Phần 23
Đinh Trường Sinh đành phải vào phòng cầm lấy điện thoại, thì thấy số điện thoại hiện lên từ văn phòng khu Bạch Sơn, nghĩ rằng có khả năng có việc, vì thế gọi lại thì mới biết là Văn Nhược Lan gọi đến.
Lan Hiểu San cũng đã bước theo phía sau lưng hắn, nghe trong điện thoại là giọng nói của một người đàn bà, liền bĩu môi, dùng sức nắm lấy dương vật của Đinh Trường Sinh hung hăng túm chặt một chút, đau Đinh Trường Sinh thiếu chút nữa kêu to ra, lúc này Lan Hiểu San mới cảm thấy mỹ mãn, cầm lấy khăn tắm vào phòng vệ sinh…
– Làm sao lại có khả năng xảy ra việc này? Công tác xây dựng thành phố sạch đẹp văn minh không phải là tiến hành nửa năm rồi sao? Việc này lâu nay không có người hồi báo à?
Đinh Trường Sinh nghe Văn Nhược Lan báo cáo, nhíu chặt lông mày, hỏi.
– Nào có ai dám nói chuyện này ra, cái hạng mục kia là do Thành chủ tịch tự mình dẫn đến, hơn nữa những công nhân trong khu trang trại này đều là người địa phương, nếu đem cái khu trang trại chăn nuôi gia súc công nghệ cao này hủy đi, chẳng khác nào hất đổ bát cơm của hơn một vạn người, vấn đề này không thể xảy ra khiếu kiện sao a, đáng giận chính là các nhà đầu tư ở tại trong bóng tối, sẽ cổ động cho công nhân nháo sự…
– Việc này Đường bí thư không biết sao? Ông ấy phải sớm biết chứ? Như thế nào việc này lại không chú ý tới…
Đinh Trường Sinh hoài nghi việc này là một cạm bẫy, cho nên không muốn quay trở về Bạch Sơn, dù sao chính mình đã xin phép rồi, không quay về cũng là chuyện bình thường, Trần Kính Sơn thì đang phụ trách sự vụ xây dựng thành phố sạch đẹp, chuyện này cũng nên để cho Trần Kính Sơn ra mặt thì tốt rồi…
– Vốn là phạm vi từ trên tỉnh đưa ra trong công tác xây dựng thành phố văn minh sạch đẹp chỉ gói gọn trong nội đô thành phố, đây là dựa theo tiêu chuẩn của bên vệ sinh thành thị quốc gia đưa ra, nhưng vừa rồi do tỉnh Trung Nam có xin cho thành phố Bạch Sơn được phúc thẩm lại với lý do vì còn phải chuẩn bị mở rộng thêm đến vùng bên ngoài nên làm không kịp, cho nên trên tỉnh phải tạm thời mở rộng thêm tiêu chuẩn, chẳng những là nội thành, xung quanh thành phố cách năm mươi cây số đều phải dựa theo tiêu chuẩn quốc gia vệ sinh thành thị, khu vực mở rộng lần này bao gồm luôn cả cái khu trang trại chăn nuôi gia súc công nghệ cao, càng thêm mấu chốt chính là từ cái khu trang trại chăn nuôi gia súc trường kỳ xả nước thải dơ bẩn chảy ra sông Thanh Hà, đến mùa hè, thì hôi thối vô cùng, cậu có chú ý nghe không vậy? Này… alo… Đinh bí thư, có đang nghe không vậy?
Văn Nhược Lan thấy Đinh Trường Sinh không lên tiếng, liền hỏi.
– Tôi đang nghe, chị có ý tứ gì, muốn tôi quay trở về sao? Tôi trở về thì có thể giải quyết vấn đề sao? Công tác xây dựng thành phố sạch đẹp văn minh vẫn luôn là do Trần khu trưởng phụ trách, chị có trao đổi với ông ta chưa?
Đinh Trường Sinh không kiên nhẫn hỏi.
