Phần 49
Tại một vùng không gian thần bí trên đại lục…
Nơi đây bầu trời như bị máu huyết bao phủ, oán khí trùng thiên, không có bất kỳ sinh vật nào tồn tại…
Một tòa cự đại cung điện xây dựng từ bạch cốt khiến người khác không dám nhìn thẳng vào…
Thỉnh thoảng có hàng nghìn thân ảnh kết đội, nghiêm nghị tuần tra xung quanh, bọn hắn toàn thân giáp trụ đỏ ngầu cứng cáp, uy phong lẫm lẫm, sát khí như hóa thành thực chất… Nếu có cường giả ở đây quan sát, sẽ phát hiện những người chỉ để tuần tra này đều có tu vi Kim Đan Kỳ…
Bên trong bạch cốt cung điện, ba thân ảnh run cầm cập quỳ trên mặt đất…
Phía trước bọn hắn là một cự đại vương tọa do khung xương yêu thú khổng lồ tạo thành, dù chết đi nhưng dư uy vẫn còn, sẵn sàng trấn áp bất kỳ ai tâm cảnh không đủ…
Trên vương tọa vĩ ngạn, một nam trung niên hờ hững khép hờ hai mắt, hắn mái tóc như máu tươi tạo thành, làn da trắng nhợt, không gian quanh thân thoáng run rẩy như có linh tính vì sợ hãi…
Hai vị mỹ nữ tuyệt sắc quỳ gối dưới Vương tọa, đang ra sức bú liếm dương vật đỏ rực nóng hỏi kia, như muốn dùng hết sức mình nịnh nọt người nam tử trung niên này…
Cảm nhận bầu không khí âm trầm đến cực hạn, nam tử trung niên vẫn không mở mắt, chỉ nhàn nhạt mở miệng:
“Huyết Linh tam thánh tử, các ngươi khiến bổn tọa thất vọng…”
Á.
Âm thanh hờ hững như bình thường phát ra nhưng lại chấn hai mỹ nữ kia thành huyết vụ, chỉ kịp phát ra một tiếng sợ hãi, sau đó trở thành lực lượng bổ dưỡng chui vào miệng nam tử…
Ba thân ảnh quỳ gối bên dưới càng sợ hãi, mồ hôi lạnh chảy dài, dập đầu thật mạnh xuống mặt nền cứng rắn…
“Bẩm tông chủ, là chúng ta thất trách, xin hãy tha thứ một lần…” Một người trong đó lấy hết can đảm mở miệng, không có môi và lưỡi hắn phát ra âm thanh khàn khàn khó nghe vô cùng…
“Huyết Sát Cương Thi là một thử nghiệm rất quan trọng đối với tông ta, các ngươi chẳng những để lộ tung tích, còn bị đối phương đánh bại thảm hại, phải cầu cứu Tứ Trưởng lão, gây nên không ít môn phái khác cảm ứng được, tội như vậy sao có thể tha?”
Nam tử trung niên vẫn nhàn nhạt mở miệng, không nhanh không chậm nhưng càng khiến ba thân ảnh bên dưới co quắp trên mặt đất, sợ hãi phủ đầy cả tâm trí…
“Bẩm Tông Chủ vĩ đại, người kia thủ đoạn quá mức quỷ dị, ba loại Linh Căn, lại thêm Dị Hỏa khủng bố…” Ba người run lẩy bẩy nói…
“Dị Hỏa?” Nam tử trung niên bất chợt mở to mắt, cặp mắt đỏ ngầu như thâm uyên vô tận, sát khí trùng thiên càng khiến không gian trước mặt bạo liệt…
Trong ánh mắt vốn đỏ ngầu đó, xuất hiện một tia tham lam…
“Đúng vậy a, theo như kiến thức của ta, đó là Tử Tâm Phần Không Viêm” Người không có môi như bắt được cọng rơm cứu mạng, vội vàng khai báo…
“Mau kể lại toàn bộ quá trình” Nam tử trung niên quát nói…
Ba người kia vội vàng trăm miệng một lời, đem toàn bộ sự việc kể lại…
“Hừ, người có Dị Hỏa dễ chết như vậy sao? Cả các ngươi và Tứ trưởng lão đều bị lừa” Nam tử trung niên sau khi nghe xong, sắc mặt một mảnh âm trầm…
“Cái này…” Ba người kia liếc mắt nhìn nhau, chợt đồng thanh cúi đầu:
“Tông chủ anh minh”.
