Phần 98
Vì thế một việc rất kỳ quái xảy ra, đêm hôm khuya khoắt, tại bên trong một hẻm nhỏ yên lặng, hai nam nhân, một thì bò, một ở phía sau liên tục không ngừng dùng chân đá mông tên kia, người không biết còn cho rằng hai người này đang chơi trò biến thái…
Nhìn ánh sáng bên ngoài đầu hẻm càng lúc càng gần, An Nhân đang dần dần có hy vọng, lúc này hắn hận không thể đem Đinh Trường Sinh nhấn xuống địa ngục, cũng không nghĩ tới Đinh Trường Sinh dễ dàng buông tha cho hắn…
– Anh… anh… như vậy… đã được chưa?
An Nhân rốt cục cũng bò đến đầu hẻm, ngẩng đầu hỏi Đinh Trường Sinh, do chưa có sự đồng ý của Đinh Trường Sinh, hắn không dám đứng lên, trà trộn trường kỳ trong mặt tối xã hội, hắn biết rõ hảo hán không cần đến đạo lý, chấp nhận thua thiệt trước mắt, cho nên sau khi trúng một cái tát của Đinh Trường Sinh, liền biểu hiện thành thật…
– Hạ Phi đang ở đâu?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Tại trong câu lạc bộ a, đêm nay em chưa có cùng Hạ Phi liên hệ, nếu anh muốn biết, thì em sẽ liên hệ ngay bây giờ.
An Nhân lật đật lấy lòng nói.
– Mày muốn báo tin đúng không?
Đinh Trường Sinh giơ chân lên giẫm trên vai An Nhân, ép hắn thẳng đến toàn bộ cả người dán trên đất mới thôi.
– Không… Không… em chỉ thật lòng muốn giúp anh…
– Muốn giúp tao? Hừ, này đừng cho là Hạ Phi có bối cảnh sâu, tao cho mày biết, tao nếu muốn điều tra hắn, thì rất dễ dàng, nhưng tao cũng biết, mày là thân tín của hắn, mày nghĩ xem, nếu như Hạ Phi bị ngã, thì hắn sẽ dùng ai để làm chốt thí? Tao thấy rõ ràng, ngoại trừ mày ra, hình như không còn có người khác.
Đinh Trường Sinh bắt đầu công tâm.
An Nhân là một tên tiểu nhân đúng nghĩa, tuy rằng trà trộn trong xã hội, nhưng nghĩa khí lăn lộn trong xã hội của hắn chỉ là con số không, bình thường không có việc gì thì mồm to nói lớn, nhưng nếu xảy ra vấn đề thì ngươi đẩy ta, ta đẩy ngươi, chỉ cần ta không vào ngục giam là được, còn ai bị đưa vào ngục giam thì mặc kệ, cho nên An Nhân chỉ là một tên côn đồ, hoàn toàn không có chút gì là nghĩa khí.
– Anh nói đúng đấy… em… em nghe theo lời anh…
An Nhân nghe xong Đinh Trường Sinh nói, tuy rằng không biết Đinh Trường Sinh sẽ đối phó với mình như thế nào, nhưng hắn tuyệt đối tin rằng nếu Hạ Phi xảy ra vấn đề, chính mình là người đầu tiên sẽ chịu tội thay, nếu chịu tội thay thì cũng còn may, nói không chừng còn bị âm thầm diệt khẩu, nghĩ đến đây, tuy rằng một thân mồ hôi, nhưng lúc này trong lòng lại lạnh lẽo run lên.
– Mày đừng có tìm cách ứng phó với tao, nếu không thì chẳng biết mình chết vì sao đấy…
– Em biết… em nhất định phối hợp…
– Vậy mày hãy nói cho tao biết, có phải sáng nay tụi mày theo lấy hai nữ nhân đang đi dạo phố?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Vâng, có…
– Mày có biết nữ nhân kia là ai không?
– Biết… biết một chút…
An Nhân nhìn chằm chằm Đinh Trường Sinh, sợ hãi không dám toàn bộ nói ra.
– Vậy mày nói cho tao, làm sao mà biết được hai nữ nhân kia?
