Phần 78
Tống Thanh Thư ôm lấy thân thể mềm mại Hoàng Dung, thuận thế nhắm mắt lại hít một hơi:
– Đã vậy còn rất thơm…
Bị khí tức ác ma kia vờn quanh, Hoàng Dung cả thân thể trong nháy mắt liền rã rời, nghe được lời nói Tống Thanh Thư, nàng thăm thẳm thở dài:
– Tống công tử, nếu so sánh, công tử cũng còn là rất nhỏ so với ta, công tử cảm thấy dạng ôm như thế này có ý tứ mà không thấy kỳ quặc sao?
– Đương nhiên là có ý tứ…
Tống Thanh Thư mỉm cười, ngay sau đó thần sắc nghiêm lên một chút…
– Phu nhân muốn nói tại hạ cái gì cũng đều có thể được, chỉ duy nhật một điều là không thể nói tại hạ nhỏ…
“Hừm… ngươi niên kỷ rõ ràng so với ta nhỏ hơn mà?” Hoàng Dung nao nao, không hiểu tại sao đối phương lại phản ứng lớn như vậy, cho đến khi đến nhìn thấy đối phương nháy mắt ra hiệu nhìn xuống hạ thể của hắn thì nàng mới kịp phản ứng, liền xì mắng:
– Hạ lưu…
Nhưng tối hôm qua thế khi hắn đưa cây côn thịt sâu vào trong thân thể nàng, xác thực đúng là nó to lớn đến mức gây nên trướng ngộp trong âm động, làm nàng phải thất thần, mặc kệ theo tiêu chuẩn nào mà nói, không thể nào là nhỏ được…
Hoàng Dung cũng không muốn cùng với hắn đàm luận thêm về cái dạng hỗn trướng này nữa, vội nói:
– Công tử tuổi trẻ anh hùng, trong thiên hạ không biết có bao nhiêu cô nương xinh đẹp ưa thích, vậy làm gì hết lần này tới lần khác cứ quấn quýt si mê ta, chỉ là một nữ nhân hữu phu chi phụ đây này?
– Tại hạ chỉ ưa thích nữ nhân hữu phu chi phụ mà thôi!
Tống Thanh Thư thẳng thắn đáp.
Hoàng Dung sững sờ, hoàn toàn không biết như thế nào để trả lời hắn.
Tống Thanh Thư sợ nàng nổi giận, liền nói tiếp:
– Đừng nói chuyện, đi cứu trượng phu của phu nhân đi…
Nói xong liền ôm Hoàng Dung, mũi chân nhẹ nhàng điểm một cái, qua mấy lần nhảy vọt, hai người đã lên đến phía trên nóc của một tòa tháp cao.
Gió rét lạnh thấu xương thổi tới, da thịt kiều nộn Hoàng Dung sởn lên một tầng da gà, nàng vô thức co người lại trong ngực Tống Thanh Thư, có lồng ngực của hắn tỏa nhiệt ma sát, hàm ý trong thể nội tiêu tán rất nhiều, nàng liền hỏi:
– Chúng ta lên trên tháp canh cao như vậy để làm gì?
Ôm bờ eo Hoàng Dung, Tống Thanh Thư có thể cảm giác được sức sống tràn ngập của nàng, thậm chí còn có thể cảm nhận được da thịt nàng ôn nhuận trơn nhẵn đến cỡ nào, Tống Thanh Thư âm thầm tán thưởng: “Quách Tĩnh thật sự là có diễm phúc, mỗi ngày được ôm một vưu vật như thế này ngủ…”
Bất quá hắn không nghĩ tới, do bình thường hàng ngày bề bộn nhiều việc quốc sự, Quách Tĩnh những năm qua rất ít khi ngủ cùng giường với Hoàng Dung, mà cho có cùng một chỗ ngủ, thường thường cũng bởi vì quá mỏi mệt, khi nằm ở trên giường liền nằm ngáy o o, nào giống như hắn suốt ngày phong hoa tuyết nguyệt, thời gian cứ trôi qua tiêu diêu tự tại…
– Đứng ở trên cao thì tầm nhìn mới thấy xa được.
