Chương 2 – Phần 46
Đinh Nhị Cẩu đi thẳng về phía nhà Vương Bạch Lệ, vừa tới nơi thì thấy Vương Bạch Lệ cũng vừa cúng kiến xong, đang ngồi chăm chú đốt vàng mã trước sân.
Hắn vội lên tiếng:
– Xin chào dì Bạch Lệ, nghe chú Khấu nói dì bệnh, nên cháu đến thăm dì nhưng không ngờ dì đang bận…
Ngoảnh đầu lên thì thấy Đinh Nhị Cẩu đang đứng ngoài cửa cổng sân nhà, Vương Bạch Lệ nét mặt thoáng lúng túng, nhưng rất mau bình thường trở lại, bước đến mở cổng.
– Trường Sinh đó à, xong việc rồi vào đi, hôm nay là ngày mất tròn năm của một người bạn của dì, nên bày ra chút ít mâm cúng mà thôi, dì không muốn phô trương nên cũng không cho ai biết.
Cô nhìn nhìn quanh ra phía ngoài, không gặp người chứng kiến, lập tức một bên quay đầu nhiệt tình nói ra:
– Vào nhà đi…
Vẫn còn chút ít giấy vàng mã chưa cháy hết, Đinh Nhị Cẩu liếc nhìn thì thấy còn sót lại hai chữ “ Chu Thông “….
Vương Bạch Lệ đã đóng cửa lại sau khi Đinh Nhị Cẩu vào trong nhà, cô đi xuống bếp bưng lên ly nước sâm uống mát có sẵn từ dưới bếp lên, sau đó nói với hắn:
– Trường Sinh ngồi xuống uống ly nước sâm đi, vẫn còn ấm nóng lắm đấy.
Chưa kịp ngồi xuống, Nhị Cẩu đưa hai tay đón ly nước, vừa lúc đó trong đầu của hắn đột nhiên thoáng qua nhớ lại chuyện vừa rồi vô tình phun súp lên ngực của Hồng Kỳ, trong ánh mắt hắn hiện lên một tia sáng xấu xa, khi Vương Bạch Lệ đưa bàn tay trắng như ngọc tới, trong thời gian tiếp nhận cái ly Đinh Nhị Cẩu trong vòng một giây đồng hồ thì buông lỏng ra, dưới sự sắp xếp của Đinh Nhị Cẩu thì một việc “ngoài ý muốn” đã xảy ra, chỉ thấy cái ly nước sâm vẫn còn hơi nóng rơi xuống, đổ nước không xê dịch về phía cổ áo Vương Bạch Lệ, ly nước dội vào ở trước ngực Vương Bạch Lệ, văng tung tóe bọt nước lên hai bầu vú cao ngất cao ngất của cô.
– Á…
Một tiếng hét chấn động gào lên bên tai Đinh Nhị Cẩu, đồng thời Vương Bạch Lệ như là giống như bị chạm điện nhảy dựng lên, cô tức giận nói trách:
– Cháu làm gì vậy?
Ặc ! Chứng kiến mưu kế mình thực hiện được, trong lòng Đinh Nhị Cẩu mừng thầm, hắn sững sờ chốc lát, vội vàng giả bộ với dáng vẻ xấu hổ, lóng ngóng đưa tay ra với ý muốn giúp Vương Bạch Lệ lau nước trên cổ áo, vừa nói:
– Dì Bạch Lệ xin lỗi… xin lỗi, để cháu lau nước cho dì.
– Um, bỏ tay cháu ra !
Ngay lúc bàn tay Đinh Nhị Cẩu dựa theo trong kế hoạch giả vờ giúp Vương Bạch Lệ lau nước đọng ở trước ngực cô, lúc bàn tay hắn sắp chạm đến đôi bầu vú đầy đặn, thì Vương Bạch Lệ lại cảnh giác quát lớn làm hắn giật mình.
Sau khi biết được Vương Bạch Lệ bây giờ rất cảnh giác với hắn, xem ra người đàn bà này thật không đơn giản, không phải dễ dàng muốn đụng chạm lúc nào thì đụng, Đinh Nhị Cẩu âm thầm nghĩ vậy, trên mu bàn tay hắn đã bị Vương Bạch Lệ đánh mạnh trúng vào, giật mình nên hắn thoáng một phát rụt nhanh bàn tay trở về.
Trông thấy trước ngực Vương Bạch Lệ loang lổ ẩm ướt một khoảng, bên trong cái áo sơ mi trắng tinh, màu đen cái nịt ngực cứ như ẩn như hiện dưới ánh mắt hắn, nhất là khi chứng kiến cái áo sơ mi ướt nhẹp dính sát vào hai bầu vú cao ngất, lộ ra hình ảnh rất no đủ tròn trịa, hắn vừa vụng trộm thưởng thức bộ ngực Vương Bạch Lệ bị thấm nước mờ mờ ảo ảo, vừa giả bộ tự trách nói.
– Xin lỗi dì Bạch Lệ, cháu vụng về quá.
Vương Bạch Lệ vẫn còn tiếp tục loay hoay dùng khăn giấy lau nước trên áo, tựa như không nghe đến lời phân bua của Đinh Nhị Cẩu, thực tế là trong nội tâm cô có chút bực bội, nên không muốn nghe lời thanh minh của Đinh Nhị Cẩu, vì cô thừa hiểu lúc ở trong gian nhà bếp, hắn đã lợi dụng tình thế cố ý đụng chạm vào thân thể của mình, cho nên đến lần này thì không nhịn được nữa.
Vào lúc này Đinh Nhị Cẩu đang ngơ ngác chẳng hiểu gì cả, vì hầu như không phải là lần đầu tiên hắn đụng chạm trên thân thể của Vương Bạch Lệ, chẳng nói đâu xa, mới vừa rồi khi chủ tịch huyện Trọng Hải xuống thôn, ở trong gian nhà bếp hắn đã đưa cây dương vật ngay vào giữa háng của Vương Bạch Lệ, dù là còn cách lớp quần, nhưng hắn cũng cảm nhận được sự hưởng ứng của cô, thế mà bây giờ thì quay quắt 180 độ như chưa từng có việc gì xảy ra…
Nhìn thấy Vương Bạch Lệ với điệu bộ bất bình, hắn chợt xấu hổ không chịu nổi, kèm theo là lo sợ, bởi vì chính mình dùng một chút thủ đoạn mà đắc tội với Vương Bạch Lệ, tự làm khó cho mình về chuyện công tác chỉ vì ham muốn tầm thường nhìn trộm chút ít mà ngăn trở con đường chính trị đang đi thẳng tắp, nếu như Vương Bạch Lệ ngăn trở chuyện vào Đảng của hắn, vậy thì chuyện làm ăn này lỗ nặng lắm rồi.
Vương Bạch Lệ đang nhăn mày vẻ mặt khó chịu, Đinh Nhị Cẩu trong lúc bất ngờ cũng không biết làm như thế nào để vãn hồi lại chuyện này, cục diện khó xử làm hắn lúng túng, lúc này hắn giống như là một học tròn bị phạm lỗi vậy, không biết làm sao chỉ cúi đầu đứng im một chỗ, chờ đợi Vương Bạch Lệ xử lý…