Phần 73
– Bí thư, cháu là người như thế nào thì chú cũng biết, cháu chỉ có một mình mà muốn nhiều tiền như vậy để làm gì? Cháu cam đoan, cùng với các hạng mục xí nghiệp kia chỉ là có quan hệ dẫn đường đến đầu tư, còn chuyện khác thì không có.
Đinh Trường Sinh chắc chắn nói.
– Vậy là tốt rồi, Trường Sinh, chú vẫn luôn lo lắng, cháu tuổi còn rất trẻ, có một số việc phải nắm chắc không cho phép sai lầm, chú nói cho cháu biết, chuyện gì khác đều dễ nói, cao lắm xem như là vấn đề phạm sai lầm, chỉ có vấn đề kinh tế, dính vào là không thể gỡ được, đây là phạm tội chứ không phải là phạm sai lầm, một khi gặp chuyện không may, không có người nào có thể cứu được cháu đâu…
Thạch Ái Quốc lại lần nữa cảnh cáo Đinh Trường Sinh nói.
– Bí thư, cháu hiểu, chú yên tâm đi, cháu không có phạm sai lầm sơ đẳng như vậy.
Đinh Trường Sinh nói.
– Có rất nhiều việc bước ra một bước liền không còn đường sống quay đầu lại, điểm này cháu phải chú ý.
Thạch Ái Quốc lo lắng Đinh Trường Sinh nhất thời cầm không được chính mình, chỉ cần là duỗi tay lần thứ nhất, thì kế tiếp sẽ rất khó rụt tay về lại.
Đinh Trường Sinh theo từ văn phòng Thạch Ái Quốc đi ra, thuận đường đi tới phòng làm việc Chu Minh Thủy, lúc Tần Chấn Bang chết, làm cho Đinh Trường Sinh thật bất ngờ chính là, Chu Minh Thủy cũng không có đến tham dự lễ tang của Tần Chấn Bang, Đinh Trường Sinh cũng không có hỏi Tần Mặc có thông báo cho Chu Minh Thủy biết hay không, bởi vì sự tình người đi trà lạnh là lẽ thường tình, cho nên Chu Minh Thủy không đến lễ tang, Đinh Trường Sinh cũng không có để ý tới, chẳng qua là cảm thấy làm như vậy thì không thích hợp.
Nhưng phía trước Chu Minh Thủy đối với mình cũng không tệ lắm, ông ta cũng cùng chung văn phòng trong tỉnh ủy, nếu để cho Chu Minh Thủy biết mình đến đây mà không ghé qua ông ta thì cũng không thích hợp, cho nên liền thuận đường đi đến chỗ Chu Minh Thủy báo cáo, nếu ông thực đúng là bận rộn thì mình liền rời đi, còn không bận rộn thì sẽ vào nói mấy câu.
Đinh Trường Sinh trong lòng nhẹ nhàng khi biết Chu Minh Thủy không có ở văn phòng, hỏi nhân viên văn phòng thì biết được Chu Minh Thủy đã đi Hồ Châu thị sát, Đinh Trường Sinh suy nghĩ, nhất định là vì hạng mục PX, tuy Tần Chấn Bang không còn, nhưng đã giao quyền quản lý hạng mục này ra ngoài, nhìn thấy rõ những người đứng phía sau đã không còn chờ đợi thêm được.
Hắn lúc này lại nghĩ tới lời nói của Ngô Minh An, đối với sự tình Hồ Châu càng thêm lo lắng…
Xe taxi trên đường phố chạy như bay, chuẩn bị ra đường cao tốc chạy về Bạch Sơn rồi, nhưng khi xe taxi chạy ngang qua một văn phòng nhỏ, nhìn thấy tấm bảng hiệu, “văn phòng luật sư Chu Giai Trinh”sở, liền nhớ tới lúc ấy vì sự việc Thạch Lỗi chồng của Hạ Hà Tuệ đã tìm đến luật sư này, tuy rằng về sau mình không tiếp tục cùng luật sư này tiếp xúc, nhưng kết quả phán quyết Thạch Lỗi làm mình cũng vừa lòng, cũng nói lên bản sự nữ luật sư có khả năng, vì thế hắn xuống xe đến dưới lầu văn phòng luật sư này…
Nhưng khi đi vào trong, lại làm cho Đinh Trường Sinh mở rộng tầm mắt, có đến hai gian phòng làm việc, một cái văn phòng tại đầu hành lang, là phòng tiếp đãi, còn bên trong là chủ nhiệm văn phòng, có thể đó chính là phòng làm việc của Chu Giai Trinh…
– Xin hỏi nơi đây là văn phòng của luật sư Chu Giai Trinh?
Đinh Trường Sinh một bên hỏi, một bên nhìn ảnh chụp luật sư treo trên tường, đúng vậy, người đàn bà này chính là vài năm trước, chính mình giúp Hạ Hà Tuệ tại tỉnh thành tìm luật sư.
