Phần 162
Đinh Trường Sinh đang đắm chìm trong vụ án của Chu Bội Quân, thì bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa, hắn ngẩng đầu thì nhìn thấy Hà Phong xuất hiện ở cửa.
– Nhanh như vậy đã nghiên cứu án rồi à? Cho dù có bận rộn, thì kiềm chế một chút… đi… đi ăn cơm, đồ ăn dưới căn tin cũng được lắm, buổi trưa hôm nay tôi mời cậu…
Hà Phong nói.
Triệu Lỵ hướng Đinh Trường Sinh chào rồi liền đi ra ngoài, Hà Phong ngồi ở vị trí Triệu Lỵ, đưa cổ dài quét liếc nhìn, nói:
– Vụ án của Chu Bội Quân phải không, vụ án này hiện tại rất khó, hiện tại Chu Bội Quân đang ở tại nơi nào ai cũng không biết, có người nói là đang ở tại Hàn Quốc, hơn nữa còn giải phẫu thẩm mỹ thay đổi khuôn mặt rồi, có người nói là ở Nhật Bản, cũng có người nói đi Canada, nhưng vô luận là nàng đến quốc gia nào, thì phải biết được rồi mới tính sau, tìm không được người, thì nói chuyện gì truy trốn, hướng đến phương nào mà truy?
– Có manh mối gì không?
Đinh Trường Sinh khép lại hồ sơ vụ án, đứng lên.
Hà Phong cũng đứng lên, hai người ra cửa đi về phía phòng ăn.
– Tôi không biết hiện tại có đầu mối gì chưa, nhưng nếu có manh mối thì cũng đã là giải quyết được sự tình rồi.
Hà Phong lắc lắc đầu nói.
Hai người đang dùng cơm, Đinh Trường Sinh điện thoại di động vang lên, hắn cầm lấy vừa nhìn là một số xa lạ, vì thế liền nghe.
– Từ tối hôm qua chờ tới bây giờ, chị tưởng là em sẽ gọi điện thoại cho chị, không nghĩ tới em ác tâm như vậy, điện thoại tin nhắn gì cũng không có, như thế nào, đi đến kỷ ủy thì không còn nhận người thân nữa phải không?
Đinh Trường Sinh liền hiểu, đó là Đường Linh linh, tối hôm qua hắn cũng muốn cùng Đường Linh Linh nói vài lời nói, nhưng vì ngồi ở trên cái bàn cách quá xa, mà tan tiệc thì mình lại bị Lương Khả Ý kéo đi rồi, lúc này Đường Linh Linh đang ngồi ở phía trên cái ghế dài của trạm xe cao tốc, nghĩ đến mình sắp rời đi, cũng phải gọi điện thoại cho hắn.
Đinh Trường Sinh nhìn nhìn Hà Phong đang ngồi đối diện nào phong, cầm lấy điện thoại đi ra ngoài căn tin.
– Tại bên này nói chuyện không tiện, hôm nay là ngày đầu tiên em nhận công tác, cho nên khá bận rộn nên quên, chị đang ở đâu, đã chuẩn bị đi chưa?
Đinh Trường Sinh nghe được bên trong điện thoại Đường Linh Linh truyền đến tiếng loa thông báo phát ra từ trạm xe cao tốc, hỏi.
– Nữa giờ sau xe chạy về Hồ Châu, vậy lần khác gặp lại nhé?
Đường Linh Linh nói.
– Trở về có việc gấp sao, nếu không có việc gì gấp, ở lại đây một đêm đi?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Vậy bây giờ chị đi đâu đây, đến quán rượu chờ em sao?
Đường Linh Linh lúc này đã kích động, hỏi.
– Đừng đi quán rượu, em gửi chị cái địa chỉ, lúc nào chị đến nói cho em biết, để em mở cửa.
Đinh Trường Sinh nói.
– Được rồi… tối nay gặp.
Đường Linh Linh nói xong đứng lên, cầm lấy túi xách bước ra đại sảnh gọi xe taxi, đem vé xe cao tốc ném bên trong thùng rác.
