Phần 1
Đinh Trường Sinh cũng không kịp nhìn Tôn Kỳ ngã thế nào, tiếp tục nhảy nhảy tìm đến phòng ngủ trên lầu, nghe ý tứ của Tôn Kỳ, Trương Nhụy hẳn là bị giam tại phòng ngủ, đến khi Đinh Trường Sinh nhảy đến đẩy ra cửa phòng ngủ mới phát hiện Trương Nhụy cũng đang bị trói buộc chân tay, ngửa mặt nằm tại phía trên giường lớn.
Cái váy ngủ mỏng làm cho toàn bộ thân hình của Trương Nhụy lộ rõ, làn da trắng nõn với đôi bầu vú no tròn với hai đầu núm vú màu hồng đỏ đội lên trên làn vải, bao quanh là quầng vú nhỏ nhắn xinh xắn cùng cái gò mu mập mạp nhô cao với thảm lông đen nhánh, màu sắc khác biệt đối lập chói mắt làm cho người vừa nhìn thấy máu liền dâng cao, nhưng lúc này Đinh Trường Sinh lại không có cái tâm tư đó, còn Trương Nhụy đột nhiên thấy hắn xông vào bị dọa nhảy dựng, nàng liền muốn thét chói tai, nhưng miệng trước đó đã bị nhét vải vào…
– Ai da, cô trước đừng kêu la, mà nhanh chóng giúp tôi cởi bỏ dây trói này, nếu không chúng ta đều phải chết tại nơi này.
Đinh Trường Sinh vừa nói, lại nhảy đến đóng cửa lại, lại xoay người khóa trái, lúc này hắn mới hơi chút thở một hơi…
– Trong phòng này có dao hay cây kéo nào không?
Đinh Trường Sinh hỏi.
Trương Nhụy một bên kinh hoàng, một bên nghiêng đầu, tận lực không nhìn Đinh Trường Sinh, bởi vì lúc này thằng này trừ bỏ trên người có mấy sợi dây trói buộc, còn không có mặc quần áo gì cả, có thể nói là thân không mảnh vải, cũng giống như mình, Trương Nhụy cho dù là vừa rồi đã tận tay sờ lấy dương vật của hắn, nhưng dù sao lúc đó Đinh Trường Sinh còn say rượu như là bất tỉnh, còn bây giờ hắn là một nam nhân xa lạ, nếu như trước đó với không gian đặc thù giữa nàng và hắn, thì còn có khả năng chấp nhận, nhưng bây giờ tràng cảnh này, thật sự là quá lúng túng khó xử.
Nhưng Trương Nhụy không nhìn hắn, không có nghĩa là Đinh Trường Sinh là không tìm nàng rồi, gia hỏa kia lại nhảy đến, khom người cúi đầu, đem miệng đưa về phía miệng của nàng, cắn kéo lấy ra miếng vải, trước đó vì quá hoảng hốt, Trương Nhụy không biết Tôn Kỳ nhét vào trong miệng mình là vật gì, thẳng đến Đinh Trường Sinh phun ra ngoài, mới phát hiện nguyên lai tại trong miệng Trương Nhụy đút lấy lại là cái quần lót của nàng mà Tôn Kỳ trước khi rời khỏi phòng ngủ đã kéo xuống lấy ra…
– Tên khốn kiếp này, thế nào tao cũng làm thịt mày…
Đinh Trường Sinh phát cáu nói.
– À… chúng ta không có nhiều thời gian, cô mau nhanh cắn sợi dây thừng trói tay của tôi đi, bằng không khi thằng gia hỏa kia tỉnh táo lại, chúng ta sẽ xong đời, tiểu tử này tâm tư đen thui đấy…
Nói xong Đinh Trường Sinh xoay lưng lại, đem hai tay mình bị buộc đưa về phía Trương Nhụy.
