Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4

Truyện Sex: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4


Phần 156

Hoàn Nhan Lượng không muốn đi sâu thêm về vấn đề chính sự, tiếp xuống chỉ nói đến chuyện hoan ái nam nữ, Tống Thanh Thư cũng biết nên không có tiếp tục truy vấn.
Một buổi chiều thời gian trôi qua rất nhanh, khi nghe được phu phụ Tống Thanh Thư muốn đến tham gia lễ thành nhân của nữ nhi Bồ Sát A Hổ Đặc, Hoàn Nhan Lượng cười nói:

– Thật là xảo, ta cùng Vương phi cũng muốn đến đó, đã là như vậy, chúng ta cùng đi…

Tống Thanh Thư thực tình không muốn cùng Hoàn Nhan Lượng một chỗ, nhưng đối phương đã mời thịnh tình, hắn cũng không tiện cự tuyệt, Hoàn Nhan Lượng vì biểu hiện chi ý thân mật, thậm chí còn bảo hạ nhân lấy ra chiếc xe ngựa quý phái ưa thích của hắn đưa cho phu thê bọn họ.

Cứ việc Ca Bích không ngừng nháy mắt ra hiệu Tống Thanh Thư từ chối, thế nhưng Tống Thanh Thư hiểu rất rõ ràng bản tính của Hoàn Nhan Lượng, loại này tiện nghi không chiếm thì cũng phí…





Trước khi đi Hải Lăng Vương phi đột nhiên kéo lấy tay Hoàn Nhan Lượng, nhận được thê tử ra hiệu, Hoàn Nhan Lượng liền nói cùng phu phụ Tống Thanh Thư:

– Thật có lỗi, phụ phụ chúng ta chuẩn bị thêm một chút lễ vật cho tiểu thư nhà Bồ Sát, vậy hai người cứ đi trước đi…

Tống Thanh Thư mặc dù cũng muốn tìm hiểu xem Đồ Đan Tĩnh nói gì với Hoàn Nhan Lượng, bất quá Hoàn Nhan Lượng đã uyển chuyển hạ lệnh trục khách, hắn đương nhiên cũng không tiếp tục lưu lại, liền hướng đến Hoàn Nhan Lượng cáo từ, hắn liền đỡ lấy cánh tay mềm mại Ca Bích leo lên chiếc xe ngựa quý phái kia…

Nhìn theo chiếc xe ngựa dần dần đi xa, Hoàn Nhan Lượng nụ cười trên mặt dần dần thu lại, chuyển hướng sang thê tử mình:

– Phu nhân, có chuyện gì sao?

– Không có gì, chỉ là có chút hiếu kỳ, huynh tại sao lại đối Đường Quát Biện coi trọng như thế.

Đồ Đan Tĩnh nhớ lại vừa động tác vừa rồi của Tống Thanh Thư rò rang là hắn cố tình xoa bóp hai bầu vú của mình, lại còn trước đó có cảm giác bị một bàn tay vô hình xâm nhập vào trong âm động quấy lấy, sắc mặt có chút mất tự nhiên, tiếp lời:

– Đường Quát gia tộc bây giờ chỉ còn trên danh nghĩa, lôi kéo hắn thì có cái chỗ tốt gì chứ?

– Đường Quát gia tộc bây giờ quả thật có chút suy yếu, tuy nhiên lạc đà gầy vẫn khỏe hơn là ngựa, Đường Quát gia tộc dù sao cũng là một trong tam đại thế gia của Kim Quốc, tích súc vẫn còn là vô cùng hùng hậu…

Hoàn Nhan Lượng giải thích nói…

– Bây giờ Đường Quát Biện sự nghiệp đang xuống dốc, ta lúc này trợ giúp cho hắn, cũng chẳng khác gì là đưa than khi có tuyết, hiệu quả sẽ là làm ít công to.

Đồ Đan Tĩnh một mặt lo âu nói ra:

– Có thể Đường Quát Biện là người phía bên Hoàng thượng, huynh không sợ hắn ăn cây táo rào cây sung sao a?

