Phần 60
Đinh Trường Sinh sau khi ra khỏi cổng thì liên hệ Tề Tam Thái, dựa theo cấp địa chỉ Tề Tam Thái nhắn tới, hắn ngồi lên xe taxi đi đến một nhà hàng khách sạn tên là Bàn Cổ tửu điếm…
Đinh Trường Sinh không nghĩ tới, Tề Tam Thái mời hắn ăn thức ăn Nhật Bản, nói thật, Đinh Trường Sinh đối với chuyện ăn uống thì không quan trọng, cứ ăn no là được…
Đinh Trường Sinh vừa vào cửa, thì sáu, bảy cô gái mặc kimono Nhật Bản khom lưng chào, Đinh Trường Sinh không nhìn kỹ, những cho rằng tám, chín phần đây là người Trung Quốc mặc trang phục của Nhật Bản…
Đến gian phòng mà Tề Tam Thái đã đặt, vào trong là thảm nền Tatami, người Nhật Bản pha lẫn cùng Trung Quốc nhiều năm như vậy, nhưng vẫn không dung bàn ăn cơm, ăn cơm vẫn luôn là quỳ trên đất, nhưng nam nhân thì có thể ngồi xếp bằng, chỉ có nữ nhân là quỳ trên thảm, cái loại tư thế này rất khó thụ, quỳ một hồi liền thì chân đã tê rần.
– Thật không ngờ là cậu có thể đến.
Tề Tam Thái đêm nay đang đợi điện thoại của Đinh Trường Sinh, hắn vốn là tính toán quá chín giờ thì sẽ đi ngủ, nhưng không nghĩ tới Đinh Trường Sinh gọi điện thoại tới, làm hắn mừng rỡ…
– Khó được anh mời cơm, lại còn thức ăn Nhật Bản nữa chứ…
Đinh Trường Sinh nói.
Bước vào phòng, Tề Tam Thái đang thưởng thức trà, bên cạnh đang quỳ một cô gái mặc kimono Nhật Bản đang biểu diễn trà đạo, chung trà cực kỳ nhỏ, dĩ nhiên, nếu đã đi đến loại hình Nhật Bản nơi này, Đinh Trường Sinh vẫn là nhập gia tùy tục…
Theo sau, đợi khi Đinh Trường Sinh vào chỗ ngồi, Tề Tam Thái nói một câu tiếng Nhật, thì cô gái gật đầu, đứng dậy ly khai khỏi phòng.
– Đây là người Nhật Bản sao?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Ừ… nơi này đa số nữ nhân đều là người Nhật Bản, như thế nào? Nếu cậu có hứng thú với các cô gái Nhật, tôi có thể sắp xếp cho cậu một nàng…
Tề Tam Thái cười nói.
– Thôi khỏi đi…
– Tôi biết ngay mà, trong nhà đang có một đại mỹ nhân, làm gì mà ra bên ngoài hái hoa dại chứ…
Tề Tam Thái mỉm cười nói.
– Tôi cùng Tần Mặc chỉ là quan hệ bằng hữu, còn các chuyện khác thật ra thì không có gì.
Đinh Trường Sinh giải thích.
– Giải thích của cậu thì có thể tôi tin, nhưng nếu cậu giải thích với người khác thì chưa chắc là ai tin, hơn nữa Tần Mặc cô gái này thật là đủ xinh đẹp chói mắt, tôi cũng không gạt cậu, trong vòng tròn của tụi tôi có không ít người đối với nàng rất có hứng thú, nhưng lúc đó còn có Tần Chấn Bang nên không ai dám trêu chọc nàng, nếu nàng tự nguyện thì không nói, còn nếu muốn cố tình ép buộc thì cô gái này tính cách rất mạnh, cho nên, sau này thì phiền toái của cậu sẽ đến không thể thiếu đâu a…
Tề Tam Thái nói nửa thật nửa đùa, nhưng Đinh Trường Sinh tin lời nói của Tề Tam Thái phần lớn là thật…
– Không sao cả, tôi cùng nàng thật không có gì quan hệ.
Đinh Trường Sinh cười nói.
– Thất phu vô tội hoài bích kỳ tội, kẻ thường dân vốn không có tội, chỉ vì có ngọc bích mà thành có tội, tôi thấy cậu nên cẩn thận một chút thì tốt hơn, hoặc là trong thời gian này hãy đem nàng mang đi a, đừng để nàng ở lại kinh thành…
Tề Tam Thái nói.
– Đó là sự tình của nàng, nàng muốn đi đâu thì đi, ai cũng ngăn cản không được, nàng nếu muốn ở lại Bắc Kinh, tôi đây cũng không có biện pháp.
Đinh Trường Sinh đối với lời cảnh cáo của Tề Tam Thái thì không để trong mắt, nói.