– Um… là Hạ Phi nói cho em biết, còn bảo tụi em trước cổng nhà chờ đợi, Hạ Phi bàn giao, muốn tụi em nhìn chằm chằm vào hai nữ nhân kia, em còn có ảnh chụp đây này…
Nói xong An Nhân lấy ra điện thoại của mình, từ bên trong điện thoại mở ra một tấm hình, Đinh Trường Sinh vừa nhìn, lông mày nhăn lại.
Tấm hình này rất rõ ràng là chụp lúc tại xe lửa cao tốc, chỗ ngồi rất rõ ràng.
– Này… ảnh chụp là ai đưa cho mày?
Đinh Trường Sinh thấp giọng hỏi.
– Là… Hạ Phi chuyển phát cho em…
An Nhân nhìn thấy biểu cảm của Đinh Trường Sinh như muốn ăn tươi nuốt sống người, sửng sốt, nói.
– Hạ Phi đưa cho mày? Hạ Phi làm sao lại có tấm hình này?
Đinh Trường Sinh cảm thấy sự tình không đơn giản như vậy, cho nên hỏi tiếp.
– Chuyện này… em cũng không biết, bất quá, gần nhất có một bằng hữu của Hạ Phi công tác trên công an thành phố tới tìm hắn, sau đó Hạ Phi khiến cho em phải làm cái việc này…
An Nhân nhớ lại một chút nói.
– Bằng hữu, là ai?
Tuy rằng Đinh Trường Sinh đoán được có khả năng là Kha Tử Hoa, bởi vì Đinh Trường Sinh suy nghĩ, tấm hình này chụp Tần Mặc mặc bộ quần áo lúc mình đón nàng tại trạm xe lửa cao tốc, mà khi đó, Kha Tử Hoa thì cũng vừa xuất hiện, điều này làm cho Đinh Trường Sinh lúc ấy thấy rất kỳ quái, nhưng sau đó không có để ý đến không ngờ là Kha Tử Hoa lại đem chuyện này, chuyển đến cho Hạ Phi.
– Kha cục trưởng… Kha Tử Hoa.
An Nhân nuốt một ngụm nước miếng, nói.
Tuy rằng đã sớm biết mình cùng Kha Tử Hoa không còn có khả năng quay trở lại tình huynh đệ như quá khứ trước kia nữa, nhưng khi thời điểm An Nhân nói ra cái tên Kha Tử Hoa, Đinh Trường Sinh vẫn là thầm than một tiếng, quả nhiên là tình huynh đệ này đã không còn được nữa rồi, hơn nữa chính là Kha Tử Hoa ra tay đứt đoạn, càng ngày càng dung thủ đoạn, theo từ lúc mình bị Tôn Kỳ ám hại, đến chuyện mượn tay người khác người khác để đối phó với mình, lại là nhắm ngay nữ nhân của mình, điều này làm cho Đinh Trường Sinh dù như thế nào cũng không thể tiếp nhận được.
Không biết là Thành Công có biết chuyện này hay không, nhưng dù như thế nào, mình cũng không có khả năng ngồi yên chờ chết, trước mắt chỉ có thể là chuẩn bị sẵn trước, chờ đợi đối thủ đến để tiếp chiêu…
An Nhân thấy Đinh Trường Sinh trầm ngâm không nói lời nào, nhưng bàn chân của hắn lại nhấn mạnh trên thân thể của mình, làm cho An Nhân rất thống khổ, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì.
– Anh… tha cho em… Tất cả em nói đều là thật.
– An Nhân, nếu muốn sống, mày phải nghe theo lời của tao, nếu không, cho dù Hạ Phi không có giết mày để diệt khẩu, thì mày cũng phải vào bên trong ngục giam cả đời, mày tìm kiếm nhiều cô gái vị thành niên đưa cho Hạ Phi chà đạp, chỉ cần một chuyện này, cũng đủ để mà tử hình mày rồi, mày có tin hay không?
– Tí… em biết.
An Nhân gật đầu lia lịa nói.
– Vậy thì tốt, nếu như mày cùng tao hợp tác, thì tao sẽ bảo đảm mày không có việc gì xảy ra, như thế nào đây?