Nghĩ đến việc lôi kéo Tống Thanh Thư vào cái vòng tròn, Hoàn Nhan Lượng trong lòng lại nóng lên, khẽ cười nói:

– Ta đương nhiên có biện pháp chắc chắn là hắn phải theo mình.

– Thế nhưng còn Ca Bích thì sao?

Đồ Đan Tĩnh thần sắc lo lắng không chút nào giảm bớt…

– Ca Bích thân là muội muội của Hoàng thượng, huynh muội bọn họ cảm tình từ trước đến nay thì rất tốt, cho dù là Đường Quát Biện nguyện ý đầu quân dựa vào chúng ta, thế nhưng còn Ca Bích tuyệt sẽ không phản bội Hoàng thượng, một khi nàng biết được từ nơi Đường Quát Biện có cái gì, chúng ta liền sẽ phiền phức.

Hoàn Nhan Lượng một tay lấy thê tử ôm vào trong ngực một tay vuốt lấy cái mông nảy nở của nàng:

– Yên tâm đi, bổn vương sớm đã thiết lập tốt một cái cục diện tinh diệu, bảo đảm Đường Quát Biện không dám tiết lộ một chút tin tức gì cho Ca Bích.

– Đang đứng bên ngoài, đừng có như vậy.

Đồ Đan Tĩnh khuôn mặt đỏ lên, nhẹ nhàng đẩy trượng phu ra, có chút tò mò nhìn hắn…

– Đến tột cùng là cục diện tinh diệu cái gì, có thể hay không nói cho muội biết?

– Chuyện này nói ra liền mất linh, yên tâm đi phu nhân, ta có lúc nào làm việc mà không có nắm chắc sự tình?

Hoàn Nhan Lượng nụ cười ngưng tụ, nghĩ thầm nàng cũng là một con cờ trong cục diện tinh diệu này, hắn há có thể đem chân tướng nói cho nàng biết?

Đồ Đan Tĩnh cũng không biết mình đã bị trượng phu tính kế bên trong, nghe hắn nói như vậy, nàng cũng không hỏi thêm nữa, nàng vốn là loại người có tính tình đơn thuần, ngay cả sự tình trượng phu mưu đồ, nàng thực ra cũng biết đến không nhiều, chỉ là vì trách nhiệm của một thê tử mà nhắc nhở trượng phu một chút mà thôi.

Bởi vì Đồ Đan Tĩnh tính tình nhã nhặn, khiến cho Hoàn Nhan Lượng phá lệ ưa thích, cho dù bên người mỹ nữ vô số, nhưng trong lòng của hắn, Đồ Đan Tĩnh có một vị trí không gì sánh bằng.

Lại nói Tống Thanh Thư hai người sau khi rời khỏi Hải Lăng Vương phủ qua đi, trong xe ngựa Ca Bích lặng lẽ hỏi trượng phu:

– Phu quân, huynh cùng Hoàn Nhan Lượng trò chuyện về vấn đề gì vậy?

– Cũng không có gì, chỉ là nói chuyện phiếm, sau đó hắn mấy lần ám chỉ mời chào.

Tống Thanh Thư cũng không có cho nàng biết sự thật, bời vì bây giờ hắn đang ở trong tối, còn Hoàn Nhan Lượng thì ở ngoài sáng, hắn nắm chắc khống chế được toàn cục, nhưng nếu như đem tâm tư xấu xa của Hoàn Nhan Lượng nói cho Ca Bích, có thể Ca Bích bị kích động chạy đi tìm Hoàng đế cáo trạng, đến lúc đó tất cả mọi chuyện đều đảo lộn. Kim Hi Tông khẳng định sẽ đem Hoàn Nhan Lượng trách mắng một trận, bởi vì dù sao nói miệng không bằng chứng, hơn nữa không có hành vi phạm tội rõ ràng, Kim Hi Tông cũng rất khó đem Hoàn Nhan Lượng xử tội.

