Phần 170
“Ta nên nhập Đạo theo phương thức nào…”
Lạc Nam lại phải tự mình đặt câu hỏi.
Dựa theo lời vị Đạo Chủ của Độ Đạo Môn, nhập Đạo cũng phân ra nhiều loại a.
Thuận theo với thiên địa, nương nhờ thiên địa, đối nghịch thiên địa và siêu thoát thiên địa…
Mặc dù không thể lý giải cao siêu bên trong, nhưng hắn cũng có chút suy đoán.
Thuận theo thiên địa có lẽ là sử dụng các loại Quy Tắc Chi Lực có sẵn của thiên địa, không được làm ra hành vi phá hỏng quy tắc vốn có.
Nương nhờ thiên địa là tận dụng những Quy Tắc có sẵn để bản thân sử dụng.
Đối nghịch thiên địa có lẽ thuộc phạm trù cao hơn, có khả năng thay đổi cả quy tắc của thiên địa lập ra, hình thành quy tắc mới.
Siêu thoát thiên địa là vượt khỏi tầm kiểm soát của thiên địa.
“Công tử suy đoán cũng không kém bao nhiêu.” Kim Nhi nở nụ cười, giải thích cụ thể hơn cho hắn:
“Việc lựa chọn tiến vào Đạo Cảnh theo loại phương thức nào cũng rất quan trọng, bởi vì nó sẽ liên quan đến Đạo Kiếp khảo nghiệm lúc đột phá cảnh giới.”
“Ví dụ như công tử thuận theo thiên địa thì sẽ được thiên địa ưu ái, khi độ Đạo Kiếp sẽ tương đối dễ dàng, Đạo Kiếp chỉ như một loại khảo nghiệm mà thôi, có chút thực lực là thành công độ kiếp.”
“Ngược lại nếu lựa chọn đối nghịch với thiên địa, vậy khi độ kiếp thiên địa sẽ tìm mọi cách diệt sát công tử, đã ngươi muốn nghịch ta… sao lại để ngươi sống, đúng không?”
Lạc Nam khóe miệng giật giật hỏi: “Vậy nếu như lựa chọn hình thức độ kiếp khó khăn như nghịch với thiên địa, sau khi thành công sẽ có lợi ích gì?”
“Hỏi rất hay.” Kim Nhi tán thưởng nói:
“Độ Đạo Kiếp càng khó khăn, tiềm lực phát triển sẽ càng mạnh… đặc biệt là ở khả năng thay đổi và khống chế Quy Tắc trong trời đất.”
“Nói đơn giản thì những kẻ lựa chọn việc thuận theo thiên địa nhập Đạo, ngày sau dù bọn hắn sở hữu Quy Tắc Chi Lực cũng chỉ có thể sử dụng những Quy Tắc Chi Lực này nhắm vào đối thủ mà thôi, không thể thay đổi được Quy Tắc của trời đất, khả năng khống chế Quy Tắc có hạn…”
“Còn nếu thành công lựa chọn đối nghịch thiên địa, trong tương lai Quy Tắc Chi Lực của công tử có thể thay đổi cả những quy luật bất biến của thiên địa, chẳng hạn như thay đổi quy tắc đem một người đã chết và không còn lại bất cứ linh hồn hay thân thể phục sinh, đây chính là hành vi trái ngược với quy tắc sinh tử của thiên địa.”
“Lại nói dễ hiểu hơn, nếu một Bất Tử Tộc thành công đột phá Đạo Cảnh… vậy người đột phá thuận theo thiên địa sẽ không thể giết được Bất Tử Tộc tu vi Đạo Cảnh, ngược lại thì kẻ đối nghịch thiên địa có thể lật đổ quy tắc và tiêu diệt.”
Lạc Nam ánh mắt lóe lên, không ngờ chỉ riêng việc khống chế Quy Tắc đã phức tạp và rắc rối đến như vậy.
Quy Tắc Chi Lực cũng phân chia mạnh yếu, mà những kẻ dám can đảm lựa chọn đi trên con đường gian nan, nguy hiểm sẽ thu được thành quả vượt xa những kẻ bước đi an toàn.