Nàng vốn cho rằng mình đã có thể đã quên được hắn, nhưng lại phát hiện thời gian cách xa hắn càng lâu, thì mình thì càng tưởng niệm nhớ đến lúc cùng hắn chung một chỗ, mình bây giờ là đường đường phó bí thư thành ủy rồi, nhưng trong chuyện quan hệ nam nữ, chính mình vẫn như là một cô gái cái vô tri vậy…
Dựa theo tin nhắn địa chỉ của Đinh Trường Sinh, nàng thuê xe đi đến một tiểu khu, lúc đến trước cửa ngôi biệt thự, nàng nhắn tin cho Đinh Trường Sinh, còn cho rằng Đinh Trường Sinh đã trở về chờ đợi mình trước rồi…
Đứng ở trước cửa chờ đợi Đinh Trường Sinh mở cửa, ngay không bao lâu, chợt nghe đến tiếng khóa mở cửa, đây là khóa mật mã, có thể sử dụng chìa khóa mở, vân tay mở, còn có thể thông qua điện thoại mở khóa từ xa.
Lúc này Đinh Trường Sinh đang đi trên đường, trước đó lúc gọi xong điện thoại cho Đường Linh Linh, thì quay trở lại trước bàn cơm cùng Hà Phong tiếp tục ăn, giữa trưa có hai tiếng để nghỉ ngơi, Đinh Trường Sinh biết, mình nhất định không có cách nào nghỉ ngơi khác, chỉ có thể trở về ứng chiến với Đường Linh Linh.
Nhà trong tiểu khu này vốn là của Tưởng Ngọc Điệp, nàng sau khi xuất ngoại, nơi này hiện tại chính là nơi Đinh Trường Sinh cùng Tưởng Mộng Điệp ước hẹn, nhưng trong đoạn thời gian này Tưởng Mộng Điệp xuất ngoại đi thăm chị của nàng rồi, bên lúc này Đinh Trường Sinh mới dám đem Đường Linh Linh đến trong này.
Đinh Trường Sinh ở ngoài cửa dùng vân tay mở khóa, vừa vào cửa nhìn thấy Đường Linh Linh đang ngồi tại sofa phòng khách.
– Làm gì mà ngồi yên, ngay cả ly nước cũng không rót uống vậy?
Đinh Trường Sinh cười hỏi.
– Chị không biết đây là nơi nào, cũng không biết nơi này tùy lúc sẽ có ai quay trở về không, cho nên chị nào dám loạn lật tìm lung tung, vạn nhất chủ nhân trở về xem chị là kẻ trộm thì làm sao bây giờ?
Đường Linh Linh nói.
Từ lúc Đinh Trường Sinh xuất ngoại, mấy năm này bọn họ chưa từng tái kiến liên lạc qua lại, tựa như từ trước đến giờ bọn họ chưa từng phát sinh ra chuyện gì, cho nên Đinh Trường Sinh cũng không tiện gọi điện thăm hỏi nàng, vạn nhất Đường Linh Linh đã kết hôn rồi, thì mình có nói được cái gì nữa đây?
Đinh Trường Sinh gấp gáp rót chén trà cho nàng, bưng đến bàn trà, hai người ngồi đối diện nhau, Đường Linh Linh còn có một chút mất tự nhiên…
– Chị tưởng em sẽ gọi điện thoại cho chị, tối hôm qua muốn cùng em gặp riêng tâm sự, không ngờ em không gọi đến, nên chị từ bỏ ý định, nghĩ rằng chị đã già đi, sẽ làm chướng mắt em, nhưng chị phải gọi điện thoại thử một lần để biết rõ, nếu không thì chị không cam lòng.
Đường Linh Linh nhìn Đinh Trường Sinh, cuối cùng vẫn là đem tâm ý giấu ở trong lòng nói ra.