– Ai… tôi bị buộc chặt không nhúc nhích được, làm sao cắn được…
Trương Nhụy nhìn sợi dây trói tại trên tay Đinh Trường Sinh mấy vòng, khó khăn nói…
– Nếu là như vậy, tôi trước giúp chị cởi trói…
Chỉ là hiện giờ Trương Nhụy bị trói chặt nằm ngửa tại trên giường, hai tay bị cột chung một chỗ duỗi xuống ngay tại bên dưới rốn nàng, bên trong cái váy ngủ mỏng tang màu trắng thì nàng cũng trần truồng không mảnh vải giống như Đinh Trường Sinh, nhưng hắn cũng hiểu, hiện tại mỗi một giây chậm trễ, thì sự cố gắng trước mặt của mình đều uổng phí, một khi Tôn Kỳ tỉnh táo lại rồi đến đây, cánh cửa phòng ngủ này sẽ không ngăn được hắn, bên ngoài công cụ để phá cửa thì có rất nhiều, tùy tiện tìm một con dao thái thịt cũng đều có thể bổ ra cánh cửa gỗ này…
Vì thế Đinh Trường Sinh nhanh chóng điều chỉnh tâm tình trước thân thể mê hoặc của Trương Nhụy, cúi đầu quỳ gối tại bên hông của nàng, đem miệng đưa về phía bụng dưới Trương Nhụy, nàng bất đắc dĩ, chỉ có thể là cố rướn đôi tay đưa về phía miệng của Đinh Trường Sinh, tuy rằng nàng cũng bị trói chặt, nhưng Trương Nhụy dù sao cũng là nữ nhân, sự phòng bị đối với nàng, Tôn Kỳ vẫn là thấp hơn Đinh Trường Sinh, cho nên Đinh Trường Sinh hắn rất nhanh và gọn đem dây thừng cắn mở ra được…
Nhưng có thể vì đôi chân bị tê mỏi, cũng có thể là áp lực nặng nề đã vượt qua khi cởi được dây trói cho Trương Nhụy, làm cho Đinh Trường Sinh tựa như kiệt sức ngã chúi đầu xuống bụng dưới của nàng, cái miệng vừa vặn chống lên trên cái gò mu âm hộ, theo rất nhỏ từ trên người nàng run run, bụng nàng lại như gợn sóng ba động, căng thẳng làm cho toàn thân của Trương Nhụy tươm ra mồ hôi, nàng có cảm giác miệng hắn tỏa ra nhiệt khí trên gò mu của mình, trên thân thể vẫn còn cái cảm giác tê dại bị trói buộc, làm cho nàng vô cùng khẩn trương thân thể yêu kiều căng cứng…
Lúc này đây cái khe chính giữa u cốc càng thêm mê người, cái âm hộ no đủ hoàn toàn bộc lộ ra tới, hai mép trong ngượng ngùng đóng chặt lại, phía dưới rơi lấy cỏ thơm um tùm, rất là mê người, Trương Nhụy, vô ý thức ép lại hai chân, làm cho cái âm hộ đóng chặt, hai mảnh môi mật càng phồng lên đầy đặn…
Dù thế nào đi nữa thì Đinh Trường Sinh thấy hô hấp siết chặt, cái gò mu dưới làn váy ngủ màu trắng mỏng nửa ẩn nửa hiện vô cùng nhất mê người, bất chợt cái mùi mồ hôi hòa lần thoang thoảng mùi sữa tắm, quyện cùng cái mùi đặc trưng bên trong cái khe thịt âm hộ xộc vào chóp mũi của hắn, tựa như giật mình tỉnh lại, hắn vội nói.
– Nhanh chút, tìm xem có cái gì để cắt dây trói cho tôi không, mau lên…
Đột nhiên hắn dừng lại câu nói, bởi vì hắn đã nghe được âm thanh có người đang lên thang lầu.
Trương Nhụy lúc này mới bị dọa nhảy dựng, nàng nhanh chóng nhỏm dậy, tháo dây buộc chân nhảy xuống giường, nhanh chóng tại trên hộc tủ đầu giường lục tung tìm kiếm.
Cuối cùng ở bên trong hộp thuốc cấp cứu gia đình mới tìm được cây kéo cắt băng gạc, vì thế Đinh Trường Sinh nhanh chóng quay lưng, để cho Trương Nhụy dùng kéo cắt dây, lúc này Tôn Kỳ đã bắt đầu phá cửa rồi, Trương Nhụy bởi vì khẩn trương lo sợ, trên tay cây kéo cắt hoài không đứt.
Đinh Trường Sinh nhìn thấy tình hình, hiện tại nếu như không trấn tỉnh nàng, thì xem như không ổn rồi, vì thế quay người lại, hướng về Trương Nhụy, nói:
– Cắt cho chính xác vào, nếu như cứ kéo dài, hắn tiến đến, thì tôi và cô phải giao hoan thì không nói, hai chúng ta còn phải diễn ở trước mặt hắn, hắn nói, còn quay phim đem bán lấy tiền đấy…
Trương Nhụy biết, Đinh Trường Sinh không phải là đang hù dọa nàng, nàng liền đẩy Đinh Trường Sinh xoay người lại, tiếp tục dung kéo cắt dây thừng, cũng may là trong thời khắc cuối cùng thì đã cắt đứt được dây.