– À… anh muốn gặp tôi là vì việc này sao? Tôi rất cảm ơn nhiều…
Đinh Trường Sinh cười nói, lúc này, bắt đầu dọn thức ăn lên…
– Thật ra là tôi muốn cùng cậu hợp tác, tôi nghe nói cậu đã đến thành phố Bạch Sơn, chỗ đó là địa phương tốt, tại chỗ đó có hạng mục nào thích hợp có thể hợp tác không vậy?
Tề Tam Thái rốt cục thì cũng nói ra mục đích.
– Thành phố Bạch Sơn hiện tại gặp nhiệm vụ thiết yếu không phải là phát triển kinh tế, mà là xây dựng thành phố văn minh sạch đẹp, cho nên hiện tại tôi cũng không có chú ý đến phương diện này…
Đinh Trường Sinh không phải là không có chú ý, cũng không phải là không suy nghĩ, chẳng qua là hắn không muốn cùng Tề Tam Thái đám nha nội hợp tác, những người này tính tình thường quái đản, hợp tác kiếm được tiền thì còn may, nếu không thì có thể mình phải bỏ tiên ra bồi thường tiền cho bọn họ đấy…
– Xây dựng thành phố văn minh sạch đẹp? Cái gì xây dựng thành phố văn minh sạch đẹp?
Tề Tam Thái lâu rồi không tới tỉnh Trung Nam, cho nên đối với tình huống thành phố Bạch Sơn cũng không phải là biết rõ…
– Xây dựng thành phố văn minh sạch đẹp là mục tiêu từ trung ương đưa ra, làm cho toàn thành phố đều bận rộn không ngừng, hiện tại trong tay lại có cái hạng mục phải phá dỡ di dời, cũng không biết đang tiến hành như thế nào rồi, anh cũng biết, việc phá dỡ di dời là việc khó làm nhất, cho nên tôi đến Bắc Kinh cũng ở được có vài ngày, thì phải lập tức quay trở về.
– À… cái đồ chơi xây dựng thành phố văn minh sạch đẹp này, đối với chỗ các người rất trọng yếu sao?
Tề Tam Thái thấy kỳ quái hỏi.
– Rất trọng yếu, cả nước cũng không có nhiều thành thị đạt được chuẩn quốc gia về việc xây dựng thành phố văn minh sạch đẹp, một khi nếu được bên ban phụ trách về việc bình chọn thành phố văn minh sạch đẹp toàn quốc bình chọn trao tặng, thì về sau thành phố Bạch Sơn có tác dụng rất lớn về việc phát triển, vì thế từ trên xuống dưới cán bộ Bạch Sơn đều đang bận rộn về việc này, nếu không phải là vì sự tình của cha Tần Mặc, thì tôi không có thời gian chạy đến Bắc Kinh đâu…
– Chà… nếu việc này đối với cậu trọng yếu như vậy, đã xem là bằng hữu, thì tôi sẽ cố giúp cậu một chút, như vậy đi, cái cậu nói thì do cơ quan nào phụ trách… ai quản đến việc này?
Tề Tam Thái lấy ra điện thoại, một bên hỏi…
– Bên ủy ban phòng chống dịch bệnh trung ương quản việc này, cùng với địa phương hợp tác, hiện tại chúng ta đón tiếp từ tỉnh kiểm tra, đến cuối năm thì ủy ban phòng chống dịch bệnh trung ương mới đến nghiệm thu kết quả.
Bất quá nghe ý tứ của Tề Tam Thái, Đinh Trường Sinh thật cao hứng, chính Đường Bỉnh Khôn đã giao nhiệm vụ cho mình tìm đến ủy ban phòng chống dịch bệnh trung ương để kéo quan hệ, hắn đang lo lắng đi đâu mà tìm, thì thời điểm này Tề Tam Thái tự nhiên lại đến giúp đỡ.
– Anh nhận thức người bên ủy ban phòng chống dịch bệnh trung ương sao?
– Khụ, tôi không biết, nhưng không có nghĩa là người khác không biết, để tôi gọi điện thoại vài người hỏi thăm xem ai có nhận thức, cậu cứ dùng bữa đi.
Tề Tam Thái Nhất một bên gọi điện thoại, vẫn không quên tiếp đón Đinh Trường Sinh.
Đinh Trường Sinh vừa ăn, vừa nhìn Tề Tam Thái gọi điện thoại, cuối cùng thì chính xác nghe được hắn có một người quen có bằng hữu làm việc tại cơ quan ủy ban phòng chống dịch bệnh trung ương…
– Tôi đã nói rồi, cái mạng lưới quan hệ giống như mạng nhện, cuối cùng cũng có thể liên hệ được rồi, cậu nếu muốn gặp bọn họ, tôi sẽ giúp cậu an bài thời gian gặp mặt.
