Phần 35
“Sướng chưa?”
Hồi lâu sau, Huyết Yêu Cơ lên tiếng hỏi.
“Sướng.” Lạc Nam thoải mái gật đầu.
Huyết Yêu Cơ cùng Huyết Hàn Lệ đưa mắt nhìn nhau, đồng thanh quát:
“Vậy sao chưa đi chết?”
Thanh âm vừa dứt, hai nàng hung hăng tung một chưởng vào lồng ngực hắn.
PHỐC!
Lạc Nam miệng phun máu tươi, như diều đứt dây thổ huyết bay ngược rơi vào trong hồ nguyên dịch, chìm xuống mất dạng.
“Hừ.” Hai nữ nhân lạnh lùng gắt một tiếng.
Đột ngột hai nàng biến sắc, vừa rồi khi tung ra một chưởng, mối liên kết từ Đồng Tâm Đồng Ý giữa hắn và hai nàng bỗng nhiên mất rồi.
“Tiểu Nam.” Hai nữ nhân kinh hô, các nàng nóng giận nên hơi quá tay một chút, chẳng lẽ hắn nhất thời không kịp đề phòng, chết thật rồi?
Hai nàng vội vàng lặn xuống đáy hồ, phát hiện Lạc Nam nằm im bất động, miệng vẫn còn rỉ máu tươi.
Huyết Yêu Cơ phất tay, một cổ hấp lực đem hắn kéo lên.
Hai nàng ôm lấy hắn kéo lên bờ, kiểm tra tình huống, nhìn thấy hai dấu chưởng ấn vẫn còn in đậm nơi lồng ngực hắn.
“Tuyệt đối đừng xảy ra chuyện gì.” Huyết Hàn Lệ giọng điệu đã bắt đầu run rẩy.
“Mau, Bất Tử Dịch Thuỷ.” Huyết Yêu Cơ lấy ra bình dược thuỷ đổ vô miệng hắn.
“Phốc… ọc ọc ọc…” Lạc Nam đột ngột giật giật phun nước ra ngoài như cá chết, mở mắt nhìn hai nàng mỉm cười:
“Hết giận chưa?”
“Ngươi… ngươi giả chết bằng thủ đoạn của Đại Trưởng Lão?” Huyết Yêu Cơ lúc này mới nhớ lại Nguỵ Tử Hồn Thuật, vừa rồi mất bình tĩnh nên chưa kịp liên tưởng đến hắn từng giả chết một lần trong Tu La Thánh Chiến rồi.
“Khốn nạn.” Hai nữ nhân vừa thẹn vừa giận, hung hăng nâng tay lên muốn tung chưởng.
Lạc Nam nhắm mắt lại đón nhận.
Nào ngờ chờ hồi lâu không thấy hai nàng đánh xuống, hắn mở mắt ra, phát hiện hai bàn tay mềm mại chỉ cách mình một chút xíu.
Lạc Nam liền nhân cơ hội ngẩng đầu hôn lên tay hai nàng, dọa cho hai nữ vội vàng rụt trở lại.
“Ngươi vì sao không né?” Huyết Yêu Cơ nghiến răng nghiến lợi.
Huyết Hàn Lệ cũng đưa mắt nhìn hắn.
Lạc Nam lật đật ngồi dậy trái phải ôm lấy hai vị thê tử, cười khổ nói:
“Lần này tội của ta rất lớn, ta chưa từng sử dụng dâm độc với nữ nhân của mình, chỉ vì không muốn các nàng tiếp tục hiểu lầm nhau nên mới phải như vậy…”
“Nếu hai nàng còn giận, ta đứng im cho các nàng trút giận, đánh đến khi nào chán thì thôi.”
“Chuyện của bọn ta, từ bao giờ cần đến ngươi quản?” Huyết Hàn Lệ nghiêng mặt sang nơi khác.
“Ta là nam nhân của các nàng, ta không quản thì ai quản đây?” Lạc Nam nghiêm mặt nói:
“Kẻ âm thầm giở trò lên cơ thể các nàng ta còn chưa tìm ra, đó mới là kẻ thù chung cần giải quyết, nhìn các nàng như vậy sao ta có thể an lòng?”
Ánh mắt Huyết Yêu Cơ lấp lóe, nàng cũng là người thông minh, liên tưởng mọi chuyện vừa xảy ra, liền nhìn thẳng hắn:
“Người hẹn ta chiến đấu giải quyết ân oán chính là ngươi? Có phải thi triển Luyện Huyết hóa Thân Thuật phải không?”
