Phần 57
“Dương gia tướng Dương Thiên…” Tống Thanh Thư lẩm bẩm, ngày trước Dương Gia Tướng có thể nói là rất nổi tiếng, nhất môn trung liệt, mà Hoàng Sam nữ tử xuất thân từ Dương gia, xem ra nàng cùng Nam Tống có quan hệ mật thiết.
Tuy nhiên Tống Thanh Thư rất nhanh chuyển dời quan tâm đến chuyện khác, cùng Dương gia tướng so ra với nữ tướng Dương Môn càng là nổi danh a, trượng phu chiến tử sa trường, lưu lại những quả phụ xinh đẹp, dựa vào dung mạo Hoàng Sam nữ tử mà suy ra, những nữ nhân của Dương gia này chắc hẳn đều những mỹ nhân ướt át, nghĩ đến đây hắn đã muốn chính mình đến cứu vãn một chút…
Tống Thanh Thư trong đầu lướt gió tung đến nghĩ đến một số chuyện loạn thất bát tao, chính hắn cũng có chút tự khinh bỉ chính mình, lúc này mà nghĩ thế không khỏi có quá cầm thú chút, trong lúc phụ thân sinh tử còn chưa biết đâu này!
Tuy nhiên Tống Thanh Thư rất nhanh liền đem loại lo lắng này vứt qua một bên, dù sao hắn cũng không phải chân chính là Tống Thanh Thư, đến bây giờ cũng chưa từng thấy qua mặt của Tống Viễn Kiều, càng chưa nói tới có tình cảm gì, hiện nay hắn hết sức đi cứu đối phương đó là đã hết lòng quan tâm giúp đỡ rồi, cho nên nếu bởi vì Tống Viễn Kiều đang xảy ra chuyện, ngay cả việc nghĩ đến ân ái nữ nhân mà không thể nghĩ, điều này Tống Thanh Thư tuyệt đối không nguyện ý.
Về phần mộng tưởng nghĩ đến chuyện giao hoan cùng các nữ tướng Dương Môn, có mang lỗi hay không với những nam nhân họ Dương anh liệt tử trận nơi sa trường, Tống Thanh Thư căn bản không có cân nhắc qua vấn đề này, một là những người này đối với hắn mà nói quá mức hư ảo, thứ hai cho tới tận bây giờ đối với các nữ nhân hắn cũng không dùng đến sức mạnh mà chiếm đoạt, toàn là ngươi tình ta nguyện, nếu quả thật mà phải có lỗi, đó là việc để một đám nữ nhân xinh đẹp tuổi phải thủ tiết nín nhịn những cơn khát khao thèm muốn của thân thể, hắn thấy đối với những nữ nhân kia mới là quá không công bằng.
– Phương trượng… đêm nay nhiều có đắc tội, mong được bỏ qua. Thanh Thư, chúng ta đi.
Trương Tam Phong thấy Tống Thanh Thư không có phản ứng gì, liền triệu hoán hắn, nếu là bây giờ lão biết trong đầu hắn đang suy nghĩ về cái gì, dù là Trương Tam Phong hàm dưỡng rất thâm sâu, chỉ sợ nhịn không được mà phải động thủ thanh lý môn hộ…
Huyền Từ mặt lộ vẻ do dự, cuối cùng vẫn phải từ bỏ vận dụng toàn bộ võ lực của Thiếu Lâm để lưu lại hai người, bất qua trong lòng khó chịu, lại là lộ rõ trên mặt, lạnh lùng đáp lại:
– Thứ lỗi, không tiễn…
Nhìn theo thân ảnh hai người dần dần biến mất trong bóng đêm, Không Văn nhịn không được nói ra:
– Phương trượng sư huynh, thật chẳng lẽ cứ như vậy để bọn họ đi sao?
Huyền Từ thở dài một hơi:
– Bây giờ như là đã biết đây là âm mưu Kim Quốc, thì chúng ta không thể cứ hướng vào bên trong cái hố này nhảy vào, chẳng khác nào làm thanh đao cho Kim Quốc sai sử…
Không Văn vội la lên:
– Nhưng hôm nay cơ hội ngàn năm một thuở, lần sau nếu muốn giữ lại Trương Tam Phong, không biết đến năm tháng nào…
– Các ngươi thật sự cho rằng có thể lưu lại hai người bọn họ sao?
