Phần 123
Điện thoại gọi tới, nhưng vẫn luôn là nằm ở trạng thái không người nghe, Hạ Phi trong lòng liên tục không ngừng mắng, bà ngoại ơi… thời khắc mấu chốt, tên khốn kiếp này không biết đi lêu lổng nơi nào đây.
– Bỏ đi, chờ một hồi hãy gọi điện thoại lại…
Tên nam nhân nhìn Hạ Phi, sau đó đứng ngay trước Hạ Phi mặt, xé toang cái mặt nạ da mỏng manh phía trên mặt mình, Hạ Phi sợ tới mức lá gan muốn phát nổ, bà mẹ nó… còn có loại đồ vật này, vừa mới mình khẩn trương thái quá, nên không có phát hiện người này còn mang theo mặt nạ.
Sau khi tấm da che mặt lấy xuống, Hạ Phi rốt cục thấy rõ khuôn mặt người này, trong lòng ngược lại là buông lỏng không ít, bởi vì người này hắn có nhận thức, nhưng suy nghĩ lại, trong tâm lại bắt đầu chìm xuống dưới, nếu đối phương không còn che giấu khuôn mặt, có phải hay không có khả năng đối phương sẽ giết người diệt khẩu.
– Tại sao là cậu?
Hạ Phi hỏi.
– Hạ lão bản, không nghĩ tới phải không? Tôi cũng không muốn tiếp tục cùng ông gặp mặt, nhưng sự tình chính là trùng hợp như vậy, chúng ta giao dịch qua nhiều lần rồi, vẫn luôn là do A Hổ cùng ngươi giao dịch, vậy thì A Hổ hiện tại đang ở nơi nào?
Tên nam nhân dung chút lực bóp cổ Hạ Phi, làm Hạ Phi có một loại hít thở không thông.
– Tôi… tôi không biết, thật tình là không biết…
Hạ Phi muốn thở, nhưng yết hầu bị chặn…
Đúng vậy, người này chính là A Lang, bởi vì A Hổ không có tin tức, tiền hàng gì cũng không thấy, A Long bất đắc dĩ, bảo A Lang quay trở về quốc nội nhìn xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết là tại điểm bí mật A Long an bài tại Bạch Sơn, A Hổ cùng tiền đã bị người khác tấn công…
Mà dựa theo tên lái xe cho A Hổ may mắn thoát được ra ngoài kể lại, bên trong chuyện này có khả năng cùng Hạ Phi có liên quan, đây là lý do Hạ Phi bị A Lang bắt mang đến nơi này, lúc này hắn không biết địa điểm này đang ở tại tỉnh Trung Bắc.
A Lang nhìn thấy Hạ Phi bị bóp cổ muốn nghẹn chết rồi, nên buông lỏng ra, Hạ Phi bắt đầu ho kịch liệt, một lúc lâu mới chậm rãi thở dần lại được.
– Chúng ta giao dịch số lần không ít, ở giữa lẫn nhau vẫn còn có sự tín nhiệm, A Hổ bị người giết, nhưng không phải bị cảnh sát bắn chết, tôi tại trong cục cảnh sát thành phố có nội tuyến, không biết cuối cùng đã xảy ra chuyện gì, nhưng tuyệt đối không là tôi, tôi giết A Hổ thì có chỗ tốt gì chứ, bộ tôi điên à?
Hạ Phi tức giận nói.
– Vậy là ai làm?
A Lang cẩn thận suy nghĩ, Hạ Phi hiện tại đã nói sự tình còn chờ chứng thực, mình không thể nghe của một bên hắn nói, A Hổ biến mất quá mức đột ngột, có rất nhiều việc vẫn chưa bàn giao, cho nên A Lang nếu muốn tiếp tục duy trì tiêu thụ hang thì rất gian nan…
– Tôi cũng không biết, bất quá, tôi có thể liên hệ người hỏi thăm thử xem, chính là người tôi vừa mới gọi điện thoại, hắn là phó cục trưởng cục cảnh sát thành phố Bạch Sơn, chuyện này có thể là biết.
Hạ Phi tranh thủ cơ hội vì chính mạng sống mình mà gia tăng lợi thế.
– Ông vừa mới gọi điện thoại cho cảnh sát?
A Lang vừa nghe, lập tức nổi trận lôi đình, Hạ Phi đơn giản là lá gan quá lớn.
– Cậu yên tâm đi, đây là bằng hữu của tôi, chúng ta có mối quan hệ tốt, đúng rồi, trước tiên cậu buông tôi ra, tôi đâu có chạy được, bị trói như thế này quá khó chịu…
Hạ Phi năn nỉ A Lang nói.
A Lang nháy mắt thủ hạ mình, tên thủ hạ đi qua cởi bỏ tay chân bị trói của Hạ Phi.