– Hiện tại Đường bí thư đang đến khu ủy Bạch Sơn rồi, nghe nói rất là nổi giận, cậu bây giờ không có ở tại khu ủy, thích hợp sao?
– Vậy ý của chị là tôi phải quay trở về? Được rồi, tôi đã biết, có gì sẽ gọi điện thoại cho chị…
Nói xong cúp điện thoại, hắn lại tiếp tục một lần nữa đưa dương vật vào thân thể của Lan Hiểu San…
Sau khi tất cả đã bình tĩnh lại, Lan Hiểu San trong tình trạng kiệt sức nằm ở trong lòng Đinh Trường Sinh, nàng nghĩ một đằng nói một nẻo, nhưng tâm lý kết chặt trong lòng đã dần dần cởi bỏ…
Bây giờ thì đến phiên Lan Hiểu San cầu xin tha thứ, hơn nữa điện thoại Lan Hiểu San cũng vang lên, nàng bất đắc dĩ nhìn nhìn Đinh Trường Sinh, sau khi nhận điện thoại, cũng là tại cục công an thành phố muốn nàng quay trở về tham dự cuộc họp, tối án mạng hôm qua tại Nam Giao cần phải hội thẩm.
– Chị bây giờ quay về cục, bỏ em nhanh như vậy sao?
– Ha ha, em cũng trở về đi, suốt ngày như chó đực động dục vậy thì ai chịu nổi em chứ?
Chỉ có hai người với nhau, cho nên Lan Hiểu San nói chuyện cũng tùy tiện.
– Hắc hắc, đó là tại ai cứ la lên “đừng có ngừng… đừng có ngừng… mạnh lên đi… mạnh lên đi…” vậy đó có phải là chó cái động cỡn không vậy?
Đinh Trường Sinh nhìn Lan Hiểu San, trêu ghẹo nói, đổi lấy là Lan Hiểu San cầm lấy lấy đôi giày quăng về phía Đinh Trường Sinh…
Đinh Trường Sinh đến Hồ Châu với mục đích đúng là để gặp Tần Mặc, không ngờ tới lại đưa được Lan Hiểu San lên giường, đây coi như là một thu hoạch ngoài ý muốn a, đàn bà bị kiềm chế quá lâu thì giống như là núi lửa phun trào nham thạch vậy, Đinh Trường Sinh cảm nhận được khắc sâu Lan Hiểu San bùng nổ với những lần cao trào của nàng, so với tất cả những người đàn bà mà hắn đã trải qua đều lợi hại hơn…
Hắn sau khi quay trở lại Bạch Sơn, liền đi đến văn phòng khu ủy, thấy Văn Nhược Lan đang đợi hắn.
– Tình huống như thế nào rồi?
– Thực chất thành phố tính toán vô cùng tốt, mặc dù sông Thanh Hà ô nhiễm rất lợi hại do cái trang trại chăn nuôi công nghệ cao trực tiếp hướng đến xả nước ra, cũng là vấn đề mọi người đều biết, nhưng đây chỉ là một nhánh sông, kết nối với vùng núi phía nam, chỗ đó có một cái đập chứa nước chống lũ lụt, cũng là hệ thống nguồn nước của công ty cung cấp nước uống cho toàn bộ nội thành Bạch Sơn, mà sông Thanh Hà dòng chảy là từ phía tây chạy xuống hướng đông, mà trang trai chăn nuôi công nghệ cao thì nằm ở hướng thượng du phía tây, đến lúc đó thành phố tính toán mở ra đập chứa nước chống lũ lụt, chỉ trong vài ngày là nước sạch lại, rồi thêm một lần xử lý, nên vấn đề không lớn, hàng năm thời điểm mùa mưa đến, thì dòng chảy sông Thanh Hà còn khá hơn, nhưng hiện tại trên tỉnh vì để đạt được mục đích an toàn hơn, nên đã mở rộng thêm ra phạm vi, làm cho chúng ta trở tay không kịp a.
Văn Nhược Lan bày ra bản đồ để cho Đinh Trường Sinh nhìn xem, một bên thuyết minh…
– Vậy Đường bí thư đã chỉ thị như thế nào?
