Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4

Truyện Sex: Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4


Phần 24

– A?
Bị Tống Thanh Thư nói như ru ngủ vậy, Nhậm Doanh Doanh giờ thì thật bắt đầu lo lắng, nghĩ đến hàn độc còn có thể ảnh hưởng đến năng lực có hài tử hoặc là không, nàng không rét mà run, nếu nữ nhân mà không sinh ra được hài tử, thế là đã phạm vào tội Thất Xuất chi đầu rồi.

( Thất xuất là khái niệm được sử dụng trong thời kỳ phong kiến, theo đó người vợ phạm vào một trong 7 điều được nêu thì người chồng có quyền bỏ vợ. Bảy điều phạm đó gồm có:

1) Không sinh được con.

2) Ghen tuông.





3) Ác tật.

4) Dâm đãng.

5) Bất kính với cha mẹ, ông bà.

6) Bất hòa trong gia đình.

7) Trộm cắp. )

– Vậy được rồi, làm phiền đến cao nhân…

Nhậm Doanh Doanh đôi lông mi run rẩy, hiển nhiên trong lòng không được bình tĩnh.

Tống Thanh Thư mỉm cười, không nói thêm gì nữa, bắt đầu tập trung thay nàng hóa giải hàn độc trong cơ thể. Thực ra thì hắn không có nói thật với Nhậm Doanh Doanh, đan điền, ở ngực mặc dù là nơi nguy hiểm nhất nếu để hàn độc xâm nhập, nhưng hắn hoàn toàn không cần thiết phải dùng loại biện pháp tư thế mập mờ này để chữa trị cho nàng.

Đương nhiên, loại tư thế này nếu dùng để loại trừ hàn độc thì biện pháp này là thuận tiện nhanh chóng nhất, hắn nghĩ đến Nhậm Doanh Doanh này một mực sau lưng hắn lập mưu giải trừ hôn ước hai người, Tống Thanh Thư đương nhiên sẽ không quân tử đến mức mà không sử dụng khai thác phương pháp trị thương tốt nhất như tư thể kiểu này, huống chi hắn từ trước cho tới nay có một chuẩn tắc riêng của mình: Có tiện nghi mà không chiếm lấy là vương bát đản, đương nhiên sẽ không đần độn đi làm Liễu Hạ Huệ cái gì đó.

Tống Thanh Thư đã trải qua nhiều sóng gió, cứ việc trong ngực một thân thể nữ nhân mềm mại vô cùng, trong mũi thỉnh thoảng ngửi được trên thân thể của nàng tràn ra mùi thơm nhàn nhạt, khi hắn bắt đầu vận công thay nàng trị thương qua đi, cả người liền tiến vào một loại cảnh giới như mặt giếng không hề có gợn sóng.

Nhưng bất quá cứ như vậy thì lại làm khổ cho Nhậm Doanh Doanh, thân thể nàng cùng nam tử thân mật như thế này, sau lưng khí tức nam nhân đã đủ làm cho nàng tâm hoảng ý loạn, từ bụng dưới, ở ngực hai nơi liên tục truyền vào hai luồng chân khí sống động như là con rắn đang uốn quanh bơi lượn du tẩu tại trong cơ thể nàng, không biết nàng có phải hay không là sinh ra ảo giác, khi chân khí đối phương chạy qua từng huyệt đạo một, tựa như là mơn man ve vuốt thật dễ chịu, chỉ là tập trung nhiều nhất là tại ngực và bụng dưới liên quan đến hạ thể làm nàng nổi lên từng tia cảm giác tê dại.

Nhậm Doanh Doanh vội cắn môi, sợ mình không chịu nổi sẽ phát ra tiếng rên rỉ khó xử, nhưng làm như vậy lại khiến cho hô hấp của nàng khó tránh khỏi trở nên nặng nề, bên trong gian phòng loáng thoáng có thể nghe được tiếng hơi thở cố kiềm chế âm thanh của nàng.