“Hừ, không cần nịnh nọt, các ngươi tội chết có thể miễn, nhưng tội sống khó tha, bất quá nể tình Học Phủ sắp khai mở, tạm thời bỏ qua các ngươi, sau này sẽ tiến hành nghiêm phạt, cút đi” Nam tử trung niên khoát tay…
“Đa tạ tông chủ, đa tạ tông chủ…” Ba người lại dập đầu cành cạch, lúc này như được đại xá quỳ ra khỏi đại điện…
“Nhị trưởng lão” Nam tử trung niên nhàn nhạt gọi…
Hư không nứt ra, một lão già lưng còng xuất hiện, hướng nam tử trung niên chắp tay cung kính:
“Ra mắt tông chủ”.
“Huyết Linh Tông chúng ta gần nhất xảy ra chuyện liên tục, Tam trưởng lão bị thương nặng, Đại trưởng cũng bị nổ một tay, hiện tại ngay cả Tam thánh tử cũng thất bại trong nhiệm vụ… ngươi nghĩ sao về chuyện này?” Nam tử trung niên nhàn nhạt hỏi…
“Hồi bẩm tông chủ, nếu cẩn thận phân tích, chúng ta có thể thấy tất cả những việc này hầu như đều liên quan đến một người” Nhị trưởng lão gật đầu nói…
“Tà Hoàng?” Nam tử trung niên lên tiếng xác nhận…
“Tông chủ anh minh” Nhị trưởng lão cúi đầu nói tiếp:
“Vâng, nữ tử thần bí đả thương Tam và Đại trưởng lão sử dụng Lôi Hỏa Huyền Công của Tà Hoàng, mà người thần bí gần đây phá hỏng nhiệm vụ của Tam thánh tử lại sử dụng Dị Hỏa trước đây của Tà Hoàng”.
“Hừ, Tà Hoàng đã chết, năm xưa ta trực tiếp chứng kiến” Nam tử trung niên hừ nói…
“Có thể là đệ tử của hắn xuất thế, hoặc một người nào đó vô tình đạt được truyền thừa từ hắn” Nhị trưởng lão gật đầu…
“Mặc kệ hắn là ai, đụng đến Huyết Linh Tông phải trả giá thật lớn” Nam tử trung niên sát khí lan tỏa khiến đại điện chấn động…
“Tông chủ anh minh, bất quá người kia đeo mặt nạ lại mặc áo choàng, trong lúc nhất thời sợ rằng khó điều tra, mà nữ tử thần bí kia thực lực lại cường đại…” Nhị trưởng lão nói.
“Tạm thời không cần quan tâm nữ nhân kia” Nam tử cười lạnh nói:
“Về phần con chuột nhỏ sớm muộn sẽ chui khỏi hang, hắn sử dụng Vũ Kỷ quỷ dị, lại sở hữu Ba loại linh căn, rất dễ dàng nhận biết, cứ tiến hành điều tra quy mô lớn cho ta, nghi ngờ lập tức bắt về, thà giết lầm còn hơn bỏ sót…”
“Tuân lệnh”.
Nhị trưởng lão cúi người lĩnh mệnh, trong mắt lóe lên một tia sát khí, người thần bí kia lấy sức trong đồng bối đánh bại ba vị thánh tử của bọn họ, nếu để đối phương tiếp tục trưởng thành, sẽ tạo thành đại họa cho Huyết Linh Tông…
Nhị trưởng lão rời khỏi đại điện, hướng không gian khàn khàn mở miệng:
“Truyền Huyết Linh Tứ Đại Hộ Pháp”.
