Phần 25
Tuy rằng loại hành vi Đinh Trường Sinh có thể xem là không được thành thục, không biết phòng thân mình, nhưng tình huống trước mắt không cho phép hắn tồn tại cái loại tâm tư này. Tại bên trong khu Bạch Sơn thì hắn không có năng lực cùng Trần Kính Sơn ganh đua cao thấp, hiện tại chỉ đành ẩn nhẫn, mà bên ngoài thì chỉ có thể là dựa vào một lão bản Đường Bỉnh Khôn duy nhất, như vậy lúc nên xuất đầu mà mình lại như con rùa đen rút đầu, lãnh đạo làm sao có khả năng để ngươi vào bên trong tầm mắt đâu này?
– Tôi đến Bạch Sơn không lâu, đối với những sự tình thì không rõ ràng, nhưng đối với mùi vị của Bạch Sơn thì lại rất rõ ràng, tôi không chỉ một lần đi qua bên cạnh sông Thanh Hà, cái mùi vị thật là không dễ ngửi lấy, các vị không tin thì có thể đi đến đó ngửi thử, theo tôi được biết, vì chuyện dòng sông bị hôi thối, dân chúng cũng đã từng đề nghị chính quyền thành phố xử lý, nhưng một mực vẫn không có được xử lý…
Thành Thiên Hạc xem như minh bạch ý tứ của Đinh Trường Sinh, điều này cũng nằm trong dự kiến, chỉ là không ngờ Đinh Trường Sinh lại nói thẳng ra giữa cuộc họp như vậy, con trai mình không phải là đã nói cùng Đinh Trường Sinh là bạn tốt đấy ư, đây là bằng hữu sao? Có thể thấy được, quan trường là một nơi chỉ nói lễ nghi chứ không nói đến tình nghĩa, tất cả đều vì lợi ích trọng yếu, đây mới là hiện thực.
Đường Bỉnh Khôn dần dần nghe lời nói của Đinh Trường Sinh hấp dẫn, vốn ông gọi Đinh Trường Sinh về, cũng không có ý định để cho hắn tại trong cuộc họp có cái gì biểu hiện kinh người, đơn giản là khu Bạch Sơn xảy ra sự tình lớn như vậy, Đinh Trường Sinh là bí thư khu ủy không thể lẩn trốn nhàn rỗi được, ngược lại ông đối với Trần Kính Sơn lại có rất lớn hy vọng, nhưng biểu hiện của Trần Kính Sơn thật sự là không có gì đáng kể.
– Tất cả mọi người đang rối rắm hủy hay không hủy, nếu tôi nói, cái khu trang trại chăn nuôi công nghệ cao này hủy đi thì cũng tốt, ít nhất có thể để cho 150 vạn dân chúng thành phố Bạch Sơn không phải ngửi lấy cái mùi xú khí này, song Thanh Hà đã bị ô nhiễm rồi, nước dơ cuồn cuộn chảy về hướng đông làm ảnh hưởng đến cả thành phố Hồ Châu, tôi thấy rất kỳ quái chính là thành phố Hồ Châu vì sao không có kiện đưa Bạch Sơn lên tòa án, hơn nữa, tôi cũng không nhìn ra tới đây cái cái gọi là khu trang trại chăn nuôi công nghệ cao chứ? Chẳng phải chỉ là là mấy nhà nuôi gà nuôi heo mà thôi sao? Phân và nước tiểu gia súc đổ thẳng ra sông, điều này làm cho đại đa số dân chúng đều thấy rất phản cảm, nếu chỉ vì hơn một vạn người công nhân chăn nuôi mà hy sinh chất lượng sinh hoạt hơn 150 vạn thị dân, thì tôi tuyển chọn hủy nó đi…
Đinh Trường Sinh tiếng nói làm rất nhiều người nghe hắn đồng thời cũng đang quan sát sắc mặt của Thành Thiên Hạc, quả nhiên Thành Thiên Hạc là người luôn luôn hỉ nộ không lộ, lúc này sắc mặt cũng đã nóng lên.