Nếu như không phải do Trọng Hải sắp xếp toàn cục này, nàng cũng không có khả năng đi tìm Đinh Trường Sinh đâu, nàng có tự ái của mình, tự mình hiểu lấy, biết là nếu như hắn không đến tìm mình, mà mình cứ mặt dày mày dạn đi tìm hắn, sớm hay muộn gì cũng sẽ làm cho hắn thấy phiền, cho nên nàng rất cẩn thận, nhất là vị trí của mình bây giờ, không biết bao nhiêu người đang nhìn chằm chằm vào, tất cả đều phải cẩn thận, thất tình lục dục đều phải thu hồi lại giấu kỹ, không thể để cho bất luận kẻ nào biết được.
Đinh Trường Sinh đứng lên đi đến đối diện nàng, rồi ngồi xuống bên cạnh thân thể của nàng, duỗi tay nắm bả vai của nàng, nói:
– Em sau khi từ chức liền biến thành một người tự do, đi làm kinh doanh, vì vậy em không muốn để cho người biết chúng ta có tầng quan hệ này, vạn nhất bị người khác biết, đối với chị không tốt, nhưng thời điểm chị gọi điện thoại cho em, trong nội tâm em ẩn tàng qua mấy năm lửa, lập tức bị chị thổi cháy bùng lên, cho nên nhịn không được liền muốn gặp chị…
Có Đinh Trường Sinh nói những lời này, Đường Linh Linh liền thấy đã đủ, nàng quay đầu ôm lấy Đinh Trường Sinh, đem đôi môi mình đưa lên, Đinh Trường Sinh kịch liệt đáp lại…
Vào phòng, Đinh Trường Sinh đem Đường Linh Linh ném tới trên giường, liền không kịp chờ đợi cởi sạch váy áo của nàng, hắn một bên qua lại vuốt ve hai bầu vú trắng noãn, một đôi đầu vú đã cứng rắn đứng thẳng lên rồi, Đinh Trường Sinh cúi đầu ngậm lấy một đầu vú mút vào, một tay với xuống đem cái quần lót màu đen lôi xuống, trên gò mu của nàng thảm lông đen dài hơi xoăn cái khe hồng đỏ hơi mở rộng ra, miệng âm đạo đã rỉ dịch nhờn muốn chảy nước ra, Đinh Trường Sinh lúc này nhìn Đường Linh Linh người đàn bà xinh đẹp này nằm như sơn dương chờ hắn làm thịt, càng làm cho hắn chịu không nổi, dùng tay giữ lấy dương vật, đội lên miệng âm đạo trơn trượt, dùng sức liền cắm quy đầu vào, một loại phong phú, trướng căng nhồi vào, lửa nóng va chạm làm cho Đường Linh Linh chờ mong đã lâu thở dài ra một hơi, niêm mạc âm đạo như là hoan nghênh dương vật to dài thật chặt bao lấy…
Đinh Trường Sinh dương vật tại trong thân thể Đường Linh Linh một trận nhanh chóng rút ra đút vào, giống như một chiếc xe lửa chạy tốc độ cao tại thân thể của nàng một trận va chạm ma sát, Đường Linh Linh cả người kích tình sướng khoái tràn đầy, mở ra cặp đùi thân thẳng tắp, cái mông tròn lớn cũng đã rời khỏi mặt giường, hai bàn tay hướng hai bên cào loạn, hàm răng trắng noãn chỉnh tề cắn chặt môi dưới, hai mắt nhắm lại, hàng lông mi dài không ngừng rung động.
Một trận tê dại cảm giác đánh úp lại trên thân Đinh Trường Sinh, hắn đang chạy nhanh thì chậm lại, thở dốc một hơi, có một chút đang theo trên đỉnh sóng hạ xuống Đường Linh Linh không tự chủ giãy giụa cái mông, hẩy cái âm hộ lên đi tìm khoái cảm va chạm ma sát, Đinh Trường Sinh đem hai chân Đường Linh Linh buông ra, vỗ vỗ cái mông nàng, nàng thuận theo lật người, quỳ bò ở trên giường, hai chân hơi hơi tách ra, mông vểnh lên chờ đợi dương vật lại bắt đầu đút vào…
Đinh Trường Sinh ghé vào phía sau mông nàng, hạ thân bắt đầu từ chậm đến mau đút dương vật vào.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/10/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10.html
– Ui… ui… a…
Đường Linh Linh giờ mặt nằm ở trên cái gối đầu, phát ra tiếng rên rỉ hò hét.
