Chương 2 – Phần 198
Cuộc họp lần thứ nhất của ban chỉ huy công trường số 1 công lộ cử hành ở huyện ủy, nhưng khi Đinh Nhị Cẩu thấy mọi người dần dần tiến vào phòng họp thì đều là cấp lãnh đạo, vậy mình vào đây để làm gì, chẳng lẽ là bưng trà rót nước hay sao?
Với tư cách là thư ký của chủ tịch Trọng Hải, hắn đến tương đối sớm, còn chủ tịch Trọng Hải thì đến văn phòng của bí thư Trịnh Minh Đường trao đổi trước công việc hội nghị ngày hôm nay, hai người phải ý kiến thống nhất, nếu không sẽ làm trò cười cho mọi người, cũng làm dễ dàng hiểu lầm với nhau, lúc này không phải là thời điểm gia tăng thêm sự hiểu lầm giữa hai người.
Đến giờ họp mọi người đều vào đông đủ, chủ nhiệm quản lý đường bộ Dương Bội Hoa cùng chủ nhiệm giao thông Tống Hồng Sơn vào một lúc, Đinh Nhị Cẩu lên tiếng chào hai người, cuộc họp hôm nay không phải là lúc để hàn huyên kết nối mối quan hệ, cho nên tất cả mọi người chỉ là gật đầu chào với nhau thì đi đến chỗ ngồi ngay.
Bước theo sau là Phó chủ tịch thường vụ huyện Hác Hiếu Đức, chủ nhiệm giám sát an toàn Khương Thành Quân, trưởng công an huyện Trần Quân Vĩ, phó trưởng phòng quản lý nhà đất huyện Thường Hiểu Xuân.
Thường Hiểu Xuân vừa vào đã nhìn thấy Đinh Nhị Cẩu ngồi ở hàng thứ hai mé đầu bàn gần cửa, Đinh Nhị Cẩu đứng dậy chào một tiếng phó trưởng phòng Thường, ông ta cười ha hả khoát khoát tay, tuy là Thường Hiểu Xuân bị điều đi, nhưng dù sao đây là con đường mà tự Thường Hiểu Xuân chọn, cho nên trong vấn đề tình cảm riêng tư, Đinh Nhị Cẩu và Thường Hiểu Xuân cũng không có gì mâu thuẫn, tại vì do chủ tịch huyện Trọng Hải không thích Thường Hiểu Xuân mà thôi, cho nên đến ngay cả ngày Thường Hiểu Xuân điều đi, Đinh Nhị Cẩu cũng chỉ có thể giả bộ câm vờ điếc, bên văn phòng ủy ban cũng không có tiến hành đãi rượu đưa tiễn ông ta gì cả, cũng may là Thường Hiểu Xuân chuyện của mình thì mình tự biết, nếu ông còn ở lại văn phòng ủy ban thì cũng trở thành người nhàn rỗi không có việc gì mà làm, cho nên không đi thì cũng không có cách nào khác nữa..
Tiếp tục thoáng cái bước vào một nhóm, thứ nhất đương nhiên là thư ký Tưởng Minh Kiệt, hắn phụ trách mở cửa, sau đó liền nép sau phía sau cánh cửa, thứ hai là Dương Đại Chí trưởng ban kiểm tra kỷ luật huyện Hải Dương, đằng sau là hai nguời Trọng Hải cùng Trịnh Minh Đường song song đi cùng một người đàn bà trung niên.
Đúng lúc này, trong phòng toàn thể mọi người đều đứng lên, Trịnh Minh Đường đi hơi chậm một bước, để cho người đàn bà xuất hiện ra phía trước, làm cho tất cả mọi người trong phòng có thể quan sát tường tận vị mỹ phụ trung niên này.
Đinh Nhị Cẩu vừa trông thấy mỹ phụ trung niên thanh tú động lòng người đứng ở đầu bàn hội nghị, ánh mắt hắn sáng lên, thấy cô mặc một bộ áo váy màu xám nhạt, dưới làn váy đến gối lộ ra chân ngọc thon dài xinh đẹp, vớ cao màu đen bao vây lấy hai cái đùi đẹp mượt mà, đôi giày cao gót màu đen làm nổi bật lên đẹp đẽ đường cong uyển chuyển trên bộ dáng bên ngoài, Đinh Nhị Cẩu ngồi ở hàng thứ hai gần cửa, cẩn thận nhìn ngắm mỹ phụ trung niên, đôi lông mày vụt sáng như vẽ, nhàn nhạt má hồng, thành thục mỹ phụ thân thể yêu kiều với bầu vú phập phồng, đẹp không sao tả xiết, linh lung vừa cao vừa đứng, cao ngất trước bộ ngực, hai bầu vú no đủ phình nhô lên trên cái áo, giữa hai vú hình thành một dãy cao cao triền núi, theo cái áo dán chặt đường vòng cung hoàn mỹ xuống mé dưới là cái mông đẹp bành trướng đẫy đà rất tròn nhếch lên, làm cho người ta suy nghĩ xa xăm, khóe mắt không có chút nào nếp nhăn, có thể thấy được mỹ phụ trung niên bảo dưỡng đặc biệt tốt, khuôn mặt xinh đẹp cám dỗ động lòng người, trong phòng có những gã đàn ông cảm thấy mình có chút miệng đắng lưỡi khô, thân thể cũng muốn trở nên nóng bỏng …
Đương nhiên những cảm giác này chỉ là thoáng qua trong nháy mắt, cho dù là trong lòng mình ý dâm thoáng một chút, không có khả năng biểu hiện thật sự ra bề ngoài, bất quá Đinh Nhị Cẩu trông thấy vài lãnh đạo có động tác vụng trộm nuốt nước miếng.