Những người đang ngồi không phải là không biết đạo lý, nhưng bọn họ không muốn đắc tội với Thành Thiên Hạc, cũng không muốn đắc tội với Đường Bỉnh Khôn, cho nên thà rằng không nói, cũng không muốn vì miệng mình gây họa, nhưng Đinh Trường Sinh thì không thể không nhúng vào vũng nước đục này, bởi vì tư tưởng của hắn, chỉ có quậy nước đục, thì cá mới có thể nổi lên, nếu tứ bề bình ổn thì có thể để cho mọi người làm quan thái bình, như vậy thì chính mình tại Bạch Sơn, thời gian cứ trôi qua cứ ôm uất ức như vậy, đây không phải là phong cách làm việc của hắn, cái khẩu khí này hắn cũng nuốt không trôi…
– Việc xây dựng thành phố sạch đẹp văn minh, chúng ta không thể hồ lộng để cho qua một trận này liền coi xong, chúng ta phải nhân cơ hội này đem danh tiếng của Bạch Sơn đẩy ra bên ngoài, nếu vẫn còn có cái khu trang trại chăn nuôi hôi thối này tồn tại, thì có cái xí nghiệp nào khác nguyện ý đem tiền đến đầu tư tại nơi này? Hãy nói một chút cái gọi là giải quyết ô nhiễm, tôi biết, bên trong khu trang trai vẫn có thể tự xử lý được nước ô nhiễm, nhưng tại sao bọn họ không làm? Thành phố không phải là không biết việc này, nhưng vì sao vẫn để cho khu chăn nuôi xả nước bẩn ra ngoài sông? Nói cho cùng vẫn là vấn đề phí tổn, khu trang trại chăn nuôi không phải là ngành nghề đầu tư nhiều tiền, nếu như đem một bộ phận lớn tiền dùng để xử lý nước ô nhiễm, bọn họ sẽ không muốn làm, cho nên, cái gọi là gia tăng đầu tư hệ thống xử lý nước ô nhiễm, tôi cho rằng đây là việc làm phí phạm tiền, không có có khả năng thành công…
Đinh Trường Sinh nói không chỉ trả lời vấn đề cùng tỏ thái độ, còn trả lời giải quyết vấn đề như thế nào, tại bên cạnh hắn, Trần Kính Sơn không còn bình tĩnh, xoay người mắt nhìn trên quyển sổ tay của Đinh Trường Sinh, trên đó vẫn là một đoàn viết loạn, nhưng Đinh Trường Sinh cũng chính là dựa vào những cái viết loạn này mà chậm rãi nói.
– Về phần an bài sắp xếp công việc của hơn một vạn công nhân tại khu trang trại, nói thật, việc chăn nuôi gia súc chỉ là một kỹ thuật tương đối dễ dàng, nhất là với cái kiểu nuôi dưỡng không hề có khoa học kỹ thuật như thế này, điều này cũng có nghĩa là nếu bọn họ đổi sang nghề khác sẽ không là khó, theo tôi biết được dựa theo tài liệu, hiện tại khu trang trại chăn nuôi sử dụng đều là trên đồng ruộng, tôi đề nghị thành phố bỏ vốn, hoặc là tìm nhà đầu tư, đem cái khu trang trại chăn nuôi công nghệ cao này đổi thành trung tâm gieo trồng công nghệ cao, chủ yếu phát triển các loại thực vật hữu cơ, so với hiện tại nuôi gà chăn heo còn có lờ nhiều hơn, dĩ nhiên, điều này còn phải nghiên cứu, nhưng ý kiến của cá nhân tôi chỉ là một câu, thừa dịp đang xây dựng chương trình thành phố sạch đẹp văn minh, lãnh đạo thành phố nên hạ quyết tâm đem cái khu trang trại chăn nuôi này dỡ xuống…
Đinh Trường Sinh nhấn mạnh nói…
– Cậu nói nghe thì dễ dàng lắm, khu Bạch Sơn cùng những hộ chăn nuôi này đã ký hợp đồng, hợp đồng chưa tới thời hạn thì đóng cửa, có khả năng sao? Nếu như người ta muốn bồi thường, thì làm sao bây giờ, số tiền này ai sẽ bỏ ra? Khu của các người có gánh vác nổi sao?
Đinh Trường Sinh còn chưa dứt, Đường Hùng đã nói xen vào, hơn nữa một câu, chính là tiền, Bạch Sơn khu các ngươi có bỏ ra được số tiền này sao?
– Tiền không là vấn đề, vấn đề là không có tiền, Đường bí thư, khu Bạch Sơn vì việc xây dựng thành phố văn minh sạch đẹp đã hy sinh lớn như thế, thành phố không có khả năng mặc kệ chúng tôi chứ?
Đinh Trường Sinh mỉm cười hỏi Đường Bỉnh Khôn, trong mắt hắn hoàn toàn không có Thành Thiên Hạc.
– Trường Sinh, khu Bạch Sơn quả thật có quyết tâm dỡ xuống cái khu trang trại chăn nuôi này sao?
