Phần 85
Đỗ Sơn Khôi làm cho Vũ Văn Linh Chi hộ chiếu Thái Lan, khi Đinh Trường Sinh mang theo hai người bọn họ đến một nhà hàng khách sạn phụ cận sân bay tạm thời nghỉ ngơi trước, thì Đỗ Sơn Khôi cầm lấy hộ chiếu các nàng vào trong.
– Từ giờ trở đi, các người là người Thái, là hoa kiều Thái, đợi một chút tôi đến siêu thị mua chút đặc sản quốc nội mang đến, các người giả làm tới đây là du lịch, hệ thống xuất nhập cảnh sẽ biểu hiện tuần trước các người đến bên trong Trung Quốc, hôm nay du lịch xong rồi, sẽ quay trở về nhà, hiểu chưa? Tôi cũng sẽ đi cùng với hai mẹ con, đến Thái Lan an bài chỗ ăn ở, đi lại.
Đỗ Sơn Khôi cẩn thận giải thích tình hình…
Bởi vì thời gian dài hai mẹ con Vũ Văn không có tiếp xúc thế giới bên ngoài, cho nên Đỗ Sơn Khôi lo lắng hai nàng sẽ lộ tẩy thì phiền toái, bất quá nói qua một hồi, hai mẹ con cũng có thể ứng phó rồi, nhất là Kỳ Trúc Vận càng là cao hứng hài lòng.
– Tốt lắm, Trường Sinh, tôi thấy các nàng đã không thành vấn đề, bây giờ tôi đi mua một ít đồ, các người ở chỗ này chờ nhé, máy bay hai tiếng nữa mới cất cánh…
Đỗ Sơn Khôi nói xong đi ra đến siêu thị mua chút đồ vật có thể mang theo, ít nhiều cũng có tác dụng che giấu nhất định.
Ba người ngồi tại bên trong gian phòng, Kỳ Trúc Vận đang hưng trí bừng bừng sắp được nhìn ra thế giới bên ngoài, đối với nàng mà nói, tất cả đều là mới mẻ, lần này nếu như quả thật có thể đi ra ngoài, nàng không bao giờ nghĩ đến chuyện trở về nữa.
Đinh Trường Sinh cùng Vũ Văn Linh Chi đang nói chuyện, chủ yếu vẫn là đàm luận về vấn đề vụ án Kỳ Phượng Trúc, qua một hồi, Vũ Văn Linh Chi đi vào phòng tắm để tắm giặt, Đinh Trường Sinh ngồi xem ti vi, nhưng lúc này Kỳ Trúc Vận lại lặng lẽ đi đến trước mặt Đinh Trường Sinh.
Kỳ Trúc Vận ngồi xuống bên cạnh Đinh Trường Sinh ngồi, hắn còn cho rằng nàng có chuyện gì muốn nói, vì thế ngẩng đầu nhìn nàng liếc một cái, lâu này hắn cùng cô gái này nói chuyện chưa quá một trăm câu, nàng vẫn luôn là yên lặng nhìn mẹ của mình cùng người trẻ tuổi có lá gan lớn này cùng mẹ mình phát sinh toàn bộ quan hệ, hắn thay thế cha của nàng đối với mẹ nàng làm thành một người chồng quyền lực, lúc mới bắt đầu, nàng không hiểu nên phẫn uất, thậm chí là oán hận mẹ của mình phản bội cha mình, nhưng dần dần nàng phát hiện, mị lực người nam nhân này không phải nằm tại tướng mạo cùng bản sự của hắn, mà là hắn đã mang đến cho các nàng cái cảm giác an toàn được che chở.
Khi thời điểm mẹ nàng hỏi nàng cái cảm giác đối với người nam nhân này, thế giới của nàng đều là sụp đổ, chẳng lẽ chính mình giống như là một kiện lễ vật bị người khác đưa đến đưa đi, nàng đã không có ý thức của mình, đã không có thế giới của mình, thế giới của nàng chính là giới hạn trong trong một phòng ngủ, chỉ có tại bên trong đó thì mới có thời khắc buông lỏng tinh thần.
