Phần 73
– Dung muội…
Giữa lúc tâm trí của Hoàng Dung đang hỗn loạn, đột nhiên đã nghe được một tiếng nói quen thuộc, ngẩng đầu nhìn lại, thì thấy Tĩnh ca của mình thình lình đang đứng ở trước mặt mình.
– Tĩnh… ca?
Hoàng Dung không xác định kêu lên.
– Ai… một thời gian không gặp, làm ta nhớ nhung không nguôi…
Quách Tĩnh lộ ra nụ cười chất phác dáng, một tay ôm lấy nàng đến trong ngực.
Khi bàn tay của Quách Tĩnh vô thức vươn ra dán chặt lên bầu vú mềm mại tràn đầy co dãn, xúc cảm mãnh liệt theo từ bàn tay hắn nhanh chóng chuyển biến làm cho thân thể yêu kiều Hoàng Dung như có dòng điện tê dại thông qua, nàng cố cưỡng chế tâm tình rung động của mình…
– Ngươi là… Tống Thanh Thư?
Mặc dù là giọng nói quen thuộc của Quách Tĩnh, hình dạng cũng quen thuộc, nhưng Hoàng Dung cảm thấy có nhiều chỗ không ổn, mờ mịt hỏi dò.
– Tống Thanh Thư? Dung muội chắc là trong khoảng thời gian này quá mệt mỏi rồi…
Quách Tĩnh nghi ngờ nhìn nàng.
“Tống Thanh Thư đã đi đâu rồi chứ? Hắn vừa mới rõ ràng còn ở tại chỗ này mà?”
Hoàng Dung thật sâu hít vào một hơi, bất động thanh sắc mà đem Quách Tĩnh trước mắt đẩy ra rời khỏi thân thể mình.
– Tống công tử gặp ta một đường phong trần mệt mỏi chạy tới đây tìm muội, nên có lòng giúp ta hoàn thành ước vọng, vì thế đã mang theo Cửu công chúa rời khỏi nơi này rồi…
Quách Tĩnh nói làm cho Hoàng Dung cả kinh, liền hướng qua trên giường vừa rồi Chu Cửu đang nằm trên giường nhìn qua, nhưng có còn bóng dáng Chu Cửu đâu nữa…
– Chuyện gì xảy ra?
Hoàng Dung há hốc mồm.
“Chẳng lẽ vừa rồi mình đang nằm mộng sao?”
…
Hoàng Dung một trận hoảng hốt bàng hoàng, mãi đến khi lại bị Quách Tĩnh ôm vào trong ngực, nàng mới phản ứng được, vừa rồi Tống Thanh Thư hình như đã đề cập tới thuật dịch dung gì đó.
Bị đối phương ôm vào trong ngực, Hoàng Dung vẫn không chút biến sắc, hai tay lặng lẽ hướng về trên mặt hắn xoa xoa tới, nàng muốn tra xét trên mặt hắn có mang mặt nạ hay không? Nhưng khi ngón tay của nàng vừa sắp đụng tới mặt hắn, Quách Tĩnh hơi chếch nghiêng đầu, cực kỳ xảo diệu né tránh qua, Hoàng Dung còn muốn thử lại, nhưng trong lúc này hai tay đã bị đối phương nắm tại trong tay.
– Dung muội, trong khoảng thời gian này muội tựa như hao gầy hơi trước.
Quách Tĩnh nắm lấy hai tay nàng, thâm tình nói.
Hoàng Dung sắc mặt ửng đỏ, từ bỏ việc thăm dò, bởi vì vừa nghe câu nói này thì nàng đã rõ ràng trước mắt chính là Tống Thanh Thư cải trang Quách Tĩnh, bởi vì Quách Tĩnh có bao giờ miệng ngọt ngào như thế.
Do dự một chút, Hoàng Dung cũng không có vạch trần đối phương, trái lại cùng quan sát tỉ mỉ lên.
“Thật là giống…”
Hoàng Dung sắc mặt thay đổi liên tục, nếu như Tống Thanh Thư không có nói trước đó là hắn sẽ dùng thuật dịch dung, thì cho dù nàng có cảm thấy Quách Tĩnh này có chút khác thường, thì cũng không có suy nghĩ nhiều, nói không chắc có thể là quả thật bị hắn lừa gạt được…
Trải qua kinh ngạc ban đầu, Hoàng Dung đã sắp xếp làm theo đúng như vậy, Tống Thanh Thư vì khảo thí thuật dịch dung của mình đến tột cùng có thể qua mặt được người thân cận nhất của người mình cải trang hóa thành hay không, nên âm thầm đã biến thành dáng dấp của Quách Tĩnh, cũng nhân lúc chính mình không chú ý quan sát, liền đem Cửu công chúa dời đi, cho nên làm cho mình có chút rối loạn ký ức, xem mình liệu có thể nhìn thấu thuật dịch dung của hắn.