Huyết Hàn Lệ nghe vậy cũng nhảy dựng lên, hung hăng trừng trừng nhìn hắn: “Cả ta cũng thế phải không?”
Lạc Nam cười khổ gật đầu: “Các nàng đừng giận…”
“Đúng là tên khốn.” Huyết Hàn Lệ bất mãn đến bầu sữa căng đầy phập phồng:
“Ta còn tưởng nữ nhân này đột ngột có ý tốt muốn hòa giải.”
“Haha, ta chẳng phải cũng nghĩ như thế sao?” Huyết Yêu Cơ khinh khỉnh cười.
Lạc Nam thất vọng thở dài: “Tỷ muội các nàng đánh cũng đã đánh rồi, hôn nhau cũng đã hôn rồi, âu yếm cũng đã làm rồi… ta vì quan hệ của các nàng cố gắng như vậy, các nàng lại…”
Nghĩ đến hắn vì mình làm nhiều chuyện như thế, phí công sắp xếp như vậy, Huyết Hàn Lệ cũng hơi mềm lòng.
Nàng vốn là U Hồn Nô Lệ của hắn, hắn lại vì nàng suy nghĩ đủ thứ, còn chịu đánh chịu mắng.
“Chuyện cũ coi như bỏ qua.” Huyết Hàn Lệ nắm lấy tay hắn thủ thỉ:
“Dù sao nếu không phải bị đánh nát nhục thân chỉ còn lại linh hồn, thiếp cũng không gặp được chàng…”
“Ai cần ngươi bỏ…” Huyết Yêu Cơ đang định mở miệng nói thêm gì đó, Lạc Nam liền hung hăng hôn lên môi nàng chặn lại.
Nhìn thấy cảm xúc khuyên bảo trong mắt nam nhân, nàng không mở miệng nói lời khó nghe nữa, chủ động hôn lại hắn.
Lạc Nam cuối cùng cũng có thể thở phào một hơi nhẹ nhõm, đem hai lão bà của mình ôm chặt.
Trong chuyện quá khứ, thật sự không biết nên nói ai đúng ai sai.
Huyết Yêu Cơ vì muốn tốt cho tỷ tỷ, lại lạnh lùng kiêu ngạo lựa chọn phương thức cực đoan nhất, tự ôm tất cả nguy hiểm vào bản thân mình.
Còn Huyết Hàn Lệ lại không nghĩ theo hướng tích cực, nàng cho rằng Huyết Yêu Cơ tự động hành xử như thế mà không hỏi qua ý kiến của mình chính là không tôn trọng mình, vì vậy vẫn không hết giận.
“Nhưng nói thế nào thì nói, ta vẫn phải cảm tạ tên địch nhân thần bí kia một tiếng a…” Lạc Nam mỉm cười.
“Tại sao?” Hai nữ đều không hiểu.
“Vì nếu hắn không gieo vật ký sinh lên người các nàng, khả năng các nàng sẽ thật sự phân định sinh tử bên trong trận chiến tranh đoạt ngôi vị Giáo Chủ, lúc đó ta sẽ mất đi một thê tử.” Lạc Nam nói thật.
Hai nữ nhân trầm mặc không đáp…
Lạc Nam nắm tay hai nàng đi dạo giữa vườn hoa, cũng lấy ra y phục giúp các nàng mặc vào.
Bầu không khí hiếm thấy an bình, Huyết Yêu Cơ nhịn không được nhắc đến chính sự:
“Ngươi dự định gia nhập học viện nào?”
“Trước mắt ta cũng không biết, nhưng cứ đến thử Đại Nguyên Thiên Viện một chuyến.” Lạc Nam hồi đáp:
“Dù sao đây cũng được xưng là học viện lớn nhất, lại có Chiêu Dương đang theo học…”
Hắn được giới thiệu từ một vị ngoại trưởng lão của Đại Nguyên Thiên Viện, tin tưởng sẽ thuận lợi hơn.
“Các nàng thì sao?” Lạc Nam khẽ hỏi:
“Có ý định gia nhập học viện nào không?”
“Không.” Huyết Yêu Cơ đáp:
“Không những hai ta, mà tất cả những nữ nhân khác đều thống nhất… lần này đến Trung Châu, tất cả đều chỉ ở phía sau toàn lực hỗ trợ ngươi phát triển, không chiếm lấy ánh hào quang của ngươi.”