…
“Á, ừm ừm, A, sướng quá, nhẹ một chút!”
Bên trong Linh Giới Châu, trước sự vô lại mặt dày của Lạc Nam, Mộc Tử Âm cuối cùng đành hạ mình “khuất phục”…
Chỉ thấy nàng banh đôi đùi đẹp nới rộng ra, để mặc nam nhân càn rỡ đút dương vật như long căn vào khe thịt chật hẹp lầy lội của mình…
Bộ ngực sửa chập chùng lên xuống, hai mắt khép hờ, đôi môi hé mở rên rỉ những âm thanh vô nghĩa trước ánh mắt tò mò nóng bỏng của đồ nhi…
“Khít quá bảo bối, ta thích lắm” Lạc Nam vừa không ngừng ra vào vừa mở miệng khen ngợi, Mộc Tử Âm là nữ nhân từng trải, nàng hiện tại đã biết lắc lư vòng eo để tiếp nhận hắn một cách sâu nhất…
Một Tử Âm chỉ cảm thấy đầu óc trống rỗng, cảm giác sướng khoái lấp đầy não bộ của nàng, nơi âm đạo co bóp liên tục như muốn ép dẹp côn thịt hùng dũng kia…
Bạch bạch bạch…
Dâm thủy đã ướt đẫm thân dưới hai người, có tiếng nước hòa lẫn trong lúc giao hợp càng khiến âm thanh trở nên kích thích, dâm mị đến cực hạn…
Lý Trúc Loan nhìn sư phụ bị phu quân mình sủng hạnh, âm đạo trinh nguyên của nàng đã sớm lầy lội không chịu nổi, bèn xích người lại tìm đến ôm lấy Lạc Nam…
“Bảo bối, thè lưỡi nào!” Lạc Nam nhìn Lý Trúc Loan tà mị hạ lệnh…
“Ưm” Lý Trúc Loan ngoan ngoan ưm một tiếng, hé mở môi hồng xinh xắn, cái lưỡi nhỏ thơm đỏ ửng đưa ra ngoài, đẹp không sao tả xiết…
Nhìn nàng như chú cún nhỏ, Lạc Nam há miệng ngậm lấy cái lưỡi ngọt lịm kia, ra sức mút lấy…
Một tay rời khỏi eo Mộc Tử Âm, tìm đến âm đạo trinh nguyên của người thiếu nữ…
Bắt đầu trêu chọc…
“Ưm, phu quân, muội ngứa…” Lý Trúc Loan đang bị Lạc Nam nút lưỡi, nàng chỉ có thể truyền âm thủ thỉ…
Lạc Nam nghe trong lòng nhộn nhạo, dương vật như máy khoan chinh chiến trong cơ thể Mộc Tử Âm, bàn tay lại gia tăng lực vuốt ve âm đạo Lý Trúc Loan, ngón tay bắt đầu xâm nhập…
“Hừ hừ hừ, nhẹ một chút Tiểu Nam” Mộc Tử Âm vừa đau vừa sướng, rên rỉ nỉ non…
“Gọi lão công” Lạc Nam tách khỏi đôi môi ướt át của thiếu nữ, hướng phụ nhân yêu cầu nói…
“Ngươi… Nằm mơ, hừ, Á, Á” Mộc Tử Âm xấu hổ, dù với trượng phu trước đây nàng cũng chỉ gọi đối phương Bình ca, chưa từng gọi phu quân hay lão công bao giờ…
“Không nghe lời xem lão công làm chết nàng” Lạc Nam xụ mặt, buông ra Lý Trúc Loan, rút ra dương vật thấm đẫm nước, lật sấp người Mộc Tử Âm lại, nhấc mông nàng lên cao, để lộ hai cái lỗ ướt át thơm tho…
Ngắm nhìn khe âm đạo đang nở rộ, hai cánh môi hơi sưng đỏ, phía trên là lỗ nhị bí ẩn hồng nhạt bé như đầu ngón tay…
Trước ánh mắt trợn tròn kinh ngạc của hai nàng, Lạc Nam cúi đầu hôn vào âm đạo như đôi môi đang ướt nhẹp…
