Phần 204
Nam Nhã Ninh bây giờ đang bị người của cục cảnh sát quản, ai cũng không cho tới gần, Đinh Trường Sinh mang theo Dương Lộ đến, lại đưa cho mấy tên cảnh sát nhìn qua giấy công tác của mình, thì tên cảnh sát canh giữ mới để cho hắn đi vào.
– Mấy năm qua cục cảnh sát thay đổi không ít người mới a.
Đinh Trường Sinh thở dài.
– Đúng vậy, hàng năm đều có người mới đến, cũng có người cũ đi, nhưng không phải là tạm rời cương vị công tác, mà chính là bị điều đi, tôi xem như là trụ lại tại trong cục thời gian tương đối dài đấy…
Dương Lộ nói.
Lúc này bác sĩ đang kiểm tra bên trong phòng bệnh, Đinh Trường Sinh hỏi:
– Bác sĩ, bệnh nhân như thế nào rồi, khi nào thì có thể tỉnh lại?
– Ai, này khó mà nói, khả năng có thể tỉnh lại sớm, cũng có khả năng phải đợi một đoạn thời gian mới có thể tỉnh lại, anh hỏi tôi thời gian cụ thể, tôi không trả lời được, vấn đề đầu óc, không phải giống như bị ở những nơi khác, tốt xấu đều có thể nhìn thấy, đầu óc thì rất phức tạp…
Bác sĩ lắc đầu, nói.
Bác sĩ kiểm tra xong liền rời đi, Đinh Trường Sinh ngồi trên cái ghế, nhìn Nam Nhã Ninh trên đầu còn băng bó vết thương, tự trách nói: “Cục cảnh sát không bảo vệ tốt nàng, đến bây giờ hung thủ cũng chưa bắt được, hiện tại năng lực phá án chính xác là quá kém”.
Dương Lộ nhìn nhìn bên ngoài, nhỏ giọng nói:
– Vụ án này, còn có vụ án em gái của nàng, đều là do Quan Thắng Hòa ép lấy, tôi tại bên hình cảnh có xem qua vụ án em gái nàng, lúc ban đầu kết luận bị người giết, nhưng về sau không biết vì sao thì hủy bỏ bản án, quy kết bản án là tai nạn giao thông ngoài ý muốn, vụ án Nam Nhã Ninh này, nếu anh không chú ý đến, bọn họ không biết xử lý vụ án này như thế nào, có thể lại đem nàng đưa đến bệnh viện tâm thần, chỉ cần uống thuốc mấy năm thì sẽ bị chết, lúc đó mới có người yên lòng.
Đinh Trường Sinh không nói gì, hắn đang suy nghĩ, mình bây giờ không thể điều tra theo cách ẩn mình được nữa, có muốn hạ mình khiêm tốn cũng không được rồi, hiện tại chẳng những là mình bị theo dõi, mà bây giờ ngay cả người làm chứng cũng bắt đầu bị nguy hiểm.
– Cô đi ra ngoài trước đi…
Đinh Trường Sinh đối với Dương Lộ nói.
Dương Lộ không biết Đinh Trường Sinh nổi điên cái gì, nhưng lời hắn nói thì mình không dám không nghe, vì thế xoay người đi ra ngoài.
Đinh Trường Sinh đầu tiên là gọi điện thoại cho văn phòng tỉnh kỷ ủy, biết được Lý Thiết Cương còn ở tại bên trong văn phòng, vì thế liền đem điện thoại riêng gọi đến…
– A lo, Lý bí thư, cháu là Đinh Trường Sinh.
– Ừ… tôi biết, có chuyện gì, vụ này tiến triển như thế nào rồi?
Lý Thiết Cương hỏi.
– Tình huống của bên này rất phức tạp, suýt chút nữa thì cháu đã bị bắn chết, đến bây giờ người tố cáo cung cấp chứng cứ cũng bị người khác đánh trọng thương vào đầu, hiện tại đang ở tại bệnh viện, bác sĩ nói có khả năng mất trí nhớ, cho nên, trong thời gian ngắn rất khó có tiến triển.
Đinh Trường Sinh báo cáo.
– Vậy ý của cậu là muốn rút về?
Lý Thiết Cương nhíu mày hỏi.
– Không… ý của cháu, nếu hiện tại chưa có tìm được chứng cứ nhổ tận gốc, ít nhất chúng ta trước tiên cũng có thể chặt cây làm động rừng, cũng có thể chặt cây để thu thập dọn sạch chướng ngại trước khi thu thập chứng cứ, hơn nữa những cành cây rất càn rỡ, hiện tại có thể nói là hai mươi tư giờ đang giám thị cháu, nếu không phản kích lại một chút, bọn chúng sẽ thật cho là người tỉnh kỷ ủy của chúng ta dễ bắt nạt?
Đinh Trường Sinh nói.
– Hừ… gia hỏa kia, tôi hiểu ý của cậu rồi… được… tôi đồng ý với ý kiến của cậu, chú ý nhất định phải làm cho chuẩn xác, nếu như không thể đưa đối phương được vào chỗ chết, thì không nên động thủ, nếu đã động thủ thì phải làm cho đối phương bị đau đến mức nhớ cả đời, cả đời không dám tiếp tục đối với cậu nhe răng nữa…
Lý Thiết Cương nói.
– Vâng… có lời này thì cháu cũng yên tâm làm, không nhổ những cây đinh nhỏ xung quanh này, chỉ sợ cuối cùng cây đinh lớn cũng không tốt nhổ, hiện tại không thể nào để cho chuyến đi này phải về tay không được a…
Đinh Trường Sinh nói.
– Ừ… cứ làm theo ý của cậu… có vấn đề gì cứ trực tiếp gặp tôi là được.
Lý Thiết Cương nói.