Đường Bỉnh Khôn không để ý đến câu hắn hỏi, mà là tiếp tục hỏi, nhưng tại trong lòng của ông đã thấy Đinh Trường Sinh biểu hiện quá đầy đủ rồi, thằng gia hỏa này vô luận ôm lấy cái mục đích gì, nhưng trong chuyện này không nghi ngờ là hắn đã thắng.
– Đường bí thư, tục ngữ nói, đau dài chi bằng đau ngắn, cái khu trang trại chăn nuôi này tuy rằng có thể mang đến cho khu Bạch Sơn không ít thu nhập về thuế, nhưng rất rõ ràng, nó phát triển ô nhiễm môi trường chẳng khác nào gông xiềng chặt chẽ vây khốn chúng ta, ăn ngay nói thật, nếu như không có chương trình xây dựng thành phố văn minh sạch đẹp này, cái khu trang trại chăn nuôi có thể còn có khả năng tồn tại thêm vài năm nữa, nhưng việc hủy bỏ là sớm hay muộn mà thôi, hiện tại các vấn đề mà dân chúng coi trọng, đã không phải chỉ là đơn giản ấm no, mà là hoàn cảnh sinh hoạt cùng với chất lượng, nếu như chúng ta cứ tiếp tục cái cây gậy này, như vậy chúng ta sớm hay muộn cũng sẽ bị cây gậy này đập chết.
Đinh Trường Sinh nhàn nhạt nói.
– Ừ… vậy, được rồi, cậu ngồi xuống đi, tôi nói vài lời cuối cùng, phát triển kinh tế chia ra làm rất nhiều loại, chúng ta thà rằng phát triển kinh tế chậm một chút, nhưng chúng ta sẽ ổn, chúng ta không thể giàu túi, hỏng đầu, hoàn cảnh vấn đề quan hệ đến thiên gia vạn hộ toàn bộ dân chúng thành phố, nó quan hệ đến mỗi một người, tôi biết, có một số người ăn gạo thì phải là loại đặc biệt, uống chính là loại nước đặc biệt, nhưng hô hấp không khí thì cũng cần phải loại đặc biệt sao?
Đường Bỉnh Khôn sắc mặt tối tăm, ánh mắt quan sát hết trên mặt những người tại trong hội trường…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/03/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10.html
Bởi vậy có thể thấy được, Đường Bỉnh Khôn đối với thường ủy thành phố Bạch Sơn có quyền lực khống chế tuyệt đối, chứ không như là tại Hồ Châu, bao gồm Thạch Ái Quốc cùng La Bàn Hạ, hai vị bí thư này đều rất khó hoàn toàn khống chế được thường ủy, nhưng Đường Bỉnh Khôn thì có thể, khả năng này cùng có thể là do ông ta ở tại nơi này thời gian dài, hơn nữa còn giỏi về các mối quan hệ.
Tuy rằng Thành Thiên Hạc là con hổ cố định, nhưng Đường Bỉnh Khôn tuyệt đối không phải là một nhân vật dễ chọc vào, điều này làm cho Đinh Trường Sinh có thêm kiến thức, nếu có quyền lực thì bá đạo như thế nào.
– Nếu như Đinh Trường Sinh đã nói như vậy, nhân cái cơ hội này, chúng ta đem cái khu trang trại chăn nuôi ô nhiễm này dỡ bỏ để làm trong sạch lại sông Thanh Hà, có cái gì mà không thể làm được? Có vài đồng chí ánh mắt quá nông cạn, trước mắt cứ nhìn chằm chằm ít tiền trong tay, phải biết nghĩ đến mục tiêu phát triển lâu dài, để tôi nói qua thống kê từ khi bắt đầu thành lập cái khu trang trại chăn nuôi này, thành phố Bạch Sơn trong đó nhất là khu Bạch Sơn trong công tác chiêu thương dẫn tư mấy năm liên tục giảm xuống, bên sở chiêu thương cũng đã trao đổi với tôi, vốn là đã trao đổi hạng mục đầu tư thật tốt, nhưng khi vừa đến địa phương nhìn xem, nhà đầu tư liền quay đầu bước đi, đó là nguyên nhân gì? Thử hỏi ai nguyện ý suốt ngày ngửi lấy mùi hôi thối nơi mình bỏ tiền đầu tư? Có thể nói, vấn đề này không chỉ là vì xây dựng thành phố văn minh sạch đẹp, mà còn dính đến sự phát triển về sau của khu Bạch Sơn, chuyện nghiêm trọng như vậy, tôi cũng không tin các người nhìn không tới?
