Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3

Truyện Sex: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 3


Phần 96

Tống Thanh Thư để cho Tiêu Uyển Nhi xoay người úp lưng lại, cong cái mông lên, nhìn cái âm hộ ửng lên đỏ hồng dư âm của lần hoan ái mới vừa rồi, cùng với lỗ cúc hoa hơi nhíu lại khép kín với màu xạm đỏ hơn, Tống Thanh Thư thế nào còn chịu được, hắn nhỏm dậy từ phía sau mông nàng, dùng cây côn thịt ở cửa ngọc môn quan ma sát vài cái, từ trong liên tươm ra phân bố ra rất nhiều âm dịch.
Tống Thanh Thư tiến lên chỉnh cây côn thịt từ phía sau sáp nhập sâu vào u cốc của Tiêu Uyển Nhi, nàng kinh hô lên:

– A… lớn lắm… chậm một chút… um…

Tống Thanh Thư khẽ cười, hai tay nắm lấy hai mảnh mông thịt của nàng, rất nhanh chuyển động hạ thân, “phành phạch… phanh phạch…” rất nhanh tiếng ca chạm của hai thân thể vang lên, làm cho cả trong gian phòng đều tràn ngập dâm mỹ.

– Um… úi… sâu quá… a… a…





La Lập Như vừa mở miệng, thì tiếng rên của nữ nhân trong phòng lại dừng một chút, bất quá lần này lại rất nhanh tiếp tục, cũng không lâu lắm, ngoài cửa sổ một đám người nghe được trong lòng giống như mèo quào.

– Không được… không được, ta phải đi tìm một nơi để hạ hỏa…

Một người sắc mặt cổ quái, hiển nhiên nhịn không được, vội vã liền đi.

– Đại đầu lĩnh quả thật là nam nhân trong nam nhân, ta cũng đi trước.

Một tên khác vẻ mặt kính nể, khom người, bưng đũng quần cũng rời đi.

Đám người kia cứ như vậy lục tục ly khai, tối hậu chỉ còn lại có La Lập Như một người, hắn vẫn nghe được vân tiêu mưa tễ, rồi cũng không chịu được nữa, mắt đỏ liền hướng về nhà của mình chạy về, nghĩ thầm thê tử Tiêu Uyển Nhi lúc này chắc đã ngủ thiếp rồi, mặc kệ lúc này cũng không quản được nhiều như vậy, cứ về đánh thức nàng dậy để mà phát tiết hạ hỏa…

Sau khi cái u cốc bị cây côn thịt của Tống Thanh Thư hai lần phát tiết trút vào, Tiêu Uyển Nhi vô cùng thỏa mãn trong cơn khoái lạc, lúc này thì ánh mắt của nàng phức tạp nhìn nam nhân ngủ say bên người mình, nếu như nói là lần trước nàng bị cưỡng bách, thì đêm nay là đần độn u mê ỡm ờ hưởng ứng theo…

Cái loại sung sướng tuyệt vời này từ trước đến giờ chưa từng chưa có có được, làm cho từ thân thể đến linh hồn của nàng đều không ngừng được mà cứ run rẩy hùa theo nghênh hợp, nàng thấy mình rất có lỗi với trượng phu mình, một loại đạo đức chịu tội dằn vặt sinh ra…

Bất quá lại nghĩ tới vừa rồi La Lập Như ở ngoài cửa hô to nói nhỏ, Tiêu Uyển Nhi liền giận không chỗ phát tiết, hắn không biết vừa rồi bản thân hắn nghe được tiếng rên rỉ là của thê tử hắn, đã vậy còn đổ dầu vào lửa cho Tống Thanh Thư…

Tiêu Uyển Nhi nước mắt lã chã mà xuống, nhìn thoáng qua Tống Thanh Thư ngủ say, do dự một chút, liền đem Tăng Nhu ôm tới để nằm trong lòng ngực hắn.

– Hy vọng sau khi hắn tỉnh giấc sẽ tưởng là đã hoan ái với Tăng Nhu…

Tiêu Uyển Nhi gương mặt ửng đỏ lên, lấy tay vỗ vỗ lấy khuôn mặt mình, nếu Tống Thanh nhớ lại được lúc đó chính là mình uyển chuyển xu nịnh nghênh hợp với hắn, chắc là sẽ không có mặt mũi nhìn người.