“Vậy còn siêu thoát thiên địa thì sao?” Lạc Nam hỏi.
“Chính là có thể tự mình sáng lập nên quy tắc.” Kim Nhi thận trọng nói:
“Những kẻ nhập Đạo siêu thoát thiên địa, sau khi thành công đột phá Thần Đạo… thậm chí có thể tự sáng lập nên một chủng tộc hoàn toàn mới.”
“Càng kinh khủng hơn, bọn hắn có thể vận dụng Quy Tắc Chi Lực một cách điên cuồng nhưng không bị thiên địa phản phệ, bởi vì tự thân đã siêu thoát…”
“Bất quá dù là ở Đạo Giới này, số lượng nhân vât thành công siêu thoát thiên địa có lẽ đếm được trên đầu ngón tay mà thôi.”
Lạc Nam gật gù, nhịn không được hỏi: “Vậy những tên Đạo Tử, Thiên Tử mà ta từng đối đầu thuộc dạng nhập Đạo gì?”
“Đa số là thuận theo thiên địa và nương nhờ thiên địa mà thôi.” Kim Nhi ung dung đáp:
“Nếu như gặp kẻ đối nghịch cả thiên địa, vậy Quy Tắc Chi Lực của hắn có thể phá nát cả Đạo Binh thay vì bị Đạo Binh khắc chế, công tử hiện tại gặp phải nhân vật như vậy chỉ có con đường chết.”
Lạc Nam nuốt một ngụm nước bọt, xem như hiểu được sự chênh lệch của những hình thức nhập Đạo này.
“Thế nào? Đã ngộ được gì?”
Thấy hắn trầm tư, Hương Trà vừa ngáp vừa hỏi.
“Đệ muốn nhập Đạo bằng cách siêu thoát cả thiên địa trói buộc.” Lạc Nam kiên quyết lên tiếng.
Hương Trà xém chút từ trên cành cây ngã xuống, sắc mặt trở nên quái dị nhìn hắn.
“Thế nào?” Lạc Nam hỏi.
Hương Trà mỉm cười: “Đệ có hiểu rằng lời mình vừa nói có cân lượng bao nhiêu?”
“Mong sư tỷ chỉ giáo!” Lạc Nam khiêm tốn chắp tay.
Hương Trà vuốt cằm, đung đưa hai chân trên ngọn cây, lẩm bẩm nói:
“Đạo Kiếp là cửa ải cực kỳ quan trọng của Đạo Cảnh cường giả chúng ta, nếu đệ thuận theo hoặc nương nhờ thiên địa, đệ sẽ được thiên địa tán đồng và ưu ái, sau khi độ kiếp thành công còn được ban thưởng vận khí các loại…”
“Và trong quá trình tu luyện, chỉ cần độ kiếp hai lần ở hai cửa ải chính là Đạo Cảnh và Thiên Đạo Cảnh mà thôi.”
“Còn nếu lựa chọn đối nghịch thiên địa, Đạo Kiếp sẽ tìm cách giết chết đệ, mà đệ còn phải trải qua Đạo Kiếp một cách đầy đủ tất cả những lần đột phá đại cảnh giới từ Đạo Cảnh, Đại Đạo Cảnh, Thiên Đạo Cảnh cho đến Thần Đạo Cảnh… đủ cả bốn lần.”
“Về phần viễn siêu thiên địa, tỷ chưa từng nhìn thấy… nhưng theo truyền thuyết đồn đại, Đạo Kiếp sẽ giáng xuống bất cứ lúc nào khi phát hiện cơ hội tiêu diệt đệ, ngay cả khi đột phá một tiểu cảnh giới…”
Lạc Nam sắc mặt tối sầm, như vậy thì quả thật quá mức nguy hiểm.
Quả nhiên muốn có quyền năng càng lớn thì phải chấp nhận trả giá và đánh đổi càng nhiều…
Muốn vượt qua thiên địa sao? Vậy trước tiên ngươi hãy sống sót khi bị thiên địa tìm cách tiêu diệt.