Sợ hãi nhất đúng là tối hôm qua, nàng thực lo lắng, thực lo lắng hắn xâm nhập phòng của mình, hoặc là bị mẹ của mình gọi vào phòng của mẹ, nếu là như vậy, thì mình liền có khả năng chết tâm…
Nhưng mãi cho đến hừng đông, điều nàng lo lắng không có phát sinh, lúc này nàng đột nhiên cảm giác được, hắn có lẽ chính xác là một người tốt, đối với mình mà nói, đây là một loại may mắn.
– Sau khi ra ngoài, chiếu cố thật tốt mẹ của cô nhé…
Đinh Trường Sinh nhìn Kỳ trúc Vận, dặn dò.
Kỳ Trúc Vận không nói gì, cúi đầu, bất chợt nàng chủ động hôn lên môi Đinh Trường Sinh, đó là lần đầu tiên nàng hôn môi một nam nhân, hơn nữa còn là chính mình chủ động đưa đến, vốn ý định của nàng chính là một lời đáp tạ đơn giản, nhưng lại không nghĩ tới, lúc Đinh Trường Sinh tiếp xúc được đôi môi thơm mềm mại ôn nhuận của nàng, ma xui quỷ khiến khiến hắn đem tay của mình khoát lên phía trên vòng eo của nàng, nhất là khớp hàm của nàng bị đầu lưỡi của hắn thô bạo đẩy ra, thì thế giới này giống như đình chỉ vận chuyển.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/05/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10.html
Vừa mới bắt đầu chỉ là môi đụng môi, sau đó đầu lưỡi của Đinh Trường Sinh cùng Kỳ Trúc Vận quấn quanh cùng một chỗ, đôi môi của nàng mềm mại hương thơm, Đinh Trường Sinh cùng Kỳ Trúc Vận hôn đến hồn nhiên vong ngã, nàng nhắm chặt đôi mắt, ý loạn tình mê, trong cổ phát ra mơ hồ tiếng rên rỉ, khi bọn họ tràn ngập tình cảm mãnh liệt theo trong hôn hít tỉnh lại, toàn thân của Kỳ Trúc Vận đã xụi lơ tại trong ngực Đinh Trường Sinh, hai cánh tay của nàng chăm chú ôm cổ Đinh Trường Sinh, gò má ửng hồng kề sát tại trên lồng ngực lửa nóng Đinh Trường Sinh.
Nhưng Đinh Trường Sinh tiếp tục khơi mào Kỳ Trúc Vận, hắn hôn môi lên cái trán trơn bóng của nàng, cẩn thận quan sát tường tận cô gái xinh đẹp nằm trong ngực mình đang bị khinh bạc.
Lúc này Kỳ Trúc Vận khuôn mặt tú lệ làm rung động lòng người, mái tóc đen bóng chạm vai, hai má ửng đỏ, môi son hé mở, cổ dài trắng nõn đẹp đẽ, theo hô hấp không ngừng phập phồng bộ ngực săn chắc no đủ cao ngất. Trước mắt sắc đẹp của nàng làm cho trong nội tâm Đinh Trường Sinh rung động, không khỏi lần nữa chăm chú đem Kỳ Trúc Vận ôm ở trong ngực, một bên hôn hít lấy tóc mềm hương thơm Kỳ Trúc Vận, lúc này Kỳ Trúc Vận cũng đã ý loạn tình mê, nàng ngẩng đầu, dùng cặp mị nhãn phảng phất muốn chảy ra nước đưa mắt nhìn Đinh Trường Sinh trong chốc lát, sau đó lại đem đôi môi kiều diễm ướt át lần nữa dâng lên, hai người thâm sâu một nụ hôn dài, lúc sau Đinh Trường Sinh vô hạn nhu hòa dùng đầu lưỡi khẽ liếm lên cái cổ da thịt bóng loáng của nàng lồ, nàng thì tại trong ngực Đinh Trường Sinh ngửa đầu, cái miệng nhỏ nhắn khẽ nhếch, nhẹ giọng rên rỉ, trước ngực đôi bầu vú no đủ săn chắc ất tròn theo hô hấp của nàng cao thấp phập phồng.
