Chương 2 – Phần 161
Phó Phẩm Ngàn đứng ngồi không yên, cuối cùng không có nhịn được, ngay lúc Đinh Nhị Cẩu đang cùng Trọng Hải tại hiện trường đi thị sát, hắn nhận thấy thoại di động của mình rung rung báo tin, đây là do Đinh Nhị Cẩu luyện thành thói quen tốt, chỉ cần khi hắn có việc đi cùng với lãnh đạo, hắn sẽ chuyển sang chế độ báo rung, tại vì hắn biết không có một lãnh đạo nào vui được khi đang đi công tác mà cứ bị điện thoại của cấp dưới mình reo vang làm đứt đoạn suy nghĩ hay công việc, điều đó khiến cho lãnh đạo rất là khó chịu.
Đinh Nhị Cẩu hơi đi chậm lại một bước, lấy điện thoại ra xem, thì ra là tin nhắn Phó Phẩm Ngàn gởi tới:
” Không muốn quấy nhiễu, chỉ hỏi thăm em đến nơi an toàn chưa? ”
Phó Phẩm Ngàn khó khăn lắm mới dám quyết định nhắn tin hỏi thăm Đinh Nhị Cẩu, bởi vì cô biết, nếu như mình chưa biết được tin tức chắc chắn về hắn, trong đêm nay chỉ sợ cũng là khó bề yên giấc đấy, đây là lo lắng, đây là khát vọng, đây là một sợ một tình cảm xa xăm không thể chạm vào, nhưng bây giờ thực tế lại tồn tại rồi.
Đinh Nhị Cẩu trả lời:
” Em an toàn, bây giờ đang ở huyện Hải Dương, qua mấy ngày em sẽ đến thành phố Bạch Sơn thăm chị, hiện tại thì rất bất tiện. ”
Nhận được một cái tin tức như vậy, Phó Phẩm Ngàn xem đi xem lại, mãi cho đến khi con gái mình lò dò đi tiểu trong WC, thì mới đem tâm trí Phó Phẩm Ngàn trong cơn mê võng bừng tỉnh.
Phó Phẩm Ngàn ngồi ngâm mình ở dưới vòi tắm trong nhà vệ sinh, cô cảm thấy cả người thoải mái, toàn bộ mệt nhọc đã tiêu tán, sau khi bình tĩnh trở lại, trong đầu cô đột nhiên lại xuất hiện hình dáng của Đinh Nhị Cẩu, bất giác lại mặt đỏ tai hồng…
Phó Phẩm Ngàn vừa nghĩ đến hắn, vừa tắm, tự nhiên cả người lại khô nóng, cô thở nhẹ yếu ớt, tay phải nhịn không được đưa xuống phía dưới thân thể mình vuốt ve, đầu ngón tay chợt đụng đến âm hạch của mình, chỉ cảm thấy nơi đó hạt thịt non hơi khuếch trương phồng lên, cô lại muốn.
Lúc này thân thể cô càng nóng bừng lên, cảm giác loại này giống như lúc gần gũi trải qua cùng với Đinh Nhị Cẩu yêu đương vụng trộm khi hắn kích thích thân thể của mình, toàn thân cô giờ ngưa ngứa khó nhịn, từ trong hang động âm đạo dường như tuôn ra một luồng nhiệt lưu, giống như là dịch nhờn đã chậm rãi tươm ra …
Phó Phẩm Ngàn từ từ đứng lên ở dưới vòi nước hoa sen, hai chân dùng sức kẹp lại, phảng phất như mài cái âm đạo đang ngứa ngáy khó chịu, trong đầu cô luôn xuất hiện tình cảnh cùng với Đinh Nhị Cẩu, cô biết rằng mình đã bị Đinh Nhị Cẩu khêu màu lên cơn động dục rồi.
Tay phải của Phó Phẩm Ngàn dùng sức mạnh hơn bình thường vừa nắm vừa bóp đôi bầu vú kiêu ngạo, có lúc vân vê lấy đầu núm vú sớm đã nhô lên, lúc này cô mới phát hiện đôi bầu vú của mình thực sự thực là rất đầy đặn, một bàn tay nhỏ bé của mình không thể ôm trọn hết một bầu vú, còn tay trái thì đưa xuống dưới cái âm hộ, dùng hai ngón tay vạch lấy hai bên mép lớn dính đầy dịch nhờn, âm đạo ngứa ngáy lúc này càng thêm khó chịu không chịu nổi, cô buông ra hai ngón tay đang vuốt ve trên hai mép lớn, vươn ngón cái đặt ở trên đầu âm hạch đang nhô ra nhanh chóng khuấy động…
– Ưm..à..
Khoái cảm theo từ cô họng Phó Phẩm Ngàn phát ra, đồng thời ngón cái nhu động càng thêm điên cuồng trên hạt đậu phộng non âm hạch, ngón trỏ thì lập tức đâm vào cửa miệng âm đạo, nhanh chóng chọc ngoáy, hai mắt cô dần dần mê dại, trong tâm trí ảo tưởng dương vật của chồng mình đang đâm vào rút ra liên tục trong hang động âm đạo.