– Các đồng chí, để tôi giới thiệu, vị này chính là chủ nhiệm Ủy ban Kiểm tra kỷ luật thành ủy Lâm Xuân Hiểu, tốt nghiệp từ trường đại học pháp viện, là tiến sĩ luật học, không đơn thuần là lãnh đạo trong Ủy ban Kiểm tra thành ủy mà còn là giáo sư thỉnh giảng trường đại học pháp viện tỉnh Giang Đô, xin mọi người hoan nghênh.
Nói xong, Trịnh Minh Đường dẫn đầu vỗ tay.
Đúng ra không phải là bí thư Trịnh Minh Đường nịnh bợ cô, nhưng tại vì Lâm Xuân Hiểu là cán bộ trên thành phố, đồng thời trong ban chỉ huy công trình số 1, sau này có thể xảy ra vài chuyện mà ủy ban kỷ luật thanh tra sẽ nhúng tay vào, cho nên bản thân ông ta là chỉ huy trưởng, phải nhấn nhường trước một bước để tiện việc về sau.
– Xin chào các đồng chí, vừa rồi bí thư Trịnh thổi phồng tôi lên cao quá, thật ra tôi có cơ hội cùng với các đồng chí làm việc chung một chỗ đó là vinh dự của tôi, hi vọng là các đồng chí trong ban chỉ huy công trình số 1 đề xuất những ý kiến đóng góp quý giá cho ủy ban kỷ luật thanh tra, để cho chúng ta hết sức đem công việc này hoàn thành tốt nhất, tôi cũng có áp lực, công trình này có giá trị cả 100 triệu, thành ủy phái tôi tới đây, chắc mọi người cũng biết là lãnh đạo có ý tứ gì rồi, từ trước đến giờ chúng ta có rất nhiều cán bộ đã ngã ngựa vì các công trình, đa số là các cán bộ có tiền đồ, cuối cùng thì vấp ngã là do thiếu sự giám sát chặt chẽ, chính quyền lực đã hại bọn họ, cho nên tôi được phái tới giám sát cái công trình này, nói thật tôi cũng không muốn làm những việc như thế, dù sao đây là chuyện đắc tội người sống, nhưng không có biện pháp nào khác, là đảng viên thì lãnh đạo ở chỉ ở hướng nào thì tôi xông tới chỗ đó, đầu tiên tôi nói những lời này để các đồng chí hiểu rỏ về tôi hơn.
Nói xong, Lâm Xuân Hiểu có chút cúi đầu, những lời nói này rất cứng cỏi, không một chút nào nể mặt bí thư Trịnh Minh Đường, nhưng Trịnh Minh Đường cũng không dám phản ứng lại, tiếng vỗ tay từ bên dưới lại vang lên rào rào.
…
Trong túc xá nữ sinh trường cấp 3 Bạch Sơn, Tào Băng sắc mặt tái nhợt, cô ngơ ngác nhìn trong tay cái que thử thai, hai lằn gạch đỏ chói mắt, đây là lần thứ hai cô thử lại, sáng sớm hôm qua cô đã lặng lẽ thử rồi, bởi vì kinh nguyệt của cô đã hai tháng không có, nên sợ hãi, trong lòng vẫn mang tâm lý hy vọng may mắn nên cô thử lại lần thứ hai, vẫn là hai lằn gạch đỏ, điều này chứng tỏ cô đã thật sự mang thai.
Cô cũng không biết ai là cha của đứa bé, mới hôm nay thôi, bí thư Trịnh Minh Đường cùng cô lại phát sinh qua quan hệ, bởi vì cô quá xinh đẹp mơn mởn non tơ nên anh em Dương Tuệ Toàn cùng Dương Tuệ An cũng không bỏ qua, cả 3 người đều luân phiên quan hệ giao cấu với cô, bây giờ thì nên làm gì? Làm sao bây giờ? Một loại cảm giác tuyệt vọng nhộn nhạo dâng cao trong lòng cô, hiện tại việc này còn chưa có ai biết, nhưng là một khi bị lan truyền, chính mình cũng đừng nghĩ đến chuyện làm người, với lại việc này nếu để cho cho trường học biết rõ, chắc chắn là cô sẽ bị bị khai trừ, như vậy cả đời của cô toàn bộ xem như là đã xong, nghĩ tới đây, Tào Băng hai tay che mặt của mình, mặc kệ nước mắt theo giữa kẽ tay lặng lẽ chảy ra.
Tào Băng cảm thấy thân thể khó chịu nên đã xin nghỉ học vài ngày, cô không dám nói cho bất cứ kẻ nào biết, kể cả bí thư Trịnh Minh Đường cùng với anh em nhà họ Dương, cô muốn tự mình lén lút tự phá thai, bởi vì chuyện như thế này trước giờ cô chưa có trãi qua nên cô lâm vào tâm trạng khủng hoảng, đáng sợ nhất là chuyện này cô chỉ có thể một mình tự biết, khiến cho tâm lý áp lực của cô càng lớn hơn.
Mua thuốc phá thai mang về, cô trốn ở trong phòng không dám ra khỏi cửa, nằm ở trên chiếc giường đơn màu trắng, hồi tưởng đến những chuyện mình đã trải qua chính là một cơn ác mộng, mà hậu quả cơn ác mộng này đang dần dần hiển hiện ra.
Rót một chén nước, ngơ ngác nhìn lọ thuốc cầm trong tay, cô nghĩ đến, chỉ cần uống lọ thuốc này vào, chính mình có thể giải thoát rồi, nhưng có điều Tào Băng không ngờ, vì chuyện này lại làm cho cô đã mang đến nhiều nguy hiểm lớn hơn nhiều nữa…