Phần 173
“Đoàn Duẫn? Không biết, hắn là ai vậy?” Lạc Nam tò mò hỏi.
“Lớn mật.” Hai tên đệ tử nhất thời giận dữ, tên cao gầy lạnh lùng nói:
“Đoàn Duẫn sư huynh là nhi tử của Đại Hộ Pháp, ở trong hàng ngũ đệ tử Độ Đạo Môn là nhân vật nổi danh, ngươi lại dám không biết?”
“Hiện tại đã biết.” Lạc Nam nhẹ gật đầu:
“Bất quá đừng nói là Đoàn Duẫn, dù là phụ thân Đại Hộ Pháp của hắn khi không có Trưởng Lão Lệnh cũng không thể hái trà.”
Hương Trà sư tỷ đã căn dặn, chỉ có nhân vật cấp độ Trưởng Lão ở Độ Đạo Môn trở lên mới được quyền tự ý phân phối trà tại Thanh Trà Sơn, ngoài ra ai cũng không được.
Lạc Nam hắn tốn công chăm sóc bấy lâu nay, dù không có sư tỷ căn dặn cũng sẽ không để người khác tùy tiện.
“Ngươi thật sự không cho chúng ta lấy trà đúng không?” Tên nam tử mập ú ánh mắt lóe lên một tia nguy hiểm:
“Ngươi có biết ở tại Độ Đạo Môn, sự biến mất của một tên tiểu đồng sẽ chẳng thể gây nên người khác chú ý?”
“Các ngươi dám đắc tội với Bát Hộ Pháp sao?” Lạc Nam vuốt cằm nói:
“Nên biết rằng Bát Hộ Pháp bỏ ra cái giá không nhỏ để mua ta về đấy.”
“Haha, vậy phải hỏi Bát Hộ Pháp dám đắc tội Đại Hộ Pháp hay không.” Tên cao gầy cười lạnh nói:
“Ngươi giữ chặt tiểu tử này, để ta vào trong hái trà.”
“Tốt.” Tên mập ú tán thành, khí thế cuồn cuộn tiến ra bao phủ lấy toàn thân Lạc Nam.
Tên cao gầy thấy thế gật đầu, hướng về phía sau vườn trà lao vọt đến.
Lạc Nam chỉ đạp nhẹ chân một thoáng đã xuất hiện ngay trước mặt hắn, hoàn toàn không bị khí thế từ Đạo Cảnh Trung Kỳ ảnh hưởng.
“Làm càn!” Tên mập thấy vậy gầm lên một tiếng, Thổ Hệ Quy Tắc bạo phát mà ra, hình thành một toà ngục giam bằng đất bao trùm lấy Lạc Nam.
Hiển nhiên dù bọn hắn khá mạnh miệng nhưng ở Độ Đạo Môn nghiêm cấm đồng môn tương tàn, chỉ muốn khống chế Lạc Nam để hái lá trà cho Đoàn Duẫn sư huynh, không dám đem Lạc Nam giết chết.
Quy tắc của Độ Đạo Môn rất nghiêm, bình thường muốn hái trà ở Thanh Trà Sơn phải có cống hiến nhất định được Trưởng Lão công nhận, bằng không ngay cả người trông coi vườn trà là Không Mộc Đạo Nhân cũng không thể tùy ý sử dụng.
Vậy nên bọn hắn mới nhân cơ hội Không Mộc Đạo Nhân và cả Hương Trà không có ở nơi này ra tay, nào ngờ tên tiểu đồng nho nhỏ lại dám ngăn cản.
Mắt thấy Thổ Hệ Quy Tắc cuồn cuộn tiến về phía mình, Lạc Nam âm thầm cười nhạt một tiếng.
Thổ Hệ Quy Tắc này là do tên mập điều động từ thiên địa, quá yếu ớt so với một kẻ siêu thoát cả thiên địa như hắn.
Lạc Nam nhẹ nhàng nâng lên bàn tay đã xé rách toàn bộ Thổ Hệ Quy Tắc trong ánh mắt kinh hãi của cả hai tên.
