Phần 126
Không cần nói đến người bình thường, cho dù là A Lang thuộc dạng bộ đội đặc chủng giết người như ngóe, nhìn hết thảy đến đây cũng đều cảm thấy lạnh sống lưng một mảnh, Hạ Phi quá hỗn đản thâm độc, sau này mình phải cẩn thận nhiều hơn đối với người này, vốn là Hạ Phi muốn lấy lòng A Lang một chút, nhưng không nghĩ tới lại đưa đến phản tác dụng.
Lên phía tầng trên, Hạ Phi nhận được một tin nhắn, nội dung rất đơn giản, chính là vị trí kho lạnh tại nhà tang lễ, chỗ đó gửi thi thể A Hổ, bởi vì A Hổ vẫn chưa hoàn toàn kết án, hơn nữa cũng không liên lạc được với người nhà A Hổ, có khả năng kết cục chính là quyên xác cho y học viện hoặc là đưa đến bệnh viện sử dụng làm nghiên cứu giải phẫu.
– Đây là tin tức cậu muốn, có thể tự đi đến đó nhìn xem, tôi không có đi cùng…
Hạ Phi đưa địa chỉ cho A Lang, chính mình cũng không muốn hơn nửa đêm lại đi mạo hiểm a.
Tối hôm qua Hạ Phi bị đám A Lang mang đi, suốt một ngày một đêm bị khẩn trương cao độ, chưa có thời gian nghỉ ngơi, cho nên bây giờ hắn muốn đi tìm một cô gái trẻ buông lỏng một chút, rồi nghỉ ngơi cho thật tốt.
Nhà tang lễ bên trong ảm đạm, một lão già ngồi ở cửa phòng bảo vệ, nhìn thấy có người hướng đến, đêm hôm khuya khoắt còn đội mũ, lão già tính cảnh giác rất cao, vừa nhìn cảm thấy không thích hợp liền định báo cảnh sát, không ngờ người đến chỉ là chim mồi, chân chính tập kích ở phía sau là một người khác.
Sau đó theo bên trong phòng bảo vệ lấy ra chìa khóa, hai người nhanh chóng tìm được tủ lạnh nơi gửi thi thể A Hổ, vừa kéo ra nhìn, trên mặt tất cả đều là băng lạnh, từ nơi mi tâm có một vết thương rõ ràng có thể thấy được.
Một vết thương khác thì ngay trước ngực, nhìn ra là bị bắn chết trong khoảng cách gần, cho nên A Lang vừa nhìn dấu vết thương liền nhăn lại lông mày.
Bắn chết một cách chuyên nghiệp như vậy, hung thủ nếu không là cảnh sát thì cũng chính là quân nhân, hơn nữa nhất định là phải trải qua được huấn luyện súng ống, A Hổ trong tình huống không hề phòng bị giết chết, không hề nghi ngờ, A Hổ có thể cũng không nghĩ đến đối phương dùng súng bắn chết mình…
– Đại ca, có muốn mang thi thể đi không?
Tên đi theo hắn hỏi.
– Quên đi… đều là quân nhân, nơi nào chết cũng vậy, không cần thiết phải mang đi đầu, hơn nữa nếu như đem thi thể mang đi, cảnh sát nhất định sẽ biết chúng ta đã tới, không cần thiết chọc thêm phiền toái, đi thôi…
A Lang liếc mắt nhìn A Hổ lần cuối cùng, rồi đẩy vào cửa tủ lạnh.
Vốn chỉ là nhìn qua một chút, nhưng nội tâm A Lang bởi vì nhìn thấy thi thể A Hổ mà trở nên phức tạp, do là dựa trên vị trí vết thương mà phân tích, đối phương rất bình tĩnh, cơ hồ là giết chết A Hổ ngay tại chỗ, có thể làm được điều này thì còn có thể là ai, mặc dù là cảnh sát, cũng rất khó làm được việc này, bởi vì cảnh sát Đại Lục dám giết người cũng không có nhiều, dù là chân chính mỗi ngày cùng với sùng làm bạn, nhưng có bao nhiêu người có cơ hội để bắn?