“Á, ngươi làm gì?” Mộc Tử Âm như bị điện giật, toàn thân run rẩy, mở miệng hét lớn, cảm giác khoái hoạt kỳ diệu nơi âm đạo mang lại khiến nàng như muốn phát điên…
Đây là lần đầu có người hôn vào âm hộ của nàng…
Nhóp nhép…
Mặc kệ thục phụ oằn mình dữ dội, Lạc Nam lì lợm ghì chặt hai chân nàng, bắt đầu lè lưỡi liếm láp…
Ngoài vị mặn ra còn có hương thơm riêng biệt của người phụ nữ…
Lạc Nam từng hôn nơi này của Nhược Tuyết, Hồng Liên… Mỗi người đều có hương vị khác nhau, nhưng đều khiến hắn say mê thích thú…
Mộc Tử Âm cũng không ngoại lệ, hắn nuốt hết dâm thủy âm hộ của nàng tiết ra, cái lưỡi đánh liên tục vào hạt ngọc kiều diễm nhạy cảm của nàng…
“Á, chết ta rồi, huhu sướng quá” Mộc Tử Âm miệng thơm mở lớn, nàng sướng đến mức chảy nước mắt…
“Lão bà, tuyệt không?” Lạc Nam ngẩng đầu nhìn nàng cười hì hì, khuôn mặt ướt nhẹp vì dâm thủy…
“Tên ngốc này, ngươi biết xấu hổ hay không? Nơi đó bẩn như vậy?” Mộc Tử Âm tìm được cơ hội thở dốc, lên tiếng mắng hắn…
“Sao lại bẩn? Đó là nơi tuyệt nhất của nàng, là nơi sau này sinh ra con chúng ta, ta yêu nó còn không hết, sao lại bẩn chứ…” Lạc Nam trách cứ, lại tiếp tục vùi đầu liếm láp môi thịt…
Mộc Tử Âm chấn động, trái tim run lên, trong lòng như bị ấm áp bao phủ, người này luôn biết dỗ ngon dỗ ngọt nàng, trong lúc nhất thời thả lỏng người đón nhận sủng hạnh của hắn, khép lại đôi mắt tận hưởng dư vị tuyệt vời nơi thầm kín…
Mà Lý Trúc Loan nhìn Lạc Nam bú liếm địa phương đó của sư phụ, lại bị lời nói của hắn làm cảm động, nhìn dương vật đang cứng ngắc dưới thân nam nhân, nàng quyết định lớn mật…
Bất ngờ một bàn tay nhỏ bé mềm mại nắm lấy dương vật mình, Lạc Nam chưa kịp định thần thì một nơi ấm áp tuyệt diệu đã ngậm lấy nó…
Hít…
Lạc Nam sướng quá hít sâu một hơi, cúi người nhìn xuống chỉ thấy Lý Trúc Loan đang hé đôi môi nhỏ xinh ngậm lấy dương vật của hắn, mặc dù chỉ được một phần hai thân gậy, nhưng lại khiến Lạc Nam hạnh phúc tận cùng…
“Bảo bối, dùng lưỡi liếm quanh nó, mút nhẹ như mút kẹo vậy” Hắn truyền âm dạy dỗ…
Lý Trúc Loan theo lời phu quân trúc trắc thực hiện, cái lưỡi mềm mịn không xương đảo quanh thân dương vật, thỉnh thoảng lại ngậm vào mút nhè nhẹ…
“Tuyệt vời lắm, huynh yêu muội chết mất” Lạc Nam sung sướng khen ngợi, càng thêm ra sức hôn hít âm đạo sư phụ nàng…
Trong lúc nhất thời, cảnh tượng dâm mỹ đến cực hạn diễn ra, nam nhân liếm láp âm đạo sư phụ, mà dương vật lại được đệ tử phục vụ…
Hồi lâu sau…
Mộc Tử Âm rốt cuộc không chịu đựng nổi kích thích mới lạ, một lần nữa tiết thân…