Nếu chuyện xảy ra như vậy, Hoàn Nhan Lượng nhất định ghen ghét chính mình, đến lúc đó biến hóa trở thành mình ở ngoài sang, Hoàn Nhan Lượng ở trong tối, lúc nào cũng phải phòng bị Hoàn Nhan Lượng trả thù, mà hắn thì không thể thời khắc nào cũng ở bên người Ca Bích để bảo đảm an toàn cho Ca Bích.

– Mời chào?

Ca Bích đôi mi thanh tú cau lại…

– Hải Lăng Vương người này, tuy mặt ngoài khiêm tốn, nhưng muội luôn cảm thấy bên trong ánh mắt hắn ân giấu quá nhiều chuyện, huynh phải cẩn thận.

– Ta sẽ chú ý.

Tống Thanh Thư không thể không bội phục trực giác của nữ nhân, phải biết hiện tại bây giờ Hoàn Nhan Lượng vẫn chưa có biểu hiện ra hắn là một kẻ hoang dâm tàn bạo, bây giờ đa phần trong mắt mọi người hắn là một người khiêm tốn, đương nhiên chỉ có Đường phu nhân cùng số ít người đã sớm lĩnh giáo hắn dưới mặt nạ khác, Ca Bích dưới loại tình huống này cũng có thể nhìn ra Hoàn Nhan Lượng không phải người tốt…

Ca Bích gật đầu:

– Tuy nhiên muội vẫn không thể nào ưa thích được người này, nhưng phải thừa nhận Hoàn Nhan Lượng là một nhân tài, toàn bộ quan tướng triều đình so ra có thể vượt hắn cũng không có mấy người, phu quân nếu đạt được sự trợ giúp của hắn, đối với con đường làm quan chắc chắn là có chỗ tốt.

Tống Thanh Thư đang trò chuyện với Ca bích, đột nhiên trong lòng run lên, ngẩng đầu lên, trước cửa xe ngựa trong nháy mắt vỡ ra thành một lỗ thủng, một đạo hàn quang mang theo lẫm liệt sát khí hướng hắn đâm tới, Ca Bích vừa rồi lúc nói chuyện sợ đám hộ vệ Hoàn Nhan Lượng phái đi theo nghe được, bởi vậy cả thân thể đều áp sát vào trên thân Tống Thanh Thư thì thầm nói nhỏ, bây giờ đạo hàn quang đâm tới, nàng vừa vặn đứng mũi chịu sào.

Đạo hàn quang tốc độ quá nhanh, trong nháy mắt đã phóng đến trước người Ca Bích, một đôi mắt đẹp của nàng mở thật lớn, sát khí kia hiện hữu, khiến cho toàn thân căng cứng, ngay cả một đầu ngón tay cũng không động đậy nỗi.

“Chỉ tiếc không thể cùng phu quân mãi mãi bên nhau.” Ca Bích nhắm mắt lại, trong đầu chỉ còn lại có ý niệm này trong đầu.

Chỉ bất quá không có sự đau đớn nào như nàng nghĩ đến, mới vừa rồi trong thùng xe ngựa còn sóng to gió lớn, chợt trở nên yên tĩnh như hồ nước, làn sát khí tràn tới cũng nhanh, mà ra đi cũng nhanh, cơ hồ là liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.

Ca Bích kinh ngạc mở to mắt, trước mắt một cảnh tượng làm cho nàng kinh ngạc đến ngây người.

Vừa rồi hàn quang tới quá mau lẹ, nàng không kịp biết đến đạo hàn quang đó là cái gì, nhưng bây giờ đạo hàn quang đã tỉnh lại, nàng rốt cục thấy rõ toàn cảnh hiện ra là một thanh đoản kiếm toát ra hàn khí, một thích khách áo đen đang trong tư thế đâm thẳng tới, bây giờ trong mắt đối phương cũng đang kinh hãi, bời vì chuôi đoản kiếm cũng không có cách nhúc nhích đâm tới được, bởi vì mũi kiếm đang bị hai ngón tay Tống Thanh Thư kẹp chặt lại giữ lấy.