Tống Thanh Thư thần bí nói, lẳng lặng nhìn chằm chằm vào phủ Tiết Độ Sứ từ nơi xa quan sát…
Thấy hắn không nói tiếp lời nào, Hoàng Dung bắt đầu có chút không được tự nhiên, do dựa sát vào người Tống Thanh Thư, trên thân hắn liên tục không ngừng truyền đến nhiệt lực khiến thân thể nàng bất giác sinh ra phản ứng dị dạng, phải biết nàng xưa nay rất xem trọng danh tiết, trước giờ nàng có nam nhân nào ôm qua ngoài trượng phu, đã vậy đêm qua trải qua sự tình giường chiếu với hắn, Hoàng Dung rất nhanh cảm thấy hai chân mình đã có chút nhũn ra, trên thân cái yếm chỉ là mảnh vải lụa, nên hai đầu núm vú tựa như là đã săn cứng đội đầu ra bên ngoài…
– Công tử còn muốn ôm ta tới khi nào?
Hoàng Dung biết không có thể tiếp tục như vậy, cắn môi lạnh lùng nói ra.
Tống Thanh Thư ngạc nhiên, cúi đầu nhìn thấy nàng một mặt hàn sương, đột nhiên cười quỷ dị:
– Nếu phu nhân không muốn bị tại hạ ôm, vậy tại hạ liền không ôm nữa.
Hoàng Dung chưa có kịp phản ứng, đã cảm thấy cả hoa mắt đầy ánh sáng, trong nháy mắt thất thần, nàng vừa rồi hoảng sợ là vì chính mình thế mà bị Tống Thanh Thư ném ra ngoài không trung từ trên tòa tháp cao.
– A…
Không hiểu vì sao Tống Thanh Thư đột nhiên hạ thủ, Hoàng Dung trong đầu trống rỗng, chỉ còn lại theo bản năng thét lên.
Tuy nhiên thanh âm nàng chưa ra khỏi miệng, đôi môi liền bị một cái miệng nóng rực khô ráo chặn lại, Hoàng Dung vừa mở mắt nhìn, thì đã nhìn thấy gương mặt Tống Thanh Thư gần trong gang tấc.
Bị Tống Thanh Thư ôm vào trong ngực, nàng không còn rơi tự do như vừa rồi, hai người vừa chìm xuống thì lạng phóng đi như chim cắt, ở trên không trung lẳng lặng hướng đến phủ Tiết Độ Sứ thủ vệ sâm nghiêm như là lướt mây mà đi.
Hoàng Dung vẫn chưa hết sợ hãi, nhìn lấy trước mắt nam nhân, nàng chỉ cảm thấy toàn thân run lên giống như có từng làn điện lưu chảy qua, tâm động sinh ra một loại cảm giác khó nói lên lời.
Lúc này thân thể đang lướt trên không trung, bên tai vạn vật tĩnh lặng, Hoàng Dung phảng phất mình giống như một cánh chim được tự do giữa bầu trời lộng gió, cái gì lễ giáo chi phòng nàng đã quên sạch sành sanh, nàng cũng không có suy nghĩ mình là thê tử người khác, suy nghĩ duy nhất trong giây khắc này chính là nhiệt tình đáp lại nam nhân trước mắt.
Thẳng đến bờ môi của mình bị hắn thật sâu hôn lên, Hoàng Dung kiều hừ một tiếng, tại trong ngực nam nhân cường lực hôn lên, khát vọng trong lòng nàng dần dần chiếm được thượng phong! Hai tay của nàng không tự giác ôm lấy cổ của hắn áp chặt thân vào trên người của hắn, dùng chính đôi bầu vú no đủ cao ngất đè ép tại trên ngực hắn! Tâm hồn rối loạn Hoàng Dung tại thời khắc này rốt cục vẫn phải lưng cõng lấy nam nhân khác đang thừa cơ lẻn vào, thật sâu chiếm cứ lấy tâm hồn tịch mịch của một thiếu phụ!
Hai tay ôm lấy cổ của hắn, Hoàng Dung dần dần nhắm mắt lại, mặc cho đối phương tùy ý thưởng thức cái lưỡi thơm tho của mình, đến khi bờ môi hai người tách ra! Mỹ phu nhân một hồi kích động, nhớ tới đêm qua hắn cường hãn, hắn bá đạo, còn có cái kia to lớn làm cho âm động của nàng phồng trướng căng đầy… Hoàng Dung mặt đỏ bừng nóng lên, tâm đãng động xuân! Giữa hai chân có chút ngưa ngứa bắt đầu, âm dịch sâu trong hang động đã không kìm hãm được róc rách chảy ra!