Tiêu Uyển Nhi cẩn thận từng chút một đi đến bên cửa sổ quan sát, thấy người bên ngoài tất cả đều đã rời đi, thì mới buông lỏng thở dài một hơi.

Lo lắng Tống Thanh đột nhiên tỉnh lại, Tiêu Uyển Nhi vội mở cửa chạy ra bên ngoài, ở bên ngoài dừng lại trong chốc lát, không có thấy Hạ Thanh Thanh như trong dự liệu đứng chờ ở bên ngoài.

Tiêu Uyển Nhi nhịn không được dậm chân: “Hừ… con Hồ Ly này cũng biết không mặt mũi để gặp ta!”

Rồi lại nghĩ đến tràng cảnh vừa rồi La Lập Như ở ngoài cửa sổ nghe trộm trợ uy cho Tống Thanh Thư, khẳng định sẽ rơi vào trong tai Hạ Thanh Thanh, Tiêu Uyển Nhi hận không thể trên mặt đất có vết nứt chui vào.

“Ta biết ngươi đang ở phụ cận quanh đây, ngươi yên tâm, mục đích của ngươi đã đạt xong rồi.”

Tiêu Uyển Nhi trong lòng một hồi khí khổ, vừa lau nước mắt, vừa chạy ra khỏi sân.

Sau khi đợi Tiêu Uyển Nhi rời đi, Hạ Thanh Thanh từ một chỗ trong bóng tối đi ra, mặt nàng cũng ửng đỏ tương tự như Tiêu Uyển Nhi, nghĩ đến vừa rồi La Lập Như ở bên ngoài không tim không phổi trầm trồ khen ngợi, nàng nhịn không được gắt lên: “Nam nhân đều không có một ai tốt.”

Hạ Thanh Thanh cũng minh bạch Tiêu Uyển Nhi thân là người bị kéo vào trong cuộc, trong lòng sẽ không dễ chịu, cho nên nàng vừa rồi cố ý không có ra mặt, chính là vì tránh cho Tiêu Uyển Nhi bối rối, suy cho cùng hiện giờ biết tất cả mọi chuyện này, chỉ có hai người bọn họ mà thôi.

“Ai, hy vọng nàng có năng lực chịu nổi.”

Hạ Thanh Thanh thở dài, thân ảnh cũng chầm chậm mất dạng trong bóng đêm.

Khi Tiêu Uyển Nhi một đường trở lại về nhà, thì phát hiện La Lập Như đang ở trước nhà, hai mắt đỏ bừng ở trong phòng đứng ngồi không yên, nên hỏi.

– Sư Huynh đang làm gì vậy?

La Lập Như nhìn thấy nàng trở về, hai mắt sáng ngời, vội vàng chạy tới:

– Uyển Nhi muội đi đâu vậy, ta hồi nãy giờ đang tìm muội đây.

– Há… sau hôn lễ, ta và Viên phu nhân hàn huyên một chút…

Tiêu Uyển Nhi trấn định đáp trả, dù cho nàng đem Hạ Thanh Thanh hận đến tận xương tủy, nhưng lúc này đành phải đẩy Hạ Thanh Thanh ra làm tấm mộc.

– Thôi được rồi… ta chờ muội đến thật là khổ, mau tới đây nhanh…

La Lập Như hiện tại tên đã trên dây, nào có tâm tư quản đến nàng đi đâu, thân thủ liền bước tới ôm nàng.

Tiêu Uyển Nhi vô thức tránh qua, cau mày nói:

– Sư huynh như thế nào đột nhiên lại vội vã ham muốn như vậy?