Tống Thanh Thư kẹp lấy đoản kiếm, hắn quan sát thích khách trước mắt này, một thân áo đen bịt kín che giấu toàn bộ thân thể, duy nhất lộ ra chính là một đôi mắt linh động, một đôi mắt hết sức vô cùng quen thuộc…

– Lại là ngươi!

Tống Thanh Thư cùng thích khách kia cùng một lượt thốt ra lời, thanh âm của Tống Thanh Thư nhiều kinh ngạc, mà thích khách kia trong thanh âm càng thêm nhiều tức giận phiền muộn.

Một bên Ca Bích giật mình, bởi vì thanh âm thích khách này thanh thúy kiều nộn, rõ ràng là của một cô nương!

Tống Thanh Thư càng im lặng, chính mình đây là số mạng như thế nào vậy? Liên tục thế thân giúp cho Hoàn Nhan Lượng hai lần cản lại bị ám sát, lần trước trên đường đến Thu Hương lâu thì thôi, kết quả lần này lại tới? Xem ra không nên tham đến tiện nghi ngồi trên xe ngựa của Hoàn Nhan Lượng nữa, còn không có kịp hưởng thụ được gì, thì đã bị thích khách phá hủy, nếu không nhờ mình có được võ công cao cường, thì đã bị thích khách này giết chết, phía dưới cửu tuyền tìm ai mà khóc đây?

Hắc y kia rốt cục kịp phản ứng, muốn đem kiếm rút về a, nhưng kiếm bị Tống Thanh Thư kẹp lấy không nhúc nhích chút nào, vừa tức vừa gấp:

– Mau buông tay!

Lúc này bên ngoài đám thị vệ cũng kịp phản ứng, Tống Thanh Thư trong lòng hơi động, cô nương này chỉ là ám sát Hoàn Nhan Lượng, hắn đương nhiên không muốn tiện nghi cho Hoàn Nhan Lượng, đã từng thả nàng một lần, thì lần này cũng không ngại buông tha.

Trên tay hắn lắc một cái, một cỗ nhu kình truyền đến trên thân cô nương kia, còn hắc y thì đang muốn đoạt kiếm nên dùng nội lực lui lại, hai làn nội lực phát ra cùng lúc, vì thế cả người hắc y so với lúc đến, thì càng nhanh hơn với độ bay ngược quay về, trong chớp mắt liền nhảy ra hơn mười trượng bên ngoài, làm cho đông đảo đám thị vệ đang xông tới vào một khoảng không.

Cô nương kia cũng không có lập tức rời đi, mà đứng tại trên nóc nhà liếc nhìn Tống Thanh Thư một chút, phảng phất muốn đem tướng mạo của hắn ghi ở trong lòng, hai người đối mặt trong vài giây khắc, cô nương kia lúc này mới quay người rời đi biến mất…

“Thích khách này có đôi mắt nhìn qua quen thuộc a.” Tống Thanh Thư nhíu mày, hắn rõ ràng cảm thấy lập tức liền có thể nhận ra là ai, thế nhưng vẫn còn một chút chưa rõ ràng…

“Có lẽ là trong khoảng thời gian này sự tình quá nhiều nên không kịp nhận ra.” Hắn nghĩ không ra, liền thuận theo tự nhiên, lúc quay đầu lại nhìn Ca Bích, gặp khuôn mặt nàng trắng bệch, cả người tựa như kinh hãi quá độ ngơ ngẩn ngồi yên ở một chỗ không nhúc nhích, lòng thương yêu nổi lên, hắn đưa tay tới ôm nàng:

– Phu nhân không sao chứ?

Ai ngờ tay hắn vừa chạm phải bả vai, Ca Bích lại như bị bỏng nước sôi, lập tức ngồi thẳng thân thể, tránh hắn ôm ấp, nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Tống Thanh Thư, Ca Bích cười gượng nói:

– Muội không sao.