Nhìn qua trong ngực mỹ nhân một bộ mặc cho quân hái, Tống Thanh Thư âm thầm cảm thán…
Tống Thanh Thư vừa rồi cố ý đem Hoàng Dung từ trên tháp cao ném xuống, sau đó trong lúc nàng tuyệt vọng thì bay xuống cứu nàng, trong nháy mắt ngắn ngủi này, kinh hoàng từ cửa tử quay lại hồi sinh, Hoàng Dung dù thông minh đến đâu đi nữa, chung quy cũng là là một nữ nhân, dưới tình huống thập tử nhất sinh như vậy, phòng tuyến sở hữu của nàng trong nháy mắt liền sụp đổ.
Sự thật chứng minh, Tống Thanh Thư suy đoán đúng, Hoàng Dung quả nhiên thay đổi thái độ khác trước, thậm chí còn giơ cằm hé miệng, phối hợp hắn duỗi đầu lưỡi vào mút lưỡi của mình.
Tống Thanh Thư biết lúc này nếu như mình muốn mà tiến thêm một bước, Hoàng Dung hơn phân nửa cũng sẽ không cự tuyệt, chỉ tiếc hắn còn bản sự quan trọng, cũng không cách nào trong thời gian ngắn ngủi mà kịp hạ tay xuống thành toàn bộ quá trình thân mật này.
Tống Thanh Thư bất bình khi nghĩ đến, nhưng dù không có cam tâm, hai người vẫn phải hạ xuống, trong phủ đám thị vệ lực chú ý tập trung bên ngoài, nào nghĩ tới sẽ có người từ trên trời giáng xuống?
Bởi vậy Tống Thanh Thư lách qua hai tên thị vệ, ẩn nấp ở một góc chết, cách đó không xa đám thị vệ đều không phát hiện được bất kỳ tình huống dị thường nào.
Song chân đạp lên thực địa, Hoàng Dung lập tức bị kéo về hiện thực, toàn thân run lên đẩy ra Tống Thanh Thư, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ, lúng túng hỏi:
– Ngươi vừa rồi… tại sao lại thân lên miệng của ta?
– Dù sao thì thân thì cũng đã thân rồi.
Tống Thanh Thư khẽ cười nói.
– Ngươi…
Hoàng Dung khí khổ…
– Nhưng ta đã có trượng phu…
Tống Thanh Thư nhún vai:
– Nhưng tại hạ lại không ngại.
– Nhưng ta thì chú ý a!
Hoàng Dung trong lòng ai thán, nhưng không biết vì cái gì, nàng rất khó thật lòng mà nóng giận với hắn.
– Được rồi vì để cho phu nhân khỏi phải áy náy, tại hạ sẽ nói cho phu nhân biết lý do…
Tống Thanh Thư thần sắc nghiêm lại…
– Chúng ta nếu có thể thành công là bởi vì yếu tố bất ngờ, nếu như vừa rồi phu nhân hoảng sợ thét to lên, chẳng phải là nói rõ cho đám thị vệ đang dàn trận ở phía dưới sẵn sàng đón tiếp chúng ta sao a, đến lúc đó thì làm thế nào để cứu trượng phu của phu nhân?
“Rõ ràng là ngươi chiếm tiện nghi, kết quả ngược lại hóa ra là tại ta không phải?” Hoàng Dung oán thầm, tuy nhiên nghe hắn vừa nói như vậy, nàng lại thấy tâm trí của mình dễ chịu chút, đỏ mặt nói ra:
– Lần này là do phát sinh ra chuyện, về sau nếu không có sự đồng ý của ta, không cho phép giống vừa rồi như thế thân ta!
Tống Thanh Thư thấy mình thật có chút không hiểu trong lòng nữ nhân, rõ ràng lúc vừa rồi khi đang triền miên hai cái lưỡi quấn quanh, tận dụng cơ hội Hoàng Dung đang đê mê, khi thấy bản thân nàng cũng đã có biến hóa, hắn âm thầm một tay đưa xuống khe mông nàng, duỗi ngón tay ngược lên về phía âm hộ, thì phát hiện ra đầu ngón tay của hắn đã hơi dinh dính chút ít dịch nhờn từ trong âm động rỉ ra thấm qua làn vải lụa của cái tiểu nội khố, thế mà bây giờ hắn phải dùng lấy một cái cớ, thì thái độ đối phương mới có thể từ phẫn nộ biến thành miễn cưỡng tiếp nhận…