Phần 74
Hoàng Dung vừa nghe xong, liền thấy trong lòng ngọt ngào, thân thể nàng vốn là mẫn cảm cực kỳ, cảm nhận được Tống Thanh Thư ngón tay vuốt nhẹ trên mặt, còn bên dưới hắn hơi chuyện động hạ thể, dù là cách tầng vải vóc của mỗi người, nhưng ngay lập tức tựa hồ nàng có cảm nhận cái đồ vật kia như sắp chen vào đến khe mông nàng, Hoàng Dung thân thể run lên:
– Vẫn là… Tĩnh ca tốt nhất…
– Dung muội nếu nói như vậy, thì dĩ nhiên võ công của ta sẽ cao hơn hắn một chút…
Hoàng Dung con mắt lập tức trợn to, bởi vì nàng cảm giác được Tống Thanh Thư hướng về trên mặt nàng tiến tới, bên dưới cái đồ vật kia đã chen đến khe mông của nàng rồi, trên cằm râu tua tủa đâm vào má nàng có chút hơi nhột, bên dưới hạ thể thì tiếp xúc với cái đồ vật kia của hắn lại có chút ngưa ngứa…
“Hắn muốn làm cái gì?”
Hoàng Dung mới đầu vốn chắc chắc Tống Thanh Thư chỉ là đùa giỡn cùng nàng, cho nên nàng cũng là thuận thế trêu đùa lại đối phương một phen, nào ngờ tới đối phương lại có ý đâm lao thì phải theo lao…
“Không được, vào lúc này nếu là trở mặt với hắn, khiến cho hắn thẹn quá thành giận, lúc đó hắn lên cơn cưỡng gian mình thì liền xong, lấy võ công của hắn thật ra đối với mình muốn làm cái gì mà chẳng được, mình tuyệt đối không có cách nào phản kháng lại, xem ra chỉ có cách lợi dụng tình huống đêm nay còn phải xông vào đại doanh của Thanh quân, nhắc nhở hắn có chừng có mực…”
Hoàng Dung tâm tư như thiểm điện, rất nhanh liền phân tích rõ ràng lợi hại quan hệ trong đó, nên đành phải chịu đựng đối phương đang làm quá mức, vừa suy nghĩ làm sao khéo léo tách rời ra khỏi đối phương.
Có thể Tống Thanh Thư không chút nào quan tâm đến ý nghĩ của nàng, mấy lần hắn hơi nhấc mông của Hoàng Dung lên như chỉnh lại vị trí cho phù hợp…
Hoàng Dung âm thầm kêu khổ, giờ khắc nay nếu như đối phương thật sự chỉ cần hơi nhúc nhích tới, thì cái đồ vật cứng ngắc kia của hắn sẽ kê sát tới bên dưới âm hộ nơi gần tiếp giáp với hậu môn của nàng, cũng còn may là cách tầng vải, nên nàng cũng không cần nghĩ nhiều thêm nữa, trực tiếp cùng hắn ngả bài đạt được, bởi vì nếu không ngả bài ra, lẽ nào cứ để cho hắn tiếp tục càn quấy như vậy nữa sao?
– Dung muội, mặt của muội làm sao đỏ hồng như thế? Có phải là khí trời bên ngoài quá nóng phải không?
Quách Tĩnh mỉm cười nhìn nàng nói.
“Tên hỗn đản này, giờ vẫn còn xem mình là Quách Tĩnh sao?”
Hoàng Dung trong lòng khí khổ, ngoài miệng thì giọng nói thật là nhu mị:
– Tống công tử, đừng đùa nữa, đêm hôm nay chúng ta còn phải hành động đây…
– Hoàng phu nhân có thể nói lời thật với tiểu đệ, vừa rồi có nhìn ra sơ hở gì không lúc tiểu đệ dùng thuật dịch dung?
Giọng nói của Quách Tĩnh biến mất, thình lình đã quay về âm thanh của Tống Thanh Thư.