Một chốc sau hình ảnh của người chồng mờ dần, rồi tan biến mất đi, ngoài ý muốn biến hóa thành ra Đinh Nhị Cẩu đang dùng dương vật thô to chen vào bên trong cơ thể mình, hình ảnh của hắn xuất hiện cũng không làm cho Phó Phẩm Ngàn bừng tỉnh…
Thân thể Phó Phẩm Ngàn càng thêm sôi trào, ngón trỏ vận động ở trong âm đạo không đủ để thỏa mãn khoái cảm trong cơ thể của mình, cô chen vào miện âm đạo thêm ngón giữa nữa, trong cơn trầm mê cô sắp đến trong cao triều cực khoái.
“Đinh Nhị Cẩu …ưm… rất tốt… a…”
Trong cơn ảo tưởng thân thể Đinh Nhị Cẩu càng hiện thêm rõ ràng, vừa nghĩ tới Đinh Nhị Cẩu đang dùng dương vật giao cấu với mình, những ngón tay cô tăng nhanh thêm tốc độ điên cuồng chọc rút trong cửa hang âm đạo…
“Á… a…”
Mầu trắng ngà âm tinh từ sâu trong âm đạo chảy ra, xuôi theo đáy chậu đọng tới trên mặt hậu môn, rồi nhiểu xuống sàn…
Phó Phẩm Ngàn vặn vẹo đùi, cơn cực khoái lập tức đã tới ngay!
…
– Bí thư Cổ, xin nén lại bi thương.
Đúng như Trọng Hải suy nghĩ, Cổ Khắc Dũng vội vàng chạy đến hiện trường tai nạn, trong lúc này Trịnh Minh Đường còn chưa tới, cho nên chỉ có Trọng Hải bước lên nghênh tiếp thăm hỏi Cổ Khắc Dũng.
– Bí thư Cổ, đây là đồng chí chủ tịch huyện Trọng Hải.
Thư ký Hà Thân Dân giới thiệu, người khác có thể không biết chủ tịch Trọng Hải là ai, nhưng là thư ký cho lãnh đạo thì không thể không nhận thức, đây là nhiệm vụ của thư ký, tùy lúc mà giải đáp mọi nghi vấn cho lãnh đạo biết, về chuyện như thế này, Đinh Nhị Cẩu cảm giác mình còn kém rất xa, xem chừng công việc thư ký này muốn hoàn thành cho thật tốt cũng không phải là chuyện dễ dàng.
– Đồng chí Trọng Hải, đến cùng là chuyện gì xảy đã ra? Là khi nào? Lý do gì lâu như vậy mới báo cáo?
Cổ Khắc Dũng đang bực bội, thay đổi lại thì ai cũng vậy thôi, dù sao đây là thân nhân của mình chết, nóng giận cũng là chuyện theo lẽ thường.
– Thưa bí thư, sự tình đang điều tra, sơ bộ có kết quả là do thuốc pháo nổ tung, nguyên nhân còn đang tìm kiếm, về chuyện này, chúng tôi thành thật xin lỗi.
Trọng Hải cũng không có bởi vì Cổ Khắc Dũng đang nổi giận mà sợ sệt, bình tĩnh lên tiếng báo cáo từng lời rỏ ràng.
– Điều tra, nhất định phải điều tra cho ra, là vì ngoài ý muốn bị thuốc pháo nổ tung, hay là do mưu sát, chuyện này nhất định đối với người chết phải có một câu trả lời thỏa đáng.
Cổ Khắc Dũng nổi giận đùng đùng…
Người chết đã chuyển đến nhà tang lễ, cho nên Cổ Khắc Dũng cũng không có ở lại hiện trường lâu, trực tiếp lên xe đến nhà tang lễ, Trọng Hải cũng không có đi theo ông ta, công tác của chủ tịch chủ yếu là tại hiện trường, Cổ Khắc Dũng bắt gặp Trọng Hải ở hiện trường cũng là đã đủ rồi.
Nhưng Trịnh Minh Đường thì không giống với Trọng Hải, ông ta nghe nói Cổ Khắc Dũng đã đi đến nhà tang lễ, liền kêu lái xe quay đầu lại cũng đi đến nhà tang lễ, giờ này mà đi hiện trường thì còn có ý nghĩa gì nữa chứ…..
