Phần 48
Cưu Ma Trí tiếp tục nói:
– Không chỉ Bàn Nhược Chưởng, Đại Kim Cương Quyền mà yếu quyết của Ma Ha Chỉ, tiểu tăng cũng vẫn còn nhớ rõ…
Nói xong lại thao thao bất tuyệt nói vừa tiếng Phạn, vừa Hán ngữ…
Chúng Tăng nghe qua, lão nói tuy không phải một chữ không sai, nhưng đại khái đúng hết, chính là yếu quyết ghi chép trong ba bộ bí kíp kinh thư này.
Cứ như vậy ngay cả Huyền Trừng đại sư cũng trợn mắt hốc mồm, Cưu Ma Trí lại có thể lưu loát nói ra, đương nhiên không có khả năng sự tình đã chuẩn bị từ trước.
“Chẳng lẽ những công phu võ công này quả thật đều là từ Thiên Trúc truyền đến?”
Giữa sân không ít tăng lữ từ trong nội tâm đột nhiên toát ra ý niệm như thế này trong đầu, ngay cả Huyền Trừng đại sư tín niệm cũng có chút lay động, bất quá lão liền tỉnh táo lại, hẳn là Phiên Tăng này dùng cái quỷ kế gì, chỉ tiếc là dù có suy đoán, cũng nghĩ không ra…
– A Di Đà Phật!
Huyền Từ hô lên phật niệm.
– Cửu Luân Minh Vương nổi danh có bản lĩnh đã gặp qua một lần là không quên được, vừa rồi mới yên lặng đọc thoáng qua một lần, đã đem tam bộ võ học ám ký trong lòng, đồng thời lại tinh thông tiếng Phạn, trước đem yếu quyết dịch thành tiếng Phạn, rồi lại đọc thuộc lòng Hán ngữ, lão nạp thật là bội phục… bội phục.
Huyền Từ lời vừa nói ra, tất cả đều giật mình, giờ mới hiểu được sự ký quái bên trong, liền nhao nhao mắng Cưu Ma Trí vô sỉ.
Thủ đoạn bị nhìn thấu, Cưu Ma Trí có chút thẹn quá hóa giận, không giải thích, ngược lại nói thẳng:
– Các vị muốn cưỡng từ đoạt lý, bần tăng cũng không có cách nào khác, tuy nhiên bần tăng có một chi pháp đơn giản, có thể phân biệt rõ ràng cái gọi là Thất thập nhị tuyệt kỹ Thiếu Lâm đến tột cùng là do Thiếu Lâm Tự sáng tạo hay là võ học từ Thiên Trúc trải qua Thổ Phồn rồi lưu truyền đến Trung Nguyên.
Huyền Từ nhịn không được cau mày hỏi:
– Xin hỏi các hạ, đến tột cùng chi pháp này giải thích như thế nào đây?
– Năm xưa Thất thập nhị tuyệt kỹ này từ Thổ Phồn dần dần lưu truyền đến Trung Nguyên, cao tăng Mật Tông vì phòng ngừa loại tình huống này, nên đã cố ý lưu lại thủ đoạn, khi những tuyệt kỹ này từ Thiên trúc truyền đến Thổ Phồn, thì đã bổ sung rất kỹ càng lời chú giải tu luyện tinh yếu, mà từ Thổ Phiên lưu truyền đến Trung Nguyên thì không có những lời chú giải này, bởi vậy khi người Trung Nguyên tu luyện các loại tuyệt kỹ này, tất nhiên khó mà tu luyện tới cảnh giới tối cao…
Tứ đại thần tăng Thiếu Lâm nghe qua đều cười lạnh:
– Các hạ cần gì phải cố lộng huyền hư, những tuyệt kỹ này đều là do cao tăng bản tự trước đây sáng tạo, các bậc tiền bối cao tăng cho rằng, tu hành là một quá trình tu tâm, mỗi người tu hành là tự đề cao một cơ hội thật tốt cho mình, bởi vậy không có để lại các loại chú giải tinh yếu, cũng là lo lắng hậu bối bởi vì cái nhỏ mà làm mất lớn.