Dưới sự trêu đùa của Đinh Trường Sinh, cô gái xinh đẹp cảm giác được, thân thể của mình thoáng cái trở nên nhạy cảm, cái loại này lần đầu tiên nhận thức được kích thích, làm cho Kỳ Trúc Vận cơ hồ đã quên mình là vì sao tiếp cận Đinh Trường Sinh rồi, thậm chí ngay cả mẹ của mình hiện tại đang ở trong tắm cũng đều không có nhớ tới, chứng kiến bộ dạng Kỳ Trúc Vận phong tình vạn chủng, Đinh Trường Sinh cảm giác được mình không nên quá nóng nảy vọng động rồi, nhưng dưới loại tình huống này, hắn không kìm nén được nữa, liền đem bàn tay vươn vào bên trong dây lưng quần của Kỳ Trúc Vận, khi ngón tay vượt qua thảm cỏ thưa thớt bên trong đến chỗ hai chân giao nhau ngay bộ vị trọng yếu nhất có chút hơi dùng sức, ở nơi khe thịt khép âm hộ non tơ chặt khít nặng nề nhấn xuống một chút, liền nghe được Kỳ Trúc Vận ưm một tiếng, vừa rồi dưới sự trêu đùa của hắn, từ động khẩu nhỏ bé của nàng cũng đã chậm rãi chảy ra chất lỏng, Kỳ Trúc Vận cảm thấy từ chỗ sâu trong thân thể của mình biến hóa, thân thể cũng đã phát nhũn ra rồi…
Mà lúc này, Vũ Văn Linh Chi theo bên trong phòng tắm đẩy cửa đi ra, vừa nhìn thấy một màn này, tiến cũng không phải, lui cũng không phải, còn Kỳ Trúc Vận đương nhiên cũng biết mẹ mình đi ra, nàng liền đẩy tay hắn ra, muốn đứng lên thì lại bị người nam nhân này gắt gao ôm eo giữ lại, còn chưa có kịp phản ứng, thì đã bị hắn kéo vào bên trong ngực.
Trốn cũng trốn không thoát, không bằng tiếp tục đứng ở đó nhìn hai người, đây là ý tưởng của Vũ Văn Linh Chi, nhưng Kỳ Trúc Vận thì không là nghĩ như vậy, nàng xấu hổ đến chết rồi, chính mình có suy nghĩ đối với Đinh Trường Sinh tỏ vẻ một lời cảm tạ, nhưng mình không thốt thành lời nói, không giống mẹ mình biết cách ăn nói, để rồi tất cả phát sinh…
– Thời gian vẫn còn kịp để làm chút gì đó, hay là hai người vào bên trong tranh thủ thời gian đi?
Vũ Văn Linh Chi không có bất kỳ cái gì tức giận, hơn nữa còn có ý tứ cổ vũ, điều này làm cho Đinh Trường Sinh càng thêm ngượng ngùng.
Tại trong mắt Vũ Văn Linh Chi, nàng vẫn luôn mơ ước Kỳ Trúc Vận sẽ gặp được người đủ năng lực bảo vệ cho nàng, rõ ràng nhất chỉ có Đinh Trường Sinh là đủ khả năng này, đây là thật tâm, mẹ con các nàng đi lần này có thể không biết bao giờ mới quay về quốc nội, còn Đinh Trường Sinh sau khi đem các nàng đưa ra nước ngoài, lấy bản sự của Lâm Nhất Đạo, muốn điều tra kỹ lưỡng, đây không phải là việc khó, như vậy về sau tình cảnh Đinh Trường Sinh liền rất là nguy hiểm.