Bọn họ theo ngồi, đến nằm, theo trên ghế sofa lăn đến phía trên thảm, có lẽ là do xa cách gặp lại, có lẽ là đạt được ước muốn, Đường Linh Linh lúc này hoàn toàn không còn có phong độ lãnh đạo, nàng lúc này chính là một người đàn bà khát vọng dục vọng, đem sở hữu khát vọng hóa thành hành động, làm cho Đinh Trường Sinh hòa tan ở tại ngay giữa trưa mùa hè này…
Giờ này vốn là thời gian nghỉ ngơi, nhưng bọn họ phải nắm chặt thời gian, bởi vì thời gian giữa trưa cũng không có dài hơn, bọn họ còn có rất nhiều sự tình phải làm…
Một trận giao cấu long trời lở đất xảy ra, Trường Sinh đã nhịn vài lần xuất tinh, lần này cảm giác không nhịn được, hai tay tiếp tục giữ lấy cái mông Đường Linh Linh, đại lực rút ra đút vào, lúc này Đường Linh Linh cả người lại như điện giật, sóng sau cao hơn sóng trước, dùng tay chặn miệng rên rỉ, âm đạo đã co rút chặt thịt bọc lấy dương vật Đinh Trường Sinh, thời điểm cuối cùng hắn xuất tinh sau thêm vài chục lần tiến lên, làm cho Đường Linh Linh cả người một trận kịch liệt run run, vài giọt trong suốt giọt nước cũng đã từ lỗ tiểu nhiểu ra…
Khi Đinh Trường Sinh đem dương vật đã xuất tinh bắn ra tràn ngập trong âm đạo Đường Linh Linh rút ra, lỗ tròn hồng nhuận miệng âm đạo mở rộng ra, một vũng chất lỏng trắng sữa sáng trông chậm rãi trào ra ngoài chảy xuôi…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/10/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10.html
– Em không nghĩ là chị sẽ đến…
Đinh Trường Sinh vỗ về vuốt lấy mái tóc Đường Linh Linh nói.
– Lúc Trọng Hải gọi điện thoại cho chị, chị cũng do dự… bởi vì không biết em có còn nhớ đến chị không, nếu em đã quên chị rồi, thì chị đến nơi này không phải là tự rước nhục vào mình sao, nhưng rồi lại nghĩ, nếu em phớt lời, thì chị cũng xem như là không hề biết đến…
Đường Linh Linh nhàn nhạt nói.
– Tình huống Hồ Châu dạo này như thế nào rồi?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Rất vi diệu, em muốn hỏi đến ai?
Đường Linh Linh ngồi dậy, bắt đầu thu thập quần áo, sau đó từng mặc vào, hỏi.
– Không có người nào, chỉ là tùy tiện hỏi một chút, chị bây giờ muốn đi sao?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Ừ… bí thư vừa mới gọi điện thoại tới, nói tối nay có cuộc họp thường ủy, thảo luận về vấn đề thiết lập thành phố xe hơi…
Đường Linh Linh nói.
– Thành phố xe hơi? Có ý tứ gì?
– Từ lúc Để Khôn Thành đảm nhiệm bí thư, một lòng muốn làm ra chút gì thành tích, trước đó thì La Bàn Hạ đã làm ra cái trung tâm hậu cần vận chuyển hàng hóa rồi, đó là chiến tích của đời bí thư trước, cho nên Để Khôn Thành cũng muốn làm ra cái gì đó, nếu không thì chuyện muốn tiến thêm một bước sẽ rất khó mà đạt được…
Đường Linh Linh nói.