Đối với phản ứng của Nhậm Doanh Doanh, Tống Thanh Thư cũng bị bất ngờ, hắn không ngờ tới thân thể nàng lại mẫn cảm như thế, nên vội chậm dần lại chân khí đưa vào, từ tốn nói:

– Tập trung ý chí, đã bắt đầu đến giai đoạn quan trọng.

Tống Thanh Thư tuy n không ngại chiếm tiện nghi của nàng, tuy nhiên mọi thứ luôn có mức độ, hắn tự nhận mình phong lưu, nhưng lại không tán đồng hành động hạ lưu lợi dụng lúc người khó khăn.

– Ừm…

Nhậm Doanh Doanh khuôn mặt trứng thẹn đến đỏ bừng, trước đó nàng cũng có thể nghe được hơi thở của chính mình, thế nhưng cảm thấy thanh âm cũng không lớn, đối phương thì đang hết sức chăm chú trị thương thì có thể không phát hiện được…

Theo chân khí Chí cương chí dương của Tống Thanh Thư không ngừng đưa vào trong cơ thể nàng, độ nóng trong thân thể của Nhậm Doanh Doanh cũng càng lúc càng cao, về sau trên làn da của nàng đã xuất hiện một tầng mồ hôi liên tục rịn ra, y phục hơi mỏng bị mồ hôi làm cho đẫm ướt, rất nhanh liền dính sát vào trên cơ thể của nàng.

– Cao nhân, tiểu… nữ không muốn trị thương nữa.

Nhậm Doanh Doanh cúi đầu, đột nhiên run giọng nói ra.

– Vì cái gì?

Tống Thanh Thư khẽ giật mình.

– Tiểu nữ…

Nhậm Doanh Doanh muốn nói lại thôi, cúi thấp đầu do dự thật lâu cũng không nói ra tiếp được…

Tống Thanh Thư quan sát thì lập tức giật mình, Nhậm Doanh Doanh trên thân y phục vốn là mỏng, bị mồ hôi thấm ướt như tắm, bây giờ dính áp sát vào trên thân, làm cho nàng tuyết da thịt trắng như ẩn như hiện, hai bầu vú vun cao bên trong cái yếm tựa như chẳng che giấu cái gì lồ lộ ra, thân thể hai người thì áp chặt vào nhau, cái loại xúc cảm này phảng phất hai cơ thể đang trần truồng trực tiếp tiếp xúc không mặc y phục…

Tống Thanh Thư cũng rất xấu hổ, bây giờ trạng huống này dù sao cũng không phải bản ý của hắn, nếu như ngày sau thân phận giả mạo của mình lộ ra bên ngoài ánh sáng, Nhậm Doanh Doanh tuyệt đối sẽ cho là mình cố ý chiếm lấy tiện nghi của, ngược lại biến khéo thành vụng.

– Gần xong rồi, cô nương nhẫn nại một chút, lúc này không thể thất bại trong gang tấc được.

Tống Thanh Thư trầm giọng nói ra, đồng thời vẫy tay xé ra tấm vải che kín lại đôi mắt của mình, nhìn thấy cử động của hắn, Nhậm Doanh Doanh trong lòng hơi cảm động: “Cao nhân này đúng là người quân tử, nhưng hôm nay tình huống này…”

Gặp Nhậm Doanh Doanh không nói gì, Tống Thanh Thư hít sâu một hơi, tăng tốc vận chuyển chân khí, trong phòng nhất thời lâm vào an tĩnh.

Ước chừng qua thời gian một nén nhang, Nhậm Doanh Doanh hai đầu núm vú bị chân khí chẳng khác gì đang mơn trớn kích thích làm cho săn cứng lại trồi đầu nhô hẳn ra độn ra hai chấm tròn trên cái yếm, bên dưới âm hộ chân khí thì tựa như con rắn luồn sâu vào bên trong u cốc khuấy động, nàng đã chịu đựng cơn ngứa nhột đến cực hạn, cái tiểu nội khố đã như là tấm vải nhúng nước, vừa thấm mồ hôi, vừa chứa đựng âm dịch trào ra không ngớt, hoa tâm đã rung động co bóp từng hồi tựa như muốn vỡ đê mà xuất ra âm tinh, tình thế ngàn cân treo sợi tóc, đột nhiên hàng “hự…” một tiếng, trên miệng phun một ngụm tụ huyết, chốc sau thì nàng ngưng thần tỉnh lại nhìn qua, chỉ thấy trên mặt đất bên trong máu huyết xen lẫn mấy hạt nho nhỏ màu trắng tựa băng tuyết, còn tản ra từng tia hàn khí…