– Mẹ, con không có ý đó, mà chỉ là muốn tỏ ra cảm ơn hắn.
Kỳ Trúc Vận khuôn mặt ửng hồng dọa người, giống như là vừa ăn trộm cái gì vậy bị bắt gặp vậy.
– Không có gì, cháu cũng không ý đó…
Đinh Trường Sinh mặt cũng nóng rực, len lén lau chùi đầu ngón tay còn dinh dính dịch nhờn tư khe thịt âm hộ của Kỳ Trúc Vận, những việc dạng này càng giải thích lại càng phiền toái.
Cũng may chỉ trong chốc lát Đỗ Sơn Khôi quay trở về, nhìn đồng hồ, đã đến giờ ra sân bay không sai biệt lắm, vì thế Đỗ Sơn Khôi mang theo Vũ Văn Linh Chi cùng Kỳ Trúc Vận đến phòng chờ sân bay, Đinh Trường Sinh không đi theo, nằm ở trên cái giường lớn phía trong nhà hang khách sạn đợi tin tức.
Trong thời gian chờ đợi thật sự là dài dằng dặc, một tiếng đồng hồ mà kéo dài giống như mấy tiếng, nhưng Đinh Trường Sinh chịu đựng không có gọi điện thoại hỏi thăm, không có tin tức báo về thì chính là tin tức tốt, nếu Vũ Văn Linh Chi cùng Kỳ Trúc Vận đã bị ngăn cản lại, thì Đỗ Sơn Khôi đi cùng, vẫn có thể thông báo cho mình, nhưng hiện tại một điểm tin tức đều không có, xem ra là không thành vấn đề.
Mãi cho đến nửa tiếng qua đi, Đinh Trường Sinh nhận được tin nhắn điện thoại Đỗ Sơn Khôi:
“Máy bay chuẩn bị cất cánh, toàn bộ thuận lợi, khi nào đến nơi sẽ liên hệ…”
Đinh Trường Sinh rốt cục thở nhẹ một hơi, chỉ cần máy bay cất cánh, về phần đến Thái Lan thì làm sao bây giờ, đó là do Đỗ Sơn Khôi liên hệ với người nào, lần này để cho mẹ con Vũ Văn Linh Chi có thể thuận lợi rời đi, Đinh Trường Sinh tốn khá nhiều tiền, bây giờ an ổn đi ra nước ngoài, điều này phải là cảm tạ Đỗ Sơn Khôi có thể tìm tới được một thông đạo bí mật như vậy.
Đinh Trường Sinh đi ra khỏi nhà hàng khách sạn, nhìn lên trời cao, tuy rằng vẫn còn nóng rực, nhưng trong long hắn đã là an tĩnh, hắn còn phải nhanh đi về khu ủy…
Thời gian kế tiếp mình phải cắm rễ tại Bạch Sơn rồi, Lâm Nhất Đạo cũng sẽ chắc chắn chú ý đến mình, theo tin tức biết được từ Ngô Minh An, chỉ là không biết sau khi Lâm Triệu Minh chết đi, Ngô Minh An còn có giống như trước đây theo sát Lâm Nhất Đạo hay không, chỉ mong ánh mắt của Ngô Minh An có thể phóng xa hơn một chút, nhìn theo hướng lâu dài, Lương Văn Tường so với Lâm Nhất Đạo sẽ có tiền đồ hơn, đã là bí thư tỉnh ủy, đương nhiên Lương Văn Tường sẽ có nhiều người vây quanh, cho nên không bài trừ Ngô Minh An cũng sẽ đi lối tắt…