– Cho nên ông ấy muốn thành lập thành phố xe hơi để bán xe hơi hả?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Không phải là bán xe hơi, mà là chế tạo xe hơi, Để Khôn Thành muốn tiến cử thương lượng với mấy nhà chế tạo xe hơi, tại phía nam Hồ Châu xây dựng kiến thiết một vùng mới, chủ yếu là sản xuất năng lượng xe hơi, đem phía nam vùng mới xây dựng chế tạo thành một căn cứ chế tạo xe hơi chạy bằng điện cho cả nước…
Đường Linh Linh giải thích.
– Nói thì dễ hơn làm, Để Khôn Thành nếu có tài nguyên lớn như vậy, tại sao cho đến bây giờ mới triển khai?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Hình như là hắn nhờ đến An Tĩnh con của An Như Sơn lãnh đạo cũ của hắn giúp hắn liên hệ, về phần có phải là hạng mục chân thật đầu tư hay không, đến cùng có thành công hay không, thì là không biết, tạm thời thành phố muốn khởi động cái hạng mục này, em nói chị nên làm cái gì bây giờ?
Đường Linh Linh hỏi.
– Chị là phó bí thư quản về đảng, còn chuyện gì khác thì không cần lo đến, chỉ cần quản tốt nhiệm vụ của mình là được rồi…
Đinh Trường Sinh nói.
– Chị cũng nghĩ như vậy, kỳ thật hạng mục này không cần chị nói, cũng sẽ có người cười nhạo, chủ tịch Tiết Quế Xương là người mới, trước đây làm phó chủ nhiệm văn phòng tỉnh ủy, đã hầu hạ Lương Văn Tường nhiều năm như vậy, dầu gì cũng là đã có sừng sắc, bất quá theo cái nhìn của chị, rất nhanh liền đao thật thương thật sẽ tung ra với Để Khôn Thành, phía sau An Tĩnh đem hạng mục này giới thiệu cho Để Khôn Thành, mà mặt sau này có thể vẫn là do An Như Sơn duỗi tay, em nghĩ đi, An Như Sơn trước đây là bí thư Tỉnh ủy, vậy sau này Lương Văn Tường có thể chịu được nỗi không?
Đường Linh Linh nói.
– Ai, những sự tình này lúc nào cũng vẫn là trộn lẫn vào mà…
Đinh Trường Sinh bất đắc dĩ nói.
– Cho nên hãy nhìn em đó, em có thể trở về thì chị thật cao hứng, nói thật, mấy năm nay chị vẫn luôn muốn liên hệ với em, muốn đi tìm em, nhưng lại nghĩ đến em đã là người tự do, chị sợ chính mình nhịn không được, cũng từ chức để đi theo em, nhưng lại nghĩ, chị đâu có cái gì đâu, tuổi lớn sắc suy, đi theo em làm sao so được cùng với mấy người đàn bà trẻ tuổi kia của em? Cho nên cứ chần chừ chậm trễ, mãi cho đến hôm nay, kết quả em không gọi điện thoại làm chị không cam long, mới gọi điện thoại cho em…
Đường Linh Linh trách mắng.
– Thực xin lỗi, em tưởng chị trở về Hồ Châu rồi, em còn nghĩ, nếu em đã trở về, thì sẽ còn nhiều thời gian gặp mặt, cho nên không có cấp bách, còn trước kia không đi tìm chị, lúc đó em tại Hồ Châu cũng có kinh doanh, nên không muốn gây thêm phiền toái cho chị…
Đinh Trường Sinh nói.
– Hiện tại sẽ không còn phiền toái nữa đúng không? À… các nàng đâu hết rồi, cũng đều trở về hay là còn tiếp tục lưu lại nước ngoài?
Đường Linh Linh hỏi.
– Các nàng tạm thời còn nán lại ở nước ngoài, nhưng em lần này thì lại không thể làm một tên quan trống trơn chưa có gia đình, cho nên nghĩ tới nghĩ lui, các nàng quyết định để cho Thạch Mai Trinh trở về kết hôn với em, xem ra chủ yếu cũng là bởi vì cha Thạch Mai Trinh còn có một chút lực ảnh hưởng, có rất nhiều việc phía trên còn có thể cho em lời khuyên, ông ấy cũng đã về hưu rồi, người khác cũng không có chú ý đến, cho nên đây là người thích hợp nhất, bất quá việc này phải cảm tạ Tần mặc, nàng rất hiểu chuyện, không quan tâm đến tờ giấy đăng ký kết hôn kia, liền cùng em ly hôn.