“Nhưng vì sao lúc hắn dời Cửu công chúa đi thì mình lại không thấy, một chút cảm giác cũng gì cũng không biết chứ?”
Hoàng Dung tuy rằng biết võ công của mình cùng Tống Thanh Thư có cách biệt rất xa, nhưng nếu ở dưới mí mắt chính mình đem người mang đi, thì cũng tuyệt đối không thể.
“Chẳng lẽ mình trúng Di Hồn Đại Pháp của hắn?”
Hoàng Dung rất nhanh phản ứng lại, sắc mặt nhất thời có chút không dễ nhìn.
“Tên hỗn đản này!”
Nhưng Hoàng Dung cũng không có thật sự tức giận hắn, thông tuệ như nàng rất nhanh hiểu rõ ràng, nếu như Tống Thanh Thư trước đó không hở miệng về thuật dịch dung, lúc đó chính mình không hề phòng bị, thì hắn triển khai Di Hồn Đại Pháp đồng thời cũng dịch dung hóa thành Quách Tĩnh, thế thì làm sao mình nhìn ra được sơ hở chứ.
Khi đó nếu hắn lại lấy thân phận của Quách Tĩnh cùng mình chân chính giao hoan, có lẽ mình sẽ không từ chối, ngược lại còn là cao hứng nghênh hợp với hắn cũng chưa biết chừng.
“Phi, thực sự là bản lĩnh hạ lưu, không đi làm dâm tặc cũng quả là đáng tiếc.”
Lại nhớ đến một ít cảnh tượng khó coi lúc bàn tay hắn xoa bóp bầu vú của mình, Hoàng Dung hơi đỏ mặt, ám thối không ngớt.
– Dung muội đang suy nghĩ gì vậy?
Giọng nói Quách Tĩnh lại vang lên.
Hoàng Dung vốn định liền vạch trần thủ đoạn của Tống Thanh Thư, nhưng đột nhiên lại có tâm ý bướng bỉnh, làm như vậy thì cũng quá vô vị, nàng quyết định làm bộ không nhìn ra kẽ hở, hữu tâm đón lấy thử xem Tống Thanh Thư đến tột cùng sẽ làm ra những chuyện gì.
“Chỉ là bây giờ bị hắn đang ôm vào trong lòng, cũng có chút ngượng ngùng a.”
Hoàng Dung trong lòng cũng hơi do dự, nhưng suy nghĩ lại, trước ở trong sơn động cũng không phải là chưa bị hắn ôm lấy, thậm chí còn sờ soạng khắp trên thân thể mình, lại nói bây giờ hắn lại đang còn mang lấy hình dáng của Quách Tĩnh, thật sự thì cũng không có gì quá ghê gớm đi.
– Dung muội làm sao đột nhiên lại thất thần như vậy cơ chứ?
Giọng nói Quách Tĩnh lại vang lên bên tai.
Nghe được thanh âm ôn nhu của đối phương, Hoàng Dung ngẩn người ra, nàng như hoài niệm nhớ trở lại ngày xưa khi còn là một cô nương trẻ tuổi, vô thức đáp:
– Dung muội đang nghĩ đến Tĩnh ca, sau khi muội rời khỏi thành Tương Dương thì có xảy ra vấn đề gì không?
Trong lúc nói chuyện, Hoàng Dung không chút biến sắc lùi về sau một bước, cách xa Quách Tĩnh một chút, dù sao nàng đã biết đối phương chính là Tống Thanh Thư cải trang rồi, bây giờ chỉ là muốn nhân cơ hội đùa cợt với hắn một thoáng, thì làm sao có thể để hắn tiếp tục chiếm tiện nghi chứ.
Quách Tĩnh khẽ mỉm cười, cũng không quan tâm đến cử chỉ của nàng:
– Bây giờ Mông Cổ cùng Đại Tống đã ký kết hiệp nghị đình chiến, trong thời gian ngắn có thể không bùng phát chiến sự, Dung muội yên tâm đi.
“Ặc… ngụy trang đến mức rất giống như thật, để xem ngươi có thể ngụy trang cho tới khi nào.”
Hoàng Dung rất nhanh tích tụ khuôn mặt tươi như hoa, kế tục hỏi:
– Vậy Tĩnh ca rời khỏi thành Tương Dương từ lúc nào từ vậy?
Quách Tĩnh dừng lại, rõ ràng có do dự một chút:
– Sau khi Dung muội đi rồi được mấy ngày, ta liền xuất phát đi tìm muội…
Hừ, đã lộ ra sơ sót rồi, mình vì đi tìm Phù nhi, cho nên lang bạt khắp Trung Nguyên tốn không ít thời gian đây, nếu như Tĩnh ca sau đó vài ngày rời Tương Dương, thì phải là tới trước đại hội Kim Xà mới đúng.