Cách đó không xa, nãy giờ một mực yên lặng Tảo Địa Tăng đột nhiên ọc ra một ngụm máu tươi, liền ngồi xếp bằng trên đất điều tức, trong lòng vẫn còn sợ hãi cảm thán một câu.
– Nhân Uân Tử Khí của Trương Tam Phong quả nhiên là lợi hại!
– Đây là…
Huyền Từ sợ hãi, vội vàng móc ra đại hoàn đan thánh dược chữa thương của Thiếu Lâm đưa qua.
Nuốt vào đại hoàn đan, sắc mặt Tảo Địa Tăng rốt cục khá hơn chút, chầm chậm mở hai mắt ra:
– Nếu chỉ có Trương Tam Phong một người cũng là thôi, ta liều mạng bản thân bị trọng thương, hợp lực toàn Thiếu Lâm, cũng có thể miễn cưỡng lưu lão lại được. Đáng tiếc còn có một Tống Thanh Thư, võ công của hắn trước mắt tuy vẫn còn chưa bằng ta, nhưng chênh lệch đã là không có bao nhiêu, nếu quả thật đánh nhau, đêm nay chỉ sợ là Thiếu Lâm sẽ xảy ra hạo kiếp chưa từng có từ trước đến nay.
– Họ Tống kia thật có lợi hại như vậy sao?
Huyền Từ không thể tin nhìn lấy Tảo Địa Tăng.
Tảo Địa Tăng gật đầu:
– Tiếp theo trong khoảng thời gian này, ta muốn bế quan dưỡng thương, trừ phi có chuyện lớn phải tìm đường sống trong cái chết, thì đừng có tới quấy rầy ta. Về chuyện này, cứ theo kế hoạch trước đó của chúng ta là được.
Nói xong liền chậm rãi quay vào bên trong Tàng Kinh Các.
Đám người Huyền Từ từ phía sau lưng lão cung kính thi lễ:
– Vâng…
Lúc này Trương Tam Phong cùng Tống Thanh Thư mới rời khỏi Thiếu Lâm không bao lâu, Tống Thanh Thư trên đường đi thì nói huyên thuyên, Trương Tam Phong lại không nói một lời, đến lúc Tống Thanh Thư phát hiện được lão khác thường:
– Thái sư phụ, làm sao vậy?
Trương Tam Phong vịn một cây tùng bên ven đường, nhịn không được nữa, “ọc” một tiếng, nôn một ngụm máu tươi, Tống Thanh Thư thần sắc biến đổi, vội đem nội lực chuyển vận đến trong cơ thể của lão.
Thời gian một nén nhang trôi qua, Trương Tam Phong mới cảm nhận được trong thể nội chân khí trào lên dần dần trở lại bằng phẳng bình thường, mới cảm khái nói:
– Không ngờ tới trên đời còn có loại cao thủ tầm cỡ này, lần này nếu không có được ngươi nhắc nhở trước, ta không chủ động phòng bị Thiếu Lâm, chỉ sợ phải bị thảm bại rồi.
– Thái sư phụ, Tảo Địa Tăng kia thật là lợi hại như vậy sao, làm sao ngay cả thái sư phụ cũng không phải là đối thủ?
Tống Thanh Thư giật mình, trong khoảng thời gian cùng đi chung với Trương Tam Phong, hắn đã cho rằng tu vi Trương Tam Phong có thể nói là cao đến mức cực hạn, nếu nói Tảo Địa Tăng võ công còn cao hơn Trương Tam Phong, thì hắn tuyệt đối không tin.
Trương Tam Phong khẽ lắc đầu:
– Đối phương cũng thụ phải nội thương không nhẹ, thái sư phụ lần này sở dĩ chân khí bị rối loạn, là bởi vì dám người của Huyền Từ đại sư từ phía sau lưng đánh lén, tâm thần ta chấn động, nên dự định chấp nhận bị ép, trước bức lui Tảo Địa Tăng từ đó tạo thành thương thế.