Nàng mới từ chỗ đó của Tống Thanh trở về, hiện tại hai chân còn như nhũn ra, nào còn có tâm tư gì nữa, đương nhiên không muốn cùng với trượng phu hoan ái…

La Lập Như cười hắc hắc nói:

– Uyển Nhi, vừa rồi ta và đám huynh đệ chạy đến chỗ tân phòng của Đại đầu lĩnh nghe ngóng, Đại đầu lĩnh thường ngày nhìn văn nhã, nhưng ở trên giường lại như mãnh hổ hạ sơn, khiến cho tân nương tử rên rỉ kêu là lúc thì thượng thiên lúc thì hạ địa, nàng gào lên giống như mấy con mèo cái động dục vậy, làm cho đám nam nhân chúng ta đâu còn chịu được, tất cả đều chạy về tìm nơi phát tiết hạ hỏa…

La Lập Như cũng không có chú ý tới sắc mặt Tiêu Uyển Nhi lúc trắng lúc xanh, hắn vẫy tay vẻ mặt hưng phấn nói tiếp:

– A, còn Tăng Nhu này, trong ngày thường ăn nói tế nhẹ nhàng nhỏ nhẹ, không nghĩ tới lúc đó kêu lên kiều mị động nhân, hắc hắc… mà tiếng rên của nàng cũng hơi tương tự giống như muội vậy đấy…

Tiêu Uyển Nhi cũng không nhịn được lửa giận trong lòng nữa, chỉ vào cửa mắng:

– Cút! Các ngươi tất cả nam nhân đều là loại bỉ ổi hạ lưu vô sỉ…

Chưa có mắng xong, Tiêu Uyển Nhi đã gục đầu trên bàn phòng khách khóc nức nở lên, Tiêu Uyển Nhi lúc này có nỗi khổ không nói nên lời, cùng lúc nghĩ mình có lỗi với trượng phu, về phương diện khác thì lại thù hận trượng phu vừa rồi ở ngoài cửa tân phòng nghe trộm, để cho nàng lúc đó ở trong phòng quả thực bối rối tới cực điểm, trong lòng cảm giác tội lỗi càng nhân lên nhiều lần bay lên.

Thấy thê tử đột nhiên khóc lóc, La Lập Như luống cuống, vội vàng xin lỗi nói:

– Uyển Nhi… muội đừng giận ta a, lúc đó cũng không phải là ta muốn đi nghe ngóng gì đâu, chẳng qua là huynh đệ lôi kéo ta cùng đi, ta từ chối không được lúc đó mới đi…

La Lập Như tưởng rằng thê tử nổi giận vì hắn chạy đến nghe ngóng bên trong gian phòng, suy cho cùng Tăng Nhu với nàng cũng là thân như tỷ muội, với lại cái loại hành vi này đích xác cũng chẳng phải là quang minh gì…

Hắn nào có biết Tiêu Uyển Nhi nổi giận không bởi vì hắn nghe ngóng Tăng Nhu, mà là bên trong phòng lại là chính nàng…

“Hừ… lúc đó trong đám người, ngươi là kẻ lớn tiếng nhất.”

Tiêu Uyển Nhi trong lòng khí khổ, bất quá lời này nàng không có cách nào nói ra, đành ngẩng đầu lên, mặt lạnh nhìn trượng phu của mình:

– Ngày hôm nay thân thể ta khó chịu, muốn ngủ một mình, sư huynh ra ngoài sương phòng ngủ đi.

– Hả?

La Lập Như một thân tà hỏa nhất thời bị dập tắt hơn phân nửa, mặc dù không cam lòng, nhưng Tiêu Uyển Nhi xưa nay là người đứng đầu Kim Long bang, tuy rằng uyển chuyển hàm xúc động lòng người, nhưng một khi lạnh lùng thì trên thân tự có uy thế, hắn cũng không dám nói thêm gì nữa.

Tiêu Uyển Nhi biết được tâm tư trượng phu thời khắc này, thấy hắn vẻ mặt hậm hực cũng không đành lòng, nói cho cùng thì là mình có lỗi với hắn trước, nên cắn răng hừ một tiếng:

– Sư huynh nếu như khó chịu trong người, hãy tìm đến Thúy nhi đi đi.

Thúy nhi là nha hoàn thân cận của Tiêu Uyển Nhi, cũng là nữ nhân xinh đẹp đáng yêu, La Lập Như xưa nay đối với nàng có tình ý, nhưng khiếp sợ Tiêu Uyển Nhi, hắn chỉ dám từ xa đứng nhìn mà thôi, vẫn không dám biến thành hành động.