“Làm sao có thể? Ngươi chỉ là Đạo Cảnh Sơ Kỳ… sao có thể phá vỡ Quy Tắc của Đạo Cảnh Trung Kỳ như ta?” Tên mập không dám tin la lớn.
Tên cao gầy thấy vậy cũng thu hồi khinh thường, hai tay kết ấn, huy động Phong Hệ Quy Tắc dung hợp cùng Đạo Phong Lực hóa thành một thanh Phong Đao trảm thẳng xuống đầu Lạc Nam.
Bất quá Lạc Nam vẫn chỉ duỗi ra bàn tay, Ma Lực bao trùm hình thành một cái Ma Trảo dữ tợn chụp lấy.
Phong Đao và cả Quy Tắc bên trên nó như những cơn gió vô hại bị Lạc Nam bóp nát thành hư vô.
Đây chính là sự khủng bố của kẻ siêu thoát thiên địa, Quy Tắc bên trong trời đất ở cùng cảnh giới thật sự không hề có ý nghĩa gì trước mặt hắn.
“Cút đi!”
Lạc Nam hừ một tiếng.
Từ trong bóng đen, hàng trăm Ma Ảnh lao vọt ra, mỗi một tôn Ma Ảnh nâng lên song quyền, mang theo Quy Tắc Ma Đạo bá đạo không gì cản nổi liên tục đấm ra.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Đỉnh núi lắc lư, không gian kịch chấn, hai tên đệ tử chỉ cảm thấy mình như đối mặt với hàng trăm địch nhân, tất cả đều đang vung quyền đấm về phía bọn hắn, quyền kình mang theo uy lực dời non lấp biển và Ma Đạo Quy Tắc vượt qua Quy Tắc mà bọn hắn sở hữu.
PHỐC PHỐC PHỐC PHỐC…
Cả hai liên tục thổ huyết, toàn thân bị đấm đến biến dạng bay ngược.
Lạc Nam cũng không đuổi cùng giết tận tránh gặp phiền toái, chỉ đưa mắt nhìn theo bọn hắn bị đấm văng khỏi Thanh Trà Sơn.
“Không tệ… Quy Tắc của ta mạnh hơn của bọn chúng quá nhiều…” Lạc Nam hài lòng đánh giá lực lượng đang lưu chuyển trên đôi tay mình.
Trước đó chưa thể ước tính được sức mạnh và lợi ích của việc nhập Đạo theo kiểu siêu thoát thiên địa, có hai tên chuột bạch đưa đến cửa để thử nghiệm cũng vừa đúng lúc.
Ở trước mặt hắn, Quy Tắc thông thường yếu ớt như màng trinh thiếu nữ vậy.
Hiện tại dù không cần đến Đạo Binh, hắn vẫn dễ dàng phá vỡ Quy Tắc của đối thủ trong cùng cấp.
Trừ khi gặp phải nhân vật cũng siêu thoát thiên địa giống như chính mình, bằng không ở trong Đạo Cảnh khó có đối thủ.
Thậm chí dù gặp đám Đạo Tử kia, trong tình huống ngang cấp chiến đấu hắn vẫn tự tin giành chiến thắng.
Sở hữu Quy Tắc áp đảo như vậy chẳng trách Đạo Kiếp hận không thể đem hắn oanh thành cặn bã.
Nhưng sự xuất hiện của hai con hàng kia cũng làm mất đi cơ hội yên tĩnh lĩnh ngộ cho đủ 20 loại quy tắc của hắn… động tĩnh vừa rồi gây ra không nhỏ, nếu như sắp tới có cường giả đảo thần thức đến quan sát thì nguy hiểm.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam tiếp tục công cuộc tưới trà như chưa có chuyện gì xảy ra, trong lòng lại âm thầm suy nghĩ:
“Phải mau chóng trở thành đệ tử chính thức sau đó nhận nhiệm vụ ra ngoài tiến hành, đó mới là thời cơ để tu luyện.”
Ngoài việc lĩnh ngộ quy tắc, hắn còn muốn đột phá đến cảnh giới Thể Đạo Cảnh.
Thể Hồn Song Diệp Thảo đã được các nàng Mộc Ái My bồi dưỡng thành công, xem như có sẵn tài nguyên để trở thành Thể Đạo rồi.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://tuoinung.run/2024/05/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
“Hai tên vô dụng, chỉ là tiểu đồng tưới trà cũng không ứng phó được.”