Sự tình còn lại liền dễ làm, dây thừng trên chân thì không cần kéo, Đinh Trường Sinh nhanh gọn tự mình cởi bỏ, hơn nữa cũng không có cần chờ đợi Tôn Kỳ cạy cửa xông vào, hắn duỗi người rồi đi đến mở cửa, Tôn Kỳ lại tiếp tục bất ngờ sững người, không ngờ Đinh Trường Sinh lại tự cởi dây trói ra được, ngay lập tức bị Đinh Trường Sinh nâng lên chân đá bay ra ngoài, hắn vô lực ngã ở trên đất, ôm ngực khụ khụ ho liên tục không ngừng.
Đinh Trường Sinh vẫn chưa có coi như là xong, từ trước đến giờ chưa từng có bị người khác tính kế như vậy, vì thế quay người lại, đối với Trương Nhụy nói:
– Làm phiền chị, đến dưới lầu đem quần áo của tôi cầm lên đến, cảm ơn… tôi phải xử thằng cháu trai này…
Trương Nhụy hoảng sợ gật đầu, cấp bách xuống thang lầu cầm lấy quần áo Đinh Trường Sinh, Đinh Trường Sinh sở dĩ bảo Trương Nhụy rời đi, cũng là vì hắn không muốn để cho người đàn bà này nhìn thấy mình thu thập Tôn Kỳ như thế nào, hơn nữa lúc này hắn hầu như đã tỉnh rượu, Đinh Trường Sinh dần dần gỡ ra đầu mối, mình là như thế nào lại đến trong căn biệt thự này?
Không cần đoán, nhất định là Trương Nhụy đem mình mang đến đây, nhưng Tôn Kỳ làm sao biết được Trương Nhụy sẽ mang mình đến trong này, nếu như không phải là Trương Nhụy kết bè đào hố tự chôn mình, như vậy Tôn Kỳ làm sao lại dễ dàng tiến vào bên trong biệt thự? Chẳng lẽ là hắn cạy cửa?
Nhưng Đinh Trường Sinh cũng hiểu được, Tôn Kỳ trước đây chính là công tử ca, không phải là dân lưu manh du côn vô lại, lại càng không phải là kẻ trộm, vậy thì hắn làm sao vào trong cạy khóa được?
Đây hết thảy đều là dấu chấm hỏi, cho nên Đinh Trường Sinh đêm nay muốn phải biết rõ ràng, mặc dù biết là mình đã bị người khác chơi đểu rồi, ít nhất cũng phải biết, rốt cuộc là ai âm mưu với mình a, là Kha Tử Hoa hay là Thành Công? Hoặc là hai người này đều biết sự tình đêm nay?
Vì thế trong lúc Trương Nhụy đi xuống tìm quần áo, Đinh Trường Sinh khom lưng kéo lên cánh tay Tôn Kỳ, không cần tốn nhiều sức, đem hắn hai cái cánh tay hắn đánh gãy, ít nhất trong lúc này để cho hắn không thể lại mưu hại phản công lại được mình, Trương Nhụy đang thu thập quần áo Đinh Trường Sinh, chợt nghe đến trên lầu hai tiếng kêu thảm thiết gấp gáp, sau khi lên lầu, phát hiện Tôn Kỳ ngồi xổm góc tường đầu đầy mồ hôi, hai cái cánh tay bị rũ xuống, thống khổ dị thường, một bên dùng ánh mắt thống hận nhìn mình và Đinh Trường Sinh, một bên cắn răng chịu đựng.
Đinh Trường Sinh không chú ý đến Tôn Kỳ, nhanh chóng tiếp nhận quần áo, nhưng lại phát hiện cái quần lót của mình không thấy, Trương Nhụy cũng hiểu Đinh Trường Sinh đang tìm cái gì, nhưng lúc nàng ở dưới lầu thật là không tìm thấy được, Đinh Trường Sinh quay đầu nhìn về phía Tôn Kỳ, một cước đạp ngay tại chỗ đầu gối Tôn Kỳ, tuy rằng Đinh Trường Sinh không có mang giày, nhưng sức lực trên chân không hề kém một chút nào…