Dương vật Lạc Nam với sự bú liếm dần thành thục của Lý Trúc Loan cũng sắp đến đà bùng nổ, hắn ra hiệu nàng dừng lại, rút dương vật ra khỏi đôi môi thơm ngát của nàng, đem nó kề sát âm hộ Mộc Tử Âm…
Lạc Nam thấy hai cánh hoa của nàng đã hoàn toàn hé mở, loáng thoáng có thể nhìn thấy các múi thịt đỏ nhỏ xíu bên trong…
Không vội vàng, hắn bắt đầu đặt dương vật lên môi âm đạo của nàng tiến hành ma sát…
“Hừ, Ưm, ngươi lại muốn làm gì?” Mộc Tử Âm hừ hừ hỏi…
“Gọi lão công, ta sẽ sủng ái nàng” Lạc Nam lặp lại yêu cầu lần nữa…
“Đừng hòng” Mộc Tử Âm cắn cắn môi, cuối cùng vẫn thốt lên một câu như vậy…
Toàn thân nàng ngứa ngáy, bên trong khe thịt lúc này trống rỗng, bên ngoài lại bị ma sát bởi côn thịt nóng hổi kia, làm nàng động tình đến cực hạn, nhưng vẫn không muốn khuất phục trước nam nhân này…
“Không phải muốn chơi ta sao? Còn không tiến vào?” Nàng bắt đầu lên tiếng khiêu khích…
“Nàng nứng? Muốn ta chơi nàng? Gọi lão công đi…” Lạc Nam nhìn nàng cười nói…
“Vô liêm sỉ” Mộc Tử Âm gắt giọng, âm đạo trống rỗng làm nàng khó chịu ngứa ngáy toàn thân…
Lạc Nam ngã thân nằm xuống kế bên nàng, nhìn thẳng đôi mắt đang mang theo một tia hận ý còn không tán, hắn ra vẻ buồn bã nói:
“Ta vô sỉ thì sao? Dù gì thì nàng cũng không bao giờ yêu ta, mở lòng với ta, ta cần gì tiếp tục yêu thương chiều chuộng nàng”.
Không đợi nàng trả lời, hắn vươn người lên, đem thân thể mềm mại yêu kiều của Lý Trúc Loan ôm vào trong ngực, vuốt ve gương mặt của nàng, yêu thương đặt một nụ hôn lên trán nàng, mỉm cười nói:
“Từ đầu chỉ có Trúc Loan là yêu ta, chiều chuộng ta đủ điều…”
“Muội là thê tử của huynh, kiếp này đương nhiên mọi thứ nghe theo huynh” Lý Trúc Loan mê ly nhìn gương mặt anh tuấn, bàn tay vuốt ve lòng ngực săn chắc của hắn, cố gắng ép sát bộ ngực mềm của mình lên người hắn…
Nhìn đồ nhi cùng nam nhân thân mật, lại nhớ đến ánh mắt thất lạc của hắn, trong lòng Mộc Tử Âm đột ngột cảm thấy ủy khuất, nàng quật cường cắn chặt môi, hơi co người lại không thèm để ý đến hắn…
Bất quá thân thể thành thục lại thỉnh thoảng run nhẹ…
“Phu quân, sư phụ thật đáng thương” Lý Trúc Loan không đành lòng, hướng Lạc Nam truyền âm…
Lạc Nam nhìn nàng ủy khuất, cũng không dễ chịu, bất quá với tính cách quật cường của nàng, hắn cần thay đổi biện pháp, quyết định tạm thời bơ nàng…
Đem Lý Trúc Loan đè ngửa xuống bên cạnh, Lạc Nam xoay người đè lên, cảm nhận da thịt mát lạnh của nàng, một lần nữa đem đôi môi vừa liếm dương vật mình ngậm lấy…
Chụt chụt…
Hai thân thể trần truồng quấn lấy nhau say sưa, bỏ mặc phụ nhân thành thục nằm bơ vơ lạc lõng…
Mộc Tử Âm cố gắng bịch tai, không để âm thanh đáng ghét kia truyền vào, nghĩ đến bộ dạng thất vọng buồn bã của hắn khi nãy, trái tim nàng như bị bóp lại…
Nhớ đến lần đầu hắn cứu mình, sau đó chiếm đoạt mình, lại cho mình biết bộ mặt thật của người chồng củ, hắn vuốt ve an ủi, ân cần chăm sóc từng vết thương, lại không chút luyến tiếc đem trân quý Dưỡng Nhan Đan, trân quý y phục đưa mình…
Nàng lúc này bên trong pháp bảo của hắn, số phận như cá chậu chim lồng, đối với nơi khắc nghiệt như tu chân giới, nàng đã là một chiến lợi phẩm đúng nghĩa…
Đổi lại rơi vào tay ma đầu nào đó, nàng có lẽ đã bị luyện thành tình nô, thành công cụ mua vui, hoặc bị đem rao bán như món hàng ngoài chợ…
Nhưng không, hắn vẫn tôn trọng nàng, ngoài việc lần này đột ngột giở tính lưu manh, hắn quả thật tốt với nàng đến cực điểm…
Khoái cảm trong thời gian ngắn làm tình hắn mang lại cho nàng vượt qua thời gian 20 năm làm vợ người khác cộng lại…
Cảm giác vừa yêu vừa hận so với sự biết ơn nàng dành cho Doãn Chí Bình thật sự khác biệt nhiều lắm…
Nàng phát hiện một sự thật, trong lòng nàng có hắn…
Tuy nhiên… hiện tại đã quá muộn, hắn đang ôm đồ đệ nàng, đang hôn đồ đệ nàng, bỏ nàng bơ vơ lạc lõng…
Mộc Tử Âm thậm chí hoảng hốt phát hiện, mình vậy mà sinh ra một tia ghen tuông với đồ đệ…
Trong lúc nhất thời, đôi mắt đẹp ướt đẫm, thân hình run lên bần bật…
“Là ai ức hiếp bảo bối của ta, nàng nói ta làm thịt hắn”.
Âm thanh dịu dàng vang lên bên tai…
Đôi tay săn chắc đã ôm lấy thân hình đầy đặn, kéo sát vào trong lòng ghì chặt, thậm chí dương vật cương cứng kia vẫn đang ma sát vào thân thể nàng…
Mộc Tử Âm trái tim run lên, xoay người lại căm giận nhìn gương mặt đáng ghét của hắn, nước mắt lăn dài trên gò má…
Bụp bụp bụp…
Một đôi bàn tay trắng như phấn đấm thùm thụp và bộ ngực rắn chắc kia, nàng vừa khóc vừa chửi mắng:
“Huhu là ngươi tên đáng ghét này, huhu, ta hận ngươi, hận ngươi đến cực điểm”.
Lạc Nam cưng chiều gạt đi nước mắt trên mặt nàng, mặc cho nàng đánh hắn…
Hồi lâu sau, Mộc Tử Âm như đánh chán, đôi tay mềm mại của nàng vòng qua eo hắn, khuôn mặt vô thức tựa vào lồng ngực nghe nhịp tim đập mạnh mẽ…
“Lão bà, còn nhớ ta từng nói một câu không?” Lạc Nam vuốt mái tóc bồng bềnh, khàn khàn mở miệng…
“Hử, câu gì?” Mộc Tử Âm thủ thỉ…
“Chỉ cần nàng bên cạnh ta, là hận hay yêu không quan trọng” Lạc Nam ôn hòa lặp lại…
Mộc Tử Âm hơi run lên, gật nhẹ đầu, hắn quả thật từng nói như vậy…
“Ta là nói láo” Lạc Nam nói khiến trái tim nàng giật thót…
“Ta muốn nàng mãi mãi bên ta, nhưng là yêu ta” Lạc Nam chân thành thủ thỉ: “Nếu nàng hận ta, ta thà để nàng một kiếm đâm chết còn hơn, ít nhất nàng sẽ không hận ta nữa”.
“Ngươi… đáng ghét” Mộc Tử Âm bật khóc nức nở, ôm chặt hắn hơn bao giờ hết, chủ động ngẩng đầu tìm đến môi hắn…
Lạc Nam không chối từ, nhả ra cái lưỡi để nàng chiếm đoạt…
Bên dưới dương vật cương cứng chui tọt vào âm đạo mê người…
“Ưm” Mộc Tử Âm rên rỉ, để mặc nam nhân lắp đầy hang sâu vốn trống rỗng của mình…
Lần này hắn không mạnh bạo, trái lại ôn nhu hôn đôi môi nàng, hai chiếc lưỡi hòa quyện cùng nhau, trao đổi nước bọt của đối phương…
Dương vật nhẹ nhàng ra vào âm đạo, từ tốn nhưng lại tràn ngập tình cảm…
Mỗi một lần rút ra tiến vào, thân thể hai người lại nhẹ nhàng run lên, cảm giác tuyệt diệu hòa hợp về thể xác lẫn tinh thần khiến linh hồn cả hai thăng hoa…
Sung sướng vô hạn…
Lý Trúc Loan nhìn hai thân ảnh hòa hợp chặt chẽ, nàng mỉm cười hài lòng, bàn tay mềm mại tiến về địa phương giữa hai chân từ từ vuốt ve…
“Bảo bối, thích không?” Tách ra đôi môi kiều diễm, Lạc Nam nhìn nàng cười nói…
“Cũng không tệ” Mộc Tử Âm nhoẻn miệng cười, như trăm hoa đua nở khiến Lạc Nam nhìn ngơ ngẩn…
“Nàng đẹp quá, kiếp này có nàng, là phúc phận của ta” Hắn ngơ ngác lẩm bẩm…
“Dẻo miệng” Mộc Tử Âm liếc xéo, trong lòng như được nếm mật…
“Muốn phu quân làm mạnh hơn không?” Lạc Nam vẫn nhẹ nhàng ra vào nơi chật hẹp…
“Thiếp thích nhẹ nhàng như vậy” Mộc Tử Âm cắn cắn môi, hai má ửng hồng mê người…
“Haha, nhưng ta thích mạnh” Lạc Nam sao không hiểu ý nàng? Chẳng qua ngại ngùng mà thôi, hắn xoay người nàng nằm xuống, bắt đầu gia tăng độ nhấp…
“Ưm, thiếp sướng” Nàng rên rỉ nỉ non…
“Ta cũng sướng, ta yêu nàng, Tử Âm ta yêu nàng” Lạc Nam nhấp mạnh, dương vật đâm sâu tử cung nàng, chạm đến nơi tận cùng của con cái…
“Ừm, hừ hừ, Tiểu Nam, thiếp cũng thế”.
Nàng hai mắt ngập nước, vừa ngượng vừa xấu hổ, nhưng vẫn can đảm bày tỏ…
“Ngoan, chổng mông lên, ta muốn vào từ phía sau nàng” Lạc Nam vỗ vỗ mông thịt…
“Hừ” Nàng hừ nhẹ một tiếng, bất quá vẫn xoay người lại, quỳ hai gối cho hắn chơi kiểu chó…
Bạch bạch bạch.
Dương vật không ngần ngại cắm phập vào âm đạo, dùng toàn lực nhấp mạnh…
“Á, sướng chết mất, tư thế này sướng chết mất, giết thiếp đi Tiểu Nam” Mộc Tử Âm thở dốc liên tục, âm đạo siết chặt, như muốn hút luôn thứ kia vào thân thể mình…
Lạc Nam cũng sướng điên người, cúi người nắn bóp bộ ngực sửa đang lắc lư theo từng nhịp nắc…
Lạc Nam chín cạn một sâu không ngừng ra vào, thỉnh thoảng lại rút ra toàn bộ, sau đó mạnh mẽ cắm phập vào…
Cảm giác sung sướng dâng trào, lắp đầy hai cổ thân thể…
“Lão bà, lần sau cho ta làm nơi này của nàng” Lạc Nam nhấp mạnh, ngón tay trỏ điểm điểm nơi lỗ nhị thần bí của nàng…
Mộc Tử Âm nghe vậy, kích thích tê buốt cả đầu óc, bất quá hoảng hốt rên rỉ nói:
“Muốn giết chết thiếp sao? Thứ đó to như vậy, A, Sướng…”
Lạc Nam không đáp, hắn muốn chiếm hết mọi thứ của nàng, phá trinh lỗ nhị mê người kia thật sâu kích thích hắn, bất quá hiện tại chưa phải lúc…
Sau vài chục cú nhấp cuối cùng, hai người rốt cuộc lên đỉnh, Lạc Nam siết chặt bờ mông, bắn thẳng toàn bộ tinh hoa nóng bỏng vào tận cùng bên trong nàng…
“Thiếp – ta ra rồi… sướng quá hừ”.
Hai người cùng lúc rên rỉ…
Mộc Tử Âm thỏa mãn nằm xuống, hai mắt khép hờ hưởng thụ dư vị cao trào vừa rồi…
Lạc Nam không rút ra dương vật, để toàn bộ giống nồi không thể thoát ra, hắn vuốt ve an ủi nàng một chút, lúc này chợt nghiêm túc nói:
“Ta truyền cho nàng một công pháp, lần sau chúng ta song tu, sẽ trị dứt điểm thương thế của nàng”.
“Không sợ thiếp lật lọng?” Mộc Tử Âm đảo mắt…
“Như đã nói, nếu nàng hận ta, có thể giết ta cho hả giận” Lạc Nam chân thành nói…
“Ai thèm giết chàng, ta phải để chàng cả đời thiếu nợ ta, phục vụ ta trả nợ, từ từ tra tấn chàng” Mộc Tử Âm hừ hừ hung hăng nói…
“Tất cả nghe nàng là được” Lạc Nam cười vuốt ve gò má hồng hào, lúc này đem Long Tiên Thánh Điển truyền qua…
Mộc Tử Âm nghiêm túc tiếp nhận, hai mắt tròn xoe mở lớn, hiển nhiên nhận ra độ bất phàm của công pháp này…
Mặc dù là song tu công, nhưng độ ảo diệu và thần kỳ quả thật vượt xa các công pháp nàng từng tiếp xúc…
Trái tim lại một lần cảm nhận được sự yêu thương của nam tử, nàng chủ động hôn chụt vào môi hắn, nghiêm túc nói:
“Thiếp cần bế quan tìm hiểu Long Tiên Thánh Điển”.
“Cứ tự nhiên” Lạc Nam gật đầu cười nói…
Mộc Tử Âm quay sang nhìn Lý Trúc Loan, tiến đến ôm lấy nàng thủ thỉ:
“Sư đồ chúng ta xem như cùng đánh cược cả đời vào nam nhân này, chúng ta không thể thua, cũng thua không nổi”.
“Sư phụ, Loan nhi tin tưởng chàng, tình cảm của chắc người cũng cảm nhận được” Lý Trúc Loan tự tin cười nói…
“Ôn nhu với Loan nhi một chút” Mộc Tử Âm trừng mắt nhìn nam nhân, khoác vào Mộc Cẩm Lan Y che phủ thân thể vưu vật, tiến đến bên cạnh đang nhắm mắt đả tọa Bạch Tố Mai ngồi xuống, bắt đầu cảm ngộ…
Lạc Nam lúc này nhìn sang Lý Trúc Loan vẫn đang ngập tràn tình cảm nhìn hắn, tiến lên bế lấy nàng…
Cũng cùng lúc đó, âm thanh cơ giới lại vang lên:
“Keng, hoàn thành nhiệm vụ Đoạt Hiền Thê, nhận một lần Địa Cấp Triệu hoán Pháp Bảo, một lần triệu hoán Thiên cấp Vũ Kỹ”.