Cùng lúc đó ở đỉnh núi khác, một tên thanh niên sắc mặt âm trầm quát lạnh:
“Bổn thiếu còn lưu giữ các ngươi có lợi ích gì?”
Thanh niên này hiển nhiên chính là nhi tử của Đại Hội Pháp, Đoàn Duẫn sư huynh trong miệng hai tên đệ tử một gầy một béo.
Hắn đang kẹt ở bình cảnh Đại Đạo Cảnh Trung Kỳ, mà đại hội của đệ tử trong tông môn chỉ còn ngắn ngũi vài năm thời gian là bắt đầu, muốn đạt thành tích tốt ít nhất phải đột phá đến Đại Đạo Hậu Kỳ mới đủ tự tin.
Trong thời gian gấp gáp như vậy, thật khó để đi làm nhiệm vụ nhằm đổi lấy tài nguyên tu luyện cho nên mới nhắm vào Diên Hương Trà và Đại Đạo Trà, kết quả hai tên chó săn chỉ việc đơn giản như thế cũng làm không xong, làm sao hắn có thể không tức giận?
“Sư huynh đừng trách chúng ta, tên tiểu đồng kia thực lực cường đại… Quy Tắc Phong Hệ và Thổ Hệ của huynh đệ chúng ta hoàn toàn không có tác dụng trước mặt hắn.” Đệ tử cao gầy bất đắc dĩ nói:
“Hơn nữa hắn còn mang huyết mạch Vạn Ảnh Thiên Ma, chiến lực rất mạnh.”
“Hoang đường, chẳng lẽ tiểu tử đó nhập đạo nương nhờ thiên địa nên mới áp chế được Quy Tắc của các ngươi?” Đường Duẫn trầm giọng hỏi.
“Không giống a.” Tên mập nuốt nước bọt nói:
“Thông thường nếu hắn mượn nhờ thiên địa, vậy thì hắn phải điều động Quy Tắc Chi Lực ở xung quanh, nhưng khi đó ta không phát hiện việc đó…”
“Ý ngươi là gì?” Đường Duẫn biến sắc.
“Ý của hắn…” Tên cao gầy cũng gật đầu phụ họa:
“Quy Tắc Chi Lực mà tên tiểu đồng điều động ẩn trong cơ thể của hắn, do cơ thể hắn sinh ra… rất giống với người nhập đạo đối nghịch thiên địa.”
“Làm sao có khả năng?” Đường Duẫn quát lạnh:
“Ngay cả ở Độ Đạo Môn chúng ta cũng chỉ có được năm vị hậu bối nhập đạo đối nghịch thiên địa mà thôi, hơn nữa bọn hắn thân phận tôn quý bậc nào? Làm sao một tên tiểu đồng có thể sánh bằng bọn hắn?”
Nên biết rằng trong hàng vạn đệ tử của Độ Đạo Môn, chỉ có năm nhân vật kinh tài tuyệt diễm là thành công nhập đạo theo hình thức đối nghịch thiên địa.
Mà mấy nhân vật này hiện nay đều có quyền hạn trong môn không kém gì trưởng lão, làm sao một tên tiểu đồng tưới trà lại có thiên phú nghịch thiên như thế?
“Không gì là không có khả năng.” Có thanh âm lạnh nhạt truyền đến.
Theo đó, chỉ thấy một tên nam tử trung niên toàn thân áo trắng, khí độ bất phàm ung dung tiến vào.
“Đại Hộ Pháp!” Hai tên đệ tử vội vàng quỳ gối hành lễ.
“Phụ thân.” Đường Duẫn cũng cung kính gọi một tiếng.
Nam tử trung niên này chính là phụ thân của Đường Duẫn, Đại Hộ Pháp của Độ Đạo Môn – Đường Luân, một vị Thiên Đạo Cảnh Sơ Kỳ đường đường chính chính.
Ở tại những Đạo Thống bình thường khác, Thiên Đạo Cảnh đã đủ tư cách đảm nhiệm chức vụ trưởng lão.