Còn thấp hơn một tầng chính là những lãnh đạo cấp thành phố, bọn họ phải suy tính vấn đề đứng thành hàng như thế nào, muốn nói vội vàng, không ai qua được chủ tịch thành phố Bạch Sơn – Thành Thiên Hạc, trước đó thì ông theo sát La Minh Giang, nhưng khi La Minh Giang xảy ra chuyện, Tưởng Văn Sơn cũng đi theo, chỉ có Thành Thiên Hạc lại không xảy ra chuyện gì, làm cho người ta phải đặt vấn đề, là Thành Thiên Hạc bản sự đủ cao hơn người, hay là quan hệ giữa Thành Thiên Hạc cùng La Minh Giang vốn không có sâu như là mọi người nghĩ như vậy…
Nghi thức cáo biệt di thể Lâm Triệu Minh rất nhanh cử hành tại Bát Bảo Sơn, bây giờ Lâm Nhất Đạo công tác tại tỉnh Trung Nam, đương nhiên là tỉnh Trung Nam phái người đến Bắc Kinh tiến hành phúng viếng, nhưng Lâm Nhất Đạo đến tỉnh Trung Nam thời gian cũng không bao lâu, cho nên người đến phúng viếng cơ bản đều là các cơ quan trên tỉnh, mà người phía dưới thuộc thành phố địa cấp chỉ có mình Thành Thiên Hạc đến…
Thành Thiên Hạc biết được tin tức lão tử Lâm Nhất Đạo chết bệnh, qua các mối quan hệ, Thành Thiên Hạc nằm trong danh sách phúng viếng, ông lập tức chạy tới Bắc Kinh, có thể nói đây cũng là canh bạc, bởi vì chỉ có những cơ quan cấp tỉnh, do tỉnh ủy sắp xếp mới được đi phúng viếng, còn đây là Thành Thiên Hạc chủ động yêu cầu được đi.
Sự thật phía trên, đối với Thành Thiên Hạc mà nói, đây là một cơ hội khó mà có được, xem như duy nhất một lãnh đạo thăm thành phố địa cấp tham gia nghi thức cáo biệt di thể Lâm Triệu Minh, chi nên nhìn qua có vẻ đặc thù, bởi vì sao lãnh đạo cấp thành phố không có ai được đến, mà chỉ có một mình Thành Thiên Hạc đến đây, những người khác sẽ không biết ông có quan hệ như thế nào mà lại đến, tạo cho cái cảm giác ông có mối quan hệ không bình thường với chủ tịch tỉnh Lâm Nhất Đạo, có chút cáo mượn oai hùm…
Đi theo Thành Thiên Hạc cùng một chỗ vào kinh chính là con trai Thành Công và phó cục trưởng công an thành phố Bạch Sơn – Kha Tử Hoa, dĩ nhiên, hai người này không có tư cách đi vào phúng viếng, chỉ là ở ngoài ô tô chờ đợi.
– Ai, không biết lão gia tử bước đi này có đúng không, lẽ ra lão gia tử Lâm gia chết, mình lại đi nịnh bợ bọn họ đã không còn có ý nghĩa gì, nhưng tôi nói mà lão gia tử không nghe…
Thành Công mồi một điếu thuốc, đối với Kha Tử Hoa nói.
– Nhưng Lâm Nhất Đạo vẫn là chủ tịch tỉnh Trung Nam, chỉ thế là đủ rồi, hơn nữa, lão gia tử không đi kỳ này, thì làm sao đi một bước kế tiếp kia?
Kha Tử Hoa hỏi ngược lại.
Ý tứ của hắn rất rõ ràng, nếu như Thành Thiên Hạc không nhanh chóng tranh thủ tìm chỗ dựa vào, nếu tiếp theo trong cái vòng tròn sẽ bị cầm xuống, lúc ấy không có người ra mặt nói chuyện với ngươi, ngươi chẳng khác nào là mớ thịt nằm trên thớt, người ta muốn băm ngươi thành nhân bánh, cho dù ngươi muốn trở mình làm thành thịt nướng, cơ hội cũng không có, chỉ đành để cho người làm bánh bao mà thôi.