– Cảm ơn anh nhiều nhé…
Đinh Trường Sinh nói.
– Khách sáo cái gì, sự tình của cậu thì chính là sự tình của tôi mà, bất quá tôi có một yêu cầu, lần này lúc quay trở về, tôi và cậu sẽ cùng đi, tôi muốn đến tỉnh Trung Nam nhìn xem một chút, đã lâu không đi đến đó rồi, yên tâm, đến đó rồi thì cậu không cần phải xen vào chuyện của tôi, tôi tự chính mình đi tham quan, đến lúc đó nếu cậu có thời gian, tôi cùng cậu uống một chén rượu là được rồi, thuận tiện để tôi quan sát xem thử xem có sự tình nào có thể phát triển được.
Tề Tam Thái xem như quấn lấy Đinh Trường Sinh rồi, chuyện tới bây giờ, Đinh Trường Sinh đương nhiên cũng không tiện cự tuyệt.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://home.tuoinung.co/2023/04/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10.html
Nói chuyện điện thoại xong, Đinh Trường Sinh cùng Tề Tam Thái hai người bắt đầu uống rượu, bọn họ uống là rượu Thanh tửu của Nhật Bản, rượu nhẹ so với uống nước không khác biệt nhiều lắm, một mực uống rượu trễ đến hơn mười một giờ đêm.
– Bây giờ cậu định về à? Quên đi, tôi thấy tốt nhất là thuê một gian phòng ở lại đây, giờ đã trễ thế này đi đường không an toàn đâu…
Tề Tam Thái nói…
– Ừ… vậy cũng được.
Vì thế Đinh Trường Sinh cùng Tề Tam Thái Nhất xuống phòng tiếp tân ở tầng dưới liên hệ, Tề Tam Thái thì có người đến đón về, vì thế Đinh Trường Sinh đưa Tề Tam Thái đến cửa nhà hàng, rồi vào bên trong nhận lấy chìa khóa phòng…
Vừa lúc thì hắn nhìn thấy một người đàn bà theo bên trong thang máy đi ra loạng choạng, Đinh Trường Sinh cũng không chú ý, nhưng đến khi liếc nhìn qua một cái, thì thấy người đàn bà này có chút quen mặt, chỉ là không xác định được la ai, tại quầy tiếp tân, cầm lấy chìa khóa mở cửa phòng xong, quay người lại, mới nhìn rõ khuôn mặt của người đàn bà này, đó là người đàn bà mà hắn đã gặp tại trong lễ tang của Tần Chấn Bang.
Không biết là nàng đã uống rượu cùng với ai, nhìn thấy bộ dàng thì biết uống không ít rượu, hơn nữa chỉ độc độc một người, Đinh Trường Sinh xuất phát từ tò mò, đi theo nàng ra khỏi cửa nhà hàng, cũng không nhìn thấy có người đến đón nàng, lúc này, một chiếc xe taxi chui chạy đến, tài xế trên xe liền nói to:
– Mỹ nữ, lên xe đi, đến nơi nào tôi chở đi, giá cả tính rẻ cho…
Người đàn bà liền tin tưởng, nghiêng ngả lảo đảo hướng đến chiếc xe kia, Đinh Trường Sinh thầm nghĩ, uống nhiều rượu như vậy, nếu lên chiếc xe này, vạn nhất xảy ra chuyện thì làm sao bây giờ, nếu mình không thấy nàng tại đây, thì sẽ không nghĩ đến chuyện gì, nhưng nếu đã nhìn thấy nàng mà không ra mặt ngăn cản lại, vạn nhất xảy ra chuyện, thì trong lòng không phải là có chút hổ thẹn đối với Tần Chấn Bang sao?
Ngay trong lúc chiếc xe taxi chui kia mở cửa, đem nàng nhét vào bên trong, thời điểm định đóng cửa, thì bị Đinh Trường Sinh từ phía sau giữ lấy cửa xe lại, lái xe nhìn thấy có người kéo cửa xe, ngượng ngùng cười nói:
– Các người đi cùng một chỗ à?
– Cút ngay, có phải đây là xe taxi chui không hợp pháp phải không?
Đinh Trường Sinh hù dọa đối phương nói.
– Bằng hữu, nếu hai người đi cùng một chỗ, thì thôi không nói, nếu anh không cùng một chỗ với nàng, tôi khuyên anh đừng có xen vào việc của người khác.