A Lang cảm thấy có một giả thiết đáng sợ, A Hổ có thể là chết dưới tay của Đinh Trường Sinh, tuy rằng mình không muốn thừa nhận về điều này, nhưng thông qua cùng Đinh Trường Sinh giao thủ này vài lần, hắn thật sâu cảm thấy, thằng Đinh Trường Sinh này thâm sâu không lường được, đã vậy còn tâm ngoan thủ lạt, nhưng A Hổ thế nào lại gặp phải Đinh Trường Sinh, A Hổ đến Bạch Sơn giao dịch rất bí mật, nhưng vì sao A Hổ lại bị người khác phát hiện đây này?
Trong chuyện này có hay không tin tức bị tiết lộ, Hạ Phi cùng Đinh Trường Sinh rốt cuộc có quan hệ như thế nào, có đúng thật như là Hạ Phi nói là thuộc dạng không thể cùng nhau tồn tại sao? Hắn phát hiện, chính mình đối với thành phố Bạch Sơn vẫn là quá xa lạ, xa lạ đến mức mình cũng bắt đầu có chút lo sợ, huynh đệ có bốn người, bây giờ chỉ còn lại có hai người, đại ca thì ở phía phía xa Tam Giác Vàng, có thể vĩnh viễn không có quay trở về đây, nếu như A Hổ bị chết tại trong tay Đinh Trường Sinh, như vậy gia hỏa kia khẳng định là đã đề phòng chính mình, hoặc là thông qua theo dõi Hạ Phi mà thu hoạch tin tức của A Hổ, như vậy lần này mình cùng Hạ Phi gặp mặt, thì sẽ có nguy hiểm.
– Đại ca, bây giờ đi nơi nào đây?
– Đi, lập tức rời khỏi thành phố Bạch Sơn, đi đến thành phố Hồ Châu a.
A Lang quyết đoán nói.
A Lang quyết định là chính xác, bởi vì lúc này Hạ Phi vừa xuất hiện, thì lại một lần nữa bị tiến vào trong tầm mắt cảnh sát, hơn nữa lần này là do chính Đinh Trường Sinh cùng Lưu Chấn Đông dẫn đội, bí mật bắt giữ Hạ Phi.
Bất quá làm tất cả mọi người không nghĩ tới, Hạ Phi lúc bị bắt mang đi về sau, thì lại tiếp tục không có ai biết được tin tức gì, bởi vì hắn mang theo một cô gái trẻ, cùng đi tới căn biệt thự vùng ngoại thành, nhưng lúc cô gái đi tắm rửa, thì Hạ Phi đã bị cảnh sát tiềm nhập căn biệt thự mang đi rồi, hơn nữa chỉ có ba người, ngoại trừ Lưu Chấn Đông cùng Đinh Trường Sinh, còn một người chính là cảnh sát mà Lưu Chấn Đông màng theo từ Hồ Châu đến, cảnh sát Bạch Sơn xem như là tê liệt vô dụng rồi.
Hạ Phi đau đầu lo sợ, liên tiếp trong hai ngày, bị bắt cóc hai lần, lúc này đây cũng bị trùm đầu, lại trùng hợp một lần nữa bị nhét vào cốp sau của xe, lúc này xe vẫn đang liên tục chạy không ngừng.
Cuối cùng, xe ngừng lại, sau đó đem Hạ Phi lôi ra, còn chưa có tháo xuống khăn trùm đầu, Hạ Phi liền mắng chửi:
– A Lang, tại sao cậu không giữ lời hứa, chúng ta không phải là đã trao đổi xong rồi mà, tại sao bây giờ lại bắt tôi, mẹ kiếp… có ý tứ gì?
Vốn là Lưu Chấn Đông Đô muốn tháo xuống khăn trùm đầu Hạ Phi rồi, nhưng nghe nói như thế, Đinh Trường Sinh liền ngăn trở, chỉ chỉ, rồi cùng đi ra ngoài cửa.
– Anh có nghe được hắn nói cái gì không? Hắn nói A Lang lại bắt hắn, như vậy ngày hôm qua không phải là hắn bị A Lang bắt cóc sao?