Đinh Trường Sinh cười tủm tỉm hỏi…
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/06/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10.html
Đinh Trường Sinh lúc về đến nhà thì đã khuya, vào trong phát nhà đèn còn sáng, hắn mở cửa đi vào, thì nhìn thấy Tần Mặc đang đợi mình, trong chớp mắt liền có một cảm giác thấy nơi này giống như là gia đình mình…
– Trở về rồi à, uống nước đi, nhìn anh ra một thân mồ hôi kìa…
Tần Mặc đứng lên, đón hắn, hôm nay Tần Mặc so với hôm qua lại là một bức phong tình đối lập.
Tối hôm qua là váy ngủ màu trắng, nhìn qua uyển chuyển như tiên tử, không nhiễm một hạt bụi.
Nhưng đêm nay lại là váy ngủ bằng tơ màu đen, tuy rằng bên trong không phải là chân không, nhưng cái loại vải tơ màu đen mỏng, đối lập với làn da trắng của nàng xung kích lấy thật lớn thị giác, nhất là Đinh Trường Sinh thuộc cái loại nam nhân có tinh lực tràn đầy này, thấy một màn như vậy, làm Đinh Trường Sinh cảm giác được, Tần Mặc lần này là cố ý.
– Các nàng kia đâu rồi?
Đinh Trường Sinh, hỏi.
– Đều ngủ hết rồi…
Tần Mặc mặt đỏ lên, nói.
– Vậy sao cô không đi ngủ?
Đinh Trường Sinh hỏi.
– Tôi sợ anh không trở về, nếu tôi không chờ đợi anh, nói không chừng tối liền nay thì anh đã ở lại với con hồ ly tinh nào đó rồi…
Tần Mặc cười cười nói.
– Làm gì mà có chuyện đó chứ? Trong nhà này đã có ba hồ ly tinh xinh đẹp rồi, bên ngoài còn có hồ ly tinh nào đủ mị lực mà có thể có giữ tôi lại chứ?
Đinh Trường Sinh cũng nói đùa.
Nào ngờ Tần Mặc vừa nghe Đinh Trường Sinh nói như vậy, liền duỗi tay nhéo phía trên cánh tay Đinh Trường Sinh, nghiến răng nói:
– Lộ chân tướng rồi a, còn nói là em bạn gái của anh, tôi nhìn Tưởng Mộng Điệp cũng là nhân tình của anh, có phải hay không?
– Ai ai… cái gì nhân tình a, nói khó nghe như vậy, có câu nói là em vợ cũng là nữa cái mông của anh rể sao? Ha ha… nói giỡn, tôi cùng nàng quả thật không có gì, cô phải tin tưởng tôi chứ…
– Hừ, tin anh mới là lạ…
Tần Mặc thấy Đinh Trường Sinh đã trở về nhà, nếu cứ tiếp tục dây dưa với hắn thì sợ chính mình chịu thiệt, vì thế định quay trở về phòng của mình.
Nam nhân nha, phải làm như vậy, phải để cho hắn thấy được hy vọng, nhưng cũng không thể thân cận quá, cứ làm như gần như xa, chẳng khác nào hắn nghe thấy được hương vị, nhưng lại không ăn được thịt, đây mới là cảnh giới khống chế nam nhân cao nhất, còn những nữ nhân ngu xuẩn mới sớm một chút đã đem thân thể của chính mình giao cho nam nhân rồi, nam nhân một khi chiếm được thân thể nữ nhân, phần còn lại liền chính là làm theo ý thích mà thôi…
Váy ngủ mỏng manh màu đen, tuyệt mỹ dung nhan, bầu vú cao ngất, bụng bằng phẳng, đùi đẹp thon dài, mông đẹp rất tròn, nữ nhân này mang đến cho người ta một loại thị giác kinh ngạc, vừa thấy tuyệt đại phong hoa, nhưng lại có khí chất cao quý, vô luận đi đến nơi nào, cũng ngay lập tức hấp dẫn ánh mắt của nam nhân nhìn đến trên thân thể của nàng, sẽ làm cho vô số nam nhân trong giấc mộng mơ ước đụng chạm được tới nàng, đem nàng áp ở dưới thân mà điên cuồng giao hoan, hảo hảo tại trên thân thể tuyệt mỹ của nàng mà chạy nước rút.