Đinh Trường Sinh nói.
Một câu nói này chọt trúng nội tâm Đường Linh Linh, nàng mặc xong quần áo, khom lưng đụng đầu cùng Đinh Trường Sinh, nói:
– Chị cũng có lỗi, thật sự là không nên dụ hoặc em nữa, các nàng đã tốt với em lắm rồi, em nên thấy đã đủ…
Đinh Trường Sinh không có từ ngữ phản bác, xác thực đúng là như vậy, nhưng khi mình đối mặt với Đường Linh Linh thì vẫn là không có nhịn được…
– Tốt rồi, chị đi đây… đúng rồi, công tác kỷ ủy rất nguy hiểm, em phải chú ý đến an toàn của mình, chị biết em lợi hại, nhưng hiện tại cho dù đả kích ngấm ngầm hay công khai, em muốn muốn mạng của người khác, thì người ta cũng muốn mạng của em, nhất là những người mà em điều tra, người nào nếu không có địa vị thì cũng có tài phú, cho nên hãy cẩn thận cho thỏa đáng.
Đường Linh Linh nói.
– Được rồi… em minh bạch, đi thôi, để em tiễn đưa chị…
Đinh Trường Sinh nói.
Đem Đường Linh Linh đưa đến trạm xe cao tốc, Đinh Trường Sinh liền đi luôn không có dừng lại, bởi vì nhanh đến giờ đi làm, hắn không muốn ngày đầu mà mình làm biếng…
Đinh Trường Sinh trở lại văn phòng vừa mới ngồi xuống, Hà Phong cầm lấy một hồ sơ đưa tới cho hắn.
– Nơi này còn có một bản hồ sơ về Chu Bội Quân, nội dung đề cập không nhiều lắm, là từ một nhà đầu tư Giang Đô giao cho, tôi chỉ giúp được cậu đến đây mà thôi, như thế nào, có đầu mối gì chưa?
Hà Phong đưa cho Đinh Trường Sinh một điếu thuốc, hỏi.
– Có cái rắm đầu mối, nhìn đống hồ sơ mấy vụ án này, xem xong phải mất hết một tháng, lại không biết bắt đầu từ vụ án nào…
Đinh Trường Sinh thật sâu hít một hơi thuốc, nói.
– Vậy cậu phải đem vụ án này đặt lên vị trí ưu tiên, cậu không có nhìn ra sao, Lý bí thư đối với vụ án này rất để tâm đến, chính là trước đây có nhiều người tiếp nhận, sau đó đều làm nát đuôi chẳng ra làm sao, sấm thì to mưa thì nhỏ, không có biện pháp, tìm không được người làm cho ra hồn thì biết sao bây giờ?
Hà Phong nói.
– Tôi thấy xem lần này thì chính tôi bị nát đuôi a… chắc Lý bí thư phải thất vọng rồi.
Đinh Trường Sinh cười cười nói.
Hà Phong lắc đầu, nói:
– Tự cầu nhiều phúc đi, bên tôi còn có vụ án, buổi chiều còn phải đi bắt người, mẹ kiếp, mệt chết được…
Đinh Trường Sinh mặc dù là vừa mới đến, nhưng cũng biết quy củ, không hỏi tiếp, chỉ nói câu:
– Tạm biệt, không tiễn…
Cầm lấy hồ sơ nhìn qua mấy lần, đều là không có cái giá trị gì, liền ném tại phía trên cái bàn, nghĩ đến lời Đường Linh Linh vừa nói, cầm lấy điện thoại gọi một số.
– A lô… tôi là Đinh Trường Sinh, có rảnh không, tôi đang tại Giang Đô, tối nay tụ tập chút đi?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Được… tôi lập tức xuất phát, đến lúc đó sẽ liên hệ với cậu…
Đối phương khoái trá đáp ứng lời mời của Đinh Trường Sinh.