Vừa nghe được Tiêu Uyển Nhi để cho mình tìm đến Thúy nhi, La Lập Như còn tưởng rằng nàng đang thử thăm dò hắn, nên vội vã xua tay:

– Muội đừng có nói đùa, từ trước đến nay ta đối với ngươi toàn tâm toàn ý, há lại đối với Thúy nhi có ý đồ không an phận…

Như là trước kia Tiêu Uyển Nhi thật đúng là sẽ không cho hắn hồ lộng qua, nhưng lần này nghe được hắn nói, làm sao mà không biết hắn đang xao động tâm tư, từ tốn nói:

– Không cần nói nhiều nữa, ta trong mấy ngày qua thân thể ta khó chịu, vậy trong khoảng thời gian này cứ đến để Thúy nhi bồi huynh là tốt rồi.

Nói xong liền gọi Thúy nhi đến:

– Thúy nhi, từ đêm nay ngươi hầu hạ cô gia nhé.

Nói xong buồn bã đứng dậy đi vào trong phòng mình.

Thấy thê tử thực sự đem nha hoàn giao cho mình, La Lập Như mừng rỡ, lúc này hắn đã hưng phấn đến mức sắp nổ tung, liền lôi kéo Thúy hướng đến sương phòng chạy đi.

Nghe được tiếng chân hai người rời đi, hai hàng thanh lệ của Tiêu Uyển Nhi lặng lẽ chảy xuống: “Sư Huynh, xem như đây một ít bồi thường cho huynh.”

Nàng bị Tống Thanh quần quật cưỡi lên trên người đến nửa đêm, sớm đã mệt mỏi bất kham, bất tri bất giác buồn ngủ, nhưng cũng không lâu lắm đột nhiên cảm giác được từ chính giữa hai chân mình chảy ra một dòng nước nóng dinh dính, thoáng cái liền giật mình tỉnh lại, yên ắng nhìn thoáng qua dưới đáy quần thấm ướt một mảnh hỗn độn, Tiêu Uyển Nhi hai má nóng lên:

“Lại chảy ra giống như lần trước vội vàng không kịp tắm rửa, đừng châu thai ám kết a.”

Lúc này Tống Thanh ngủ mơ màng, quá nửa đêm khát nước tỉnh lại, nhìn trong lòng Tăng Nhu như chim nhỏ nép vào trên người, trên mặt nổi lên lên nhu tình.

– A… tại sao lại bị điểm huyệt đạo?

Tống Thanh lúc này tỉnh rượu hơn phân nửa, lập tức cảm giác được Tăng Nhu trên người không thích hợp, vội vã giải huyệt đạo cho nàng.

Chẳng lẽ mình sau khi uống say lại chơi cái trò lộn xộn gì đó? Tống Thanh sắc mặt trở nên cực kỳ cổ quái.

“Ưm” một tiếng, Tăng Nhu yếu ớt tỉnh lại, phát hiện mình đang ngã vào trong lòng Tống Thanh, hơn nữa Tống Thanh y phục khoác lên trên người hờ hững, lộ ra nữa thân trên da thịt, khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn liền đỏ ửng, vội vàng nghiêng đầu sang chỗ khác.

Thấy như vậy Tống Thanh trái lại vui vẻ:

– Tăng Nhu… chúng ta đã là như vậy, ngươi vẫn còn xấu hổ a.

Tăng Nhu cũng như lọt vào trong sương mù, ở trong trí nhớ của nàng, hình như là Hạ Thanh Thanh tìm đến nàng, kế tiếp chuyện gì nàng cũng không biết, lúc này tỉnh lại lại xiêm y xốc xếch nằm trong lòng Tống Thanh, nàng vừa xấu hổ lại nghi hoặc, trong lúc nhất thời cũng không biết nên trả lời như thế nào.