Đinh Trường Sinh chứng kiến, Tần Mặc nhìn như đứng ở chỗ đó rất tùy ý, đường cong thân thể của nàng hiển hiện bên trong cái váy màu đen tơ mỏng, bên dưới hạ thể là cái quần lót bằng ren chăm chú bao vây lấy, khiến cho hai chân của nàng thoạt nhìn thẳng tắp, trong lúc đó, chính giữa cặp bắp đùi cơ hồ một chút khe hở cũng nhìn không được, mà bên trong cái quần lót bằng ren đó, cái gò mu phồng nhô lên, thoạt nhìn có vẻ thập phần hấp dẫn…
– Này, chờ một chút.
Đinh Trường Sinh mở miệng gọi Tần Mặc lại.
– Còn có chuyện gì?
Lúc Tần Mặc quay đầu khi hắn không nhìn thấy mặt nàng, nghe hắn gọi thì mỉm cười, sau đó xoay người lại khôi phục lại nguyên trạng.
– Thật sự là thực xin lỗi, dạo này tôi có chút bận rộn, nên không ra thời gian chiếu cố cô, cho nên, cô cô gắng đừng đi ra ngoài, nơi này trị an không được tốt, bất quá, tôi cam đoan, nếu có thời gian, tôi sẽ bồi tiếp cùng cô, được không?
– À… về việc này, tôi đã biết, cảm ơn, nếu không có việc gì, tôi đi ngủ đây.
Tần Mặc nói xong liền đi vào phòng của mình.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/06/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10.html
Lưu Chấn Đông bận rộn suốt đêm, bởi vì vụ án bắt cóc các cô gái trẻ vẫn chưa có phá, vô luận là trên công an thành phố hay là công an phân cục khu, áp lực cũng đều rất lớn, dân chúng đã bắt đầu mắng cảnh sát vô năng, vì thế sau khi Lưu Chấn Đông nhậm chức, vụ án lớn nhất bây giờ chính là vụ án bắt cóc, nhưng cho tới bây giờ cũng không hề có tiến triển, mặc dù có chút manh mối, nhưng cũng không có phát hiện trọng đại nào.
– Chấn Đông, anh tới phòng làm việc của tôi một chuyến nhé…
Đinh Trường Sinh lúc đi làm thì gọi điện thoại cho Lưu Chấn Đông, vốn đang buồn ngủ Lưu Chấn Đông cũng đành đứng dậy chạy đến khu ủy.
Hơn mười phút sau, Lưu Chấn Đông đến phòng làm việc của Đinh Trường Sinh, nhìn đến gương mặt Lưu Chấn Đông tiều tụy, hắn hỏi:
– Lại một đêm không ngủ?
– Đúng vậy a, tồn đọng nhiều vụ án tử, không có biện pháp nào, chỉ có thể là ngày đêm đẩy nhanh tốc độ mà tôi, à… đúng rồi, sự kiện tại trạm xe lửa cao tốc kia, sợ là không tiện kết án, tiểu tử này một mực khai nhận chỉ có một mình làm, không có đồng lõa, làm sao bây giờ? Cũng không thể cứ giam giữ hắn mãi được…
– Trước cứ tạm giữ lấy, dựa theo trình tự pháp luật mà làm, trình tự pháp luật có bao nhiêu thì dùng rồi tính sau, theo cái nhìn của tôi, gia hỏa kia, nhất định là có vấn đề, Tần Mặc mất đồ chẳng những là tiền bạc kia mà còn có giấy tờ tùy thân chứng minh thân, cái này mới là phiền toái, nếu làm giấy tờ bổ sung, không biết phải chờ bao lâu?
Đinh Trường Sinh nói.
– Đinh cục, hôm nay tìm tôi là vì chuyện này sao?
– Um… không chỉ là việc này, anh phái người lưu ý đến cái câu lạc bộ Thiên Lý Mã, nơi này có khả năng dính líu đến thuốc phiện và dung nạp những cô gái trẻ trượt chân sa ngã, còn có thể là bắt ép các nàng phục vụ tính dục, việc này tôi sẽ đợi tin tức…
Đinh Trường Sinh nói.
– Đinh cục, cái mặt sau của câu lạc bộ này… cậu cũng biết…
– Anh có ý tứ gì?
