Phần 205
– Phó cục trưởng Quan Thắng Hòa thành phố Hồ Châu, người này cháu muốn tra một chút, nếu không có vấn đề thì tốt, còn nếu có vấn đề liền đem cây đinh nhỏ này nhổ, Để Khôn Thành vẫn luôn là ỷ lại vào người này giấu giếm một ít gì đó, sự tình người tố cáo, và vụ án giao thông em gái, hai vụ án đều ép tại bên trong tay hắn, kéo dài không phá được án nào, cho nên trong này nhất định là có vấn đề…
Đinh Trường Sinh nói.
– Ừ… cậu tự xem xét mà xử lý, lúc tra vấn đề thì nói sau, nếu qua thật như cháu nói vậy, thì có thể lấy hắn xuống, điều tra xem rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Lý Thiết Cương nói.
– Đúng vậy, nếu hiện tại đầu mối thấy không tốt, chúng ta bắt đầu từ điểm này đi.
Đinh Trường Sinh nói.
Có Lý Thiết Cương cho phép, Đinh Trường Sinh cảm thấy áp lực của mình giảm xuống rồi, giống như là hắn nói như vậy, Quan Thắng Hòa cái đinh này nếu không nhổ, rất nhiều việc làm bị khó khăn, cho nên Quan Thắng Hòa cứ cản đường như vậy, thì trước tiên làm cho hắn rớt đài, đồng thời cũng là vì Lan Hiểu San mà làm chút chuyện.
Ngay lúc Đinh Trường Sinh vừa mới buông điện thoại xuống, không nghĩ tới thời điểm nhìn về phía trên giường Nam Nhã Ninh, lại phát hiện nàng đã tỉnh lại từ khi nào, đang nhìn chằm chằm Đinh Trường Sinh, Đinh Trường Sinh bị dọa nhảy dựng, hỏi:
– Cô đã tỉnh, cảm giác như thế nào rồi?
– Anh đi đâu mà để em tìm khắp nơi, về sau không biết xảy ra chuyện gì rồi, anh không thể vứt bỏ em như vậy được, em yêu anh, anh lại ném bỏ em như vậy sao?
Nam Nhã Ninh giãy giụa muốn ngồi dậy, nhưng đầu vừa nghiêng, lại bắt đầu nôn ói…
Đinh Trường Sinh nhanh chóng kêu Dương Lộ bên ngoài cửa tiến vào, phân phó nàng nhanh chóng kêu bác sĩ…
Đinh Trường Sinh cùng Dương Lộ đứng ở phía sau, bác sĩ tại trước giường cấp vạch mắt của nàng ra nhìn, lại hỏi nàng một vài vấn đề, cuối cùng quay đầu đối với Đinh Trường Sinh nói:
– Chúng ta lo lắng sự tình vẫn là đã xảy ra, mất trí nhớ không thể tránh né, còn có khả năng nhận sai người, anh nên phối hợp một chút, đừng có kích động nàng, vạn nhất nàng bị kích động, thì hậu quả càng thêm nghiêm trọng, vấn đề đầu óc không là chuyện nhỏ.
Đinh Trường Sinh gật đầu, nói:
– Vừa mới tỉnh liền nhận lầm người, bảo tôi là chồng nàng, vậy làm sao xử lý đây?
– Tôi đã nói, không được kích động nàng, cứ phối hợp là tốt rồi, khả năng phải dùng thuốc một đoạn thời gian, nàng mới có thể tốt hơn được, trước mắt quan trọng nhất là không được kích động nàng…
Bác sĩ nói.
Dương Lộ nhìn về phía trên giường bệnh người đàn bà này, lúc bắt đầu vẫn không có cảm giác gì, hiện tại nhìn đến, Dương Lộ đồng tình với tình trạng của nàng, tâm trí chậm lại hơn nhiều.
– Anh… em muốn ăn bánh bao, anh phái người đi mua cho em đi…
Nam Nhã Ninh nhìn Đinh Trường Sinh, duỗi tay nắm tay hắn, nói.
– Ừ… không thành vấn đề, để tôi tự đi mua cho cô, được rồi, buông tay tôi ra, đợi một chút tôi mua bánh bao mang trở về đến.
Đinh Trường Sinh nói.
– Không được, em không anh đi, anh phải bồi tiếp em, anh đừng nghĩ đến chuyện lại bỏ lại em…
Nam Nhã Ninh nghiêm chỉnh nói.
Đinh Trường Sinh nhìn về phía Dương Lộ, Dương Lộ lúc này cũng mặc kệ lời bác sĩ dặn dò, đối với Nam Nhã Ninh nói:
– Này… này, hắn không phải là chồng của cô, chồng của cô là ai a, còn hắn không phải, có nhớ ra chưa?
– Nàng là ai, có phải là tiểu tam của anh?
Nam Nhã Ninh chỉ lấy Dương Lộ chất vấn Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh thật sự là đầu lớn lên, đối với Dương Lộ nói:
– Cô đi ra ngoài trước, mua một cái bánh bao mang đến, để tôi cùng nàng nói chuyện rồi tính sau…
– Nàng mua em không ăn, nếu nàng hạ độc thì làm sao bây giờ?