Nhưng Độ Đạo Môn là tông môn cường đại do ba Đạo Thống liên kết mà thành, yêu cầu khắt khe hơn rất nhiều.
Muốn trở thành trưởng lão ở Độ Đạo Môn, ngoài việc có được tu vi Thiên Đạo Cảnh… ngươi còn phải có đủ Điểm Cống Hiến Môn Phái.
Cho nên trong các vị Hộ Pháp, từ Tam Hộ Pháp đến Đại Hộ Pháp đều là Thiên Đạo Cảnh Sơ Kỳ nhưng chưa đủ cống hiến trở thành Trưởng Lão.
Đường Luân thong thả ngồi xuống, sau đó phất nhẹ óng tay.
Ngay lập tức, tên đệ tử mập đã bị hắn nắm lấy.
Đường Luân sắc mặt bình thản lục lọi ký ức của tên mập, xem lại toàn bộ quá trình bọn hắn gây sự ở Thanh Trà Sơn.
Hồi lâu sau, Đường Luân thở ra một hơi: “Chẳng trách Không Mộc Đạo Nhân từ trước đến giờ không thích thu nhận người ngoài lại đem về một tên tiểu đồng, kẻ này quả thật đã nhập đạo đối nghịch thiên địa, thiên phú kinh người.”
“Đáng ghét…” Đường Duẫn nghe vậy sắc mặt vặn vẹo vì đố kỵ, hai mắt hừng hực hoả diễm.
Năm xưa hắn khi sắp đột phá Đạo Cảnh cũng là tâm cao khí ngạo vô cùng, luôn muốn mình có thể nhập đạo theo phương thức đối nghịch thiên địa, từ đó thân phận và địa vị trong môn nhất phi trùng thiên, trở thành đối tượng được vô số đệ tử tôn sùng.
Đáng tiếc hắn tốn tận một vạn năm cũng không thể ngộ ra phương thức đối nghịch với thiên địa, chỉnh sửa và phá vỡ quy tắc… cuối cùng chấp nhận thất bại, nhập đạo bằng cách nương nhờ thiên địa.
Hiện tại phụ thân chính thức xác nhận tên tiểu đồng kia đạt được thành tựu mà hắn ngay cả nằm mơ cũng không thể đạt được, lòng đố kỵ liền vô thức dâng lên không thể áp chế.
“Phụ thân…” Đường Duẫn chắp tay:
“Xin ngài hãy bắt hắn về cho ta, ta muốn sưu hồn hắn, tìm hiểu cách ngộ đạo của hắn, thậm chí sẵn sàng đoạt xác hắn.”
“Hồ đồ.” Đường Luân giận dữ hừ lạnh:
“Hành vi đó của ngươi là tự tìm đường chết, ngay cả ta cũng không bảo vệ được ngươi.”
“Tại sao vậy phụ thân?” Đường Duẫn giật mình hỏi.
“Các ngươi nghĩ chút động tĩnh nhỏ do các ngươi gây ra thì qua mặt được các vị quái vật của Độ Đạo Môn sao?” Đường Luân nhếch mép nói:
“Sợ rằng ngay khi tiểu tử kia thể hiện được bản lĩnh đối nghịch thiên địa, các vị quái vật trong môn phái đều đã cảm ứng được.”
“Bọn hắn không muốn đứng ra chính là vì muốn tiểu tử kia tự nhiên trưởng thành và phát triển.”
“Nếu ta dám vì ngươi mà xen vào mưu hại hắn, cái ghế Đại Hộ Pháp đừng mong giữ được.”
Đường Duẫn và hai tên đệ tử rùng mình, khí lạnh chạy dọc khắp toàn thân…
“Quên chuyện ngày hôm nay đi, từ giờ đừng có đắc tội với hắn, cũng đừng chọc đến Thanh Trà Sơn.” Đường Luân nghiêm nghị dặn dò:
“Mang về tông môn một hạt giống tốt như thế, địa vị của Thanh Trà Sơn sắp tới sẽ lên như diều gặp gió.”
Nói xong, Đường Luân đã biến mất.
Đường Duẫn siết chặt nắm tay, một cảm giác không cam lòng và bất lực dâng lên.