– Trong cơ thể của cô nương hàn độc đã hoàn toàn tan biến.

Tống Thanh Thư buông hai tay ra, nói với Nhậm Doanh Doanh.

Nhậm Doanh Doanh umn một tiếng, có lòng muốn nói lời cảm tạ, nhưng lại nghĩ tới mình bị đối phương chiếm tiện nghi lớn như vậy, hai chữ làm cảm tạ cũng nói không nên lời, trong lòng đầy bụng phiền muộn, cuối cùng hóa thành một câu:

– Tiểu nữ về phòng trước…

Trước khi đi, lúc nghĩ đến mình bây giờ thân thể ướt đẫm chẳng khác gì trần truồng, thực sự không tiện để người nhìn thấy, Nhậm Doanh Doanh dậm chân một cái, quay đầu liếc nhìn Tống Thanh Thư một chút, thấy được đối phương trên ánh mắt vẫn còn miếng vải che, trong lòng mới dễ chịu một ít, với tay cái áo mặc bên ngoài, phủ lên người, rồi phiêu nhiên rời khỏi.

Nghe được tiếng bước chân đối phương biến mất ở ngoài cửa, Tống Thanh Thư mới lấy xuống miếng vải che mắt, cười khổ vạn phần: “Ai… lần này nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch…”

Nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ, Tống Thanh Thư giật mình, chính mình trị thương cho Nhậm Doanh Doanh, bất tri bất giác thế mà thời gian đã trôi qua lâu như vậy?

Chính đang trong thời khắc thất thần, ngoài cửa đột nhiên truyền tới một thanh thúy ôn nhu:

– Cao nhân?

Tống Thanh Thư ngẩng đầu nhìn lên, đứng ở ngoài cửa một nữ tử thanh tú động lòng người, không phải Ô Vân Châu thì còn là ai đây?

– Muộn như vậy cô nương còn chưa ngủ à?

Tống Thanh Thư mỉm cười nói.

– Ngủ không được…

Ô Vân Châu cười gượng nói, mang theo một bộ dáng tâm sự nặng nề…

– A, chẳng lẽ có ai khi dễ cô nương sao?

Tống Thanh Thư ngạc nhiên hỏi.

Ô Vân Châu khẽ mím đôi môi đỏ, cũng không trả lời, ngược lại cẩn thận quan sát một chút bên ngoài, thấy không có gì khác thường rồi đi vào bên trong, tiện tay đóng cửa lại.

– Ặc…

Tống Thanh Thư đương nhiên sẽ không tự luyến đến mức cho là nàng tự đến hiến dâng thân thể mình cho hắn, chỉ bất nhìn thấy bộ dáng nàng như trộm đạo, thấy có chút buồn cười.

– Đến tột cùng là có chuyện gì?

– Ừm…

Ô Vân Châu nhăn nhăn nhó nhó một lúc, đến khi làm cho Tống Thanh Thư không còn kiên nhẫn nữa, thì nàng mới mở miệng nói ra.

– Cao nhân… bộ quả thật đã tư định chung thân cùng với Nhậm cô nương sao a?

– Cô nương đần đây chỉ là cố ý để hỏi câu này?

Tống Thanh Thư nhịn không được cười lên.

Thấy hắn không lo lắng gì, Ô Vân Châu nhất thời gấp gáp:

– Cao nhân… rõ ràng là hảo bằng hữu với Kim Xà vương, sao lại có thể đoạt vị hôn thê của bằng hữu chứ, bởi vì cái gọi là thê tử của bằng hữu thì không thể lừa gạt a!