– Được rồi… chúng ta thương lượng một chút, cậu lần này tới là điều tra cái chết của A Hổ, tôi có thể nhờ vị bằng hữu kia giúp cậu, chuyện này là do phân cục cảnh sát khu Bạch Sơn xử lý, hiện tại phân cục trưởng khu Bạch Sơn đã thay đổi người khác, nhưng vị bằng hữu kia vẫn còn có người ở bên trong, có thể giúp cậu điều tra, còn nếu vẫn muốn tiếp tục giao dịch thì chúng ta sẽ tiếp tục, bởi vì tại thành phố Bạch Sơn này, ngoại trừ tôi, cậu sẽ không tìm thấy những người khác có thể tiêu thụ lượng ma túy lớn như tôi đâu…
Đây là lợi thế bảo mệnh của Hạ Phi, thật là như vậy, tại thành phố Bạch Sơn, quả thật không có người có thể thay thế Hạ Phi cùng hắn giao dịch.
A Hổ chết thì có thể chậm rãi điều tra, nhưng việc mở rộng tiêu thụ hàng không thể nghi ngờ là chướng ngại lớn nhất trước mắt, Hạ Phi vừa nói như vậy, A Lang đúng đã động tâm.
– Ý ông là muốn lấy thêm hàng?
A Lang bất vi sở động, nói.
– Chỉ một thành phố Bạch Sơn thì tiêu thụ hàng không được nhiều như vậy đâu, nhưng tôi đang muốn hướng đến địa khu khác thẩm thấu, cậu cứ đem hàng cho tôi, tôi có thể đưa đến tiêu thụ thêm tại thành phố Hồ Châu, tỉnh Trung Bắc cũng có thể, huyện Hải Dương bây giờ có quốc lộ đã thuận tiện đi đến tỉnh Trung Bắc, theo từ đó vận hàng hướng đến tỉnh Trung Bắc cũng dễ dàng hơn, tôi là người bản địa so với người của cậu trực tiếp mang hàng hướng đến bên kia, thì tôi thao tác tốt hơn, cậu có tin hay không?
Hạ Phi liều mạng trình bày thực lực của mình để chứng minh, như vậy mới có khả năng làm cho A Lang buông tha…
– Vậy ông muốn mỗi lần là nhập bao nhiêu?
A Lang hỏi, bởi vì áp lực mở rộng tiêu thụ hàng, hiện tại đã vượt qua cái ý nghĩ điều tra cái chết A Hổ.
– Gia tăng gấp, mỗi lần năm mươi kg, như thế nào, giao dịch bằng tiền mặt.
Hạ Phi nói.
– Chuyện này để tôi suy nghĩ, ông xác định nhập vào nhiều vậy sao?
A Lang hỏi.
– Đó là vấn đề của tôi, cậu cứ lấy tiền mang đi sau khi giao hàng là được rồi.
Hạ Phi tràn đầy tự tin nói.
– Tốt lắm, vậy gọi điện thoại đi, đem bằng hữu cảnh sát của ông đến đây, tôi muốn gặp hắn.
A Lang nói.
– Đây là địa phương nào?
Hạ Phi hỏi.
– Ông hỏi nhiều như vậy làm gì?
A Lang cảnh giác nói.
– Đề nghị của tôi là quay trở về thành phố Bạch Sơn gặp mặt, bất luận đang ở đâu khác, tôi gọi hắn đến, hắn cũng không đến đâu, loại gặp mặt dạng này chỉ có thể là xuất kỳ bất ý, đến nơi này, xa như vậy, hắn ngu ngốc sao à?
Hạ Phi hỏi ngược lại.
A Lang nghĩ, đúng là như vậy, nhưng nếu đi đến thành phố Bạch Sơn tính nguy hiểm vẫn có tang lên, A Lang là người hay nghi ngờ, tính cách đúng là giống như loài lang sói vậy…
– À… nếu được, tôi có việc riêng muốn hỏi thăm, có người tên là Đinh Trường Sinh, ông có biết không?
A Lang hỏi.
– Đinh Trường Sinh? Nhận thức, cậu cũng nhận thức hắn sao?
Hạ Phi kinh ngạc, Đinh Trường Sinh lại nhận thức được những tên mua bán ma túy này, đây cũng là một thu hoạch rất lớn, tiểu tử này trụ cột đúng là không rõ ràng a.
– Nghe nói hắn đang ở tại Bạch Sơn?
A Lang tiếp tục hỏi.
– Các người có quan hệ như thế nào?
Hạ Phi nghe lời này có điểm không đúng, nên hỏi ại.
– Chúng ta là cái gì quan hệ thì không trọng yếu, tôi chỉ muốn biết toàn bộ tin tức về người này, có khả năng tôi sẽ ở lại Bạch Sơn mấy ngày, đến lúc đó ông cho tôi biết thông tin về hắn là được.
A Lang ngữ khí mờ ảo nói.
Lúc này Hạ Phi có thể nhận định, A Lang cùng Đinh Trường Sinh tuyệt không phải là bằng hữu, như vậy thì ngược lại có thể có khả năng là tử địch lớn hơn, Đinh Trường Sinh… hừ, thật sự là trời không tuyệt đường, ta một mực mong muốn ngươi chết như thế nào, không nghĩ tới, mượn đao sát nhân mới là phương thức tốt nhất.
– Cậu yên tâm đi, tôi cam đoan làm được.
– Ừ… tốt lắm, ông hỏi bằng hữu của ông, thì thể A Hổ có mang đi hỏa táng không vậy, nếu như không có, an bài thời gian, tôi muốn viếng thăm mộ hắn.
A Lang nói lời cuối cùng.