Tống Thanh Thư còn muốn hỏi, tuy nhiên bên ngoài đám thị vệ đang thỉnh an, hắn đành phải bước ra ngoài trước an bài bọn họ.

Nhìn qua bóng lưng hắn bước ra ngoài, Ca Bích đưa tay che lại miệng mình, vành mắt lập tức liền ửng đỏ, trong ánh mắt tràn ngập chấn kinh đau thương như không thể tin được…

Vì bị thích khách, hai người tốn không ít thời gian mới rốt cục hữu kinh vô hiểm mới đến chủ trạch Bồ Sát thế gia.

Mới vừa vào cổng không lâu, Bồ Sát A Hổ Đặc nhận được tin tức đi ra đón:

– Hiền chất, nghe nói ngươi trên đường bị thích khách à?

– Làm phiền thế thúc quan tâm, tiểu điệt cũng không có sao.

Tống Thanh Thư cười đáp, trước khi đến hắn đã chuẩn bị trước, Bồ Sát A Hổ Đặc cùng phụ thân của Đường Quát Biện chiến tử sa trường ngang hàng luận giao, bởi vậy gọi hắn gọi một tiếng thế thúc cũng là chuyện đương nhiên.

– Hiền chất yên tâm đi, ta cùng tướng quân thủ thành là bằng hữu, ta sẽ nhờ hắn phái nhân thủ điều tra việc này, sẽ đem thích khách tìm ram để trả lại cho ngươi công đạo.

Bồ Sát A Hổ Đặc vỗ vỗ vai hắn an ủi.

– Đa tạ thế thúc.

Tống Thanh Thư cười cười, cũng không để lời nói khách sáo này ở trong lòng, thích khách kia đã dám hành thích đường đường Vương gia, thì làm thế nào lại có thể bị những tên binh lính này tùy tiện tìm ra đến? Mà lại nói, thật sự trong tâm hắn, cũng không muốn thích khách kia bị bắt lại.

– Mau mau vào trong đi, mọi người đến cũng gần đông đủ rồi.

Bồ Sát A Hổ Đặc tự mình mang theo hai người đi vào, lễ thành nhân của Bồ Sát Thu Thảo thực sự buổi sáng tại bên trong từ đường đã hoàn thành, còn ban đêm thì chỉ là một trận yến hội thịnh đại.

Không giống với phong cách người Hán tại Giang Nam, yến hội Bồ Sát gia thì theo tập tục Nữ Chân, tại trên mặt cỏ một khoảng không gian trống trãi cử hành, chính giữa trung gian dấy lên hừng hực đống lửa củi to, ngọn lửa đang tham lam liếm láp lấy phía trên nguyên con dê nướng, trong không gian tràn ngập mùi thịt nướng khiến cho người thèm nhỏ dãi, còn có các loại âm thanh đàn hát vang lên.

Phu phụ Tống Thanh Thư vào vị trí được an bài ở phía trước, dù sao Ca Bích thân là công chúa, Đường Quát Biện lại là chi trưởng của một trong tam đại gia tộc, cho dù đường công danh đang đi xuống, nhưng địa vị thì có thể vượt qua phu phụ bọn họ thật đúng là không có mấy người.

Tống Thanh liếc nhìn liếc chung quanh một chút, so với hắn những người kia lại càng có vị trí tốt hơn, hơn phân nửa người thì hắn không biết, tuy nhiên từ vị trí sắp xếp cùng tuổi tác đặc thù, không khó phán đoán thân phận những người này.

Trừ chủ nhân Bồ Sát, vị trí cao nhất đang ngồi là một lão già trên tám mươi tuổi, có tư cách ngồi tại vị trí này, chỉ có đương triều Thái Bảo, lại nắm trong tay Phù Nguyên Soái, là đương chi vô quý của triều đình Kim Quốc Hoàn Nhan Tông Hiền!

