Phần 119
– Đinh Trường Sinh, tôi thành tâm thành ý đến đây, chính là hy vọng giải quyết được vấn đề, tôi làm người cũng là có điểm mấu chốt giới hạn của mình, cậu đừng có làm quá mức.
Chung Lâm Phong nhếch lấy cặp môi đỏ mọng, lòng đang kinh hoàng, trên mặt cũng đã đỏ hồng thành một mảnh, tuy nàng vẫn còn váy áo, nhưng dưới ánh mắt sáng quắc của tên tiểu tử này, nàng dường như đã không còn mảnh vải che thân vậy, bộ dáng kia của hắn quả thực là giồng như muốn bổ nhào qua cưỡng gian nàng, điều này làm cho Chung Lâm Phong khẩn trương càng làm cho hai bầu vú càng kịch liệt phập phồng, nhìn đến ánh mắt dâm tà của Đinh Trường Sinh kia, làm gì mà không biết Đinh Trường Sinh trong đầu đang suy nghĩ về cái gì, vì thế phẫn nộ nói…
– Đừng có làm quá mức? Vậy ý của Lâm phu nhân là tôi làm một ít thì được, chỉ cần đừng có quá mức giới hạn, có phải là ý tứ này?
Đinh Trường Sinh cười nói.
– Cậu…
Nàng phát hiện nếu theo tình thế như thế này, thì thật sự là tùy theo vận khí, hiện tại vận khí hoàn toàn không có nằm về phía của nàng, từ trước đến giờ chính mình luôn luôn hùng hổ dọa người, người nào gặp mình mà không nể lấy mấy phần mặt mũi, nhưng hiện tại thì như thế nào đây, chẳng những là đối với thằng tuổi trẻ này có ngôn ngữ ngả ngớn mà nàng thì vô lực cãi lại, càng làm cho lòng tự ái của mình nhận lấy sự đả kích hủy diệt.
Đừng nói là động thủ, ngay cả cãi nhau mình cũng không phải là đối thủ của thằng trẻ tuổi này, khó trách chồng mình đối phó với hắn như vậy, nhìn thấy thằng trẻ tuổi này thật đúng là có bản lĩnh.
– Vậy bây giờ rốt cuộc cậu muốn như thế nào đây?
Chung Lâm Phong mất đi kiên nhẫn, trong lòng xao động hỏi.
Đinh Trường Sinh đứng lên, đi đến trước mặt Chung Lâm Phong, tùy theo bước chân của Đinh Trường Sinh tới gần, Chung Lâm Phong lui lại về phía sau, nhưng về phía sau cũng có hạn độ, căn bản không thể chống đỡ Đinh Trường Sinh quấy nhiễu, nếu như lại tiếp tục lui về phía sau, chính mình liền sẽ nằm ngửa tại phía trên cái giường lớn rồi, cho đến lúc này nàng càng thêm không chịu nổi, dứt khoát ngừng lại đi về phía trước một bước, ngay lập tực khuôn mặt Đinh Trường Sinh đã áp sát vào phía trên mặt nàng, ngực hắn cũng đã khẽ chạm vào trên hai đỉnh bầu vú của nàng, trong tâm Chung Lâm Phong co rụt lại lạnh buốt…
– Um… mùi vị rất thơm, da dẻ rất tinh tế, chắc bình thường chăm sóc thân thể rất tốt a?
Đinh Trường Sinh chẳng những là hành động đã tạo cho Chung Lâm Phong áp lực thật lớn, lời nói càng là không ngừng khiêu khích nàng, làm cho tinh thần của nàng tiến thêm một bước tan rã, dần dần mất đi sự phản kháng.
Muốn nói phản kháng, Đinh Trường Sinh vẫn chưa có hành động thực tế xâm phạm bất kỳ cái gì đối với nàng, còn nếu mình không phản kháng, thì lại gặp phải một hoàn cảnh lúng túng khó xử, thật sự là tiến thoái lưỡng nan.
– Lâm phu nhân yên tâm đi, đối với phu nhân tôi không có hứng thú, tôi vừa mới kết hôn, vợ của tôi so với Lâm phu nhân trẻ trung lại còn có phần xinh đẹp nhỉnh hơn, bây giờ Lâm phu nhân héo hắt như cỏ khô vậy, tôi không nuốt trôi đâu…
Như là mới vừa cố hết sức, Chung Lâm Phong cơ hồ hư thoát sau khi nghe hắn nói xong, lúc nàng thẳng lên vòng eo thì mới phát hiện, phía sau lưng mình đã tươm ra đầy mồ hôi, ngay cả bên trong cái quân lót của của nàng cũng đã bị ướt đẫm mồ hôi, nàng thật sự không dám nghĩ, nếu như Đinh Trường Sinh đối với mình xuống tay, mình có dám phản kháng hay không?