– Vâng… xin hỏi anh có hẹn trước không?
Cô gái phụ trách tiếp đãi hỏi.
– À… tôi cùng Chu luật sư là bạn cũ, không cần hẹn trước.
Đinh Trường Sinh mỉm cười nói.
– Vậy thì tốt, anh trước chờ một chút đi, Chu luật sự hiện đang tiếp khách.
Cô gái đem Đinh Trường Sinh lui qua bên trong hành lang có chiếc ghế dài, còn rót một ly nước cho hắn, nói.
Đinh Trường Sinh cứ như vậy kiên nhẫn tại hàng hiên đợi nửa giờ, sau đó nhìn thấy một người đi ra khỏi phòng làm việc Chu Giai Trinh.
– Chị… vị tiên sinh này nói là bằng hữu của chị, ở chỗ này chờ đã nửa giờ rồi.
Cô gái đem Đinh Trường Sinh giới thiệu cho Chu Giai Trinh.
Chu Giai Trinh vừa nghe cô gái nói như vậy, nhìn Đinh Trường Sinh, nhưng nghĩ không ra mình lại có vị bằng hữu như vậy, nhưng người tới có thể là khách hàng, cho nên cũng không có chọc thủng lời nói dối của Đinh Trường Sinh, gật đầu, ý bảo Đinh Trường Sinh đi theo nàng vào văn phòng.
– Mời ngồi, có chuyện gì muốn tư vấn sao? Tôi nơi này tư vấn mỗi giờ là ba trăm nguyên tiền, hiện tại có thể bắt đầu.
Nói xong, đem cái đồng hồ nhỏ trên bàn nhấn một cái, bắt đầu tính giờ.
– Ba trăm nguyên tiền? Um… cũng không tính là mắc, nhưng là tại Giang Đô cũng có rất nhiều luật sư tư vấn đều là miễn phí.
Đinh Trường Sinh cười nói.
– Xin lỗi, vị tiên sinh tên họ là gì?
– Tôi họ Đinh…
– Đinh tiên sinh, đã có luật sư tư vấn miễn phí, sao lại đến nơi này có thu phí làm chi chứ, đã nói lên anh vẫn là nhận thức được giá trị phục vụ tại nơi đây, tôi khuyên anh trước cứ nói về sự việc cần tư vấn đi, thời gian không chờ đợi đâu…
– Vậy được rồi, Chu luật sư, cô có nhớ vài năm trước, lúc cô vừa mới hành nghề, thì có làm luật sư biện hộ cho một vụ án tại huyện Hải Dương thành phố Bạch Sơn? Còn nhớ không?
Đinh Trường Sinh nhìn Chu Giai Trinh, hỏi.
Đinh Trường Sinh vừa nói như vậy, Chu Giai Trinh mặt sắc mặt ngưng trọng, nhìn kỹ Đinh Trường Sinh, nói:
– Tôi có cảm giác cùng anh có chút quen mặt, nguyên lai lúc ấy là anh cùng với vợ của mình cùng một chỗ đến văn phòng của tôi, đúng không?
Chu Giai Trinh chợt nói.
– Đúng vậy, trí nhớ Chu luật sư rất tốt, lại còn nhớ rõ tôi…
– Như thế nào? Vụ án kia xảy ra vấn đề gì sao?
Chu Giai Trinh lo lắng hỏi.
– Không có, hôm nay tìm đến Chu luật sư, là bởi vì một vụ án khác, bất quá không phải là vụ án tại tỉnh của chúng ta, mà là vụ án bên tỉnh Trung Bắc, đó là một vụ án rất khó giải quyết, bao nhiêu luật sư cũng không dám nhận lấy, nhưng bằng hữu của tôi thì nói là bị tù oan, đã trình bày chi tiết báo oan, nhưng không có người chú ý đến…
Trường Sinh dần dần đem dẫn tới vụ án của Kỳ Phượng Trúc.
– À… vụ án gì mà khó giải quyết như vậy?
Chu Giai Trinh tinh thần chấn động, hỏi.
Nàng trước đó khi nhận vụ án Thạch Lỗi thì có rất lớn áp lực, kết quả nhờ có vụ án kia mà là nổi tiếng, sau này mới có địa vị tại phòng luật sư, nàng quyết định mở rộng văn phòng, hiện tại trong văn phòng luật sư của nàng còn có ba luật sư có tiếng khác, hai người đã đi ra ngoài tham dự phiên toà rồi…
Đinh Trường Sinh đơn giản nói qua vu án một lần, Chu Giai Trinh trầm tư một hồi, ngẩng đầu nói:
– Đinh tiên sinh, vụ án này thật đúng là khó giải quyết, năm đó vụ án này sở dĩ có phán quyết như vậy, không dựa vào pháp luật, mà là vì bên chính trị can thiệp.
Chu Giai Trinh một câu nói đã toạc ra thiên cơ.