Tống Thanh Thư áy náy:
– Đều là do đồ tôn không tốt, nếu đến sớm một chút, thì thái sư phụ cũng không bị thương tổn nặng như vậy.
Trương Tam Phong khẽ cười nói:
– Tại sao có thể trách ngươi chứ, tất cả nảy sinh trong thời gian điện quang hỏa thạch, là do ta chủ quan, không nên tùy tiện cùng Tảo Địa Tăng liều đấu nội lực, ai ngờ tới những cao tăng như Huyền Từ, thế mà… ai…
Tống Thanh Thư lạnh hừ:
– Những tên lừa trọc Thiếu Lâm miệng đầy từ bi giả tạo, đồ tôn thấy lời nói và việc làm bọn họ tựa hồ đang toan tính chuyện quá lớn, ngày sau không thể không phòng.
Trương Tam Phong tán thành:
– Không sai… ta cũng phát giác được bọn họ tựa hồ đang mưu đồ cái gì đó…
– Những chuyện âm mưu quỷ kế như thế này cứ giao cho đám tiểu bối như đồ tôn quan tâm, thái sư phụ vẫn cứ dốc lòng truy cầu thiên đạo đi.
Tống Thanh Thư nói tiếp.
– Còn việc truy tìm mấy vị sư thúc đang ở đâu, lần này cứ để cho đồ tôn thăm dò.
Trương Tam Phong gật đầu:
– Như thế cũng tốt, ta đang thụ nội thương, chắc phải về Võ Đang tĩnh dưỡng mấy tháng…
– Để đồ tôn trước đưa thái sư phụ về Võ Đang, sau đó sẽ đến Kim Quốc điều tra.
Tống Thanh Thư lo lắng Trương Tam Phong đang bị trọng thương trong người, trên đường sợ có gì nguy hiểm.
Trương Tam Phong nhận ra hắn lo lắng, cười ha ha nói:
– Thanh Thư ngươi đừng lo ngại, ta tuy thụ thương, nhưng nếu cần phải tự bảo vệ, thiên hạ này chỉ sợ không ai có thể lưu lại ta. Ngược lại phụ thân cùng các vị sư thúc của ngươi, ta lo lắng nếu để kéo dài, bọn họ có khả năng sẽ bị nguy hiểm, việc này không nên chậm trễ, ngươi tốt nhất là đi trước cứu bọn họ đi.
– Nếu Kim Quốc đã trăm phương ngàn kế thiết kế bẩy rập như thế này, chỉ sợ bọn họ không dễ dàng để thái sư phụ quay trở về Võ Đang.
Cuối cùng thì Tống Thanh Thư cũng thuyết phục được Trương Tam Phong, tới một thôn trấn dưới núi tìm tửu điếm nghỉ ngơi qua đêm, hắn trợ giúp lão vận công trị thương.
Qua một đêm vất vả, thương thế Trương Tam Phong rốt cục ổn định lại, Tống Thanh Thư lúc này mới thoáng yên tâm lại, lấy tình huống bây giờ của Trương Tam Phong, chỉ cần không đụng độ với cấp bậc cao thủ như Tảo Địa Tăng này, thì chuyện tự bảo vệ mình là thừa sức.
Sau khi Trương Tam Phong rời đi, Tống Thanh Thư bắt đầu suy nghĩ như thế nào để điều tra nơi hạ lạc của bọn người Tống Viễn Kiều, nghe theo lời Hoàng Sam nữ tử nói, lần này là do kế hoạch của một số nhân vật cao tầng của Kim Quốc.
– Cao tầng…
Tống Thanh Thư có chút mờ mịt, mình cùng Kim Quốc cũng không có nhiều qua lại, trước hết hắn cũng nghĩ đến Âu Dương Phong, tuy nhiên hắn đã từng bị đối phương cho nhảy hố mấy lần, nên trong lòng có chút phòng bị, không muốn đi tìm lão…
Đột nhiên Tống Thanh Thư hai mắt tỏa sáng, trước đây có quen biết vị kia Đường phu nhân, xem ra nàng chính là nữ nhân quý tộc của Kim Quốc, biết đâu từ nơi nàng có thể dò thăm được tin tức gì…