Thấy Tống Thanh Thư cũng không có tiếp tục lằng nhằng, Hoàng Dung âm thầm thở phào nhẹ nhõm:
– Tống công tử có thể quay trở về hình dạng của mình, chứ nhìn bộ dáng Tĩnh ca như thế này, ta thật sự có chút…
– Phu nhân vẫn chưa trả lời tiểu đệ vấn đề đây này…
Tống Thanh Thư ánh mắt sáng quắc nhìn nàng.
Hoàng Dung sắc mặt ửng đỏ:
– Công tử có thuật dịch dung rất là xảo đoạt thiên công, từ bên ngoài nhìn đến khó thấy ra kẽ hở, chỉ là bởi vì công tử có lời nói cùng Tĩnh ca hơi khác, nên ta mới… nhận ra…
Tống Thanh Thư biểu hiện cao hứng nói:
– Bên ngoài không nhìn ra kẽ hở là tốt rồi, có một số thời khắc… thì đâu cần phải dùng đến lời nói…
– Công tử nói vậy là có ý gì?
Nghe Tống Thanh Thư trong lời nói có chút quái lạ, Hoàng Dung có chút không tự nhiên…
– Tỷ như vào lúc đêm khuya, lúc phu nhân đang ngủ mơ màng thời điểm, tiểu đệ lại lấy dáng dấp phu quân của phu nhân, đến nằm bên người phu nhân, những chuyện kế tiếp thì đâu cần lời nói…
Tống Thanh Thư nụ cười trở nên tà dị lên.
Hoàng Dung sắc mặt nghiêm lại, lạnh giọng nói:
– Mong rằng công tử tự trọng…
Tống Thanh Thư không để ý đến, đứng lên đi tới bên cửa sổ, hơi đẩy cửa sổ ra thành một khe hở, vừa nhìn về phía núi rừng xa xa, vừa nói:
– Thật ra thì tiểu đệ rất hiếu kỳ, năm xưa Âu Dương Khắc nếu không phải là một tên hái hoa dâm tặc, lấy theo những điều kiện tốt của hắn, phu nhân đến tột cùng là sẽ chọn hắn hay vẫn là chọn Quách đại hiệp vậy?
– Tĩnh ca ca lấy một tấm lòng son đối đãi với mọi người, cho nên dù chuyện trước kia có lập lại vô số lần, ta vẫn như cũ sẽ chọn Tĩnh ca.
Nghĩ đến lúc trước dáng vẻ Quách Tĩnh đần độn chất phát, Hoàng Dung khóe miệng hiện ra một nụ cười.
– Nếu nói như thế, như vậy cho dù là tiểu đệ có xuất hiện ra sớm hai mươi năm, cũng không tranh chấp lại với Quách đại hiệp?
Tống Thanh Thư tiếc nuối thở dài một hơi.
– Đó là đương nhiên.
Hoàng Dung đôi lông mày tú lệ không nhịn được run lên, nàng không nhịn được trong lòng sự đắc ý tự hào về bản thân mình.
– May là tiểu đệ không có ý nghĩ cùng với Quách đại hiệp cạnh tranh công bằng để giữ lấy Hoàng phu nhân bên người.
Tống Thanh Thư khẽ cười nói.
Hoàng Dung nghe đến trong lời nói của đối phương, thì thấy rõ ràng nơi đây không thích hợp ở lâu, liền đứng dậy cáo từ:
– Thời điểm không còn sớm, đêm nay đại sự sắp tới, ta đi về nghỉ trước.
– Phu nhân nếu không ngại, cứ ở đây nghỉ ngơi cũng được vậy.
Tống Thanh Thư xoay người lại, nhìn nàng cười nói.
Hoàng Dung trong lòng thầm giận, nói gì vậy, đừng nói mình đã là phụ nhân, cho dù còn là khuê nữ, cũng không có đạo lý ngủ lại trong phòng của một nam nhân xa lạ.
– Không cần đâu.
Hoàng Dung trong lòng đã có chủ ý, nếu đối phương thật lòng mang ý đồ xấu, lấy võ công của mình tuy rằng khó thoát khỏi ma trảo, nhưng làm cho kinh động đến những người khác thì vẫn có thể được.