Đây chính là cách mà đại thế lực tồn tại và phát triển, một kẻ thiên phú kém cõi đừng mong uy hiếp đến sự tồn tại của chân long.
Lạc Nam không biết Đường Luân đã cảnh cáo Đường Duẫn, dù có biết hắn cũng không mấy bận tâm.
Thật may vì siêu thoát thiên địa và đối nghịch thiên địa có những biểu hiện khá tương đồng.
Chỉ cần hắn không ở trước mặt người khác công khai sửa đổi quy tắc hoặc sáng tạo quy tắc, người khác sẽ không thể nhìn ra hắn nhập đạo bằng hình thức cao cấp nhất.
Đối nghịch thiên địa cũng được, không quá kém cũng không quá phô trương, đủ để lăn lộn.
Những ngày sau đó, hắn tiếp tục sử dụng Dịch Thần Kỳ bồi dưỡng các loại trà quý, sau đó bí mật thu giữ phần dư thừa thông qua Hệ Thống truyền tống chúng nó đến Thiên Cơ Lâu để phân phát cho Lạc Gia.
Có Cảm Đạo Trà hỗ trợ, tin tưởng các vị thê tử sẽ rút ngắn khoảng cách đột phá Đạo Cảnh hơn.
Làm xong tất cả, hắn lại lười biếng nằm trên tảng đá, hướng về hệ thống quan sát kỹ lưỡng thông tin về Rương Đặc Biệt.
Rương Đặc Biệt Thiên Cấp tọa lạc tại Hoàng Ngọc Động – Vô Lượng Sơn thuộc hướng bắc Đạo Giới.
Lạc Nam không biết Độ Đạo Môn nằm ở hướng nào, khoảng cách với Vô Lượng Sơn có bao xa, mà Vô Lượng Sơn kia liệu rằng có gì nguy hiểm hay không hắn cũng chẳng biết.
Có thể nói là dốt đặc cán mai.
Hàng ngon quả nhiên không dễ dàng nhặt được…
“Cũng đã lâu chưa mở Vòng Quay Danh Vọng, thử chút vận khí vậy.”
Nghĩ đến đây, Lạc Nam hướng Hệ Thống mở ra Vòng Quay Danh Vọng.
Rất nhanh, bảy cái ô quen thuộc một lần nữa hiện ra.
Ô thứ nhất, mất lượt hoặc thêm lượt.
Ô thứ hai, Điểm Danh Vọng ngẫu nhiên trừ hoặc cộng.
Ô thứ ba, một tấm Dịch Không Phù cao cấp.
Ô thứ tư, một bình Dục Tài Thánh Thuỷ.
Ô thứ năm, một bình Dịch Thần Kỳ.
Ô thứ sáu, một lần đúc Vạn Ảnh Ma Tướng.
Ô thứ bảy, một kiện Đạo Binh Thượng Phẩm – Yểm Ma Đao.
“Moá nó, rốt cuộc ra hàng Cấm Kỵ.” Lạc Nam nhịn không được mắng to.
Từ lúc thăng cấp Hệ Thống thành công đến nay, mặc dù Kim Nhi từng nói Vòng Quay Danh Vọng sẽ gia tăng tỷ lệ xuất hiện hàng Cấm Kỵ nhưng hắn chưa từng được trải nghiệm lần nào.
Không nghĩ đến lần này tùy tiện thử thời vận lại ra đồ tốt nhiều như vậy.
Dịch Thần Kỳ của hắn vốn dĩ dùng sắp hết lại được bổ sung, ngoài ra còn có Vạn Ảnh Ma Tướng của Vạn Ảnh Thiên Ma hắn chưa kịp đúc, kèm theo đó là một thanh Đạo Binh – Yểm Ma Đao, xem như là hàng Cấm Kỵ rồi.
Với thân phận Tiểu Ma, hắn đương nhiên không thể sử dụng đến những kiện Binh Nhân Tộc quen thuộc của mình, Yểm Ma Đao vừa vặn thích hợp, trước đó ở Lạc Gia hắn cũng có mua một môn Đao Pháp từ Cửa Hàng May Mắn.
Không hề chần chờ, Lạc Nam hạ lệnh quay!