“Đúng vậy, chàng gia nhập thì khác gì bọn thiếp gia nhập?” Huyết Hàn Lệ cũng nói:
“Bọn thiếp sẽ làm những cái bóng ở sau lưng chàng, giúp chàng đối địch, giúp chàng phát triển thế lực, không cần thiết phải gia nhập học viện.”
Thì ra chúng nữ đã sớm quyết định, Trung Châu sẽ là sân khấu của nam nhân, các nàng chỉ lặng lẽ ở phía sau trợ giúp cho hắn.
Lạc Nam cảm động nắm tay hai nữ, hắn cảm thấy các nàng quyết định cũng có lý.
Bản thân hắn có Hệ Thống, có Thiên Cơ Lâu, có Kim Nhi… việc gia nhập vào học viện chỉ để tìm chỗ dựa chơi với đám thiên kiêu khác mà thôi, không cần phải quá mức phụ thuộc vào học viện, càng không cần các thê tử cũng gia nhập.
Chỉ cần hắn có thể vang danh Trung Châu, thu thập đại lượng Điểm Danh Vọng, đến khi đó các nàng muốn gì mà không được?
Hệ Thống hiện tại ngay cả đồ vật Cấm Kỵ cũng đã có tỷ lệ xuất hiện rồi.
“Chúng ta cũng nghe Chiêu Dương nói rồi, mỗi đệ tử gia nhập học viện đều có thể mang theo người thân cận tiến vào, đến khi đó nếu cần thiết… chúng ta xuất hiện với thân phận là người hộ đạo của ngươi là đủ.” Huyết Yêu Cơ nói.
“Ừm.” Lạc Nam gật đầu:
“Hy vọng ở Trung Châu, có thể tiếp xúc với cấp bậc trong truyền thuyết.”
“Đó là đương nhiên.” Huyết Yêu Cơ trịnh trọng nói:
“Nơi khác có thể không biết… nhưng trong ngũ đại viện chắc chắn sẽ có tồn tại cường giả cấp bậc Cấm Kỵ, thậm chí con ông cháu cha xuất thân Cấm Kỵ, ngươi phải cẩn thận.”
Nhịp tim Lạc Nam đập lên thình thịch.
Từ khi còn ở Việt Long Tinh xa xôi hẻo lánh, hắn đã nghe qua hai từ “Cấm Kỵ”
Cho đến tận bây giờ, kinh qua vô vàn trận chiến, không biết bao nhiêu năm tháng, trải qua quá nhiều chuyện và sự kiện trong cuộc đời… cuối cùng cũng dần chạm đến loại cấp bậc đó.
Thiên Tượng Chí Tôn chỉ là một tên cẩu nô tài cũng được sở hữu một loại Phù Chú chứa đựng tia quy tắc của Cấm Kỵ, điều này không khó đoán ra chủ nhân đứng sau lưng hắn liên quan đến cấp độ trong truyền thuyết này.
“Trung Châu được xưng tụng là nơi phồn hoa, cường thế nhất Nguyên Giới không phải nói suông.” Huyết Hàn Lệ ứng tiếng:
“Tập hợp tất cả đại châu và địa vực khác lại cũng không thể sánh bằng Trung Châu, đến đó nên thu liễm một chút, từng bước mà hành động.”
Huyết Yêu Cơ hiếm thấy tán thành lời này, nàng tiếp lời:
“Ta chỉ xếp hạng thứ 9 trên Chí Tôn Bảng, mà ở Trung Châu ngươi sẽ đụng độ các nhân vật xếp cao hơn cả ta, thậm chí nằm trong 5 kẻ có hy vọng đột phá Cấm Kỵ nhất, ngoại trừ người sở hữu Mệnh Cách Cấm Kỵ như Long Chí Tôn là ngoại lệ.”
Lạc Nam vuốt cằm: “Vậy người lợi hại hơn nàng cũng không nhiều.”
“Ngốc tử.” Huyết Yêu Cơ lắc đầu: “Xem ra ngươi vẫn chưa hiểu rõ về Chí Tôn Bảng.”
“Là sao?” Lạc Nam ngờ vực nhìn nàng.
“Chí Tôn Bảng chỉ là bảng xếp hạng dành cho những kẻ thuộc các Chí Tôn Thế Lực hoặc tán tu có tiềm năng đột phá Cấm Kỵ mà thôi.” Huyết Yêu Cơ nhấn mạnh từng chữ:
“Mà đám con ông cháu cha chính hiệu xuất thân từ Cấm Kỵ Thế Lực sẽ không nằm trên bảng này, bởi vì bọn chúng có truyền thừa Cấm Kỵ, khả năng đột phá Cấm Kỵ vượt xa Chí Tôn bình thường.”