Tống Thanh Thư con mắt nhấp nháy, Hoàn Nhan Tông Hiền cũng chính là người mà Triệu Phúc Kim trước đó nhắc đến hiệu là Cái Thiên Đại Vương, nghĩ đến lúc nghe kể là lão dâm nhục giao hoan cùng lúc hai người có quan hệ bà tức (mẹ chồng con dâu) là Vi thái hậu với Khang hoàng hậu của Tông triều trên giường, Tống Thanh Thư trong người nóng lên, tuy nhiên hắn thân là người Hán, khó tránh khỏi có cảm giác cùng chung mối thù.

Tống Thanh Thư ánh mắt lại dời đi, ngồi bên kia, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì là tả thừa tướng Tào vương, kiêm nhiệm tả phó nguyên soái Hoàn Nhan Tông Mẫn, lão cùng Hoàn Nhan Tông Kiền, Tông Vọng, Tông Bật năm xưa khiến cho người Bắc Tống nghe tên đã sợ mất mật, bọn họ là thân huynh đệ, tuy nhiên những ca ca lần lượt qua đời, nhất mạch Thái Tổ liền rơi ở trên người lão, Hoàn Nhan Lượng cũng là nhất mạch Thái Tổ, ở trước mặt lão vẫn phải cung kính xưng hô một câu Hoàng thúc.

Tuy nhiên để Tống Thanh Thư càng lưu ý là bên cạnh là Vương phi của lão, niên kỷ nàng tầm ngoài ba mươi, một đôi mắt phượng ngập nước đang nghiêng mắt nhìn chung quanh, xem ra thì nàng cũng không phải là người an phận i.

“Tào vương đã lớn tuổi, thê tử thì còn trẻ, nếu nàng không có vấn đề mới là lạ.” Tống Thanh Thư mỉm cười, đồng thời cũng bùi ngùi, Vương phi này có tên gọi là Bồ Sát A Lan, là muội muội của Bồ Sát A Hổ Đặc, so với việc nàng được gả cho nhân vật đứng hang thứ hai của triều đình, thì Đường phu nhân muội muội của Đường Quát Biện chỉ có thể gả cho một Tiết Độ Sứ nho nhỏ, bởi vậy có thể nhìn thấy được tuy cùng là tam đại thế gia Kim Quốc, bây giờ thực lực nhà Đường Quát đã suy yếu tới cỡ nào.

Ngồi tại bên cạnh Tào vương Tông Mẫn hẳn là hữu thừa tướng Hoàn Nhan Tông Bản, lão không chỉ có quan chức ngang hàng cùng Tông Mẫn, ngay cả trong gia tộc thì có địa vị cũng kém không nhiều, Tông Mẫn là người nhất mạch Thái Tổ, Tông Bản thì là người nhất mạch của Thái Tông.

Tống Thanh Thư chợt nghĩ đến cô nương như nước trong veo Hoàn Nhan Trọng Tiết kia, nhắc Tào Tháo, Tào Tháo liền đến, Tống Thanh Thư đang nghĩ đến Trọng Tiết, thì liền phát hiện sau lưng Tông Bản duỗi ra một cái đầu mỹ lệ, không phải Trọng Tiết thì là ai? Nhìn thấy ánh mắt Tống Thanh Thư, nàng lại hung hăng nguýt hắn một cái, khiến cho Tống Thanh Thư lắc đầu: “Ta đến tột cùng đắc tội với nàng lúc nào?”

Tống Thanh Thư cũng chẳng quản truy đến cùng tâm tư của nàng, tiếp tục quan sát mọi người giữa sân, bên trên trí thủ vị khác là một người quen, trước đó tại Thu Hương lâu đã từng gặp mặt Thường Thắng vương, Tống Thanh Thư liếc nhìn hắn, ánh mắt liền bị một nữ nhân bên cạnh hắn hấp dẫn lấy, nhìn xiêm y của nàng hẳn là Vương phi Đào Thiên của Thường Thắng vương.