Tống Thanh vốn là có Hoan Hỉ chân khí tương trợ, nhìn thấy Tăng Nhu e thẹn vô hạn, lại nổi lên hăng hái, nhịn không được liền hướng nàng miệng nhỏ hôn tới:

– Tăng Nhu… ngươi thật xinh đẹp a…

Tăng Nhu ngượng ngùng định nghiêng đầu sang chỗ khác, nhưng rồi đảo mắt lại nghĩ đến hôm nay bản thân đã là thê tử của Tống Thanh Thư, lẽ nào không cho hắn hôn, đang vào thế lưỡng nan, thì nghĩ tới một cái lý do:

– Rượu giao bôi vẫn… um um…

Tăng Nhu lời còn chưa nói hết, đôi môi đã bị miệng Tống Thanh Thư đè lên, trong nháy mắt đó giống như thiểm điện xẹt qua toàn thân, Tăng Nhu hạnh phúc như muốn ngất đi, trong lòng xấu hổ nghĩ: “Tống đại ca làm gì mà vội vã như vậy chứ…”.

Tăng Nhu tâm tư của một cô nương khẩn trương bối rối như tơ vò, Tống Thanh Thư làm sao hiểu được, hắn lại thấy có chút kỳ quái:

“Vừa rồi rõ ràng hoan ái đến mức như vậy, bây giờ chỉ hôn lên cái miệng nhỏ mà vẫn ngượng ngùng là sao?”

Tống Thanh Thư không để cho nàng có thời gian suy tư lo lắng, hai tay lại không kiêng nể gì ở trên thân người nàng vuốt ve sờ loạn, chỉ là một lát, thì Tăng Nhu hô hấp liền dồn dập lên, trên mặt đỏ ửng kiều diễm ướt át, nàng trước giờ có khi nào bị nam nhân vuốt ve như vậy.

– Tống đại ca… dừng lại đi, muội chịu không nổi…

– Ha ha… muội đừng nóng vội, ta nhất định sẽ làm cho muội sung sướng hạnh phúc nhất đêm nay…

Tăng Nhu thấy Tống Thanh Thư kích động như thế, nên hoàn toàn thần phục xuống dưới, mặc cho Tống Thanh Thư cởi ra xiêm y trên người nàng, mặc sức hoan ái tàn sát bừa bãi, nàng cảm thấy hai gò má khô nóng, lúc cảm thấy miệng bị một cái lưỡi nhuyễn ướt duỗi vào khoang miệng, nàng tuy rằng chưa từng có biết chuyện nam nữ kích tình, nhưng vô thức cũng vội vàng đưa lưỡi của mình ra đáp lễ.

Bị lưỡi của Tống Thanh Thư quấn lấy đầu lưỡi mút lấy, tâm trí Tăng Nhu sớm bay ra khỏi thân thể, trong đầu trống rỗng, thế giới này tựa hồ không còn tồn tại, một loại mới lạ hạnh phúc cảm tràn ngập tại trong lòng, nho nhỏ tâm hồn thiếu nữ ấm áp đấy, Tống Thanh Thư nhìn phía dưới thân mình Tăng Nhu thở hổn hển nhỏ giọng nói:

– Ta cho vào trong nhé…

Tăng Nhu nhắm lại hai mắt gật đầu, nàng biết chuyện này trước sau gì cũng khó mà tránh khỏi…

Tống Thanh Thư tách ra hai chân nhìn cửa ngọc môn quan đã dính đầy âm dịch, hai mép trong đỏ hồng non mịn cũng ướt đẫm lòe sáng lên, trước ngực hai bầu vú bạch ngọc đứng thẳng cũng sáng bóng, hắn cầm lấy côn thịt thấm ướt âm dịch trên quy đầu trước cửa ngọc môn quan.