Đồng tử của Lạc Nam co lại.
“Đúng là như thế đấy.” Huyết Hàn Lệ cũng nói: “Ta từng nghe sư phụ kể lại, bảng xếp hạng Chí Tôn không bao gồm đám thiên kiêu xuất thân từ Cấm Kỵ Thế Lực, bởi vì bọn hắn nằm ở đẳng cấp hoàn toàn khác.”
“Nếu nói như thế, Long Chí Tôn cũng chẳng thể so với bọn hắn…” Lạc Nam nuốt nước bọt.
“Đây là lẽ đương nhiên, Long Chí Tôn có Mệnh Cách nhưng còn chưa biết đến bao giờ mới có thể đột phá, còn đám người xuất thân từ Cấm Kỵ Thế Lực, chỉ cần bọn hắn tu đến Cửu Cảnh Chí Tôn, có được trưởng bối là Cấm Kỵ chỉ điểm, có được truyền thừa Cấm Kỵ, chẳng phải dễ dàng đột phá hơn Long Chí Tôn rất nhiều sao?” Huyết Yêu Cơ nhìn hắn.
Lạc Nam hít sâu một hơi, rốt cuộc hiểu được ý nghĩa của Chí Tôn Bảng.
Chí Tôn Bảng chỉ xếp hạng những người xuất thân từ Chí Tôn Thế Lực như Huyết Yêu Cơ, Thập Khánh Huyên, Nam Thiên Tố… hoặc những tán tu như Thôn Thiên Chí Tôn có tiềm năng đột phá Cấm Kỵ mà thôi.
Còn đám con ông cháu cha, Cấm Kỵ Chi Tử, Cấm Kỵ Chi Nữ các loại sẽ không nằm trên Chí Tôn Bảng… bởi vì khả năng đột phá Cấm Kỵ của bọn hắn vượt xa phần còn lại.
Đây chính là sự chênh lệch về xuất thân, và đó mới là những yêu nghiệt thực thụ.
“Khoan đã.” Lạc Nam giật bắn người:
“Bích Tiêu Sư Thúc của ta cũng không có tên trên Chí Tôn Bảng… chẳng lẽ nàng ấy cũng là…”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/02/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
Mà trong lúc Lạc Nam cùng thê tử trò chuyện, giới Độc Sư đã dậy sóng ngập trời.
Thì ra Dị Nguyên Hội Trưởng sau khi nghiên cứu xong Ngự Độc Thiên Kinh đã hạ quyết định đem phương pháp khai mở Độc Văn lan truyền rộng rãi đến tất cả các chi nhánh Dị Nguyên Hội khắp Nguyên Giới, bất quá vì mạng lưới hoạt động của Dị Nguyên Hội không sánh bằng Trân Bảo Lâu nên mất khá nhiều thời gian.
Ban đầu khi phương pháp khai mở Độc Văn truyền ra, liền thu hút sự chú ý của vô số Độc Sư tìm đến tận cửa, bất quá đại đa số bọn hắn vẫn ôm tâm tình bán tính bán nghi, chưa thực sự tin tưởng.
Dù sao thì từ trước đến nay chỉ nghe qua Ma Văn, Phật Văn, Long Văn… các loại phương thức tu luyện đặc biệt, còn nhắc đến Độc Sư người ta chỉ nghĩ đến Độc Thể, Độc Lực… nào có ai từng nghe đến Độc Văn.
Vậy nên rất nhiều Độc Tu liền vụng trộm thử nghiệm phương pháp này.
Bất quá việc khai mở Độc Văn cũng không dễ dàng, phần lớn Độc Tu đều thất bại lúc đầu… dẫn đến càng nhiều người không tin.
Nhưng cuối cùng, một vị Độc Tu Cửu Cảnh Chí Tôn có danh tiếng vượt trội trong giới Độc Sư rốt cuộc thành công khai mở ra những đường Độc Văn đầu tiên, nhờ vào đó chiến lực vẫn luôn giậm chân tại chỗ hồi lâu được thăng tiến.
Chuyện này liền như một quả bom oanh tạc trong giới Độc Sư, thậm chí thu hút cả những Luyện Đan Sư danh tiếng.
Bởi vì muốn giải Độc đôi khi cũng cần đến Đan Dược, Độc Văn ra đời… các Luyện Đan Sư cũng muốn tìm tòi, nghiên cứu.