Chỉ có điều nếu làm như vậy, thì Tống Thanh Thư thật vất vả xây dựng uy vọng lên đến chừng này, tựa hồ sẽ hủy hoại trong một ngày…
Hoàng Dung đột nhiên do dự, dù sao nàng đối với Tống Thanh Thư vẫn là rất có hảo cảm, tướng mạo của hắn đường đường anh tuấn lại một thân có võ công cực cao, hơn nữa giữa hai người cũng đã xảy ra một ít chuyện không thể nói cho người ngoài biết được.
“Hy vọng ngươi cũng thấy được vấn đề.”
Hoàng Dung trong lòng nói thầm.
Kỳ thực nếu chuyện bên trong hang động giữa hai người đã trải như vậy, đổi lại một người nam nhân khác, đừng nói đối với Hoàng Dung động tay động chân, chỉ cần ngay cả có lời nói hơi chút khinh bạc, thì nàng cũng đã trở mặt, làm sao có khoan dung với hắn như bây giờ đây…
– Phu nhân xin dừng bước.
Tống Thanh Thư thân thể lóe lên, đã ngăn cản ở phía trước Hoàng Dung.
Đột nhiên hắn xuất hiện ở trước người, làm cho hai bầu vú Hoàng Dung suýt chút nữa đụng vào, nàng vội vã lùi về sau một bước kéo dài khoảng cách, cắn môi, một lời hai nghĩa khuyên nhủ:
– Công tử bên người có nhiều mỹ quyến như hoa, đừng có nhất thời kích động mà phá huỷ tất cả tiền đồ tốt đẹp của mình.
– Phu nhân chớ hiểu lầm, bởi vì chỉ còn có một khảo thí nữa thôi cần phu nhân hỗ trợ.
Tống Thanh Thư mỉm cười nói.
– Cái gì khảo thí?
Thấy hắn ra vẻ đàng hoàng trịnh trọng, Hoàng Dung không khỏi ngẩn ra.
Tống Thanh Thư không nhanh không chậm nói:
– Tiểu đệ trước đây có nghe qua một cố sự, kể về một vị công chúa khi ở trong một hầm băng tốt đen đã vô tình cùng với một nam tử xa lạ tiếp xúc da thịt, trải qua mấy… ngày sau, thì công chúa đã yêu thương nam tử này, nhưng đáng tiếc nàng không nhìn thấy hình dạng của đối phương, cũng không biết thân phận của đối phương từ đâu tới, sau đó nàng lợi dụng thân phận công chúa công khai kén chọn phò mã, dùng một số từ ngữ chỉ riêng hai người nói ra thì mới hiểu được, qua đó mà tìm kiếm gặp lại được nam nhân kia…
– Cái cố sự này quá mức hoang đường, thiên hạ làm gì mà có chuyện như vậy.
Hoàng Dung cau mày nói.
– Phu nhân cứ xem như là một cố sự nghe thoáng qua là được rồi, chuyện này này cũng không phải là trọng điểm.
Tống Thanh Thư nói.
– Vấn đề tiểu đệ hiếu kỳ chính là ở chỗ, vạn nhất một nam nhân khác tình cờ gặp may đúng dịp, lại biết được những từ ngữ mà chỉ có riêng công chúa và nam nhân kia hiểu được lúc trong hầm băng tối đen kia, hắn liền giả mạo tình lang của công chúa đi tham dự tuyển chọn phò mã, công chúa chắc chắn sau khi nghe hắn trả lời đúng những câu nói riêng tư thì sẽ cho rằng đối phương đúng là ý trung nhân bên dưới hầm băng kia, nhưng vấn đề then chốt là lúc thời điểm hai người thân thiết trên giường, nàng có thể phát hiện được đối phương có cái đồ vật kia khác người trước không vậy?
Nghe Tống Thanh Thư nói về chuyện tư mật, Hoàng Dung sắc mặt ửng đỏ:
– Ta đây làm sao biết!
Tống Thanh Thư trên mặt ý cười càng nồng:
– Vì lẽ đó tiểu đệ mới cần phu nhân phối hợp với tiểu đệ khảo thí thử qua một lần thì mới biết a.