Đinh Trường Sinh nhỏ giọng nói.
– Hoàn toàn có khả năng này, nhưng hình như giữa hai người bọn họ đã đạt thành cái gì hiệp nghị, điều này cũng chứng tỏ A Lang đã đến Bạch Sơn rồi…
Lưu Chấn Đông lo lắng nói.
– Đúng vậy, chúng ta bắt đầu thẩm hắn, lấy tốc độ nhanh nhất làm sao cho hắn khai ra chút ít gì đó, trọng điểm là A Lang đang ở tại nơi nào? A Lang chính mình đến, hay là A Lang đi cùng A Long, để chúng ta chuẩn bị sẵn sàng, nơi này bí mật, anh phụ trách ở đây, gọi cho Lan cục trưởng phái người qua giúp anh, tôi đi về trước đây… A Lang nếu như có tại Bạch Sơn, tôi lo lắng trong nhà sẽ xảy ra chuyện, Tần Mặc đang ở nhà…
Đinh Trường Sinh nói.
– Vậy được rồi, anh đi về trước đi, nơi này có tôi, nếu như hắn khai ra cái gì, tôi liền sẽ thông báo cho anh…
Lưu Chấn Đông nói.
Đoạn đường này quay về Đinh Trường Sinh lo lắng trong nhà sẽ xảy ra chuyện, đầu tiên là gọi điện thoại cho Tần Mặc, vẫn còn không yên tâm, lại gọi cho Diêm Lệ bảo phải cảnh giác chú ý, không được ra ngoài, đợi mình trở về.
Diêm Lệ dững dung không chú ý đến, Đinh Trường Sinh đối với nữ nhân này là không lời rồi, nhưng có Diêm Lệ, hẳn là không thành vấn đề.
Lưu Chấn Đông tháo xuống khăn trùm đầu của Hạ Phi, Hạ Phi nhíu mắt nhìn nhìn, cuối cùng nhận ra đây không phải là A Lang, mà là Lưu Chấn đông, phân cục trưởng mới đến của khu Bạch Sơn, lúc này trong tâm tâm hắn bắt đầu chìm xuống, so với hôm qua chìm xuống còn nhanh hơn, chuyện gì khác cũng không sợ, nếu chính mình không có nhược điểm gì nằm tại trong tay cảnh sát, nhưng hắn lo lắng nhất vẫn là hội sở câu lạc bộ, nếu như một khi hội sở câu lạc bộ xảy ra vấn đề, mình cho dù có nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch.
– Hạ lão bản, không nghĩ tới phải không? Như thế nào, là muốn tôi dùng thủ đoạn, hay là tự nói?
Lưu Chấn Đông cầm lấy sổ sách ngồi ở trước mặt Hạ Phi cười tủm tỉm hỏi.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/08/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10.html
– Lưu Chấn Đông, đây là ý gì?
Hạ Phi tuy rằng bị còng tay tại phía trên ghế dựa, nhưng khí thế vẫn là muốn ngăn chặn Lưu Chấn Đông, cho nên nói lời nói đến không khách sáo chút nào, còn mang theo một tia uy hiếp.
– Không có ý gì, tôi mời Hạ lão bản đến đây, chỉ muốn biết một sự kiện, mấy ngày hôm trước, tại trường cấp ba khu Bạch Sơn có một nữ sinh mất tích, dựa vào kết quả điều tra của chúng ta, nữ sinh kia thường xuyên đi đến câu lạc bộ của ông để vui chơi, nhưng có một ngày sau khi đi vào, thì không còn có đi ra, Hạ lão bản, mọi người đều là minh bạch, chỉ cần giải thích để chứng minh ông là vô tội…
Lưu Chấn Đông hai chân tréo nguẩy, nói.
– Lưu Chấn Đông, anh đừng có ra vẻ với tôi, lão tử không để mình bị đẩy vòng vòng đâu, tôi là người nào thì anh rất rõ ràng, nếu muốn còn sống, tốt nhất đem lão tử thả ra, nếu không, tôi cam đoan anh chết không có chỗ chôn.
Hạ Phi vẫn là hung hăng nói.
– Ha ha, ông ngủ mơ sao? Hiện tại cũng không có ở tại Bạch Sơn, mà là Hồ Châu, tại một địa điểm bí mật, ông nghĩ còn có thể trở về sao? Hạ Phi, ông cũng là người thông minh, không cần phải long vòng nhiều như vậy, thành thật nói cho tôi biết, nữ sinh kia bị làm sao vậy? Chết hay vẫn là sống? Đang bị cái gì rồi?
Lưu Chấn Đông hướng dẫn từng bước hỏi.
– Tôi không biết, Lưu Chấn Đông, anh đừng có chụp mũ trên đầu lão tử, vẫn là câu nói kia, lão tử không phải là người dễ chọc, anh không nên giở ra cái bộ dạng này với tôi…
Hạ Phi vẫn là ngoan cố, lúc này hắn đang nghĩ, là ai tiết lộ tin tức, nhớ tới An Nhân mất tích, có phải hay không là An Nhân cũng đã bị bắt, nếu là như vậy, thì mình sẽ có khả năng thật nguy hiểm.
– Tốt lắm, còn có điểm cốt khí, bất quá tôi làm cảnh sát lâu năm nhiều như vậy, thật đúng là không ai dám ở trước mặt tôi dám tự xưng lão tử, cậu giáo huấn cho hắn một chút biết cách ăn nói thế nào đi…
Lưu Chấn Đông nháy mắt với tên cảnh sát đi cùng mình…
Lưu Chấn Đông cùng người huynh đệ này đều là xuất thân từ đội cảnh sát phòng chống ma túy, năm đó đều là theo lấy đội trưởng Lôi Chấn, đối với đám mua bán ma túy thuốc phiện có thể nói là hận thấu xương, cho nên khi bắt được một tên mua bán ma túy thuốc phiện nào, vì lấy khẩu cung, có thể nói là nắm giữ rất nhiều thủ đoạn tra tấn có hiệu quả, tuy rằng quy định không cho tra tấn bức cung, nhưng không hề nghi ngờ, đây là thủ đoạn lấy khẩu cung hữu hiệu tốt nhất, có một số người cùng nói đạo lý là bất thông…
Tên thuộc hạ đến ngoài cửa, cầm lấy vào thùng dụng cụ, rồi lấy ra cầm lấy một cái kìm hướng đến Hạ Phi.
– Này… này… muốn làm gì, đây là làm trái pháp luật, các người không thể tra tấn bức cung, không được, tôi muốn tố cáo các người, tố cáo…
Hạ Phi nhìn đến gia hỏa kia cầm lấy cái kìm nhổ đinh hướng phía mình ép đến, muốn chạy lại chạy không được…
– Á… a…
Từ trong hầm trú ẩn bí mật truyền đến tiếng kêu thảm của Hạ Phi, nhưng phía bên ngoài thì nghe không được, cái hầm trú ẩn này lộ ra thật sự khiếp người.
Thuộc hạ Lưu Chấn Đông đem cái kìm nhổ đinh theo từ trong miệng Hạ Phi rút ra, kẹp lấy một cái răng dính đầy máu, không phải là răng cửa, mà là mặt sau răng cấm, sở dĩ nhổ lấy răng cấm, đó là không muốn để người vừa nhìn thấy liền biết là bị tra tấn, thứ hai nhổ răng cấm so với răng cửa thì đau hơn rất nhiều.
– Bọn khốn kiếp kia, tao không tha cho bọn mày đâu, tao đi ra ngoài sẽ không tha cho bọn mày…
Hạ Phi nói chuyện hữu khí vô lực, miệng phun đầy bọt máu, hai mắt bởi vì tức giận, đều nhanh muốn lồi ra…
– Ừ… nhìn miệng vẫn là rất cứng rắn, đem cái răng khác nhổ đi, nhớ kỹ, chậm rãi nhổ từ trong ra ngoài, rồi từ dưới lên trên, nhìn thấy tay của cậu còn chậm quá, chắc đã lâu rồi, không còn có làm cái việc này…
Lưu Chấn Đông nhìn thuộc hạ của mình kẹp lấy một cái răng, cười nói.
– Đúng vậy a, đã lâu không làm qua, cho nên kỹ thuật nhổ răng sút kém hơn trước, không có biện pháp, việc làm này phải luyện tập mới được, đến lúc quen tay thì mới hay việc được…
Tên thuộc hạ giống như là không có việc gì, vừa nói chuyện, một bên dùng tay nắm chặt lấy cổ Hạ Phi, đem cái kìm nhổ đinh lại đưa vào trong miệng của hắn.
Lại là hét thảm một tiếng, Hạ Phi bên phải phía dưới răng cấm cũng bị nhổ ra, miệng đầy bọt máu thực là dọa người, nhưng Lưu Chấn Đông vẫn bất vi sở động, lấy ra điện thoại, chuyển đến đoạn phim kia, truyền phát cho Hạ Phi nhìn xem…
Hạ Phi vừa nhìn, suýt chút nữa ngất đi, trách không được những người này dám đem mình mang đến đây, nguyên lai là quả thật có phim quay lại, hơn nữa còn bị cảnh sát nắm giữ, tâm hắn bắt đầu trầm xuống, chậm rãi chìm đến đáy cốc.
– Chúng ta đều biết, người không phải là ông giết, nhưng thi thể là do ông xử lý, đang để tại nơi nào?
Lưu Chấn Đông nhìn Hạ Phi, hỏi.
– Người không phải là tôi giết, tại sao anh không đi bắt kẻ giết người?
Hạ Phi vốn cho rằng có Lâm Bình Nam ở phía trước ngay, mình chỉ là xử lý thi thể, không có bao nhiêu tội, chỉ cần là bọn họ không dám động đến Lâm Bình Nam, như vậy thì mình vẫn là an toàn tính mạng.
Nhưng lấy địa vị của Lâm Bình Nam, nếu dám động đến Lâm Bình Nam, đó mới là dám ăn gan hùm mật gấu, đó chính là thật không muốn sống, Hạ Phi nghĩ đến như vậy.
– Ông nói cũng đúng, chúng ta phải bắt kẻ giết người, nhưng có một số việc luôn có ngoại lệ, đoạn phim này, cũng có mấy tình huống, chúng ta chỉ cần cắt nối biên tập lại phim thì sự việc ai là kẻ giết người sẽ là khác nhau, đối với tôi mà nói, chỉ cần đem đoạn phim ông xử lý thi thể thì coi như đủ chứng cứ giết người là được rồi, cho nên, chúng ta đang đợi, đang đợi ông khai ra tất cả, thì đến lúc đó, ông mới có khả năng không có chịu tiếng xấu thay cho người khác, ông suy nghĩ lại đi…
Lưu Chấn Đông am hiểu sâu về các vấn đề thẩm vấn liền công tâm chi đạo.
– Anh nói cái gì, các người muốn tôi chịu tiếng xấu thay cho người khác sao? Các người…
Hạ Phi muốn điên rồi, hắn cảm thấy mình đã là đủ vô sỉ, như thế nào còn có kẻ so với mình càng vô sỉ hơn?
– Không có biện pháp khác, bởi vì địa vị của ông không có giống như Lâm Bình Nam con nhà thế gia, chú của ông bất quá chỉ là chủ nhiệm tổ chức cán bộ thuộc địa cấp thành phố, nếu như Lâm chủ tịch trao đổi qua với chú của ông, hắn là chú của ông cũng sẽ đồng ý với phương án chịu tội thay này, còn Kha Tử Hoa làm kẻ thay thế lại không được, hắn chỉ có tham dự về việc xử lý thi thể, còn việc khác thì không có quan hệ, ông thấy tôi nói đúng không?
– Các người không thể làm như vậy, sát nhân là phải mất đầu, tôi có thể cùng các người hợp tác, nhưng tôi tuyệt sẽ không thừa nhận chính mình giết người.
Hạ Phi không phải là chưa từng giết người, nhưng không có người nhìn thấy, còn lúc này đây không giống, đây là bằng chứng, nếu như chính mình không thoát khỏi được chuyện này, thì có khả năng sẽ bị đưa lên đoạn đầu đài.