Tăng Nhu tinh mâu hơi mở, đúng lúc này, nơi cửa ngọc môn quan ướt át nghênh đón một cây thịt cự đại mãnh liệt đè ép nhấn vào! Tăng Nhu tim đập nhất thời như đình chỉ, thân thể yêu kiều căng thẳng cuống quýt thời khắc, cảm thấy cái vật kia càng lúc càng lớn, một mực chui vào bên trong u cốc của nàng, thất kinh sợ hãi kêu lên:

– Đau… Tướng công… ngươi… ngươi đang làm gì…

Lời còn chưa dứt, thì nàng cảm nhận thân thể của mình như là bị đâm xuyên qua, một hồi tê tâm liệt phế kịch liệt đau thốn truyền đến, Tăng Nhu kêu lên thảm thiết một tiếng giãy giụa lấy, còn Tống Thanh Thư thì lại có cảm giác từ trong u cốc có một tầng non mềm chặt chẽ bao trùm côn thịt, trong huyệt động bởi vì đau đớn co rút lại nên sinh ra một cỗ hấp lực mút vào lấy, thẳng làm cho hắn sướng đến không chịu được, hắn liền căn chỉnh cây côn thịt rồi tiếp tục đâm sâu vào, Tăng Nhu nhíu mày hô lớn:

– A… đau… đau chết mất…

Nhưng Tống Thanh Thư không chút thương hương tiếc ngọc, trừu sáp như gió, vừa nhanh vừa vội, làm cho Tăng Nhu ứa ra nước mắt, tuy rằng thường ngày nàng có luyện võ công, thân thể mềm dẻo so với người bình thường thì tốt hơn rất nhiều, nhưng vào lần đầu tiên Tăng Nhu vẫn là la lên, chỉ là Tống Thanh Thư vẫn hung hăng giữ chặt lấy nàng…

Cũng không biết qua bao lâu, Tống Thanh Thư chợt phát hiện có điều không thích hợp, nhìn lại dưới thân Tăng Nhu đau đến mắt lệ uông uông, liền giật mình hầu như đã tỉnh rượu lại hoàn toàn, cúi đầu nhìn xuống hạ thể của nàng, một ít màu máu loang lổ làm cho cả người hắn thoáng cái có chút choáng váng…

– Tăng muội… như thế nào lại còn…

Tống Thanh Thư cảm giác đầu mình có chút hoang mang, hắn nhớ lại trước đó hai người đã ác chiến mấy hiệp, nàng làm sao thân vẫn còn xử nữ?

Lẽ nào trước đó người kia không phải là nàng? Tống Thanh Thư kinh hãi, không phải là nàng thì là ai? Chẳng lẽ là Hạ Thanh Thanh…

Tống Thanh Thư nhớ lại trước đó Hạ Thanh Thanh có xuất hiện ở cửa, bất quá rất nhanh bỏ qua ý nghĩ này, Hạ Thanh Thanh dù cho có hồ đồ nhưng thân đang là Viên phu nhân trước mặt mọi người cũng không dám làm như vậy, với lại nàng cũng không tới mức lêu lổng trong đêm động phòng đầu tiên của Tăng Nhu cùng mình…

Lúc này Tăng Nhu biểu lộ đã hòa hoãn lên, nàng cũng không kêu đau, mà là u cốc đã bắt đầu thích ứng với cây côn thịt nên vừa có cảm giác hơi thoải mái…

Cảm thụ được trên thân mình nam nhân dừng lại động tác, Tăng Nhu cho là hắn thương tiếc nàng, trong lòng cảm động hạnh phúc, liền dịu giọng nói:

– Tướng công… ta chịu đựng được… không cần dừng lại…

Lời vừa ra khỏi miệng, Tăng Nhu hai gò má đỏ ửng, không nghĩ tới mình lại lớn gan dám nói ra như vậy.

Tống Thanh Thư cũng đã phục hồi tinh thần lại, nghe được Tăng Nhu nhu tình, trong lòng ấm áp, nhẹ vỗ về gò má của nàng:

– Tăng muội… vừa rồi là do đại ca không tốt…

Tống Thanh Thư kế tiếp trở nên rất nhẹ nhàng không ngớt, Tăng Nhu nhíu chặt mi từ từ giãn ra, nét mặt cũng càng lúc càng ngọt ngào vui vẻ.