Đinh Trường Sinh đương nhiên là minh bạch lời nói của Lưu Chấn Đông, trong thời điểm này đụng vào cái tổ ong vò vẽ có phải là không thích hợp lắm, Đinh Trường Sinh vừa mới đến Bạch Sơn không lâu, nếu vì chuyện này mà tội với chủ nhiệm tổ chức cán bộ thành phố, thì về sau còn như thế nào chung sống được?
– Mặt sau cái câu lạc bộ của Hạ Phi, nếu như có người nhúng tay vào, thì làm sao bây giờ?
Lưu Chấn Đông hỏi.
– Cho nên, anh cứ lập án làm cho thật vững chắc vào, chứng cứ phải xác thực, một chút qua loa cũng không được, nếu như anh làm được như vậy, thì chúng ta còn sợ ai nữa?
Đinh Trường Sinh nói.
– Um… tôi sẽ đem hết toàn lực làm, nhưng vạn nhất…
– Anh cứ làm tốt sự tình, phần còn lại thì chờ tin tức của tôi…
Đinh Trường Sinh kiên định nói.
Lưu Chấn Đông thấy không thể khuyên bảo được Đinh Trường Sinh, đành phải từ bỏ, hắn thì có gì cũng không sao cả, chỉ cần mình làm như Đinh Trường Sinh nói là xong, đem vụ án này hoàn thành cho thật vững chắc, thì cho dù đối phương dám đụng, mình cũng dám làm, chỉ là lập án thì cũng phải có phương thức xử lý lập án, cũng còn phải nhìn phía sau người bị lập án là người nào…
An Nhân sau khi trở về cái gì cũng không dám nói, Hạ Phi cũng không có hỏi, Hạ Phi đối với An Nhân vẫn là còn rất tín nhiệm, tuy rằng Đinh Trường Sinh uy bức, An Nhân đáp ứng cung cấp thông tin cho Đinh Trường Sinh, nhưng về phần An Nhân có thật tâm đến đâu, Đinh Trường Sinh cũng không nắm chắc, nhưng việc trước mắt, xác thực hắn không có biện pháp nào tốt hơn, chỉ đành còn nước còn tát mà thôi, còn nếu như An Nhân dám lừa chính mình, thì mình sẽ không tha cho hắn.
Vô luận nói như thế nào, An Nhân lại nghe lọt tai lời nói của Đinh Trường Sinh, đúng là nếu như Hạ Phi bị điều tra, thì mình có khả năng chính là người chịu tội thay, hoặc là Hạ Phi đem mình diệt khẩu, như vậy thì sẽ không có ai biết Hạ Phi đã làm những chuyện gì, có thể nói, An Nhân trong tập đoàn phạm tội của Hạ Phi là nhân vật trọng yếu dị thường, một khi có chuyện xảy ra, bị giết bịt miệng là sự tình thuận lý thành chương, mà đối với sự hiểu biết về cách xử sự của Hạ Phi, càng thêm làm An Nhân kiên định tin lời của Đinh Trường Sinh nói.
… Bạn đang đọc truyện Chinh phục gái đẹp – Chương 10 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/06/chinh-phuc-gai-dep-chuong-10.html
Đinh Trường Sinh phân phó cho Lưu Chấn Đông nhìn chằm chằm vào câu lạc bộ Thiên Lý Mã xong, còn Lưu Chấn Đông quay trở về tìm người bắt đầu bí mật bố trí, Đinh Trường Sinh bên này thì chờ đợi tin báo của An Nhân, một khi có tin báo xác thực, vô luận là thật hay là giả, cũng phải đột kích đến một lần, dù sao nếu mình cứ tiếp tục giả ngu, thì người khác sẽ cho rằng ngươi là kẻ dễ bắt nạt, đối với những loại người này, càng là nhường nhịn, đối phương lại càng kiêu ngạo lấn tới.
Nhưng có sự việc Đinh Trường Sinh không nghĩ tới, chính là Chu Giai Trinh lại trở về nhanh như vậy, Đinh Trường Sinh vừa nhận được điện thoại của nàng, vẫn là hẹn đến gặp mặt tại quán trà lâu đối diện khu ủy, nhìn thấy vẻ mặt phong trần mệt mỏi của Chu Giai trinh, nàng đúng là nữ nhân một khi khởi sự thì thật đúng là mạnh mẽ, hơn nữa bản thân vụ án này đang tồn tại biến số rất lớn, nàng đã tiếp nhận, không khác gì bóc lấy hạt dẻ trong lò lửa, vậy mà cũng dám làm.
