây côn thịt được hỗ trợ thêm vòng cương khí vô hình bao quanh, nên Tống Thanh Thư kiên trì thêm cũng không được quá lâu, mỗi một cái đút vào, đều sẽ bởi vì quá mức kích thích mà gia tốc, quả nhiên chốc sau thì Tống Thanh Thư liền cảm giác được quy đầu tê dại, càng lúc càng khó ức chế, lập tức hắn lại tăng tốc, mỗi một cái đều hướng phía cổ miệng tử cung màu mỡ non nớt cuồng đỉnh, theo toàn thân cảm giác sảng khoái, dương tinh dâng cao rồi phún ra…
– Úi… á… a… a…
Những đầu ngón tay Chu Chỉ Nhược bất tri bất giác bấu chặt cánh tay Tống Thanh Thư rướm máu, theo một hồi lay động, âm đạo của nàng co rút mãnh liệt, thân thể yêu kiều kịch liệt run rẩy lên, tiếng rên rỉ của nàng sau khi cao vút lên rồi trở lại trầm thấp…
– Ta đến… chết mất…
Tống Thanh Thư đem nàng chăm chú ôm chặt, hai người đồng thời đạt đến cao trào, cái loại cảm giác này, so với một người đến cao trào trước thì hoàn mỹ hơn nhiều…
…
– Chu Cửu, Thanh Thanh, là ta sai rồi, các ngươi muốn đánh muốn phạt muốn làm gì cũng được, đừng có im lặng như vậy mà.
Chu Chỉ Nhược đưa tay nắm ống tay áo của hai nàng, nhưng hai nàng không hẹn mà cùng nghiêng đầu sang chỗ khác, không hề để ý tới Chu Chỉ Nhược.
– Ta chỉ là muốn trêu đùa một chút mà thôi, với lại tên khốn này lúc trước việc làm rất là vô liêm sỉ, ta cũng muốn nhân cơ hội đe dọa hắn một trận…
Chu Chỉ Nhược tiếp tục giải thích.
– Hừ.
Chu Cửu hừ một tiếng, chua xót nói.
– Kết quả là dọa hắn sợ đến mức phải hoan ái với Chu tỷ?
Chu Chỉ Nhược và Tống Thanh Thư cùng lúc quay trở về, mặt mày hớn hở, dung nhan Chu Chỉ Nhược tỏa sáng như hoa đào, kẻ ngu si nhìn qua cũng biết bọn họ vừa làm xong cái gì.
Chu Chỉ Nhược lúng túng, oán giận trừng mắt Tống Thanh Thư, nếu không phải hắn cứ lôi kéo đòi tiếp tục lần hai… rồi lại lần ba… thì hai người đã quay trở về từ sớm rồi.
– Không biết Chu tỷ tỷ có kiểm tra ra là hắn có chạm qua Hoàng phu nhân chưa vậy?
Hạ Thanh Thanh tựa như chế giễu nhìn hai người, hai chữ tỷ tỷ dằn đến rất nặng.
Nghĩ đến cái biện pháp mà Hạ Thanh Thanh đưa ra trước đó, Chu Chỉ Nhược sắc mặt ửng đỏ, um à đáp:
– Cái… đồ vật đó không… không có… không có mùi vị của… nữ nhân khác…
Vừa rồi lúc hai người gần gũi, do đó đầu tiên nàng đã chủ động hôn hít ngửi lấy rồi mới bú mút lấy cây côn thịt của hắn, nếu cây côn thịt trước đó đã nhét vào hang động âm đạo của Hoàng Dung, thì cái mùi vị đọng lại trên cây côn thịt không thể nào che giấu được nàng.
– Vừa rồi nghe được đề nghị kiểm tra của ta, thì Chu tỷ còn mắng ta không đứng đắn, không ngờ tới Chu tỷ lại là xung phong đi trước nhận việc thực tiễn đầu tiên mà không cho ai biết trước…
Hạ Thanh Thanh vạch trần cái xấu của Chu Chỉ Nhược.
Dù sao vừa rồi Hạ Thanh Thanh cùng Chu Cửu ở chỗ này lo lắng đều mức muốn điên lên rồi, ai ngờ Chu Chỉ Nhược lại âm thầm lặng lẽ đem hắn mang đi ra ngoài ăn vụng, cho nên phẫn nộ lập tức nảy sinh là điều dễ hiểu.
– Ai dà… các người đừng có tiếp tục náo nữa, ta muốn tìm một cái lỗ để chui vào đây này…
Chu Chỉ Nhược vừa thẹn lại quẫn, lặng lẽ bấm Tống Thanh Thư một cái, ra hiệu hắn nói giúp giùm mình…
– Ngày mai còn luận võ, ta phải đi trước để điều tức, mọi người cứ tán gẫu đi nhé…
Nói xong Tống Thanh Thư liền vội vã thoát ra ngoài, cái chuyện này mình xen vào chẳng phải là tự mình tìm lấy phiền phức sao.
Sáng ngày hôm sau Tống Thanh Thư vừa bước ra, thì thấy ba nàng đã hòa hảo như lúc ban đầu, một bộ dáng vẻ tỷ muội tình thâm, Tống Thanh Thư thấy bất ngờ, lặng lẽ kéo Chu Chỉ Nhược qua hỏi:
– Làm sao lại ổn thỏa vậy?