Đường Bỉnh Khôn lời nói rất mãnh liệt dữ dội, kỳ thật ông nói về việc này, tất cả mọi người đều biết rõ vấn đề từ trước…
Nhưng là vì sao lâu nay không có người nói ra, mà mãi cho đến khi xảy ra việc xây dựng thành phố văn minh sạch đẹp thì mới bày ra? Đây là vì sao?
Kỳ thật không vì sao cả, một mặt bởi vì cái này hạng mục là do chủ tịch Thành Thiên Hạc tiến cử đến, ai đề nghị hủy cái hạng mục này, thì người đó chính là chống đối với Thành Thiên Hạc, chính là vì người khác không ai ra mặt, thì ta việc gì phải xuất đầu, mọi người đều có chung tư tưởng loại này, thế thì ai còn quan tâm đến việc ô nhiễm hay là không ô nhiễm đâu này?
– Nếu chúng ta đã họp, như vậy thì đem vấn đề đặt tại phía trên mặt bàn, có vấn đề gì thì ngay trước mặt nói ra, ý kiến của tôi là hủy bỏ, khu Bạch Sơn phải lập tức tính toán phương án, thời gian rất gấp rồi, nếu chúng ta chậm trễ thì sẽ không dậy nổi, tôi cho một tuần thời gian, lên phương án dỡ bỏ, nếu có vấn đề gì khó khăn, cứ báo lên ủy ban thành phố phê chuẩn, còn có ai không đồng ý với ý kiến này?
Đường Bỉnh Khôn nói xong nhìn qua mọi người.
Đường Hùng muốn nói cái gì, nhưng thấy Thành Thiên Hạc im miệng không nói, mình cũng không cần thiết lại đâm đầu chạm vào cái rủi ro kia, cho nên ông há miệng thở dốc, không nói ra lời nào.
Nhưng cái động tác này lại bị Đường Bỉnh Khôn thu hết vào mắt, vì thế liền nói:
– Đường Hùng, ông có vẻ muốn nói ra suy nghĩ của mình, cứ nêu ý kiến ra, chúng ta họp cởi mở, phát huy dân chủ, có vấn đề gì, cứ nói đi.
Đường Bỉnh Khôn vừa nói, vừa châm thêm một điếu thuốc, hít sâu một hơi, đại cục đã định, có thể nói Đường Bỉnh Khôn đây là một người ra quyết định, nếu không có người phản đối, thì sẽ lại là tập thể quyết nghị, tất cả đều ghi vào biên bản cuộc họp, nếu như có ai phản đối, cũng phải ghi lại trong biên bản cuộc họp, đến lúc đó một khi cái quyết nghị này xảy ra vấn đề, thì sẽ không có truy cứu trách nhiệm người phản đối.
– Đường bí thư, tôi không thành vấn đề.
Đường Hùng có cảm giác mình trứng chọi đá, thế thì đơn giản vẫn là bảo tồn thực lực của chính mình a.
– Vậy thì được rồi, cái hạng mục này là do Thành chủ tịch tiến cử đến, nhưng xem ra chủ tịch đang bận rộn, cứ xem như ông là đại diện cho ủy ban thành phố, chỉ đạo khu Bạch Sơn đem cái hạng mục này dỡ bỏ như thế nào, giải quyết như thế nào, cùng nhau phối hợp một chút, Trường Sinh, Kính Sơn, có vấn đề gì thì cứ hướng đến Đường phó chủ tịch thỉnh giáo.
Đường Bỉnh Khôn cũng không muốn đem toàn bộ chuyện này đều ép đến khu Bạch Sơn, bởi vì biết khu Bạch Sơn khẳng định không kham nổi cái trách nhiệm này, hơn nữa Đường Bỉnh Khôn lo lắng nhất là vấn đề lực cản trong quá trình dỡ bỏ, nếu như nhóm Thành Thiên ở sau lưng lộ ra ý không tốt, như vậy việc dỡ bỏ cái hạng mục này sẽ rất khó khăn, cho nên dù như thế nào, cũng không thể để cho ủy ban thành phố đặt mình ở bên ngoài.
– Bí thư, vừa rồi xét thấy công tác dỡ bỏ cái hạng mục này mà giao cho khu Bạch Sơn làm thì rất gian khổ đấy, nhưng vừa mới nghe Đường phó chủ tịch làm lãnh đạo trực tiếp cùng chúng tôi xử lý hạng mục này, khẳng định chuyện khó sẽ hóa thành dễ rồi…
Đinh Trường Sinh không mất thời điểm liền nắm lấy, lời nói làm Đường Hùng quả thực tức muốn hộc máu.