Thành Công đang buồn bực, lúc này trong lòng hắn cũng tâm loạn như ma, muốn nói mình bây giờ mới hiểu cha mẹ trước đây đã vì sao lại muốn chạy ra nước ngoài, nán lại tại quốc nội như vậy, mỗi ngày đều là kinh hồn táng đảm lo âu…
Nhưng tại Hồ Châu việc đầu tư nhà máy nước giải khát vừa mới bắt đầu tung ra thị trường kinh doanh, lượng tiêu đang rất khả quan, hiện tại lại là mùa thịnh vượng, có thể nói là mỗi ngày đều hốt bạc, cho nên hắn không thể bỏ đi được…
Nhưng nếu không như thế, như vậy thì kỷ ủy cùng viện kiểm sát đều là cơ quan bất tài hay sao? Tại quốc nội phạm tội tham ô nhận hối lộ, thì không có quốc gia nào trên thế giới vì dạng người loại này mà che chở dung dưỡng, cho nên nếu có đi ra nước ngoài cũng phải lén lút ẩn trốn, cho nên cũng không phải là một biện pháp tốt, không phải vạn bất đắc dĩ thì tuyệt đối không thể đi con đường này.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/05/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10.html
– Đinh Trường Sinh gần đây đang làm gì?
Thành Công đột nhiên chuyển dời chủ đề, hỏi.
– Em làm sao mà biết? Hắn có công việc của hắn, em có công việc của em, chúng ta không có trao đổi qua.
Thành Công liền mắt nhìn Kha Tử Hoa, không nói nữa, hắn không tin Kha Tử Hoa không biết, cũng không tin Kha Tử Hoa không có dùng thủ đoạn với Đinh Trường Sinh, nhưng nếu Kha Tử Hoa không muốn nói, mà mình cứ hỏi thì lại sứt mẻ mối quan hệ…
– Trước kia là huynh đệ tốt, bây giờ thì huyên náo, chẳng khác gì người xa lạ, chẳng lẽ câu nói này là thật, có thể cùng chung hoạn nạn, nhưng lại không thể cùng chung phú quý, muốn nói thì hiện tại chúng ta so với trước kia đã tốt hơn trước rất nhiều, trước kia tôi không có tiền nhiều như bây giờ, các người trước kia cũng không có làm quan lớn như hiện tại, nhưng lúc đó chúng ta còn có thể ngồi uống rượu với nhau, cùng một chỗ khoác lác tán gẫu, hiện tại thế nào? Sợ là chỉ ăn bữa cơm, nhưng mùi vị thì chua như dấm rồi.
Thành Công thở dài nói.
– Thành thiếu, kỳ thật em vẫn luôn muốn nói, Đinh Trường Sinh cùng chúng ta không có đi chung trên một con đường, quan hệ giữa anh và em đã kéo dài bao nhiêu năm? Còn Đinh Trường Sinh thì sao đâu này?
Kha Tử Hoa phẫn uất nói, Thành Công biết Kha Tử Hoa vẫn luôn oán trách Thành Công đối với Đinh Trường Sinh quá tốt, chính là ý tứ này.
Nhưng đáng tiếc là Đinh Trường Sinh đối với sự lung lạc mua chuộc của Thành Công, hình như hắn cũng không có hứng thú, từ trước đến nay, Đinh Trường Sinh cùng Thành Công qua lại có quan hệ sâu nhất cũng chính là về việc nhà máy nước giải khát tại Hồ Châu, trừ lần đó ra, Đinh Trường Sinh quả thật không nợ Thành Công bất cứ cái gì, theo chiều tương phản, nếu như không nhờ Đinh Trường Sinh mắt nhắm mắt mở, thả cho Thành Thiên Hạc một con ngựa, chỉ sợ người của Thành gia hiện tại đang nằm dưới sự giám sát chặt chẽ rồi, bao gồm cả hắn Thành Công.
– Chẳng qua là Đinh Trường Sinh có dã tâm quá lớn, anh không cảm thấy sao? Muốn nói từ lúc hắn đến Bạch Sơn, lão gia tử của anh là chủ tịch thành phố, hắn cho dù là không đứng ở bên này với anh, thì cũng không thể đầu nhập qua bên Đường Bỉnh Khôn a, nhưng sự thật thì sao?