Tống Thanh Thư lúc này mới nhớ tới, trước mắt cô nương này có thể nói là đã là ái mộ mình, mắt thấy hình ảnh đẹp đẽ trong tâm tưởng sắp bị đào lên trong góc tường, nên liền chạy tới bênh vực kẻ yếu, trong lòng của hắn tâm ngoạn nổi lên, cố ý trêu ghẹo nàng nên nói:

– Vậy là ngươi nhớ lầm rồi, ta lại nhớ đến câu nói kia đúng là “Thê tử của bằng hữu, thì đừng có khách sáo mà?”

Ô Vân Châu trong hốc mắt lập tức liền nổi lên nước mắt:

– Cao nhân tại sao lại như vậy chứ…

Nhìn nàng một bộ lê hoa đái vũ, Tống Thanh Thư liền giải thích nói:

– Ta sợ cô nương rồi, chuyện này bên trong có huyền cơ khác, cũng không phải giống như là cô nương lo lắng như thế, bất quá ta cũng đã đáp ứng với Nhậm cô nương, là giữ lấy cái bí mật này nên khó nói rõ ra.

– Thật sao?

Ô Vân Châu trên mặt vui vẻ, vẫn còn muốn tiếp tục truy vấn, thì ngoài cửa đột nhiên lại vang lên tiếng gõ cửa.

– Chẳng lẽ là phụ thân tới tìm?

Ô Vân Châu hoa dung thất sắc, liền nói với Tống Thanh Thư.

– Cao nhân… tuyệt đối đừng nói cho phụ thân biết tiểu nữ đêm khuya đến nơi này.

Nói xong liền vội vàng muốn tìm chỗ ẩn núp, bất đắc dĩ căn phòng này không có nơi nào có thể lấy che giấu được, lại nghe tiếng gõ cửa càng lúc càng nhanh, Ô Vân Châu dậm chân một cái, liền phóng lên trên giường, thuận tay lại đem hai bên rèm buông thả xuống.

Tống Thanh Thư không hiểu Ô Vân Châu tại sao phải trốn tránh phụ thân của mình chứ, một bên cảm khái chính mình bây giờ cũng theo không kịp tiết tấu tâm tư của tiểu cô nương, vừa đi ra mở cửa.

– Là ngươi?

Nhìn thấy một bộ tử y kia, Tống Thanh Thư có chút ngoài ý muốn, hắn còn đang suy nghĩ khi mở cửa ra nếu Tác Ngạch Đồ hỏi nữ nhi của hắn đang hạ lạc nơi nào, thì mình có nên lừa dối hắn không đây này.

– Không phải là tiểu nữ thì là ai đây…

A Tử nhãn tình sáng lên, đưa đầu vào trong phòng quan sát chung quanh.

– Chủ nhân chẳng lẽ đang chờ cô nương nào đó?

– Nói bậy bạ…

Tống Thanh Thư gương mặt nóng lên, âm thần ngăn trở ánh mắt nàng, nhẹ nhàng tằng hắng.

– Muộn như vậy tới tìm ta có chuyện gì a?

A Tử lén lút chạy đóng cửa lại, tiến đến Tống Thanh Thư trước người, cẩn thận lấy từ trong ngực ra một quyển kinh thư, kính cẩn đưa tới:

– Chủ nhân, cái này là cuốn Dịch Cân Kinh mà A Tử đã thay xà đổi cột lấy lại.

Lật qua trong tay quyển bí kíp, Tống Thanh Thư thần sắc nhất động, trên bí kíp có những đồ hình, làm hắn có một loại niềm vui ngoài ý muốn, lấy võ công hiện tại của hắn, Dịch Cân Kinh đối với hắn có thể nói là có cũng được, mà không có cũng chẳng sao, nhưng bí kíp Dịch Cân Kinh này với những đồ hình, đây là biện pháp tốt để cho người bình thường có thể tu luyện thành thần công, người tu luyện cũng không cần biết chữ, không cần có cái gì võ học trụ cột, chỉ cần đi theo những đồ hình này mà luyện, thì có thể luyện có được mấy phần chân khí.