Chu Chỉ Nhược gắt một cái:
– Chuyện riêng của nữ nhân, ngươi nhiều chuyện để làm gì…
Nói xong nàng đem hắn đẩy ra, lại chạy đến cùng với Chu Cửu và Hạ Thanh Thanh líu ríu tán gẫu…
Tống Thanh Thư đi tới khu vực lôi đài, trên đường thấy các võ lâm nhân sĩ đều đang bàn luận chuyện tối ngày hôm qua.
…
Tống Thanh Thư bỗng sáng mắt lên, thấy cách đó không xa đoàn người Hoàng Dung đang đi tới, có thể là Hoàng Dung bản lĩnh hơn người, từ trên người nàng không nhìn thấy cái vẻ gì của chuyện kinh hoàng đêm qua, vẫn là dáng dấp diễm quang chói lòa bắn ra tứ phía.
Hoàng Dung hiển nhiên cũng nhìn thấy hắn, đêm qua suýt chút nữa danh tiết bị hủy diệt sạch, làm cho lòng nàng vẫn còn sợ hãi, lúc nhớ lại ấn tượng sâu đậm nhất vẫn là lúc nàng cùng với Tống Thanh Thư nỗ lực bằng mọi cách giấu diếm để qua mặt Âu Dương Phong.
Nghĩ đến các loại kiều diễm khoái lạc, Hoàng Dung chợt không nhịn được, tựa như… sâu trong cái hang động âm đạo của mình như lại bị kích, cửa hang bất chợt co rút nhíu lại, một ít chất lỏng đã tiết ra, làm hai chân nàng hơi run lên, tên khốn kiếp này lúc đó không biết dùng sử dụng cái… công phu quái quỷ gì đó trên thân thể của nàng, khiến cho nàng lúc ở trước mặt hắn không hề giữ được tôn nghiêm của mình…
– Nghe nói Hoàng phu nhân tối hôm qua gặp nạn, không biết có ảnh hưởng gì đến thân thể không?
Tống Thanh Thư sắc mặt bình thường, tựa như cái gì đều không có phát sinh qua, hỏi thăm nàng.
Tên khốn kiếp này ngụy trang đến mức giống như thật vậy!
Hoàng Dung sắc mặt ửng đỏ, nhưng cũng phải nhẹ nhàng trả lời:
– Đa tạ Tống công tử quan tâm, tối hôm qua chỉ là gặp phải một tên vô liêm sỉ, có điều đã bị ta đoán trước được ý định, nên hạn chế được sự nguy hiểm, không đáng quan tâm đến.
Tống Thanh Thư ngẩn ra, nữ nhân này cũng thật biết cách chiếm lấy tiện nghi, có điều hắn cũng rất nhanh khôi phục bình thường, cười nói:
– Sau này phu nhân nếu như có yêu cầu, tiểu đệ nhất định dốc hết sức lực, cúc cung tận tụy giúp phu nhân đến chết cũng không từ…
Những người chung quanh nghe loáng thoáng được câu nói này của hắn làm cho rơi vào trong sương mù không hiểu gì cả, còn Quách Phù thì đã luôn thấy hắn không vừa mắt thì cho rằng hắn vuốt mông ngựa hơi quá mức rồi…
Hoàng Dung nghe hắn nói vậy thì lại cảm thấy trong thân thể mình nóng lên, nàng rõ ràng hiểu được ý tứ lời này của hắn, ngoài miệng cười khanh khách đáp:
– Nếu như ta có yêu cầu gì thì sẽ tìm đến phu quân của ta nhờ trợ giúp, không nhọc đến Tống công tử quan tâm.
– Vậy sao?
Tống Thanh Thư lộ ra tà ý cười.
– Chỉ sợ là Quách đại hiệp vì trấn thủ Tương Dương, chưa chắc có nhiều tinh lực để phụ giúp cho phu nhân a. Trong khi tiểu đệ thì rảnh rỗi nhàn vân dã hạc, cam đoan khi nào phu nhân cho truyền thì sẽ theo đến phụ giúp ngay.
Hoàng Dung bị hắn mấy câu nói làm cho cả người nóng bỏng, còn chưa kịp phản ứng, Quách Phù đã mắng lên:
– Ngươi làm sao vậy, mẫu thân của ta là bang chủ Cái Bang, nếu cần sự trợ giúp thì đã có người trong Cái Bang ra tay, làm sao lại đi tìm một người ngoài như ngươi vậy a.
Tống Thanh Thư lộ ra vẻ kinh ngạc:
– Nguyên lai phu nhân trong thường ngày, nếu có yêu cầu sẽ tìm đến người trong Cái Bang giải quyết a, tiểu đệ thật là đường đột.
Quách Phù còn muốn lại nói, Hoàng Dung liền ngăn lại nàng:
– Luận võ sắp bắt đầu rồi, ta còn có chuyện cần thu xếp, Tống công tử cũng sớm chuẩn bị một chút đi, cáo từ.
Hừm… Quách Phù của mình đúng là một nữ nhi ngốc, căn bản không biết lời nói có ý gì, liền xen mồm lung tung.
Nói xong Hoàng Dung liền kéo Quách Phù rời đi, nhưng trong lòng lại mắng Tống Thanh Thư vô liêm sỉ, có điều chẳng biết vì sao, nàng lại không có sản sinh ra điều gì căm ghét hắn, trái lại là có thêm một rung động dị biệt cấm kỵ, vì nàng nhận thấy được, trong lúc trao đổi vài câu ẩn ý với hắn, cái tiểu nội khố của mình đã nhơ nhớp dinh dính một ít chất lỏng từ cái lỗ nhỏ tiết ra rồi…