Nếu không sống được, vậy đường mong viễn siêu ta.
Hương Trà nói đến đây liền lẩm bẩm một mình: “Bà già kia tưởng rằng ta không biết suy nghĩ trong lòng bà ấy.”
“Ý tỷ là sư phụ?” Lạc Nam hỏi.
“Chứ còn ai vào đây?” Hương Trà hừ một tiếng:
“Bà ta không tự tin vượt qua được Thiên Đạo Kiếp, sợ ta một mình cô đơn trên Thanh Trà Sơn nên lần này ra ngoài mới túm đệ mang về, ta còn lạ gì?”
Lạc Nam nghe vậy mà bừng tỉnh, chẳng trách trước đó nhiều đệ tử của Độ Đạo Môn thắc mắc vì sao từ trước đến nay Thanh Trà Sơn chỉ có hai người nay lại thu thêm một tên tiểu đồng.
Thì ra Không Mộc Đạo Nhân không tự tin vượt qua nổi Thiên Đạo Kiếp, lo lắng nữ đồ đệ chỉ còn một thân một mình trên nhân thế nên mới đem hắn mang về, để khi bà ấy ngã xuống cũng xem như tỷ đệ bọn hắn có thể nương tựa lẫn nhau.
“Thực lực của Không Mộc Đạo Nhân cường đại như thế vẫn không tin mình độ kiếp thành công sao?” Lạc Nam ngưng trọng hỏi, hắn không ngờ Không Mộc Đạo Nhân dễ dàng trấn sát hai tên Đại Đạo Cảnh lại e ngại việc độ Thiên Đạo Kiếp đến vậy.
“Hừ, Thiên Đạo Kiếp sao có thể đơn giản? Mặc dù bà ấy nhập đạo thuận theo thiên địa vẫn không cảm thấy có khả năng thành công.” Hương Trà trừng mắt nhìn hắn:
“Cho nên mới nói, ý nghĩ siêu thoát thiên địa của đệ là gan to bằng trời, tốt nhất bỏ suy nghĩ ấy đi!”
“Vì sao cường giả Độ Đạo Môn không ai giúp bà ấy?” Lạc Nam vẫn có chút lo lắng đến an nguy của Không Mộc Đạo Nhân, dù sao thì đây là người đem hắn vào Độ Đạo Môn, giúp hắn thành công nằm vùng Đạo Giới, cũng có chút hảo cảm với bà ta.
“Quá trình độ kiếp phải tự thân dựa vào bản lĩnh của mình, muốn khống chế và điều động được Quy Tắc Chi Lực ở đẳng cấp cao hơn, làm sao nhờ đến người khác?” Hương Trà nhún nhún vai:
“Nếu người ngoài xen vào chọc giận Đạo Kiếp, ngay cả đại năng hàng đầu cũng sẽ ăn không tiêu.”
“Trừ khi có Thần Đạo Cảnh đối nghịch thiên địa xé tan cả Đạo Kiếp thì may ra thay đổi được kết cục.”
Lạc Nam nghe mà líu hết cả lưỡi, hắn chưa từng có kinh nghiệm độ kiếp, không nghĩ đến quá trình này sẽ nguy hiểm đến như thế.
Cũng không biết các nàng Lâm Tích, Quỷ Đỏ và Thi Mộ Tuyền thành công hay không…
Các nàng sử dụng Đạo Quả để lĩnh ngộ Quy Tắc Chi Lực, cũng không biết là nhập đạo theo hình thức nào…
“Vậy chẳng may Không Mộc Đạo Nhân ngã xuống…” Lạc Nam khẩn trương.
“Tiểu tử còn chưa thành đồ đệ đã lo lắng cho bà ấy rồi à?” Hương Trà ngáp một cái:
“Yên tâm đi, bà già chắc chắn sẽ vượt qua.”
“Ồ…” Lạc Nam kinh ngạc, không hiểu vì sao sư tỷ lại tự tin đến như vậy.