Đinh Trường Sinh thầm nghĩ, tại nơi này bày mưu nghĩ kế thì không có tác dụng gì, mấu chốt phải thấu hiểu lãnh đạo nghĩ như thế nào, vạn nhất không cùng lãnh đạo chung một đầu quỹ đạo ý nghĩ, thì suy nghĩ của ngươi nếu càng tốt, ngươi sẽ chết càng nhanh…
– Rất đơn giản, chỉ một câu, tháo dỡ cái trang trại chăn nuôi công nghệ cao trên thượng du, thừa cơ hội thành phố thực hiện nhiệm vụ xây dựng thành phố văn minh sạch đẹp, loại bỏ hoàn toàn ngọn nguồn ô nhiễm, để cho dân chúng có được một dòng nước trong lành…
Văn Nhược Lan nói khái quát ý tứ của Đường Bỉnh Khôn, nhưng tại trong lòng Đinh Trường Sinh lại cười lạnh, nào có dễ dàng như vậy chứ.
– Um… vấn đề này…
Đinh Trường Sinh không biết nên nói cái gì cho phải, hiện trường hắn cũng chưa nhìn thấy, cho nên cũng không biết rốt cuộc ô nhiễm nghiêm trọng đến chừng nào, hơn nữa Văn Nhược Lan nói rất rõ ràng, cái hạng mục này là do Thành Thiên Hạc dẫn đến, làm như vậy, đây không phải là phá hoại sao?
Hiện tại lãnh đạo cũng thế, cái hạng mục nào cũng nhận lấy gom vào… con bà nó, vài cái trang trại chăn nuôi gia cầm cũng gọi là công nghệ cao, nếu là công nghệ cao, làm sao lại có ô nhiễm nguồn nước sông chứ?
Trong lòng bực tức còn không có phát tiết xong, điện thoại di động của hắn vang lên, vừa nhìn là từ văn phòng Đường Bỉnh Khôn gọi điện thoại, đúng là chạy không được á, cũng may là chính mình đã quay trở về rồi.
– Alo… Đường bí thư, có dặn dò gì?
– Trước không cần phải bận rộn về việc chiêu thương dẫn tư nữa, quay về đây ngay đi…
– Đường bí thư, tôi đang ở phòng làm việc, nghe nói cho là việc xây dựng văn minh đô thị lại có biến hóa mới, tôi liền cấp bách chạy về rồi, dù sao đây cũng là đại sự…
Đinh Trường Sinh nói…
– Cậu quay về thật đúng lúc, lập tức đến thành ủy, dự họp thường ủy.
Đường Bỉnh Khôn nói.
– Vâng… tôi lập tức liền đế.
Đinh Trường Sinh đau đầu, nhìn đến vấn đề này mình không thể nào tránh được rồi…
– Nói văn phòng chuẩn bị xe, chúng ta đến thành ủy họp.
Đinh Trường Sinh nói với Văn Nhược Lan.
Làm chủ nhiệm khu ủy làm, chẳng những là quản lý sự vụ lớn nhỏ trong khu ủy, rất rõ ràng, Văn Nhược Lan còn sắm vai làm quân sư cho khu ủy, một khi thời điểm đầu óc Đinh Trường Sinh không dùng được, Văn Nhược Lan phải chống đỡ đi tới…
Đinh Trường Sinh ngồi vào trong xe, Văn Nhược Lan cũng theo lấy lên xe.
– Đinh bí thư, tôi thấy cuộc họp này chỉ có một mục đích, đó là cái trang trại chăn nuôi kia phải dỡ bỏ hay là giữ lại, nhưng nếu giữ lại thì nhất định phải khống chế được ô nhiễm, vậy cậu dự định là như thế nào?
– Đề nghị của chị là phải làm gì?