Ở đây tất cả mọi người đều nghe được hàm ý của Đinh Trường Sinh trong lời nói, hơn nữa đúng là hạ đao hung ác, khiến cho mọi người đều âm thầm hít một hơi lãnh khí, Đường Bỉnh Khôn ý tứ chỉ nói là muốn nhóm người Đinh Trường Sinh nếu gặp phải vấn đề gì thì hướng Đường Hùng thỉnh giáo, nhưng Đinh Trường Sinh rõ ràng đập trên mũi mặt muốn Đường Hùng lãnh đạo trực tiếp bọn hắn, đây là ý gì?
Hắn đây là đã để cho Đường Bỉnh Khôn một cái bậc thang rất tốt, Đường Bỉnh Khôn làm sao mà nghe không ra ý tứ trong lời nói của hắn, lập tức tiếp nói:
– Cũng tốt, như vậy đi, thành lập lãnh đạo một tiểu tổ phá dỡ di dời, Đường phó chủ tịch, ông chịu vất vả một chút, đảm nhiệm làm tổ trưởng, Đinh Trường Sinh cùng Trần Kính Sơn đảm nhiệm phó tổ trưởng, có vấn đề gì, thì cứ trực tiếp gặp tôi giải quyết…
Đường Bỉnh Khôn những lời nói này không làm cho Đường Hùng giận dữ, nhưng tại một bên Thành Thiên Hạc cầm chặt chén trà tay nắm chặt, chỗ khớp xương đã lộ ra màu trắng có thể thấy được sự tức giận đến chừng nào, dù Thành Thiên Hạc biết rất rõ ràng Đường Hùng là người bên mình, bây giờ Đường Hùng phụ trách thành lập một cái cái gọi là tiểu tổ chó má kia, còn ta là chủ tịch thì ngồi chơi xơi nước à?
Nếu như trước kia, Thành Thiên Hạc nhất định là sẽ phát tác, nhưng từ khi Tôn Truyền Hà bị điều tra, cùng với việc mình định trốn đi, về các phương diện thì Thành Thiên Hạc đã thu liễm lại rất nhiều, vợ của ông Điền Quế Như hiện tại đã nghĩ không còn công tác, mà đang tìm cách đem tài sản từ trong quốc nội thông qua con trai mình dời đi ra nước ngoài, mà đây cũng là ý tứ của Thành Thiên Hạc, cho nên lúc này phải ẩn nhẫn, hơn nữa chuyện này lại dính đến Đinh Trường Sinh, thằng gia hỏa này từ tỉnh kỷ ủy đến, trước đó Thành Công cũng từng hoài nghi hắn là vì Thành gia mà đến, cho nên phàm là việc gì liên quan đến Đinh Trường Sinh, ông đều lựa chọn trầm mặc, bao gồm lúc này đây, nghĩ vậy… tâm tình của Thành Thiên Hạc dần dần buông lỏng xuống.
– Bí thư, bên đây tôi cũng còn có một đống việc bận rộn, chỉ sợ…
Đường Hùng muốn chối từ nhận cái gọi là tổ trưởng này từ trên trời rơi xuống.
– Trước mắt toàn bộ công tác của thành phố đều là xoay quanh việc xây dựng thành phố văn minh sạch đẹp, thì những công việc khác có thể trọng yếu hơn công việc này sao?
– Đường phó chủ tịch, ông cứ dựa theo lời nói của bí thư làm đi, dù sao công việc này cũng không kéo dài bao lâu, đợi sau khi trên trung ương bình chọn đánh giá xong, thì xem như là được giải thoát rồi.
Thành Thiên Hạc giả vờ bình thản cười khổ nói, nhưng tại trong mắt rất nhiều người, hôm nay Thành Thiên Hạc tính khi hơi thất thường…
Ai cũng không ngờ tới, cuộc họp này hình thức đã xong, khi Đường Bỉnh Khôn đứng dậy, thời điểm mọi người lục tục rời khỏi phòng họp, Đường Bỉnh Khôn đột nhiên xoay người nói với Đinh Trường Sinh:
– Trường Sinh… tới phòng làm việc của tôi một chuyến.
Có rất nhiều người hận mình vừa rồi tại sao không có biểu hiện kinh người như hắn vậy, vì sao người được ưu ái không phải là chính mình, nhưng cơ hội đã trôi qua rồi, Đinh Trường Sinh biểu hiện có thể nói là vô cùng hoàn mỹ…