Đang muốn hỏi thêm, nàng đã lười biếng đạp mây mà đi, chỉ để lại thanh âm như gió:
“Ngươi cứ làm tốt việc của mình, mọi chuyện tự khắc có an bài.”
“Hừ, thần thần bí bí…” Lạc Nam bất mãn hừ một tiếng.
Rõ ràng ngay cả đương sự sắp độ kiếp là Không Mộc Đạo Nhân cũng kém tự tin, tại sao một nữ đồ đệ tu vi Đại Đạo như nàng lại khẳng định sẽ thành công?
Hắn cảm thấy vị sư tỷ này của mình có điều gì đó cực kỳ bất thường.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://tuoinung.run/2024/05/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
Lạc Nam khoanh chân ngồi dưới ánh trăng, cảm giác được từng tia từng tia Quy Tắc mỏng manh luân chuyển xung quanh thân thể mình.
Hắn âm thầm mừng rỡ, rốt cuộc đã cảm nhận được sự tồn tại của Quy Tắc Chi Lực, đồng thời cũng lý giải được nguyên nhân.
Cái gọi là Quy Tắc Chi Lực, hiểu đơn giản thì đây là một loại lực lượng dùng để quản lý thế giới của Nguyên Giới tạo ra, do Giới Linh làm chủ.
Mà không chỉ Giới Linh Nguyên Giới, e rằng bất kỳ thế giới cao cấp hoàn chỉnh nào cũng sẽ có được Quy Tắc của riêng chúng nó.
Đạo Giới hiện tại được xem là thế giới cao cấp hoàn chỉnh hàng đầu, còn Ngũ Châu Tứ Vực bên ngoài đã trở nên thiếu đi sự hoàn chỉnh vì phải hy sinh lợi ích cho Đạo Giới.
Cường giả một khi nắm được Quy Tắc, vậy hắn có thể xâm nhập và phá hư cả những quy tắc vốn có, quyền năng vô cùng dữ dội, cạnh tranh với cả Giới Linh.
Cho nên thuận theo và nương nhờ thì được ưu ái, đối nghịch và muốn siêu việt phải chấp nhận trừng phạt hàng lâm.
Quy Tắc Chi Lực có nhiều loại ở nhiều lĩnh vực, ngươi có thể nắm giữ được bao nhiêu tùy vào bản lĩnh của bản thân ngươi.
Giống như có đại năng của Đạo Thống đã cắt ngang dòng sông lịch sử ngăn chặn mọi sự tìm hiểu về quá khứ, đây là do Quy Tắc Thời Gian khủng bố của hắn gây nên.
Từ Đạo Cảnh đến Thần Đạo, tu vi càng cao khả năng nắm được Quy Tắc Chi Lực càng mạnh.
Hình thức nhập Đạo cũng quyết định đến thực lực và tương lai của ngươi sau này…
Trước đó Lạc Nam không lý giải, không hiểu được những điều này, cứ cho rằng Quy Tắc Chi Lực là lực lượng dùng để hấp thụ luyện hóa như Nguyên Khí, cho nên mới liên tục thất bại dù đã cố gắng tìm kiếm hơn nửa năm.
Quy Tắc Chi Lực là thứ để lý giải mà không phải để hấp thụ đề thăng lực lượng.
Một khi ngươi đã tiếp xúc với quy tắc, xem như ngươi đã trực tiếp chạm vào quyền hạn của tầng lớp quản lý thế giới này…
Chẳng trách ngay cả Giới Linh cũng phải nhượng bộ trước đám Đạo Thống hùng mạnh.
Lạc Nam hít sâu một hơi, hắn vận chuyển Vạn Ảnh Ma Công của Vạn Ảnh Thiên Ma… bắt đầu cảm nhận được Quy Tắc Ma Lực đang luân chuyển, dụng tâm kêu gọi nó, hấp thụ nó và tìm hiểu sâu hơn về nó…
Quy Tắc Chi Lực có liên quan đến công pháp chủ tu của ngươi, ngươi tu luyện công pháp chủ đạo nào, khi vận công sẽ dễ dàng thu hút Quy Tắc tương ứng tiếp cận.
