Phần 203
– Đinh cục, anh và Lan cục trưởng cãi nhau à?
Lên xe, Dương Lộ hỏi.
– Hình như trước kia cô không có bát quái như vậy, hiện tại như thế nào lại bát quái thế, tôi cùng nàng ồn ào cái gì a…
Đinh Trường Sinh nói.
– Vậy là tốt rồi, kỳ thật Lan cục hiện tại không dễ dàng, bây giờ Quan Thắng Hòa rõ ràng là đến để thay ca, cho nên anh cũng thông cảm với nàng một chút.
Dương Lộ nói.
– Cô đối với với Quan Thắng Hòa có hiểu rõ không?
Đinh Trường Sinh đột nhiên hỏi.
– Tôi đối với hắn không phải là hiểu rõ, nhưng người trong đội hình cảnh đối với hắn thì lại rất minh bạch, chẳng qua mọi người cũng chỉ là lén lút bàn tán một chút mà thôi, đều nói hắn là chó săn của Để bí thư, tuy rằng hiện tại người trong cục đều nghĩ đến chuyện đến gần cùng hắn, bởi vì tương lai hắn sẽ làm cục trưởng, nhưng hảo cảm đối với hắn thì người không có nhiều, Lan cục vẫn rất có uy vọng trong cục cảnh sát, nhưng mà lòng người, không cần nói ra thì anh cũng biết rồi…
Dương Lộ nói.
– Vậy còn cô sao không tìm cách dựa vào hắn để đi lên, vì tương lai của mình mà tính toán một chút?
Đinh Trường Sinh cười hỏi.
Vừa nói đến đây, Dương Lộ giống như lò xo lâu nay bị đè nén, xoay quá đối với Đinh Trường Sinh nói:
– Đinh cục… từ lúc anh rời đi, thì phát hiện bộ phận nào cũng không bằng lúc tôi làm nhân viên cho anh, về sau thì theo lấy Lan cục, lúc chuyển về đội hình cảnh, vốn muốn làm chút việc, nhưng cuối cùng cũng không làm ra cái gì cả, Đinh cục, có đôi khi tôi cũng rất buồn bực, cảm thấy cuộc sống hiện thực so với lý tưởng thì kém xa, lúc tôi vừa mới tốt nghiệp trường cảnh sát, cảm thấy mình có thể làm được nhiều điều, kết quả đến đơn vị thì toàn chạm vào khiến cho đầu rơi máu chảy… ai… thật thảm a.
– Cô phải biết cuộc sống là cuộc sống, lý tưởng là lý tưởng, thực hiện lý tưởng không phải là không làm được, chỉ là rất nhỏ, nhưng đại đa số mọi người bởi vì cái khả năng rất nhỏ kia mà cố gắng, đây cũng là lòng người.
Đinh Trường Sinh nói.
– Um…
Dương Lộ gật đầu.
– Tốt nghiệp đã nhiều năm vậy, cô kết hôn chưa?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Kết hôn gì a, tôi cũng có vài bạn trai, nhưng bởi vì tôi làm cảnh sát, rất bận rộn, đừng nói là không có thời gian nói chuyện phiếm, ngay cả gọi điện thoại cũng phải chờ có thời gian, yêu đương, mấu chốt là trao đổi trò chuyện, nhưng tôi không có thời gian, cho nên, dần dần bọn họ đều chia tay.
Dương Lộ nói.
– Cô chỉ làm công việc nội bộ bên trong, bận rộn như vậy sao?
– Công việc bên trong nội bộ càng bận rộn, vụ án nào cũng phải qua tay một lần, dù cho tôi cũng đã nghĩ đến chuyện kết hôn, nhưng vừa nghĩ đến chuyện hai vợ chồng đều chưa có nhà, cuộc sống như thế thì cũng không qua được, còn tương lai con cái thì sao đây?
Dương Lộ nói.
– Cô nghĩ xa quá…
Đinh Trường Sinh cười cười, nói.