Còn Đinh Trường Sinh nói xong, cố gắng kiềm chế bản năng thú tính của mình, bởi vì cái mùi vị đàn bà của Chung Lâm Phong tản ra rất là hấp dẫn khi pha lẫn mùi nồng nồng mồ hôi của nàng, hắn làm như thản nhiên quay trở lại chỗ ngồi của mình, bởi vì nếu cứ tiếp tục kề cận với một người đàn bà xinh đẹp khêu gợi như thế này thì rất khó mà dằn lòng lại được…
Nhưng những lời nói của Đinh Trường Sinh như một cái dùi, trong khoảnh khắc đã đâm thủng cái ảo tưởng của nàng, mình chỉ là cỏ khô, tên hỗn đản này, dám đem mình so sánh với cỏ khô, thật sự là quá mức.
Đàn bà là một loại động vật thất thường, luôn luôn làm ngược lại với những gì mà mình suy nghĩ, Chung Lâm Phong tại tỉnh Trung Bắc được mệnh danh là đệ nhất phu nhân, biết bao nhiêu đàn ông quyền quý cao sang tại tỉnh Trung Bắc chỉ dám mơ ước được chạm vào thân thể của nàng là đã mãn nguyện rồi, thế nhưng tại tỉnh Trung Nam nơi này, chì là một tên tiểu tử lại dám buông lời xúc phạm như vậy…
– Lâm phu nhân chắc có biết Kỳ Phượng Trúc tại tỉnh Trung Bắc chứ?
Đinh Trường Sinh liền nói về chính truyện để quên đi ý nghĩ lệch lạc trong đầu, muốn sử dụng Chung Lâm Phong cho mình, thì phải có một cái lý do thích hợp mới giao dịch được, trên đời bất kỳ một sự kiện gì xảy ra, xét đến cùng đều là có lý do, dĩ nhiên trên đời cũng không có cái giao dịch nào là vô duyên vô cớ.
– Có biết một chút, hình như là cũng có chút ít quan hệ gì đó với Lâm gia…
Chung Lâm Phong không có quan tâm đến chính trị, nhưng đối với cái tên Kỳ Phượng Trúc này, thì lại có chút ấn tượng, ấn tượng là người này có đến nhà mình vài lần gặp mặt Lâm Nhất Đạo…
– Kỳ Phượng Trúc đã từng là đại gia của tỉnh Trung Bắc, thì Lâm phu nhân đã biết, nhưng có khả năng phu nhân không biết, chính là Kỳ Phượng Trúc có một người vợ phi thường xinh đẹp tên là Vũ Văn Linh Chi, Vũ Văn gia là một gia tộc rất lớn, có nhiều thế hệ theo con đường kinh doanh, tích lũy rất nhiều tài phú, Vũ Văn gia cùng cha chồng của Lâm phu nhân có mối quan đồng minh tốt, nhưng Vũ Văn Linh Chi lại không gả cho Lâm Nhất Đạo, ngược lại cùng với lâm phu nhân kết hôn, Lâm Nhất Đạo đối với Vũ Văn Linh Chi vẫn là nhớ mãi không quên, thậm chí sau khi Vũ Văn Linh Chi kết hôn, Lâm Nhất Đạo vẫn còn tìm đến để quấy rầy nàng, những chuyện này thì Lâm phu nhân có thể đi điều tra…
Đinh Trường Sinh bịa chuyện nói một cách thản nhiên, nhưng nếu tại trước mặt đàn bà mà đàm luận về chồng của nàng ở bên ngoài còn có mối tình khác, đây là sự tình nổi lên đại sát khí, hơn nữa đến tám, chín phần những người đàn bà nhiều hoặc ít đều tin tưởng đến, mặc dù có thể có người không tin, trong lòng cũng tồn tại sự cảnh giác.