Tống Thanh Thư lắc đầu: “Cưu Ma Trí này lại giở trò nữa rồi…”
Lúc này Huyền Sinh cũng kìm nén không được, tiến lên hỏi:
– Đại Luân Minh Vương, các hạ nói Thất thập nhị tuyệt kỹ Thiếu Lâm đều là võ công từ Thiên Trúc, lan truyền từ Thổ Phồn truyền vào bản tự, còn nói bản tự khiếm khuyết các chi pháp chú giải tinh yếu nên khó mà tu luyện tới cảnh giới tối cao. Việc này thật giả cũng rất dễ làm ra lẽ, chỉ cần người của Thiếu Lâm sẽ dùng mấy môn công phu hướng các hạ thỉnh giáo một chút, quyết không sử dụng môn võ nào khác ngoài Thất thập nhị tuyệt kỹ Thiếu Lâm, các hạ sẽ chỉ điểm ưu khuyết như thế nào, thì tự nhiên là có thể phân biệt ra được…
Cưu Ma Trí mỉm cười:
– Xin hỏi đại sư sử dụng những tuyệt kỹ nào vậy?
– Xem ra thì các hạ đã lựa chọn bần tăng đối nghịch.
Huyền Sinh tại trong các cao tăng chữ Huyền cũng là xếp hạng cao thủ hàng đầu, bởi vậy lúc này cũng là không sợ hãi.
– Bần tăng tuy bất tài, nhưng đối với ba môn tuyệt kỹ được cho con đường tu luyện ban đầu của Thất thập nhị tuyệt kỹ Thiếu Lâm thì cũng biết qua, đó là Bàn Nhược Chưởng, Ma Ha Chỉ, Đại Kim Cương Quyền mà vừa rồi các hạ nói qua, nếu là không ngại, còn các tuyệt kỹ khá, cao tăng bản tự mặc dù đại đa số chỉ tu luyện được năm sáu môn tuyệt kỹ, nhưng hợp lại cùng nhau, Thất thập nhị tuyệt kỹ Thiếu Lâm cũng là có thể tìm được cao tăng tương ứng tu luyện, các hạ cũng không cần phải lo lắng, cứ nói ra mấy môn tuyệt học, chúng ta bên này sẽ có người ứng chiến.
Cưu Ma Trí không chút hoang mang đáp:
– Đại sư có biết bên trong quý tự có nhiều cao tăng, vì sao một người khó mà cùng lúc tinh thông nhiều môn tuyệt kỹ, giỏi nhất chỉ có một vị là tu luyện được thập tam môn tuyệt kỹ, thì đã là được xưng tụng đệ nhất nhân mấy trăm năm mới có không?
Huyền Sanh sững sờ, vô thức đáp:
– Thất thập nhị tuyệt kỹ Thiếu Lâm phân chia ra nhiều dạng, có dạng chuyên luyện khinh công, có dạng lấy quyền chưởng tăng trưởng, có dạng lấy ám khí thủ thắng, hoặc đao hoặc bổng, mỗi một môn đều có sở trường riêng, ngươi sử kiếm người không thể dùng thiền trượng, cũng như luyện Đại Lực Thần Quyền thì không thể luyện ám khí. Tuy cũng có người tinh thông năm sáu môn tuyệt kỹ, đó cũng là lựa chọn nhưng công phu không mâu thuẫn với nhau làm hạn định. Bởi vậy trong chùa mỗi cao tăng cũng thường thường luyện mỗi môn tuyệt kỹ, cũng chẳng có gì lạ.
Thực ra Huyền Sinh còn có một số lời không nói ra, trong Thất thập nhị tuyệt kỹ Thiếu Lâm, có mười ba, mười bốn môn tuyệt kỹ khó luyện dị thường, vì thế có người thiên tư cực cao, suốt đời khổ luyện một môn, cũng chưa chắc nhất định có thể luyện thành. Huyền Sinh đương nhiên sẽ không đem những chuyện này nói ra…
Cưu Ma Trí cười ha ha:
– Đại sư cần gì phải lừa mình dối người, cái gọi là Thất thập nhị tuyệt kỹ Thiếu Lâm, tâm pháp tinh yếu không được đầy đủ, đương nhiên không ai có thể tu luyện được toàn bộ.
Không Văn thấy được lời nói bên trong của Cưu Ma Trí có sơ hở, lạnh lùng nói ra:
– Nghe qua ý tứ của Minh Vương, chẳng lẽ các hạ đồng thời tinh thông Thất thập nhị tuyệt kỹ sao?
– Đó là đương nhiên.
Cưu Ma Trí ngạo nghễ nói ra.
Lời vừa nói ra, đừng nói quần tăng Thiếu Lâm biến sắc, liền ngay cả Trương Tam Phong cũng càng thêm choáng váng, vị bằng hữu này của Tống thanh Thư không tránh khỏi khoác lác quá mức đi chứ…