Dựa vào cao siêu kỹ xảo, rất nhanh tại phía dưới thân hắn, Tăng Nhu mấp máy rên rỉ, cuồng nhiệt cùng hắn hành vân bố vũ, giao thể đoàn tụ, chỉ thấy Tống Thanh Thư rong ruổi cày xới trên thân thể nàng, còn nàng thì cũng mềm mại uyển chuyển liều chết xu nịnh hầu hạ hắn…

Quy đầu Tống Thanh Thư hung hăng đứng vững tại hoa tâm nộn thịt Tăng Nhu, gắt gao đứng vững, một cỗ kích tình triều dâng bài sơn đảo hải đảo dâng cao khắp toàn thân Tăng Nhu, lúc này nàng cả người kịch chấn, “á…” một tiếng, âm tinh như thác nước bạo tả, nhằm ngay phía quy đầu phún tới, hắn cũng là thống khoái phi thường, côn thịt cắm ở sâu trong hoa tâm Tăng Nhu không muốn rút ra, thân trên ghé vào trên người Tăng Nhu, tận tình vuốt ve nhu lộng hai bầu vú săn chắc nõn nà của nàng.

Không đợi Tăng Nhu nghỉ ngơi lâu sau cơn cao trào, côn thịt đã tiếp tục thẳng đảo hoa tâm, Tăng Nhu “ưm” một tiếng, nàng theo bản năng giơ hai chân lên rồi câu chặt lại sau lưng Tống Thanh Thư kích thước lưng áo, trán ngửa ra sau, phụ trợ đôi phong nhũ trước ngực càng thêm xông ra, Tống Thanh Thư dũng mãnh hướng về phía trước va chạm, thẳng đến khi Tăng Nhu lại được khoái hoạt dâm cuồng, vừa thở gấp vừa mơ hồ loạn ngữ:

– A… thích… đừng thương tiếc ta… a…

Tống Thanh Thư cái mông tăng sức mạnh, hai mắt dục vọng cháy mạnh, trừu sáp tốc độ nhanh hơn, cảnh xuân phòng trong vô tận…

Không lâu sau, Tăng Nhu một trận run run, co rút căng thẳng, Tống Thanh Thư cũng đã cảm thấy côn thịt một trận tê dại, xương sống đều rét run lên, một làn nồng đậm dương tinh tử đã bắn ra, thẳng hướng hoa tâm Tăng Nhu, nàng cũng cảm giác được quy đầu đang ấn thật sâu trong u cốc mình, hoa tâm liền cũng nhảy dựng phun trào ra âm tinh…

Hồi lâu sau khi kết thúc, Tăng Nhu tiếng thở dốc vẫn chưa bình phục, trên khuôn mặt kia đỏ ửng rung động lòng người cũng chưa thối lui, vừa rồi tất cả mọi chuyện xảy ra giống như là một giấc mơ hạnh phúc khoái lạc, nhưng dưới thân truyền đến ẩn ẩn đau đớn cùng với loang lổ vết máu hồng, lại làm cho nàng biết rằng chính mình không phải đang nằm mơ, mà là sự thật.

Ngày hôm sau tỉnh lại, nhìn thấy Tăng Nhu giống như tiểu miêu nằm ở trước ngực mình, Tống Thanh Thư khó tránh khỏi sinh ra nghi hoặc, tối hôm qua nữ nhân lần trước kia đến tột cùng là ai?

Tuy rằng trí nhớ có chút không rõ, nhưng với một ít ấn tượng vẫn còn rất sâu trong đầu, hai người nhẹ nhàng vui vẻ nhễ nhại chiến đến hai hiệp, rồi mới tới phiên đại khai đại hợp chiến trận đoạt lấy thân thể trong trắng của Tăng Nhu khiến cho gân cốt của hắn cũng cơ hồ không chịu nổi, nhưng vào lúc động phòng giữa ngoại trừ Tăng Nhu là tân nương tử, làm sao lại có nữ nhân khác chứ?

Tống Thanh Thư nghĩ tới nghĩ lui cũng không có đầu mối gì, hắn lại không có ý đi hỏi Hạ Thanh Thanh hoặc là Chu Cửu, suy cho cùng nếu nói ra sự kiện thì quá mức kỳ lạ, lại lo lắng dẫn tới chuyện hai nàng ghen tuông, hắn đành đem đoạn ký ức này trở thành một giấc hoan mộng mà thôi.

Danh sách các phần

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng