Phần 148
Vốn đây là thời điểm mấu chốt, Đinh Trường Sinh không muốn gặp Chu Hồng Kỳ, nhưng lại cảm thấy Chu Hồng Kỳ giúp mình vụ tiêu diệt Trần Bình Sơn lớn như vậy, nếu chỉ nói chuyện cảm ơn qua điện thoại thì tệ quá, vì thế do dự rất lâu, cuối cùng thì cũng gọi điện thoại Chu Hồng Kỳ.
– Xin lỗi… trễ như vậy còn gọi điện thoại cho chị, làm phiền chị nghỉ ngơi…
Đinh Trường Sinh nhìn giờ trên điện thoại thời gian, đã là mười giờ rưỡi tối.
– Nghỉ ngơi à? Vẫn còn sớm, bình thường chị ngủ rất trễ…
– Thức trễ như vậy, đối với thân thể không tốt đâu…
Đinh Trường Sinh cau mày nói.
– Không có biện pháp, bởi vì ngủ sớm không được, cũng may là có Internet, nên có thể mua sắm, nói chuyện phiếm, bằng không cứ trừng lấy mắt ngủ không được…
Chu Hồng Kỳ nói.
Đối với lời này, Đinh Trường Sinh không có cách nào khác để nói nữa, đành trầm mặc, rồi chuyển dời chủ đề.
– Em đang đi công tác trên Bắc Kinh, hay là đi ra uống chén trà đi, hoặc là em mời chị ăn cơm.
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Được… lúc nào đây?
Chu Hồng Kỳ vui vẻ đáp ứng. Làm tâm lý Đinh Trường Sinh buông lỏng không ít.
– Đến Bắc Kinh, chị là địa chủ, thời gian đương nhiên là dựa theo chị sắp xếp a…
Đinh Trường Sinh cười nói.
Đinh Trường Sinh sở dĩ nói như vậy, là bởi vì không muốn gây cho nàng thêm phiền toái, nếu như mình hẹn ước thời gian địa điểm, gặp phải thời điểm Chu Hồng Kỳ không nguyện ý thì sao? Hắn từ trước đến nay không muốn miễn cưỡng Chu Hồng Kỳ bất cứ chuyện gì, cho đem toàn bộ sự lựa chọn để cho nàng, mình cứ thi hành theo lời của nàng là được rồi.
Tại lần đầu tiên gặp nàng, nàng là giảng viên, nhưng là về sau phát sinh những sự tình mập mờ, làm cho quan hệ hai người dần dần kết dính, chỉ là Đinh Trường Sinh vẫn là nguyện ý nghe theo sự chỉ huy của nàng, trong long của hắn, có lẽ nàng vĩnh viễn mãi là giảng viên huấn luyện cho hắn.
Nhà hàng Trung Quốc lớn nằm tại trên đường Kiến Quốc Môn, Chu Hồng Kỳ hẹn ước với hắn tại nơi này…
– Tối hôm qua lại ngủ không ngon sao?
Đinh Trường Sinh hỏi.
Nhìn thấy Chu Hồng Kỳ trong khoảnh khắc kia, Đinh Trường Sinh trong lòng đau xót, tuy rằng nỗi đau này nhắc nhở Đinh Trường Sinh, Chu Hồng Kỳ đã là đàn bà có chồng, hắn không sợ cái gì khác, chỉ là không muốn lại mang đến tổn thương cho Chu Hồng Kỳ.
Cho dù Chu Hồng Kỳ mặc váy áo đẹp đến đâu, trang điểm tinh xảo đến mấy, cũng không thể che giấu sự mỏi mệt tiều tụy của nàng, trong mắt Đinh Trường Sinh, Chu Hồng Kỳ ở trước mặt mình đang mang lấy cái mặt nạ, có lẽ là không muốn để cho Đinh Trường Sinh nhìn thấy bộ mặt chân thật của mình…
Đinh Trường Sinh nói ra một câu, suýt chút nữa làm Chu Hồng Kỳ rơi lệ, lúc nhận được điện thoại của Đinh Trường Sinh, nàng không phải là ngủ không ngon, đơn giản là không ngủ, nàng không biết mình đang chờ đợi cái gì, chờ đợi khoảnh khắc gặp mặt này sao?
Tuy rằng đúng là muốn gặp hắn, nhưng nàng cũng nói cho tự chính mình, mình đã có chồng rồi, trong nhà nàng đang thời buổi rối loạn, nên nàng không muốn tiếp tục làm trong nhà thêm bất kỳ cái gì phiền toái, khi nhận được điện thoại Đinh Trường Sinh mời, phản ứng đầu tiên của nàng là cự tuyệt, nhưng lời nói đến bờ môi cuối cùng là đồng ý gặp hắn…
– Tạm được, chỉ là giấc ngủ không được tốt, chắc là vì có nhiều chuyện để suy nghĩ…
Chu Hồng Kỳ cười tươi, nói.
– Chị Hồng Kỳ… cảm ơn chị… chuyện vừa rồi…
– Đừng có nhắc lại, sự kiện kia coi như là chưa từng phát sinh qua, bọn họ đều là người có gia có thất, đừng để cho nhóm bọn họ phải mang đến phiền toái.
Chu Hồng Kỳ dặn dò.
– Vâng, em biết, có chuyện này em muốn nói với chị, có thể em phải từ chức, rời khỏi quốc nội, tạm thời ra ngoại quốc một thời gian…
Đinh Trường Sinh nói.
– Xảy ra chuyện gì?
Chu Hồng Kỳ ánh mắt chợt lóe lên, nhưng lập tức ý thức được trong lời nói Đinh Trường Sinh có hàm ý, tạm thời ra ngoại quốc một thời gian, đây là có ý tứ gì?
– Tạm tránh phong ba, em tin rằng chuyện này rất nhanh sẽ có kết quả, nhưng nếu như em vẫn còn ở tại quốc nội chờ đợi đến khi có kết quả thì rất phiền toái, mà em thì không muốn gây thêm bất luận phiền toái cho bất kỳ người nào nữa, cho nên, em sẽ ra đi để tránh né cái phiền toái này a.
– Nghiêm trọng như vậy sao?
– Tình hình đó là ngươi chết ta sống rồi.
Đinh Trường Sinh giải thích.
– Vậy em sẽ không trở lại đây nữa sao?
Chu Hồng Kỳ lại hỏi…
– Em cũng chưa biết, cho nên trước khi rời đi, em ghé thăm qua chị…
Đinh Trường Sinh nói xong câu này liền hối hận, đây không phải là rõ ràng mình hướng đến vết thương của nàng xát muối thêm vào sao?
Tại buổi chiều này, Đinh Trường Sinh lại biết thêm càng nhiều về sự tình của Chu Hồng Kỳ, có một số việc đây là lần đầu tiên Đinh Trường Sinh nghe nói đến.
Ví như hiện tại có từ tên là đồng vợ (Vợ, chồng khác giới của người đồng tính thường được gọi là đồng vợ hoặc đồng chồng…) lúc mới nghe Chu Hồng Kỳ nói đến cái từ này, Đinh Trường Sinh cũng không biết có ý tứ gì, thật ra là tên gọi tắt, vợ của người đồng tính.
Chu Hồng Kỳ nói nàng từ khi kết hôn mới biết được cái từ này, đất nước có mấy triệu nam đồng tính, nhưng có nam đồng tính vì ứng phó trong nhà, để che giấu nên phải kết hôn, nhưng là lại không có cuộc sống vợ chồng, vợ của bọn họ sẽ được gọi là đồng vợ, Chu Hồng Kỳ nói nàng không ngờ tới mình lại trở thành một trong số này…
Đàn bà, khi kết hôn nữ nhân, vấn đề lớn nhất chính là sinh con, nhưng không có nam nhân đưa dương vật vào cô thể, thì như thế nào sinh con? Mặc dù là kết hôn, nhưng lại không có hôn nhân thực chất, như vậy hôn nhân này bất quá chỉ là một sự nói dối tốt đẹp mà thôi, nhưng là đợi ai đến để chọc thủng lời nói dối này?
Khuyết thiếu nam nhân cấy cày tưới tiêu, nữ nhân nhất định héo rũ, càng huống hồ thuộc dạng gia đình như của Chu Hồng Kỳ, thì không có khả năng đi ra bên ngoài để tìm nam nhân ăn chơi, đã vậy còn phải chịu đựng bên nhà trai chỉ trích không có sinh con.
Mặc dù là ngủ chung một gian phòng, nhưng chồng của Chu Hồng Kỳ thì ngủ trên sàn nhà, tuyệt không nằm cùng giường với Chu Hồng Kỳ, điều này làm cho Chu Hồng Kỳ trong tâm đã chết, một người trong tâm đã chết, thì không mệt mỏi sao?
– Ly hôn đi, theo em cùng đi, chúng ta xuất ngoại định cư, rời khỏi cái chỗ này…
Đinh Trường Sinh nói.
– Ly hôn? Nói thì dễ hơn làm, anh của chị ly hôn, dư luận đã là xôn xao, đã vậy chị dâu Tiếu Hàn bây giờ lại cùng một chỗ với một lão đầu, chuyện này đã làm cho Chu gia mất hết mặt mũi rồi, bây giờ chị lại chọn con đường này, cha chị không thể tức chết sao?
Chu Hồng Kỳ bất đắc dĩ nói.
– Nhưng cứ như vậy thì chịu ủy khuất chính là mình, hơn nữa em nhìn thấy bộ dạng này của chị, biết rằng trong long của chị khó mà chấp nhận được…
Đinh Trường Sinh nói.
– Quên đi, không nói đến những những chuyện này nữa, mỗi cá nhân đều có cuộc sống của riêng mình, chị cũng vậy… À… cha chị có nhắc tới em đấy, nếu có thời gian đi thăm ông ấy một chút đi, ông ấy hiện tại sắp về về hưu rồi, tính tình không tốt lắm, nói chuyện không tốt thì chuẩn bị nghe mắng đấy…
– Vâng… để ngày mai, em đi thăm ông ấy một chút.
Đinh Trường Sinh gật đầu nói.