– Kết quả như thế nào đây? Nhìn bộ dạng của Chu luật sư, kết quả chắc là rất tốt?
Đinh Trường Sinh nhìn đến Chu Giai Trinh, hỏi.
– So với dự đoán thì khá hơn một chút, Kỳ tiên sinh rất quyết đoán, chẳng những đáp ứng tất cả điều kiện của tôi đưa ra, mà còn nhờ tôi mang đến cho anh một câu, chỉ có hai chữ: Cảm ơn.
Chu Giai Trinh đắc ý nói.
– Đó là ông ấy cảm ơn cô, chứ không phải là tôi, nói vậy chắc sô đã có tính toán kỹ rồi, vụ án này nên thao tác như thế nào đây?
Đinh Trường Sinh nhìn thấy biểu cảm hài lòng của Chu Giai Trinh, nhưng trong lòng của hắn lại một chút cũng không thoải mái, chính mình thời gian còn bao lâu thì rất khó nói, cho nên, hắn việc hắn chú ý đến không phải là thái độ của Kỳ Phượng Trúc, mà là vụ án này rốt cuộc khi nào thì có thể tiến vào giai đoạn có tính thực chất.
– Tôi đã nghĩ kỹ, đêm nay tôi sẽ quay về Giang Đô, sau đó bay thẳng đến Bắc Kinh, tôi muốn gặp thầy của tôi để hội báo về vụ án, ông ấy là chuyên gia về loại vụ án dạng như thế này, nếu muốn nuốt trôi vụ án, tuy rằng không phải là đơn giản, nhưng tôi tin tưởng chúng ta có thể làm được, hơn nữa, vụ án này nổi tiếng khắp cả nước, chúng ta nếu có thể lật lại, đây đối với chúng ta cũng một điều tuyên truyền tăng thêm uy tín…
Chu Giai Trinh tràn đầy tự tin nói.
– Chu luật sư, tôi tin cô, nhưng tôi cũng nhắc nhở cô, vụ án này có bối cảnh đặc thù, hơn nữa còn có nguyên nhân lịch sử, các người vẫn là hãy cẩn thận thì tốt hơn, nếu như việc này khó khăn, thì có thể chậm lại một chút cũng được, tôi không muốn bởi vì vụ án này mà lại có người khác phải chịu thiệt.
Đinh Trường Sinh chân thành nói.
Lời này làm cho Chu Giai Trinh sửng sốt, nàng lần đầu tiên nghe được có người lại suy nghĩ vì luật sư, bởi vì bình thường mà nói, đương sự chỉ biết đến lợi ích chính mình, cho nên còn có tạo áp lực với luật sư, thậm chí muốn cho luật sư làm trái một chút với quy tắc, có đôi khi luật sư vì không chịu nổi áp lực nên phải làm, như vậy thì một khi gặp chuyện không may, sẽ không có người cùng giải quyết với ngươi, ngươi là luật sư, làm sự tình trái pháp luật, đó là tri pháp phạm pháp…
Nhưng Đinh Trường Sinh lại vì luật sư mà suy nghĩ, đây là Chu Giai Trinh lần đầu tiên chân chính nhận thức Đinh Trường Sinh.
– Cảm ơn, chúng ta sẽ có chừng mực.
Chu Giai Trinh mỉm cười, nói.
– Tôi cũng cảm ơn côi, nếu như có việc gì cần, cứ mở miệng, tôi hết sức mà làm.
Đinh Trường Sinh vươn tay cùng Chu Giai Trinh nắm tay, sau đó tiễn bước Chu Giai Trinh.
Từng rào cản, tuy rằng nhìn qua thì còn rời rạc, nhưng đủ để cho Đinh Trường Sinh có thời gian hơi chút giảm xóc, Lâm Nhất Đạo muốn không đánh mà thắng, đem chuyện này đè xuống, xem ra là cần phải phải tốn đến công phu rồi, hơn nữa từ khi lão gia tử Lâm Nhất Đạo chết, rốt cuộc để xem có bao lớn tác dụng phản đối lật lại vụ án này, rất nhanh liền sẽ thấy kết quả…