…
– Tuân theo chỉ thị của lãnh đạo thành phố, vụ án này phải điều tra triệt để cho ra, vì thế trong khoảng thời gian này, các đồng chí công an phải vất vả khổ cực hơn nhiều rồi, hiện tại mọi người cũng đã biết, vụ án này rất phức tạp, nhưng dù là phức tạp đến đâu, chúng ta nhất định phải cương quyết hoàn thành, các tin tức trên mạng thì mọi người cũng đã thấy, mọi người bình luận về chúng ta rất khó nghe, nhưng cũng không sai, thuốc pháo nổ tung chết nhiều người đã qua hai ngày rồi, chúng ta vẫn không có thốt lên một tiếng kết luận về nguyên nhân, người ngoài suy đoán hoàn toàn là bình thường, cho nên cũng đã không còn thời gian để chờ đợi, chúng ta nhất định phải có tiếng nói rỏ ràng, còn ngược lại thì tất cả cái bô ỉa đều sẽ ụp lên trên đầu của chúng ta.
Tại trong phòng họp ủy ban huyện, đây là lần thứ 3, chủ tịch Trọng Hải triệu tập cuộc họp về vụ án nổ tung thuốc pháo, Đinh Nhị Cẩu đảm nhiệm ghi chép, mấy ngày nay hắn theo dõi chủ tịch Trọng Hải xử lý các vấn đề trong chuyện này cũng đã học được không ít thứ, lúc này hắn nhìn xem Trọng Hải đối diện với mấy người lãnh đạo đứng đầu các ban ngành trong huyện thẳng thắn nói, trong nội tâm hắn rất là hâm mộ Trọng Hải, trong lòng nghĩ thầm, có một ngày rồi mình sẽ làm được như thế này.
– Thưa chủ tịch, mấy ngày nay chúng tôi rất bận bịu, tất cả cảnh sát đều không ngừng điều tra, cũng vì vụ án này mà đã thành lập tổ chuyên án, sơ bộ kết quả điều tra được, đây là một cố ý mưu sát, mới nhìn qua là do thuốc pháo nổ tung, thật ra trong này có rất nhiều thành phần thuốc nổ khác, cho nên bước tiếp theo là phải điều qua tất cả các mối quan hệ của Cổ Thành Lượng, xem ai là người muốn loại bỏ anh ta? Về nguyên nhân là vấn đề gì? Quan hệ tranh giành làm ăn giữa người với người? Tôi chỉ trình bày sự việc cụ thể là như thế.
Trưởng Công an huyện Trần Quân Vĩ đã thay đổi khác hẳn so với mấy ngày trước đây, lúc này ông ta trở nên rất là chuyên nghiệp, Đinh Nhị Cẩu nhìn ông ta hướng về lãnh đạo huyện báo cáo công tác thật hùng hồn, thật sự là thế sự khó liệu trước được nha.
– Trưởng công an Trần, vụ án này công an huyện là chủ lực, tính chất vụ án đã nhận định, bước tiếp theo liền phải tung toàn lực ra phá án và bắt giam kẻ phạm tội, vụ án này dứt khoát không thể để chìm xuồng, tôi có thể bỏ qua, thì các lãnh đạo ở trên cũng sẽ không dễ dàng tha thứ, đồng chí có hiểu ý của tôi không?
– Thưa chủ tịch, điều này tôi biết, tôi xin hứa với các đồng chí, đây là nhiệm vụ chính trị hàng đầu trong lúc này.
Trọng Hải nghe xong, trong lòng nghĩ thầm, ngươi thích nói thế nào thì cứ nói đi, nếu vụ án này không phá được, thì cái chức trưởng công an huyện coi như là chấm dứt để cho người khác làm đi.
– Trường phòng Khương, đồng chí phụ trách phòng cảnh sát PCCC, nhiệm vụ cũng rất nặng nề đấy, sắp tới sẽ kiểm tra toàn huyện các cửa hàng bán pháo, về điểm này cũng cần công an huyện phối hợp, tốn một lượng pháo nhiều như vậy để gây nổ, thủ phạm không có khả năng mua phân tán, có thể là từ một chỗ duy nhất mua, các đồng chí tập trung về phương diện này, điều tra xem rốt cuộc là người nào mua pháo nhiều như vậy, ngoài ra hiện tại đang là mùa Xuân, cũng phải quản lý nghiêm vầ an toàn cháy nổ ở các đơn vị thi công cần thuốc nổ trực thuộc huyện, tất cả mọi công tác phải tăng cường, tôi nói trước một câu, khâu nào xảy ra vấn đề, thì lãnh đạo khâu đó chịu trách nhiệm, đến lúc đó đừng có nói là tôi không có nói trước đấy. – Lời nói này của Trọng Hải lạnh băng.
Trọng Hải lúc này rất cứng rắn, bên ủy ban thì quản lý về hành chính, bên đảng uỷ trông coi nhân sự, nhưng là đừng quên chủ tịch Trọng Hải cũng là phó bí thư huyện ủy, dù là phó bí thư không chuyên trách, nhưng cũng là thành viên của ban chấp hành bên đảng ủy, cho nên Trọng Hải khi nói xong lời này rất có trọng lượng đấy, huống hồ hầu như ai cũng biết người bị nổ pháo chết là cháu trai của phó bí thư Cổ Khắc Dũng thành phố của Bạch Sơn, vụ án này mang tính chất đặc thù không ai không biết.