Tên tài xế uy hiếp nói, hơn nữa vẩy tay, chỉ trong chốc lát, đã có bảy, tám tên từ xung quanh bãi đỗ xe đi đến…
Những người này đều là từ bên ngoài đến Bắc Kinh chạy xe taxi chui không hợp pháp, bọn họ chuyên môn hàng đêm ở chúng quanh các tửu điếm, quán bar, quán karaoke ngồi canh chờ những nữ nhân đi một mình, chỉ cần là lên xe taxi chui của bọn họ, nhẹ thì bị tổn thất ít tiền tài, nặng thì có khả năng những nữ nhân uống say không biết phương hướng, vừa bị cưỡng hiếp, vừa bị mất tiền, những nữ nhân bị rủi ro này thường cũng không dám lên tiếng, bởi vì không bất kỳ chứng cứ nào…
Đinh Trường Sinh lấy ra điện thoại bấm cảnh sát 110, hắn trao đổi với trung tâm chỉ huy, nói là có nhóm xe taxi chui bất hợp pháp… cố tình nói to lên cho đám người kia nghe, chủ yếu đám người này là kiếm tiền chứ không muốn rắc rối, cho nên tên tài xế liền vội xua tay, ý bảo đám người kia không cần quản đến chuyện này, đến lúc này thì Đinh Trường Sinh mới nhấc lên người đàn bà quay trở vào bên trong cái nhà hàng khách sạn kia…
Lễ tân không hề kinh ngạc, bởi vì cảnh tượng tương tự như vậy hầu như mỗi ngày đều có xảy ra, người đến nơi này đều là người có tiền hoặc là người có thân phận, cho nên, lúc Đinh Trường Sinh đỡ lấy nàng đi vào thang máy đại sảnh, cũng chẳng có người nào liếc nhìn hắn cả…
Xem ra nàng uống thực không ít, thân thể của nàng đã mềm nhuyễn như một bãi bùn, cả thân thể nghiêng dựa vào trên người của hắn, tuy cách quần áo, nhưng thịt lần lượt chạm thịt sinh ra nhiệt, lại làm cho Đinh Trường Sinh có thể chân thật cảm giác được độ ấm của thân thể nàng, một tay của hắn đỡ lấy cánh tay nàng, một tay đỡ lấy bờ eo không xương, toàn thân mềm mại của nàng vô lực nương tựa tại trên người của hắn…
Đinh Trường Sinh thuê lấy gian phòng tại tầng mười tám, người khác thì không có muốn ở trên tầng này, bởi vì giống như là ở trên tầng mười tám địa ngục, nhưng Đinh Trường Sinh thì lại thích nơi này, mấu chốt là tầng này tiện nghi lại vắng vẻ, hắn cầm lấy thẻ mở cửa phòng, rồi dìu người đàn bà đưa lên trên cái giường lớn.
Nàng hiển nhiên lúc này đã say rượu, bị đưa tới giường lớn về sau, nàng mềm nhũn hai mắt nhắm nghiền, nhưng thỉnh thoảng vẫn xoay trở thân mình, lúc này so với người đàn bà lúc ban ngày tại lễ tang vô cùng khác biệt, nàng đã đổi một thân váy màu trắng, lúc này nhìn đến thì rất rõ ràng hắc bạch phân minh.
Đinh Trường Sinh cầm lấy tay cái tui xách mà nàng đang nắm chặt, mở ra nhìn, bên trong có vài ngàn khối tiền, các loại thẻ ngân hàng cùng chứng minh thư, cầm lấy chứng minh thư vừa nhìn, nàng đã là ba mươi lăm tuổi, tên là Hạ Nhạc Nhị…
Lúc này bất chợt nàng chân co chân duỗi, làn váy bị tốc lên cao quá bắp đùi, làn da hồng nhuận phơn phớt có lẽ vì ảnh hưởng của men rượu, dưới cái loại thân thể tràn ngập khói súng này, Đinh Trường Sinh cũng thật là khó kháng cự đóa hoa kiều nộn chin rộ này dụ dỗ…
Màu trắng cái quần lót chữ “T”, phía trước hạ thể là mảnh vải hẹp hẹp bọc lấy cái âm hộ phì nộn, ẩn ẩn có thể thấy được thảm lông dài đen nhánh, bên dưới cái mông lớn trắng noãn, mặt sau quần lót chữ “T” làn vải theo từ chính giữa cái mông nở nang cực kỳ mượt mà no đủ xuyên qua rơi vào trung gian của hai mép ngoài, nơi đó làn vải đã bị cấn hỏm sâu vào bên trong cái khe thịt, làm cho hai mép ngoài phá lệ phồng to mập mạp…
Nhưng bởi vì nàng đã say mèm làm cho người ta cảm thấy khẩu vị bị đạp đổ, Đinh Trường Sinh nhìn nhìn nàng, rồi kéo lên cái chăn lông đắp lên cho nàng, sau đó mở ra điều hòa.
Nơi này là kinh thành, chính mình vẫn là cẩn thận một chút thì tốt hơn, cho nên hắn không ở lâu tại trong phòng, rồi xuống dưới lầu đến gặp lễ tân thuê một gian phòng khác ngay tại ngay tại sát vách phòng Hạ Nhạc Nhị…