Nam Nhã Ninh chỉ lấy Dương Lộ nói.
– Vậy nếu không để tôi đi mua mang tới cho cô?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Không được, em không cho anh đi.
Cuối cùng vẫn là Nam Nhã Ninh thỏa hiệp, không để Đinh Trường Sinh đi, nhưng chịu để cho Dương Lộ đi mua bánh bao.
Đinh Trường Sinh ngồi ở trên ghế dựa, tay vẫn bị Nam Nhã Ninh nắm chặt, Đinh Trường Sinh nhìn về phía nàng, nói:
– Cô nhìn ánh mắt của tôi đây này, cô có biết cô là ai không?
– Em tên gọi Nam Nhã Ninh, ngay tên của em, anh cũng không nhớ sao?
Nam Nhã Ninh kinh ngạc hỏi.
Đinh Trường Sinh nói:
– Nơi này là trong phòng bệnh viện, không có ai khác, cô đừng có giả bộ nữa, cô yên tâm, người đánh cô, tôi sẽ bắt lấy, vừa rồi khẳng định cô cũng nghe được tôi gọi điện thoại cho lãnh đạo của tôi, cho nên cô không cần thiết phải giả ngây giả dại, chỉ cần cô biết tôi không có hại cô…
Nhưng vô luận Đinh Trường Sinh nói như thế nào, Nam Nhã Ninh trên mặt không có gợn sóng, lời Đinh Trường Sinh nói giống như cùng nàng không có gì quan hệ vậy, làm Đinh Trường Sinh thực khó chịu, nàng rốt cuộc có giả bộ hay vẫn thực sự là mất trí nhớ, ngươi mất trí nhớ thì cứ mất trí nhớ a, ngươi làm gì còn đem ta kéo vào làm chi?
– Cho dù là cô giả bộ hay không, cũng đừng lo lắng, nhưng tôi phải đi, tôi phải đi phá án, đi điều tra, bằng không vụ án em gái của cô làm sao mà phá đây? Nếu cô không cho tôi đi, việc này không có người thay tôi làm, cho nên chốc nữa tôi sẽ đi, bất quá có thể tối nay tôi đến bồi cô…
Đinh Trường Sinh nói.
– Không được, em muốn anh ở đây bồi tiếp em, nếu em thả anh đi, chắc chắn anh sẽ không có quay trở lại đây đâu…
Nam Nhã Ninh vô cùng đáng thương nhìn Đinh Trường Sinh, Đinh Trường Sinh cũng bất đắc dĩ không biết phải làm sao.
– Cô cò còn nhớ rõ em gái của cô là ai không?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Đương nhiên nhớ rõ rồi, em gái của em so với em còn dễ nhìn hơn, đúng rồi, em đã lâu không gặp nàng, anh có gặp qua nàng không? Nàng đang ở đâu? Anh rời đi thời gian dài như vậy, có phải là cùng nàng bỏ trốn phải không? Anh không có lương tâm, cùng với em gái của em bỏ trốn, vậy anh còn quay về đây làm chi, đúng là đàn ông phụ lòng, đàn ông phụ lòng…
Nam Nhã Ninh một bên chửi bậy, bàn tay nắm thành quả đấm liên tiếp đánh vào trên người của Đinh Trường Sinh, lúc này Dương Lộ vừa vặn trở về, thấy một màn như vậy, muốn xông vào kéo Nam Nhã Ninh ra, nhưng bị Đinh Trường Sinh ngăn lại.
Đợi cho Nam Nhã Ninh đánh cho đến khi mệt mỏi, lúc này mới buông Đinh Trường Sinh ra, còn liên tục không ngừng lẩm bẩm…
– Nguyên lai anh cùng em gái của em cùng một chỗ bỏ trốn, nên mới không quan tâm đến em, em biết, em không xinh đẹp bằng nàng, nhưng em thật tình là yêu anh, anh không thể không có lương tâm như vậy, em đã hy sinh cho anh rất nhiều, anh cũng không hiểu…
Nếu Dương Lộ không biết tình hình thực tế, có khả năng cũng cho rằng Đinh Trường Sinh là một người đàn ông phụ lòng, nhưng biết được tình hình thực tế Dương Lộ cũng thay cho Đinh Trường Sinh cảm thấy rất mệt, bị một người điên nhận thức thành chồng, còn xuống tay đánh ác như vậy…
– Đinh cục, bằng không kêu bác sĩ chích cho nàng mũi thuốc đi, nếu cứ tiếp tục như vậy thì không được, chúng ta còn có rất nhiều việc phải làm, không thể ở nơi này bồi tiếp người điên a.
Dương Lộ nhỏ giọng nói nói.
Đinh Trường Sinh cũng bất đắc dĩ, gật gật đầu, bảo Dương Lộ đi kêu bác sĩ.
– Em biết, rất nhiều người đều muốn hại em, bọn họ sợ em không chết, nên tìm cách hại em, anh cũng muốn hại em, đúng không?
Nam Nhã Ninh lại nắm tay Đinh Trường Sinh, hung dữ hỏi.