Kha Tử Hoa rất giận nói.
– Có lẽ là do chúng ta quá đặt nặng vấn đề hiệu quả và lợi ích, từ mới bắt đầu chính chúng ta đã mang theo hiệu quả và lợi ích để quan hệ với hắn, mà hắn là người có ngạo khí, điểm này tôi đã sớm nhìn ra, chỉ là tôi không dựa vào cái gọi là lòng tự trọng, nên chúng ta phạm vào một sai lầm lớn, cùng một người có lòng tự trọng mạnh như hắn mà trao đổi giao dịch, thì bản thân của hắn liền xem đó là một loại sỉ nhục.
Thành Công tự trách mình nói.
– Thành thiếu, không phải chúng ta không nói tình cảm, Lưu Quan Dương phân khu trương công an khu Bạch Sơn là người của tôi, tôi đã nuôi dưỡng nhiều năm như vậy, hắn đã làm cho chúng ta bao nhiêu việc, mà Đinh Trường Sinh nói bắt liền bắt, đánh chó cũng phải nể chủ chứ, Đinh Trường Sinh có chào hỏi qua tôi sao?
Kha Tử Hoa đối với chuyện của Lưu Quan Dương vẫn luôn canh cánh trong lòng, hôm nay cuối cùng được phát tiết, tại trước mặt Thành Công đem những vấn đề bất mãn đối với Đinh Trường Sinh phun ra.
– Cho nên cậu lén lút tìm Văn Nhược Lan để hãm hại Đinh Trường Sinh?
Thành Công hỏi.
– Văn Nhược Lan đàn bà đó thì có thể làm thành cái đại sự gì?
Kha Tử Hoa không cho là đúng, thái độ của hắn làm cho Thành Công rất bực mình, Văn Nhược Lan trước đây là người của Tôn Truyền Hà, nhưng với Thành gia thì không có bất kỳ mối quan hệ qua lại nào cả, Thành gia có thể nói đem mối quan hệ thâm sâu đều đặt ở trên người Tôn Truyền Hà, điều này đưa đến hai vấn đề, một là mặt tốt, tất cả mọi chuyện chỉ có thông qua một mình Tôn Truyền Hà, cho nên chỉ cần Tôn Truyền Hà chết, Thành gia lập tức chặt đứt toàn bộ quan hệ, xem như là không có liên quan gì đến Tôn Truyền Hà là xong, nhưng còn mặt khác không tốt, chính là vì chỉ có một Tôn Truyền Hà, cho nên khi bị gãy đứt thì Thành gia đối với khu Bạch Sơn không còn có bất kỳ lực ảnh hưởng nào hết…
Còn Văn Nhược Lan là do Thành Công đào móc mới đây, dần dần Thành Công theo từ Văn Nhược Lan thì hiểu được, Kha Tử Hoa không chỉ một lần qua mặt mình ra chỉ thị cho Văn Nhược Lan, bảo Văn Nhược Lan đào hầm để cho Đinh Trường Sinh bị sụp, từ bên trong châm ngòi ly gián nội bộ của khu Bạch Sơn, nhưng làm cách như vậy chỉ được trong thời gian đầu thì có thể không có ai chú ý, rồi sớm muộn gì cũng sẽ bị Đinh Trường Sinh phát hiện, đến lúc đó, Văn Nhược Lan không còn một điểm tác dụng, ngược lại còn kích thích Đinh Trường Sinh bắn ngược lớn hơn nữa.