Khái niệm Độc Văn bắt đầu như vũ bão lan truyền khắp giới Độc Tu, Luyện Đan Sư.
Ngự Độc Thiên Kinh tầng thứ nhất và tầng thứ hai cũng được Dị Nguyên Hội sao chép ra vô số bản lan truyền rộng rãi.
Bên trên Ngự Độc Thiên Kinh cũng có ghi chép rất rõ ràng, người sáng tạo ra Độc Văn, danh xưng Độc Văn Tổ Sư – Lạc Nam.
“Lạc Nam?”
Danh tự này vừa quen thuộc lại vừa xa lạ, người nhận thức thì nhảy dựng và khó tin, chẳng biết có phải là Lạc Nam kia hay không? Người chưa nghe đến thì mờ mịt khó hiểu, trong giới độc sư có vị tiền bối nào tên Lạc Nam à?
Nhưng bất kể ra sao, cái tên Lạc Nam đã nổi lên đỉnh bên trong Độc Đan lưỡng giới, đặc biệt là Dị Nguyên Hội Trưởng còn tự mình khẳng định Lạc Nam này đã nguyện ý chia sẻ miễn phí phương pháp khai mở Độc Văn cho toàn thiên hạ, xem như cống hiến một phần cho nền văn minh tu luyện độc.
Trong lúc nhất thời, các thế lực chuyên tu độc từ lớn tới nhỏ sau khi thành công khai mở ra những đường Độc Văn đầu tiên đều cùng nhau làm một hành động.
Đó là mở ra cổ tịch, sử sách của thế lực mình ghi vào một đoạn nội dung tương tự như sau:
“Độc Văn ra đời tạo nên một cuộc cách mạng lớn trong giới Độc Sư, Tu Luyện Độc, sáng tạo Độc Văn là Tổ Sư Lạc Nam, công đức vô lượng, lưu truyền bách thế.”
Thế là dù đại đa số người vẫn chưa biết vị Độc Văn Tổ Sư kia rốt cuộc là thần thánh phương nào, mặt mũi ra sao, nhưng tên của hắn đã ghi tạc vào sử sách, trở thành Độc Văn Tổ Sư được toàn thiên hạ công nhận.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://tuoinung.cc/2024/02/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
Trân Bảo Lâu…
“Thật sự có thể…” Tiểu thư Trương Nhã Trâm lười biếng nằm trên giường, ngọc thủ nhẹ nâng, mười đường Độc Văn đã luân chuyển trong lòng bàn tay.
Ban đầu nàng cũng nghi ngờ, nhưng sau khi tự mình tu luyện Ngự Độc Thiên Kinh thành công, đã có thể khẳng định tầm quan trọng của Độc Văn đối với Độc Sư trong chiến đấu.
Gia tăng sức mạnh toàn diện a…
Nhưng càng là như thế càng khiến nàng tiếc hận không thôi.
Khai mở một lối mới trong giới Độc Tu a… chuyện như vậy mà hắn cũng có thể làm được.
Tuy rằng Độc Văn là do Độc Văn Tổ Sư sáng tạo… nhưng Dị Nguyên Hội đóng vai trò tuyên truyền trong chuyện lần này, liền chiếm hết danh tiếng của Trân Bảo Lâu trong giới Độc Sư rồi.
Ngày sau khi các Độc Sư trong thiên hạ muốn giao dịch thứ gì đó, nơi đầu tiên bọn hắn nghĩ đến chính là Dị Nguyên Hội mà không phải Trân Bảo Lâu.
Đối với Trân Bảo Lâu, chuyện này đương nhiên không có lợi ích gì.
“Lạc Nam… lại là Lạc Nam…” Trương Nhã Trâm ánh mắt lóe lên.
Người khác có thể không biết vị Độc Văn Tổ Sư này là ai, nàng chẳng lẽ còn không biết sao?
Thậm chí với mạng lưới tình báo của Trân Bảo Lâu, nàng đã sớm khẳng định được đáp án.
Bằng vào thiên phú và khả năng kinh doanh của mình, nàng dám tưởng tượng nếu ban đầu phương pháp khai mở Độc Văn rơi vào tay nàng, Trân Bảo Lâu sẽ có thể từ đó thu được vô vàn lợi ích, danh vọng.
Thậm chí sánh bằng tất cả chi nhánh nỗ lực kinh doanh hàng vạn năm.
Trương Nhã Trâm cắn cắn bờ môi:
“So với giá trị mà hắn mang đến, cái giá Trân Bảo Lâu dùng để lôi kéo hắn vẫn còn quá ít…”