Ngắn ngũi một tháng thời gian, Lạc Nam đã lĩnh ngộ được tia Ma Đạo Quy Tắc này…
Đây chỉ là Ma Đạo Quy Tắc cơ bản nhất, thuận theo thiên địa… nếu như sở hữu và đi theo con đường này, Lạc Nam có thể sử dụng Ma Đạo Quy Tắc áp chế các Ma Tu khác, tác động và thay đổi quy tắc đến những đối tượng có tu vi dưới Đạo Cảnh.
Chỉ đơn giản như thế mà thôi… bởi vì đây là thuận theo thiên địa.
Nhưng không, hắn muốn nhiều hơn thế, hắn muốn viễn siêu thiên địa.
Tiếp tục dụng tâm cảm ngộ.
Trong quá trình này, để không phải phân tâm, Lạc Nam đã điều động khả năng của Vạn Ảnh Thiên Ma, sai khiến đám Ma Ảnh thay mình chăm sóc vườn trà.
Vậy nên bên trong Độ Đạo Môn suốt mấy tháng sau, mỗi ngày đều chứng kiến một đám Ma Ảnh đen kịch đến Đạo Thuỷ gánh nước mang về tưới trà.
Biết được tiểu đồng của Thanh Trà Sơn lại là một Vạn Ảnh Thiên Ma có thiên phú, không ít ngọn núi khác có hứng thú chiêu mộ, vài lần cử người đến mời chào về làm đệ tử, đáng tiếc đều bị Hương Trà sư tỷ của Lạc Nam đuổi đi.
Mà Lạc Nam lúc này đã tiến bộ thêm một bậc, từ thuận theo thiên địa đến mức nương nhờ được thiên địa.
Nương nhờ thiên địa chính là hắn có thể sử dụng Quy Tắc Ma Đạo lưu chuyển ở phạm vi nhất định xung quanh mình, từ đó gia tăng uy lực của Quy Tắc của bản thân trong chiến đấu, lúc này sẽ áp chế được những kẻ chỉ thuận theo thiên địa mà không thể mượn Quy Tắc từ thiên địa.
Có thể nói, hiện tại Lạc Nam đã đủ tư cách độ Đạo Kiếp nếu lựa chọn con đường nhập Đạo nương nhờ thiên địa, từ đó chính thức trở thành một vị Ma Tu Đạo Cảnh.
Nhưng hiển nhiên điều đó không khiến hắn hài lòng…
Lạc Nam tiếp tục chăm chú tu luyện.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://tuoinung.run/2024/05/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
Bên trong động phủ, Hương Trà nằm trên giường khép hờ hai mắt…
Cũng không biết nàng thông qua thủ đoạn nào, vậy mà có thể nhìn thấy tất cả hành vi của Lạc Nam.
Nhìn thấy hắn vậy mà lĩnh ngộ đến mức mượn được Quy Tắc Ma Lực của thiên địa trong thời gian ngắn, Hương Trà cong môi lẩm bẩm:
“Tiểu tử này thiên phú thật sự không tồi, e rằng một số đệ tử tinh nhuệ bên trong tông môn cũng không tiến bộ nhanh được như vậy, lần này bà già tùy tiện nhặt được hàng tốt?”
“Môn Vạn Ảnh Ma Công của hắn chỉ là Đại Đạo Cấp Công Pháp… nếu có được Thiên Đạo Cấp, thậm chí Thần Đạo Cấp Ma Công… sợ rằng thật sự có thể viễn siêu thiên địa a…”
“Ta có nên giúp hắn?”
Hương Trà ngẫm nghĩ hồi lâu, sau đó chép chép môi:
“Thôi kệ, giúp hắn mạnh lên một chút, sau này đuổi mấy con ruồi cũng không tệ.”
Nói xong, nàng khẽ hướng về phía Trà Viên phất tay.
Vù vù vù vù…
Khoảnh khắc đó, vô số tia Ma Đạo Quy Tắc quy tụ mà về, tập hợp ở xung quanh Lạc Nam.