Văn Nhược Lan đúng ra là một phần đại lễ mà Thành Công chuẩn bị cho Đinh Trường Sinh, trong thời gian Đinh Trường Sinh vừa đến khu Bạch Sơn khu chưa yên ổn Văn Nhược Lan sẽ là tận hết sức trợ giúp Đinh Trường Sinh đứng vững gót chân, còn bày mưu tính kế giùm cho Đinh Trường Sinh, đây mới là tác dụng chân chính của Văn Nhược Lan, hiện tại nhìn ra, Văn Nhược Lan đã bị Kha Tử Hoa dùng sai lệch rồi…
Hơn nữa nếu như Văn Nhược Lan giúp đỡ Đinh Trường Sinh như vậy, mục đích của Thành Công còn là muốn thông qua nàng coi như là một cái cầu giữa mình và Đinh Trường, hiện tại Đinh Trường Sinh đối với Thành Công đã không còn tín nhiệm, còn Văn Nhược Lan nếu như được Đinh Trường Sinh tín nhiệm, như vậy thì giữa Thành Công cùng với Đinh Trường Sinh còn có khả năng một lần nữa thiết lập lại tín nhiệm…
Nhưng tất cả đều đã bị đều bị tên lang sói Kha Tử Hoa này phá hủy hết rồi…
– Hoa Tử, tôi biết cậu đối với Đinh Trường Sinh có ý kiến, nhưng ý kiến thì thuộc về ý kiến, không thể đem cái loại ý kiến này dùng đến để đâm phá phía trên, Văn Nhược Lan này cậu không được động đến nữa, nàng có chỗ đại dụng cho tôi…
Thành Công nhàn nhạt nói.
Tuy rằng chính lão tử mình vẫn còn tại chức phía trên, nhưng Kha Tử Hoa đã biểu hiện ra kiêu ngạo đã làm cho Thành Công nhìn thấu đầu óc của hắn, vì thế rất nhiều việc Thành Công đã không còn cùng Kha Tử Hoa chung đường rồi, điều này cũng làm cho Kha Tử Hoa âm thầm đối với Thành Công không hài lòng, dĩ nhiên hắn chỉ để tại trong lòng…
Sau khi phúng viếng xong, một hàng ba người quay trở lại nhà khách thành phố Bạch Sơn trú tại Bắc Kinh, lát sau Thành Công gõ cửa phòng Thành Thiên Hạc, thì bắt gặp Thành Thiên Hạc đang ngồi hút thuốc, có vẻ buồn bã không vui…
– Cha… làm sao vậy?
Thành Công hỏi.
– Không có gì, chẳng qua là cha cảm thấy bước đi này có đúng không? Cha cho rằng người đến phúng viếng cấp thành phố chắc chỉ có mình cha, bất quá rất kỳ quái chính là Ngô Minh An cũng tới, vậy Ngô Minh An và Lâm Nhất Đạo có quan hệ gì đây?
– Bì thư thành ủy – thường ủy tỉnh ủy, cùng Lâm Nhất Đạo là đồng sự, tới thăm cũng là bình thường mà cha…
Thành Công nói.
– Không… con không hiểu, Ngô Minh An người này từ trước đến nay sắc mặt không chút thay đổi, là nhân vật có sức ảnh hưởng tại địa phương, chính là, cha cảm thấy có vẻ khác thường a.
Thành Thiên Hạc một bên hút thuốc, một bên suy đoán nói.
– Vâng… thế cục trên tỉnh bề ngoài có vẻ ôn hòa, nhưng bên trong là mạch nước ngầm phun trào…
Thành Công gật đầu nói.
– Cho nên, cha liền nghĩ đến một vấn đề, chúng ta không thể đem toàn bộ sở hữu đều đặt ở trên người một Lâm Nhất Đạo, còn phải tìm xem chỗ khác để có chỗ tránh gió bão, ví như Ngô Minh An, bước tiếp theo Ngô Minh An đi con đường nào thì rất khó nói, nhưng dựa vào kinh nghiệm của cha, hắn có khả năng sau này sẽ làm phó chủ tịch thường vụ tỉnh…
Thành Thiên Hạc phân tích nói.
– Vậy cha tính sao?
Thành Công không rõ cha mình phân tích như vậy là có ý gì, hỏi.
– Ngô Minh An có đứa con gái, con có biết không?
Thành Thiên Hạc nhìn con mình hỏi.