Đinh Trường Sinh nhíu mày hỏi…
– Hạng mục này mặc dù là do Thành chủ tịch dẫn đến, nhưng cũng là trách nhiệm của khu, nếu hoàn toàn dỡ bỏ, khu phải chịu trách nhiệm toàn bộ tiền bồi thường, dù sao hạng mục này còn chưa tới kỳ, hơn nữa còn hơn một vạn công nhân lập tức liền mất việc, còn nếu như áp dụng cách khống chế ô nhiễm, thì khu sẽ còn tiếp tục cầm lấy một số tiền, lại còn có thể giữ được việc làm cho công nhân, các công nhân sẽ không có khả năng nháo sự…
– Vậy đề nghị của chị chính là bảo lưu lại? Nếu như giữ lại, vấn đề ô nhiễm còn có khả năng phát sinh ra thêm vấn đề gì nữa hay không?
Đinh Trường Sinh nghi vấn nói.
– Vấn đề này không có cách đoán trước được, vốn cái hạng mục này cũng có cách trị ô nhiễm, nhưng chi phí quá đắt đỏ, cho nên trang trại chăn nuôi không dùng, bình thường đều là xả thẳng ra sông, nhưng bây giờ nếu như đóng cửa, chẳng những là các hộ chăn nuôi bị tổn thất lớn, tài chính khu chúng ta cũng bị tổn thất rất lớn, không biết cậu đã từng nghe qua câu: Trứng gà Giang Đô nhập từ Bạch Sơn, trứng gà Bạch Sơn nhập từ Thanh Hà, lượng cung ứng trứng gà nơi này chiếm 20% toàn tỉnh, thịt heo chiếm 10%, một khi đóng cửa, sản phẩm hai thứ này giá cả trong thời gian ngắn liền sẽ tăng vọt tại bạch Sơn, vấn đề này không biết lãnh đạo thành phố sẽ suy nghĩ như thế nào, hơn nữa việc này còn liên quan đến sinh hoạt hàng ngày của dân chúng tỉnh thành…
Văn Nhược Lan lại lần nữa nhấn mạnh đến sự tồn tại tất yếu của cái trang trại chăn nuôi gia súc này.
Nghe thế, Đinh Trường Sinh cũng bắt đầu do dự, nếu quả thật đúng là như Văn Nhược Lan nói, cái quyết định này đúng là rất khó mà quyết định, nhưng nếu như một khi đối phó xong với ban giám khảo kiểm tra về văn minh thành thị hoàn tất, thì Bạch Sơn vẫn là ô nhiễm lại như cũ.
Đinh Trường Sinh vừa đến thành ủy thì bị mang đến phòng họp, Trần Kính Sơn đã đến trước, Đinh Trường Sinh tự giác cùng Trần Kính Sơn ngồi cùng một chỗ, bọn họ bây giờ đã là một đám, ít nhất phải trao đổi trước một chút ý nghĩ a…
– Đinh bí thư, cậu đã quay trở về à…
Trần Kính Sơn vừa thấy là Đinh Trường Sinh, đứng lên cùng Đinh Trường Sinh bắt tay, lão gia hỏa này khác trước, đã nói chuyện cùng một chỗ với Đinh Trường Sinh.
– Ai, vốn là tôi cho rằng có thể nhàn rỗi được vài ngày ở Hồ Châu, không ngờ vừa mới đến thì đã bị Đường bí thư gọi điện thoại kêu quay trở về, đúng rồi, Đường bí thư có ý tứ sao rồi?
– Ý cậu là nói đến cái trang trại chăn nuôi kia sao?
Trần Kính Sơn hỏi.
– Đúng vậy a, lãnh đạo thành phố rốt cuộc là có ý gì?
– Thành phố ý tứ ra sao thì tôi không biết, tôi chỉ biết là Đường bí thư rất tức giận, nhưng lại không nói rõ ràng là có ý tứ gì? Tôi lo lắng lần này cái trang trai chăn nuôi kia dữ nhiều lành ít, thật là đáng tiếc, hàng năm tiền thuế từ nơi đó đóng cho khu cũng khá nhiều…
Trần Kính Sơn bất lộ thanh sắc nói.