Phải rằng Du Thản Chi có thể nói văn không thành, võ chẳng phải, lại là người có tư chất thấp, lại có thể luyện thành Dịch Cân Kinh, toàn là theo những đồ hình này mà luyện. Đương nhiên dựa theo những đồ hình này luyện cũng không phải là không có tác dụng phụ, cả đời khó mà chạm đến cảnh giới tinh túy của Dịch Cân Kinh, chỉ là bất quá Tống Thanh Thư cũng không cần phải dùng để tạo ra người có võ học để làm Minh Chủ, mà hắn chỉ cần sau này dùng cho các binh sĩ có thể tu luyện ra chân khí Dịch Cân, thì cũng đâu cần quản nhiều như vậy?

Nghĩ đến dưới trướng sau này hàng vạn vạn binh lính tu luyện được Dịch Cân Kinh, Tống Thanh Thư liền không nhịn được liền cười rộ lên.

– Chủ nhân… chủ nhân… làm sao vậy?

Bên tai truyền đến tiếng gọi lo lắng của A.

Tống Thanh Thư tỉnh táo lại:

– Không có gì…

Thấy hắn đã khôi phục bình thường, A Tử lúc này mới nhẹ thở:

– A Tử lần này ngoan như vậy, chủ nhân có cái gì để khen thưởng a?

Nhìn trước mắt nữ tử nũng nịu, Tống Thanh Thư không khỏi âm thầm cảm thán: “Di Hồn Đại Pháp thật sự là thứ tốt…”

– Chủ nhân…

Thấy Tống Thanh Thư như là thất thần, A Tử gắt giọng.

– Hả?

Tống Thanh Thư lấy lại tinh thần, lúng túng nói.

– A Tử muốn khen thưởng cái gì đây?

– Ưm…

A Tử chau mày, trong lòng buồn rầu.

– A Tử nhất thời cũng không nghĩ ra mình muốn cái gì, như vậy đi, chờ A Tử khi nào nghĩ ra thì nói cho chủ nhân biết.

– Cũng tốt.

Tống Thanh Thư gật đầu, đột nhiên thấy A Tử cứ thế mà hướng đến phía chiếc giường đi đến, liền giật mình, một tay ngăn ở trước người nàng.

– Ngươi… ngươi muốn làm gì?

– Đương nhiên là muốn lên giường hầu hạ cho chủ nhân…

A Tử với bộ dáng tâm tư tựa như đây là điều đương nhiên, thấy Tống Thanh Thư phản ứng giật mình thì nàng lại không hiểu.

– A…

Tống Thanh Thư kêu khổ, hiện trên giường còn cất giấu một nha đầu, nếu là hai nàng gặp mặt, thì mình thật sự là oan uổng, rõ ràng chính mình sự tình gì cũng không có muốn làm, sẽ bị hiểu lần xem như là thứ đồ háo sắc.

Cứ việc từ trước đến nay Tống Thanh Thư không ngại bị người hiểu lầm là háo sắc, tuy nhiên khi sự việc xảy ra thì thường thường là do hắn thật tình muốn chiếm tiện nghi với người, còn đêm nay với cái loại kiểu này, sợ rằng không có trộm được cá, ngược lại còn nhắm trúng một thân tanh về mình, cho nên hắn tuyệt đối không muốn làm.

– Đêm nay cũng không cần, Trương chân nhân đang ở tại phụ cận, sẽ bị ảnh hưởng không tốt.

Tống Thanh Thư lúng túng khoát tay nói.

– Tiểu nữ sẽ không phát ra thanh âm đâu.