Quả nhiên, nghe được Đinh Trường Sinh nói như vậy, Chung Lâm Phong liền liên tưởng đến những chuyện trước đây mình đã từng nghe gió phong phanh, càng lúc nàng càng tin tưởng độ tin cậy mà Đinh Trường Sinh nói ra…
– Không biết là Vũ Văn Linh Chi có đáp ứng hay không, Lâm chủ tịch thấy cứ lén lén lút lút như vậy không phải là biện pháp, cho nên đối với Kỳ Phượng Trúc liền hạ thủ, Kỳ Phượng Trúc bị kêu án tù chung thân, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, đời này Kỳ Phượng Trúc phải thân hãm bên trong ngục giam rồi, nhưng tiếc nuối nhất chính là Vũ Văn Linh Chi bỗng nhiên trốn chạy, biến mất vô tung vô ảnh, đã vậy tài sản của Kỳ Phượng Trúc cũng bốc hơi chẳng biết là về đâu, có người nói Vũ Văn Linh Chi đi đến nước Mỹ, cũng có người nói nàng đến Nam Mỹ, nhưng vô luận như thế nào, bóng người là tìm không thấy.
– Chuyện đó và cậu có cái gì quan hệ?
Chung Lâm Phong hỏi.
– Tôi cũng hiểu được chuyện đó đối với tôi không có quan hệ, nhưng tại thời điểm tôi còn làm chủ nhiệm khu khai phát Hồ Châu, tiến cử được một cái xí nghiệp từ tỉnh Trung Bắc, lão bản của hắn tên là Diêm Bồi Công, mà lão bản này trước kia cùng với Kỳ Phượng Trúc là bằng hữu, chồng của Lâm phu nhân lại có ý nghĩ kỳ lạ, cho rằng xí nghiệp của Diêm Bồi Công chính là tài sản năm đó của Kỳ Phượng Trúc lưu lại, một mặt tạo áp lực với tôi, còn cho rằng tôi che giấu Vũ Văn Linh Chi, có lẽ là chồng phu nhân vẫn còn nhớ thương Vũ Văn Linh Chi chưa hề quên…
Đinh Trường Sinh cười nhạo, nói.
– Vậy Vũ Văn Linh Chi thật sự là cậu đang che giấu sao??
Chung Lâm Phong hỏi.
– Thôi đi… Vũ Văn Linh Chi tuổi tác cùng với Lâm phu nhân không sai biệt lắm, tôi che giấu một người đàn bà lớn tuổi chẳng còn hấp dẫn như Lâm phu nhân để làm gì chứ? Muốn thân thể của Vũ Văn Linh Chi ư, hay là muốn tiền của nàng? Phiêu lưu lớn như vậy tôi đâu có dại mà đâm đầu vào, nếu muốn tôi tìm kiếm một cô gái trẻ nhà có tài sản là được rồi…
Đinh Trường Sinh nhún vai nói.
Những lời này lại làm cho tính sĩ diện Chung Lâm Phong lại thêm bị tổn thương nặng nề, nàng thừa hiểu chính mình xinh đẹp đến dường nào, thế mà tên hỗn đản này, mở miệng là cái gì gọi là đàn bà lớn tuổi heo hắt như cỏ khô, mình là người đàn bà không còn hấp dẫn đến thế sao?
– Tôi và chồng của Lâm phu nhân cứ như vậy mà đụng chạm, ông ta ép tôi giao ra Vũ Văn Linh Chi, nhưng tôi thì chưa từng thấy qua người đàn bà này, thử hỏi tôi giao ra được cái gì? Nhưng là cùng nam nhân, tôi lý giải được Lâm chủ tịch đang suy nghĩ gì, năm đó đã hao hết khí lực cũng không có chiếm được Vũ Văn Linh Chi, có khả năng là đời này tiếc nuối, cho nên, hiện tại Lâm chủ tịch có quyền thế rồi, thì không kiêng nể gì, quyết thực hiện mộng tưởng của mình rồi.
Đinh Trường Sinh giễu cợt nói.
Thật ra mối quan hệ của Đinh Trường Sinh, Vũ Văn Linh Chi, Lâm Nhất Đạo, Kỳ Phượng Trúc, không có đơn giản như Đinh Trường Sinh nói vậy, nhưng khi trao đổi cùng với đàn bà, đừng bao giờ đem vấn đề đơn giản mà phức tạp hóa, hãy đem vấn đề phức tạp mà đơn giản hóa, bởi vì não các nàng dung lượng có hạn, tiêu điểm chú ý cũng có hạn, Đinh Trường Sinh đem vấn đề phức tạp giải thích thành câu chuyện một nam nhân lợi dụng quyền thế của mình muốn chiếm được một nữ nhân, không thương tiếc làm cho người ta cửa nát nhà tan, nhưng đến tận ngày nay vẫn chưa từ bỏ ý định, sự tình phức tạp hắn làm cho đơn giản hóa là như vậy.