Hoàng Dung cũng không lập tức vạch trần đối phương, lúc này liền vạch trần Tống Thanh Thư khó tránh khỏi có chút không còn hứng thú, con ngươi xoay chuyển liền cố ý đem câu chuyện kéo tới trên người của Tống Thanh Thư:
– Tĩnh ca, lần này Tống Thanh Thư đoạt được làm tân Kim Xà vương là vượt qua tất cả mọi người dự liệu, Tĩnh ca cảm thấy tên tuổi trẻ hậu sinh này như thế nào?
Hoàng Dung cố ý đè nặng âm đọc mấy chữ ‘Tuổi trẻ hậu sinh’, không có ý tốt nhìn hắn, chờ trả lời.
– À… về Tống Thanh Thư.
Quách Tĩnh tựa hồ đang sắp xếp ngôn từ, ở trong phòng đi qua đi lại, cuối cùng đến trên chiếc giường ngồi xuống, nhẹ nhàng vỗ cạnh bên người ra hiệu Hoàng Dung ngồi xuống kề bên rồi nói.
– Người này anh tuấn phong lưu tiêu sái lỗi lạc, võ công lại cực kỳ cao, đó là kỳ tài trong chốn võ lâm mấy trăm năm mới xuất hiện ra một người.
“Phi… khoác lác cũng không biết xấu hổ ngượng mồm.”
Hoàng Dung ám thối, nhìn thấy đối phương ra hiệu đến ngồi gần, nàng không khỏi do dự, dù sao cô nam quả nữ cùng nhau ngồi ở trên giường thì có chút nguy hiểm, nhưng nàng lại muốn lợi dụng cơ hội này để hỏi dò Tống Thanh Thư một ít vấn đề mà bình thường nàng không tiện mở miệng.
Do dự một hồi, Hoàng Dung gượng gạo đi tới, cách chiếc giường không bao xa thì ngừng lại, chưa muốn tiến thêm một bước.
Bất ngờ Quách Tĩnh đưa tay kéo tới, Hoàng Dung thấy rõ ràng động tác đối phương rất chậm, nhưng chẳng biết vì sao nàng không thể né tránh, nên bị hắn thuận thế kéo đến lảo đảo một cái liền ngồi vào bên trên trong lòng đối phương.
– Dung muội hà tất đối với ta như người xa lạ…
Quách Tĩnh nở nụ cười thật thà, nhưng lúc này ở trong mắt của Hoàng Dung thì nhìn thấy thật là đáng ghét.
Có lòng muốn giãy giụa đứng lên, nhưng Hoàng Dung thấy lực đạo như đá chìm đáy biển, cùng lúc ở bên dưới bờ mông của mình chạm vào một cái đồ vật to lớn cứng ngắc, thoáng qua Hoàng Dung liền hiểu ngay đó là cái gì, cả người liền cứng ngắc, bởi vì nàng biết càng động thì chỉ có tác dụng cái mông thịt của mình càng ma sát với cái đồ vật đó mà thôi…
May là Tống Thanh Thư chỉ đem nàng kéo ngồi xuống, rồi cũng không có tiến thêm một bước hành động, Hoàng Dung từ bỏ giãy giụa, nhân cơ hội hỏi:
– Tĩnh ca… võ công của Tĩnh ca so với Tống Thanh Thư thì sẽ ra sao đây?
Kỳ thực trong lòng nàng lúc ẩn lúc hiện sớm đã có đáp án, chẳng qua là trực tiếp hỏi chính hắn, thì còn có thể tin chắc hơn một chút.
Tại vì vấn đề này Hoàng Dung không tiện hỏi thẳng với Tống Thanh Thư, bây giờ đối phương lấy thân phận của Quách Tĩnh xuất hiện ở trước mặt nàng, Hoàng Dung vừa vặn có thể làm bộ cái gì cũng không biết, liền hỏi đối phương.
Quách Tĩnh tựa như cười mà không phải cười nhìn nàng, cũng không có trả lời, mà là đưa tay nâng lên cằm của nàng, ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve nhẹ nhàng trên làn da thịt bóng loáng nhẵn nhụi, rồi dùng một giọng nói trầm thấp mê người:
– Vấn đề này thì phải xem ý tứ của Dung muội, nếu muội muốn ta võ công cao hơn hắn một chút, thì võ công của ta sẽ cao hơn chút, nếu muốn ta võ công so với hắn thấp hơn một chút, vậy thì ta sẽ thấp hơn với hắn một chút…