Tiểu cô nương mị hoặc duỗi ra đầu lưỡi, liếm liếm bờ môi, thậm chí còn ưỡn ngực như khoe lấy đôi bầu vú tựa như đôi quả cam nhỏ săn cứng, nhìn nàng tự xoay người một vòng, cái mông vẫn còn vun tròn chưa nở lớn…

Tống Thanh Thư trong lòng nhảy một cái: “Quả nhiên là một tiểu yêu nữ, câu dẫn người đến mức như vậy…”

– Hôm nay không tiện, vừa rồi ta thay Nhậm cô nương loại trừ hàn độc, dẫn đến chân khí hao tổn rất lớn, lát nữa còn phải tĩnh tọa luyện công…

Tống Thanh Thư sầu mi khổ kiểm thở dài một hơi, nhưng trong lòng thì ảo não, nếu không có nha đầu Ô Vân Châu này chặn ngang một gạch, đêm nay cũng không cần phải đơn độc một mình trên giường.

– Như vậy sao…

A Tử mặt thất vọng, nhưng lại nghĩ tới lời hắn nói bên trong, rất nhanh cao hứng trở lại.

– Vậy ta đêm mai lại tới hầu hạ chủ nhân.

Nói xong liền nhanh nhẹn đi tới cửa.

– A Tử… A Tử… sư tỷ có ở bên trong không?

Lúc này ngoài cửa đột nhiên truyền đến tiếng đập cửa của Du Thản Chi, nghe được giọng nói của Du Thản Chi lúc này tràn ngập lo lắng.

A Tử nhướng mày, chạy đến bên người Tống Thanh Thư nhón chân lên ghé vào lỗ tai hắn nhỏ giọng nói ra:

– Chủ nhân… A Tử không muốn gặp tên quỷ sứ này, trước cứ lên giường để tránh một hồi.

Tống Thanh Thư còn chưa kịp phản đối, nàng liền rất nhanh phóng đến vào bên trong tấm màn thêu trướng.

– A…

– Á…

Từ trong giường liền cùng lúc vang lên hai tiếng kinh hô.

– A Tử… sư tỷ làm sao vậy?

Ngoài cửa Du Thản Chi nghe qua tiếng kêu A Tử, trong tình thế cấp bách, cũng không đợi đáp lại, nội lực liền chấn động, đẩy tung cửa ra xông vào.

Tống Thanh Thư liền sầm mặt lại:

– Ai cho phép ngươi vào đây?

– Ta tựa như nghe được tiếng của A Tử sư tỷ.

Du Thản Chi cũng không để ý tới hắn, quan sát xung quanh phòng tìm kiếm.

– A Tử sư tỷ… có ở trong này không vậy?

Tống Thanh Thư nhướng mày, ngăn cản ở trước người hắn:

– Nàng không ở nơi này.

– Ta rõ ràng nghe được tiếng kêu của nàng!

Cho dù kiêng kỵ võ công của Tống Thanh Thư, tuy nhiên khi vừa nghĩ tới A Tử đối với Tống Thanh Thư một mực nghe lời tuyệt đối, Du Thản Chi liền nhịn không được, trong lòng ghen ghét dữ dội, cho nên lời nói cũng không có khách sáo.

Tống Thanh Thư nhàn nhạt nói một câu:

– Ngươi đã nghe lầm.

Thấy Tống Thanh Thư nói chắc như đinh đóng cột, Du Thản Chi cũng có chút do dự, hắn lúc nào trong đầu cũng nghĩ đến A Tử, cho nên cũng không xác định được mới vừa rồi là mình có nghe nhầm hay không:

– Vậy… ta ra ngoài tìm…

Tống Thanh Thư khẽ gật đầu, dù sao Du Thản Chi cũng là người đáng thương, hắn cũng lười so đo cùng với đối phương. Ai biết lúc Du Thản Chi đang quay người rời đi, thì từ bên trong trướng đột nhiên truyền đến:

– Um…

Du Thản Chi bỗng nhiên biến sắc, cả người lập tức liền phóng người đến trong trướng.

Tống Thanh Thư đang suy nghĩ về hoàn cảnh của Du Thản Chi, nhất thời đang thất thần, thì Du Thản Chi đã vung tay vén lên màn trướng bên trong.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng