Phần 113
“Mẫu thân?”
Nghe thấy âm thanh quen thuộc, Lạc Nam mừng rỡ chạy đến chỗ Truyền Tống Trận.
Ninh Vô Song hùng hổ tiến đến véo lỗ tai hắn, hừ hừ nói: “Lớn tướng rồi phải không? Sắp tham gia Đoạt Cấm Chiến cũng không cho ta biết?”
“Mẫu thân tha tội a…” Lạc Nam vội vàng xin tha:
“Đoạt Cấm Chiến chỉ là chuyện nhỏ với thực lực của ta, đâu cần phải báo với ngươi?”
“Haha, có khí phách… không hổ là nhi tử của lão nương.” Ninh Vô Song phá lên cười sảng khoái, dùng sức ôm lấy hắn động viên.
“Mẫu thân cũng rất tuyệt vời a, vậy mà đột phá Thất Cảnh Chí Tôn rồi.” Lạc Nam nịnh nọt.
“Hừ, so ngươi còn yếu một chút.” Ninh Vô Song kiêu hãnh nói.
Lạc Nam dẫn nàng tiến vào nơi yến tiệc, giới thiệu mẫu thân của mình với tất cả mọi người, đồng thời để các con dâu chưa gặp mặt mẹ chồng ra mắt nàng.
Nhìn thấy nhiều đại nhân vật như thế vì nhi tử của mình bỏ công bỏ sức, lại nhìn thấy nhiều con dâu mỹ mạo thiên phú tuyệt trần, Ninh Vô Song tự hào hãnh diện vô hạn.
Nàng càng vui mừng hơn khi thấy được Ninh Huyền Tâm và Lạc Hà đều đã thành chuyện tốt với Lạc Nam, thỏa mãn không gì sánh được.
“Đáng tiếc mẫu thân vẫn là da mặt mỏng, không chịu theo ta đến xem cháu ngoại.” Ninh Vô Song trong lòng có chút tiếc nuối.
Bất quá nàng nhanh chóng dùng phong thái chủ nhà, thay mặt Lạc Nam chiêu đãi khách nhân.
Vui đến quên cả trời đất.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://tuoinung.pro/2024/03/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
Một tuần sau…
“Cũng thật là chu đáo…”
Lạc Nam không phụ tâm ý của các phương đồng minh, lúc này hắn lại tiến vào mật thất bắt đầu bế quan, luyện hóa lượng lớn tài nguyên mà bọn họ đưa đến.
Đầu tiên là có đến hơn 300 loại tài nguyên Hồn Tu cấp Chí Tôn, tuy rằng trong đó chỉ có một phần mười là đạt đến Cửu Phẩm Chí Tôn nhưng cũng đã là một số lượng không tệ.
Hắn ném tất cả vào Hồn Đỉnh luyện hóa, tu vi Hồn Tu cũng băng băng đột phá đạt đến Ngũ Cảnh Hồn Chí Tôn, chỉ còn kém Nguyên Tu và Thể Tu ba tiểu cảnh giới.
Chỉ tiếc là không có loại tài nguyên Hồn Tu nào đủ sức khôi phục Tàn Hồn Cấm Kỵ, bằng không Lạc Nam cũng sẽ ưu tiên cứu trị cho nó.
“Có cả tài nguyên dành cho Quỷ Tộc và Thần Tộc, hơn nữa số lượng nhiều nhất.” Lạc Nam chậc lưỡi.
Xem ra cô nàng Khuynh Hoàng Mị này vơ vét bảo khố của cả Quỷ Thần Vực cho hắn, cũng không sợ gây nên các trưởng lão trong tộc bất mãn.
Nhưng quả thật là Lạc Nam có ý định khai mở lượng lớn Quỷ Văn và Thần Văn, hắn cũng liền không khách khí với nàng.
Mở ra Quỷ Đạo và Thần Đạo, thông qua Quỷ Thần Bí Điển bắt đầu thôn nạp hàng nghìn loại tài nguyên cao cấp của Thần Tộc và Quỷ Tộc vào cơ thể…
Mất đến ba năm thời gian trong Gia Tốc Trận, Lạc Nam thành công khai mở 5000 đường Thần Văn, 5000 đường Quỷ Văn.
Đặc biệt là thông qua Quỷ Thần Bí Điển, Quỷ Văn và Thần Văn có thể hợp thành Quỷ Thần Văn… số lượng xem như đạt đến một vạn.
Kế tiếp là tài nguyên Độc Tu, Phật Tu, Long Tộc, Ma Tu… của các phương thế lực.
Không thể không nói, số lượng tài nguyên này tương đối khổng lồ, dù sao cũng là do các đại thế lực đứng đầu các phương dốc sức thu thập, muốn ít cũng không ít được.
Phật Văn, Ma Văn, Độc Văn, Long Văn mỗi loại đều đạt đến con số một vạn đường văn.
Nhưng kinh khủng nhất vẫn là Nguyên Văn, bởi vì Lạc Nam sử dụng Đạo Xu của Bích Tiêu sư thúc cho hắn để khai mở, số lượng Nguyên Văn đạt đến số lượng hai vạn, cực kỳ khủng bố.
Lạc Nam nâng nhẹ bàn tay, Bỉ Ngạn Hoa chậm rãi xoay tròn, bên trong ẩn chứa sức mạnh của hàng vạn loại đường văn khác nhau dung hợp, có thể nghiền nát cả Cửu Cảnh Chí Tôn nếu như trực diện oanh tạc.
Cuối cùng chính là Ngũ Hành Hỗn Độn Khí số lượng lớn, Lạc Nam lại khai mở thêm hành tinh bên trong đan điền.
Hóa Vũ Bá Thần Thể từ 1000 hành tinh vọt lên con số 1500 hành tinh.
Lạc Nam lại bước vào một ngưỡng sức mạnh hoàn toàn mới, vượt xa khả năng tưởng tượng từ trước đến nay của hắn.
Hai mắt mở ra, đồng tử thâm thuý như ẩn chứa ức vạn tinh thần, lực lượng trong cơ thể tuôn trào như khai thiên lập địa.
Hiện tại nếu như hắn tiến hành tự bạo tất cả, e rằng sẽ không thua kém gì một phương vũ trụ cao cấp oanh tạc, kéo theo hàng vạn Chí Tôn chôn cùng là điều hoàn toàn có thể xảy ra.
Thỏa mãn cảm nhận tình huống của cơ thể, ánh mắt hắn lóe lên tự tin mãnh liệt, thì thào nói:
“Đoạt Cấm Chiến lần này, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật.”
Bước ra khỏi mật thất, động ý niệm cho Gia Tốc Trận dừng hoạt động.
ẦM!
Không khí nổ tung, vô tận huyết khí dồn nén… một chưởng hung hăng oanh tạc vào đầu hắn ngay lập tức.
Lạc Nam chân mày khẽ động, nhẹ nhàng nâng lên bàn tay… 1500 hành tinh vô thức nhẹ xoay một vòng.
“Hừ…”
Huyết Yêu Cơ rên lên một tiếng, thủ chưởng của nàng đã nằm gọn trong bàn tay hắn.
Nàng chưa chịu dừng lại, các loại Thế bá đạo mở ra hung hăng ép xuống đầu Lạc Nam.
Lạc Nam nhếch miệng cười, Bá Thế mở ra trực tiếp nghiền nát tất cả, hai chân chuyển động… thân ảnh như quỷ mị hiện ra sau lưng nàng, hung hăng đét lên bờ mông.
Chát.
Huyết Yêu Cơ chưa kịp bất mãn đã bị hắn kéo vào trong ngực, cúi đầu hung hăng hôn lên môi đỏ của nàng.
Một phen môi lưỡi triền miên, giai nhân sóng mắt ướt át, phong tình vạn chủng.
Hôn đến khi nàng sắp ngạt thở, hắn mới tách môi cười nói:
“Lại dám đùa nghịch vi phu?”
“Xem thử tiến bộ của ngươi mà thôi, cũng không tệ lắm.” Huyết Yêu Cơ ngạo kiều nói.
Lạc Nam phát hiện các thê tử cũng đã ở đây nhìn mình, hắn cười vỗ vỗ lồng ngực:
“Ta chính là Độc Cô Cầu Bại vậy.”
“Ảo tưởng.” Chúng nữ phì một tiếng.
“Lần này Đoạt Cấm Chiến, chẳng những phải trở thành quán quân… còn phải đoạt thêm danh xưng đệ nhất gia tộc, thậm chí đệ nhất thế lực cho Lạc Gia.” Lạc Nam hào khí nói:
“Ý ta đã quyết.”
Chúng nữ thấy hắn tự tin như vậy cũng an tâm gật đầu, nam nhân này hiện tại chính là trụ cột của toàn bộ Lạc Gia và hàng loạt thế lực lớn nhỏ gắn kết cùng hắn, nếu như hắn xảy ra chuyện gì, sợ rằng tất cả sẽ đại loạn, mà ngay cả các nàng cũng không thể chịu nổi, sẽ rơi vào điên cuồng.
Cho nên nói hắn là bảo bối ngậm trong miệng sợ tan, cầm trên tay sợ vỡ của các nàng cũng đúng.
“Trước khi phu quân lên đường, các nàng không cho ta chút động lực à?” Lạc Nam nở nụ cười xấu xa hỏi.
Chúng nữ gò má nhất thời ửng đỏ, không nghĩ đến sắp đại chiến đến nơi mà hắn còn tâm trạng nghĩ đến chuyện này, Hi Vũ cáu giận mắng:
“Chờ ngươi giành lấy quán quân trở về, các tỷ muội sẽ có thưởng.”
“Đúng đúng, chờ đạt quán quân rồi tính.” Mấy vị thê tử nhất trí tán thành.
Lạc Nam vuốt vuốt mũi, tinh ý phát hiện Cửu Huân Dao và Diễm Nguyệt Kỳ muốn nói lại thôi, hắn liền trong lòng tê rần, vội ôm các nàng an ủi:
“Ta hứa với các nàng, sau Đoạt Cấm Chiến chúng ta sẽ cùng nữ nhi đoàn tụ.”
Cho dù lời hứa của Bích Tiêu sư thúc không có hiệu lực, hắn cũng phải dốc hết Điểm Danh Vọng để tìm kiếm tin tức nữ nhi, không thể chờ thêm được nữa.
Về phần Điểm Danh Vọng, Đoạt Cấm Chiến lần này chính là cơ hội để thu gặt lấy.
“Ừm, bọn thiếp vẫn luôn tin tưởng ngày đó.” Hai nữ nở nụ cười.
Bởi vì địch nhân ở Trung Châu quá đông và hung hãn, Lạc Nam cũng không an lòng để các thê tử đi theo cổ vũ mình, ngược lại nghe nói các kỳ Đoạt Cấm Chiến thường được phát trực tiếp thông qua các loại Pháp Trận truyền khắp Trung Châu, các nàng ở tận Lạc Gia cũng có thể quan sát toàn bộ diễn biến.
Nếu như đi theo, ở bên ngoài chúng nữ bị các Đạo Thống gây khó khăn… hắn cũng không yên lòng cạnh tranh trong Đoạt Cấm Chiến.
Ngược lại ở tại Lạc Gia có Bá Chủ Lãnh Địa thủ hộ, hắn mới có thể thật sự an tâm.
“Long Nhi, nàng dự định thế nào?” Lạc Nam hỏi Quỷ Đỏ.
Quỷ Đỏ hơi rùng mình một thoáng, chẳng biết vì sao bị hắn gọi tên thân mật như thế khiến nàng rất không quen, cố gắng ra vẻ lãnh tĩnh nói:
“Đã ngươi tham gia, ta tham gia cũng không có ý nghĩa… dù sao ta cũng không phải đối thủ của ngươi.”
“Như thế cũng tốt, thực lực của nàng vốn không cần phải chứng minh với bất cứ ai.” Lạc Nam vỗ vỗ vai nàng:
“Đoạt Cấm Chiến chỉ là một cuộc thi mà thôi, tương lai vẫn còn rất nhiều trận chiến cần nàng xuất thủ.”
“Ta hiểu.” Quỷ Đỏ gật đầu, ánh mắt tràn ngập chờ mong.
Nàng không cần người trong thiên hạ thán phục thực lực của mình, nàng chỉ cần người nam nhân trước mắt công nhận.
“Đoạt Cấm Chiến lần này vì phu quân mà biến động, khốc nghiệt hơn những lần trước rất nhiều.” Nam Thiên Tố trong veo mở miệng, với kinh nghiệm đã từng tham gia Đoạt Cấm Chiến, nàng nói rằng:
“Những lần trước Đoạt Cấm Chiến chỉ có các nhân vật Chí Tôn tiềm năng đột phá Cấm Kỵ tham gia, nhưng lần này vì muốn giải quyết phu quân mà ngay cả những kẻ vốn đã là Cấm Kỵ cũng sẽ áp chế tu vi để tham gia, phải vạn phần cẩn thận.”
“Các nàng yên tâm, chỉ cần bọn hắn vẫn áp chế tu vi ở Chí Tôn… ta có thể ứng phó.”
Lạc Nam cáo từ các vị thê tử và hồng nhan tri kỷ, một mình rời khỏi Lạc Gia.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://tuoinung.pro/2024/03/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
Hắn phát hiện dọc theo hai bên đường, số lượng tu sĩ có thể nhìn thấy nhiều hơn mấy chục lần so với bình thường.
Ngày thường phi hành vạn dặm ngươi chỉ bắt gặp hai hoặc ba vị tu sĩ, thì hôm nay có thể thấy đến vài chục người kết thành đội mà đi.
Rõ ràng các phương đều hướng về Đoạt Cấm Chiến, hơn nữa còn náo nhiệt hơn tưởng tượng.
Đó chỉ là tính các khu vực vắng vẻ, đặt chân đến các toà thành lớn… số lượng tu sĩ càng là đông nghẹt, cường giả Thánh Hoàng trở xuống không dám ngẩng đầu, Thánh Đế như chó chạy trên đất, Chí Tôn khắp nơi.
Điều này cũng phải mà thôi, ngày thường tu sĩ phân bố ở khắp mọi nơi, kẻ thì đi thám hiểm các di tích, kẻ thì tìm kiếm tài nguyên ở những hiểm địa, kẻ thì cần cù bế quan…
Nhưng gần đến Đoạt Cấm Chiến, tất cả đều hội tụ mà về… đông hơn cả trẩy hội.
Đúng lúc này, Lạc Nam cảm giác được lệnh bài khách hàng siêu cấp của mình rung lên.
Hắn mở ra quan sát, chỉ nghe thanh âm thanh thuý của Trương Nhã Trâm từ đó truyền ra:
“Lạc Gia Chủ đã lên đường hay chưa? Có muốn cùng tiểu nữ đồng hành?”
“Haha, cầu còn không được.” Lạc Nam nở nụ cười xấu hổ:
“Thú thật là ta cũng chưa biết được địa điểm tổ chức Đoạt Cấm Chiến.”
Không ngờ được Trương Tiểu Thư mời gọi đồng hành, cũng là một loại vinh dự.
“Nếu đã như vậy, công tử truyền tống đến chi nhánh Trân Bảo Lâu ở Nguyên Thuỷ Thành… sau đó chúng ta cùng xuất phát.” Trương Nhã Trâm đề nghị.
“Tuân lệnh.” Lạc Nam đùa nói.
Hắn trực tiếp xé rách không gian, băng qua hư không đến Nguyên Thuỷ Thành thay vì sử dụng Truyền Tống Trận.
Thực lực đại tăng, khả năng làm chủ thời không của hắn cũng càng trở nên lô hoả thuần thanh, vừa có thời gian gia tốc quanh thân, vừa xé rách không gian hành tẩu.
Chỉ nửa ngày ngắn ngũi, hắn đã băng qua ngàn vạn dặm từ Lạc Gia đến tận Nguyên Thuỷ Thành, tốc độ chỉ chậm hơn một chút so với sử dụng Truyền Tống Trận cao cấp mà thôi.
Tìm đến chi nhánh Trân Bảo Lâu tại Nguyên Thuỷ Thành, đã nhìn thấy một kiện cổ kiệu tương đối mộc mạc bằng gỗ đang đậu sẵn, mà Trương Nhã Trâm chính là đứng bên ngoài chờ đợi.
“Trương tiểu thư…” Lạc Nam gọi một tiếng.
Trương Nhã Trâm cong lên cánh môi tinh xảo, ánh mắt sáng ngời nhìn lấy hắn:
“Thời gian vừa qua, thực lực của công tử chắc hẳn đã gia tăng rất lớn.”
“Haha, nhờ hồng phúc của Trương tiểu thư.” Lạc Nam mỉm cười.
Trương Nhã Trâm đánh giá hắn, sau đó chợt truyền âm hỏi: “Công tử sử dụng Đạo Xu tu luyện, phải chăng phát hiện điều gì khác thường?”
Lạc Nam âm thầm giật mình, hỏi ngược lại: “Ta thấy Đạo Xu hiệu quả rất tốt, đâu có gì kỳ lạ… ý của tiểu thư là sao?”
“Như vậy thì tốt rồi…” Trương Nhã Trâm thở phào một hơi:
“Bởi vì Đạo Xu vừa mới nghiên cứu thành, sợ có điều gì còn sai sót.”
“Thì ra là thế…” Lạc Nam gật gù, chợt cười nói: “Trước đây tại hạ cứ nghĩ Dị Nguyên Hội và Trân Bảo Lâu là thế lực kinh doanh, chắc hẳn sẽ cạnh tranh với nhau, không ngờ các vị còn có mối quan hệ hợp tác thân thiết.”
Trương Nhã Trâm mỉm cười: “Bởi vì phương hướng kinh doanh của đôi bên không xung đột nên giữa Trân Bảo Lâu và Dị Nguyên Hội cũng không có khúc mắc.”
Lạc Nam vuốt cằm, Dị Nguyên Hội chỉ kinh doanh ở những nơi hiểm địa ít người lui tới, còn Trân Bảo Lâu trải rộng khắp thiên hạ tại những thành trì phồn hoa, quả thật không có xung đột về mặt lợi ích.
“Chúng ta lên đường, mời công tử vào kiệu.” Trương Nhã Trâm làm động tác mời.
“Thất lễ quá, phải là tại hạ mời giai nhân mới đúng.” Lạc Nam lịch sự mỉm cười.
Hai người đang định vào kiệu, chợt nghe một giọng nam tử vang lên:
“Trâm muội chậm đã!”
Lạc Nam hướng mắt nhìn qua, phát hiện trên bầu trời hạ xuống một tên nam tử tuấn lãng, mày kiếm mắt sáng, thân khoác một kiện trường bào màu đen, phong thái cao quý.
“Thì ra là Trần huynh.” Trương Nhã Trâm khẽ gật đầu chào hỏi, thái độ không mặn không nhạt.
Đồng thời nàng hướng về Lạc Nam và nam tử giới thiệu:
“Vị này là Lạc Gia Chủ, khách quý của Trân Bảo Lâu chúng ta.”
“Vị này là Lâm Trần, nhi tử của một vị Trưởng Lão Trân Bảo Lâu.”
Lạc Nam vốn định chào hỏi, nào ngờ Phật Nhãn của hắn cảm ứng được địch ý từ tên Lâm Trần, nhất thời chỉ hướng đối phương gật đầu cho có lệ.
Mà Lâm Trần cũng không để ý đến Lạc Nam, ngược lại nhìn Trương Nhã Trâm nở nụ cười thân mật:
“Lần này huynh cũng định tham gia Đoạt Cấm Chiến, chúng ta đều là người cùng một thế lực… có thể chiếu cố lẫn nhau, Trâm muội có nguyện ý cùng huynh đồng hành?”
Trương Nhã Trâm bình thản như nước, nhẹ giọng hồi đáp: “Đoạt Cấm Chiến bằng vào bản sự của mỗi người, dù chúng ta là người cùng một thế lực nhưng tiến vào thi đấu cũng sẽ trở thành đối thủ cạnh tranh, Trần huynh không cần đi cùng với ta.”
“Thế tại sao người này lại có thể?” Lâm Trần nhíu mày nhìn Lạc Nam, trong mắt không thể giấu được vẻ ghen ghét và đố kỵ.
Lạc Nam âm thầm thở dài, kẻ này tâm cơ quá mức tầm thường… lại không có khí độ, chẳng trách cơ nghiệp của Trân Bảo Lâu là do Trương Nhã Trâm tiếp quản, từ trước đến nay chưa từng thấy tên Lâm Trần này lộ diện.
“Nhã Trâm và Lạc Gia Chủ có chính sự cần thương lượng.” Trương Nhã Trâm bình thản nói:
“Huống hồ dù ta có đi cùng với ai, cũng không đến lượt Trần huynh quản…”