Trước đó đã từng nghe người nói đến mỹ mạo của Vương phi Thường Thắng vương, ngay cả đương kim Hoàng đế Kim Quốc cũng ngự phong nàng là “Đào Hoa phu nhân”, Tống Thanh Thư trước đó cũng không hiểu tại sao nàng lại được phong danh như vậy, chẳng qua hiện nay vừa nhìn thấy người thì lập tức liền hiểu được, mặt nàng ửng hồng hiện hoa đào, hai mắt ân tình, khóe môi hơi nhếch lên, phảng phất lúc nào cũng có thể mỉm cười, thân hình thon dài rất là mê người, bắp chân tiêm tú, cái mông đầy đặn duyên dáng đường vòng cung chắc nịch, tái phối trên khuôn mặt thanh tú là làn da trắng nõn, có loại gợi cảm, có mỹ cảm nhu uyển thành thục, cùng bộ ngực vểnh lên linh lung bay bổng, chỗ nào nên mảnh thì mảnh, chỗ nào nên đỉnh thì đỉnh, thật là một vưu vật hiếm có tuyệt sắc. Đó là một loại hấp dẫn cực kỳ chí mạng, để cho người nhìn một chút liền tâm động không ngừng.

“Cái dung mạo này tuyệt đối có thể nói cùng Ca Bích cân sức ngang tài!” Tống Thanh Thư âm thầm tán thưởng, bất quá nghĩ đến Ca Bích còn ở bên người, nếu mình cứ nhìn chằm chằm vào nữ nhân khác thì chẳng phải là làm thương tổn tâm nàng?

Quay đầu nhìn lại Ca Bích một chút, thì thấy nàng không hề có chú ý đến mình, mà lại nhìn chăm chú vào đống lửa giữa sân ngẩn người, hỏa quang chiếu rọi tại trên khuôn mặt tú lệ vô trù của nàng, càng lộ ra xinh đẹp tuyệt luân.

“Nàng đến tột cùng làm sao vậy?” Tống Thanh Thư trong lòng nghi hoặc.

– Đường Quát huynh, thật sự là có lỗi!

Tống Thanh Thư ngẩng đầu nhìn lên, nhìn thấy phu thê Hoàn Nhan Lượng – Đồ Đan Tĩnh đang đi tới, cười khổ nói:

– Xem ra xe ngựa của Vương gia, ta thực sự ngồi không được a.

Hoàn Nhan Lượng cũng có chút xấu hổ:

– Hừ, bổn vương thề, nhất định phải bắt cho bằng được tên thích khách kia, thay cho Đường Quát huynh xuất khí!

Tống Thanh Thư cười lạnh, chẳng qua là cho chính ngươi xuất khí thì mới đúng, dù sao lúc nào cũng bị một thích khách võ công cao cường dòm ngó, ngươi chỉ sợ là Hoàn Nhan Lượng ngủ cũng không an ổn.

– Đường Quát huynh, xem như đây là lần thứ hai cứu mạng Bổn vương rồi…

Hoàn Nhan Lượng lộ ra nụ cười nghiền ngẫm…

– Yên tâm, bổn vương tuyệt đối sẽ tuân thủ lời hứa hẹn trước đó, Đường Quát huynh lúc nào chuẩn bị xong, tùy ý chọn.

Một bên Hải Lăng Vương Phi không hiểu ra sao:

– Cái gì tùy ý chọn vậy phu quân?

Hoàn Nhan Lượng cười cười:

– Không có gì, vốn trong vương phủ có một bảo vật mà ta để cho Đường Quát huynh tùy ý chọn lấy.

Hải Lăng Vương Phi hé miệng cười, hoàn toàn không biết trượng phu ám chỉ là mình:

– À… thì ra là vậy, đến lúc đó phò mã nhìn trúng cái gì, thì cứ mở miệng nói, tuyệt đối đừng khách sáo nha.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng