Phần 56
“Thuận Thiên Kiếm Pháp!”
Thuận Thiên Kiếm được Lê Chí Tôn nâng lên không trung, liền phát ra công năng đặc biệt đúng như tên gọi của nó.
Cái gọi là Thuận Thiên chính là thuận theo thiên địa, mượn lấy sức mạnh của trời đất để gia tăng sức mạnh của bản thân.
Thuận Thiên Kiếm Pháp chém ra, Nguyên Khí liền cuồn cuộn kéo về giúp tu vi Lê Chí Tôn gia tăng vượt bậc, hàng nghìn tầng Kiếm Vực ngưng kết thành Kiếm Thế như hồng, trảm thẳng đến Vạn Cốt Chí Tôn.
Vạn Cốt Chí Tôn cảm nhận được toàn bộ sức mạnh thiên địa đều như trợ giúp cho Thuận Thiên Kiếm chống lại mình, liền lùi về phía sau né tránh, không muốn ngạnh kháng.
Mà ở bên cạnh, Linh Quang Thần Nổ trong tay của An Dương Chí Tôn đã toàn lực bắn ra, như lưu tinh mang theo sát cơ chí mạng xuyên qua không gian truy kích.
“Hự!”
Vạn Cốt Chí Tôn ăn phải một bắn, chỉ thấy xương cốt trên thân xuất hiện vết rạn, đau nhức vô cùng.
“Thật phiền toái.” Sinh Tử Tộc Trưởng đám người sắc mặt lạnh lẽo.
“Đừng có từng người xuất thủ nữa, toàn diện tấn công… xem thử bọn chúng lấy gì chống đỡ.” Âm Dương Tộc Trưởng đề nghị.
“Là thủ đoạn của các vị chưa đủ ác.” Một tên nam tử làn da trắng bệch, diện mạo âm nhu, trên thân khoác áo choàng da rắn và một đôi mắt màu bích quỷ dị bước lên.
Hắn giang rộng hai tay, ra vẻ tín ngưỡng thần thánh nói: “Ra đi con dân của ta!”
XÀ!
Thanh âm vừa dứt, vô cùng vô tận từ mặt đất cho đến bầu trời, hàng vạn loài Xà Yêu xuất hiện.
Có Độc Xà, có Nhật Nguyệt Tinh Xà, có Cửu Thải Thôn Thiên Xà, thậm chí có cả Cửu Đầu Xà…
Số lượng lên đến hàng vạn, lại hung hăng không gì tả nổi nghe theo ánh mắt của nam tử âm nhu chẳng biết sợ chết là gì lao lên tấn công, nhắm đến Tây Sơn Quân và Việt Nữ Quân liều mạng.
Những con rắn này thực lực cường đại, lại như mê muội bị nam tử khống chế hoàn toàn, sẵn sàng quấn chặt và cùng địch nhân đồng quy vu tận.
“Đó là Bích Xà Tam Hoa Đồng của Đế Xà Chí Tôn.” Vân Duyên lên tiếng nói:
“Kẻ này tu vi không cao nhưng nhờ vào con mắt bẩm sinh đặc biệt liền có thể khống chế tất cả xà tộc theo ý niệm của hắn.”
“Đấu với xà, vậy thì dùng gà và điểu!” Trụ Việt Mẫu Tôn lại bình tĩnh lên tiếng:
“Kim Ô Tộc, Kim Xí Đại Bằng Tộc, Ma Tước Tộc tấn công!”
GÁY GÁY GÁY!
Ba đội quân khác được điều động, từng tôn Kim Ô mang theo Kim Ô Thánh Hoả nhuộm vàng không gian, Kim Xí Đại Bằng với tốc độ và móng vuốt sắc bén, cộng thêm Ma Tướng Tộc với Ma Lực ngập trời như tên lửa đâm thẳng xuống, càn quét đội quân xà tộc.
Xông pha giữa những nhánh quân còn có một tên nửa người nửa gà, chỉ thấy trên đỉnh đầu hắn treo lấy ba vầng mặt trời hừng hực thiêu đốt như liệt nhật, điên cuồng tung ra những cú đá với hoả diễm và Cước Thế nặng nề nghiền ép đám xà quân thành thịt nát.
Hắn chính là một vị tiểu tướng của Trụ Việt Tông với danh xưng Nhân Kê.
“Làm sao có thể như vậy? Đây rốt cuộc là Trụ Việt Tông hay là Yêu Vực?” Đế Xà Chí Tôn không dám tin vào mắt mình khi đội quân xà tộc của hắn gặp phải những khắc tinh như vậy.
Bất kể là Kim Ô, Kim Xí Đại Bằng hay Ma Tước đều là những tộc lẽ ra ở Yêu Vực mới đúng.
“Mẹ kiếp, rốt cuộc mới hiểu vì sao đám Bất Tử Tộc nhìn chằm chằm một cái tiểu vũ trụ không nhả, thì ra tiểu vũ trụ này quá mức đa dạng và phong phú các chủng tộc.” Độc Uyên Lão Tổ âm trầm nói:
“Thế gian này thật sự có một tiểu vũ trụ hoàn chỉnh như thế sao? Vì sao ta cảm giác nội tình của chúng chẳng kém gì một Nguyên Giới thu nhỏ?”
“Mặc kệ như thế nào, cứ làm theo lời của ta, toàn diện tấn công, đừng có từng người thích thể hiện nữa, chẳng mang lại hiệu quả gì.” Âm Dương Tộc Trưởng lạnh lùng nói.
“Tốt, toàn bộ tấn công, nghiền nát thành luỹ phòng ngự của chúng.”
Sinh Tử Tộc Trưởng quyết đoán lên tiếng.
Hắn triệu hoán Sinh Tử Pháp Tướng xếp hạng 27 trên Pháp Tướng Bảng hiện ra, thi triển Pháp Tướng Thần Thông:
“Thôn Sinh Dưỡng Tử!”
Hai luồng lĩnh vực một sinh một tử, một trắng một đen giao thoa vào nhau bỗng nhiên giáng lâm, bao phủ tất cả sinh linh đến từ Trụ Việt Tông.
Vào lúc đó, tất cả mọi người hoảng sợ cảm giác được Sinh Mệnh của mình bị rút đi, sau đó chuyển hóa thành Tử Vong Lực bị Sinh Tử Tộc Trưởng hấp thụ, khiến thực lực của đối phương trở nên gia tăng.
Trụ Việt Mẫu Tôn thấy cường giả mạnh nhất bên phía đối phương đã xuất thủ, liền không chút do dự ngự không tiến lên.
Bên trong đôi mắt, vô tận Phù Văn luân chuyển.
Sau đó hàng triệu Phù Văn ngưng kết thành một Chí Tôn Pháp Tướng ở sau lưng nàng.
“Pháp Tướng Thần Thông – Thiên Phù Chúc Phúc!”
Trụ Việt Mẫu Tôn cao giọng nói.
Vô vàn Phù Văn như hoa bay tán loạn khắp chiến trường, những Phù Văn này có rất nhiều loại.
Có loại Phù Văn gia tăng khả năng phòng ngự, có loại Phù Văn gia tăng tốc độ, có loại Phù Văn gia tăng sức mạnh công kích, cũng có loại Phù Văn làm suy yếu và nổ tung huỷ diệt tất cả.
Dưới sự điều động của Trụ Việt Mẫu Tôn, những Phù Văn có lợi sẽ rơi vào thân thể cường giả Trụ Việt Tông gia tăng sức mạnh, còn những Phù Văn bất lợi sẽ rơi vào đám địch nhân khiến chúng phải trả giá.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Lại có hàng vạn loại Phù Văn cùng lúc phát nổ, nghiền nát lĩnh vực của Sinh Tử Pháp Tướng tạo ra.
“Không hổ là Cửu Cảnh Phù Tôn, thật khó đối phó.” Sinh Tử Tộc Trưởng cười gằn:
“Đáng tiếc, đối thủ của ngươi là ta.”
Thanh âm vừa dứt, Sinh Mệnh Lực đã bao trùm toàn thân hắn liên tục làm lành vết thương, đồng thời Tử Vong Lực hóa thành vô số công kích đánh về phía Trụ Việt Mẫu Tôn.
Hai vị đại cường giả đối chiến liền khiến vạn dặm chiến trường rung chuyển dữ dội.
“Chúng ta cũng lên!” Âm Dương Tộc Trưởng và 28 vị Chí Tôn còn lại bắt đầu điên cuồng hãm thành.
“Cho ta cút trở về!” Lâm Tích lạnh lẽo quát.
RỐNG!
Con chồn nhỏ trên vai nàng đột ngột biến lớn thành một con quái vật như biên bức khổng lồ, đôi cánh thịt đỏ thẳm như máu, cái đầu lại dữ tợn như rồng, khí thế của Yêu Chí Tôn đảo khắp chiến trường, trong miệng liên tục bắn ra từng tia huỷ diệt.
Lâm Tích đạp trên lưng nó, tu vi Ngũ Cảnh Chí Tôn bạo phát đi ra, miệng niệm khẩu quyết:
“Thời Không Tự Tại!”
Khoảnh khắc đó, có đến hàng nghìn đại môn Thời Không mở ra, từ bên trong là hàng nghìn vị Lâm Tích hàng thế, bao vây lấy 29 tên Chí Tôn.
Không Gian và Thời Gian mạnh mẽ tác động, liền khiến tốc độ tấn công của cả đám Chí Tôn trở nên chậm chạp gấp mấy lần.
“Đây là thủ đoạn gì? Phân thân làm sao có thể kinh khủng như thế?” Âm Dương Tộc Trưởng nhíu mày nói.
“Để cho lão phu đối phó con tiện nhân này!” Hắc Nha Chí Tôn cười lạnh:
“Hắc Nha Pháp Tướng – Vạn Nha Thuật!”
Một Chí Tôn Pháp Tướng hình thể như con quạ đen khổng lồ hiện ra sau lưng hắn.
Hắc Nha Chí Tôn dung hợp vào Hắc Nha Pháp Tướng của mình, sau đó phân tách ra thành hàng vạn con quạ đen, mỗi một con đều có tu vi cường đại sánh bằng với bản thể, bắt đầu ngạnh kháng với hàng nghìn phân thân của Lâm Tích.
Thấy cảnh tượng này, đám Chí Tôn còn lại hưng phấn cười dài:
“Hắc Nha làm tốt lắm, giao tiện nhân đó cho ngươi.”
Nói xong, bọn hắn đã bỏ qua Lâm Tích mà tiếp tục tấn công về phía thành luỹ Trụ Việt.
“Thi Quân của ta! Đến lượt các ngươi thể hiện!”
Ngự Thi Chí Tôn khặc khặc cười gằn, từ trong óng tay áo của lão bắn ra một đội quân Cương Thi, mỗi một tôn Cương Thi đều có chiến lực của Thi Thể Đế, ra sức hãm lấy thành luỹ.
“Đám cương thi rẻ rách, cút cho ta!” Xích Khả Mã Hầu – Vô Chi Kỳ nhịn không được lao vọt ra.
Tuy chỉ là Thánh Đế Viên Mãn nhưng Chấp Thuỷ Sáo Trang trên thân thể hắn lại hình thành một vùng biển lớn.
Từ trong vùng biển, vô số phân thân theo nước trỗi dậy, thành lập một đội Thuỷ Hầu Quân, mỗi một tôn đều không hề thua kém Thi Quân của Ngự Thi Chí Tôn, điên cuồng ngăn chặn.
“Độc Uyên Xâm Nhập!” Độc Uyên Lão Tổ thay đổi chiến thuật, biến đại địa thành một đầm lầy kịch độc, bắt đầu xâm nhiễm vào địa bàn của Thái Sơ Chi Địa.
“Hư Vô Lĩnh Vực!”
Bạch Y Nhân không chịu thua kém hiện ra, điên cuồng phóng thích Hư Vô Chi Lực của mình hóa thành lĩnh vực đối kháng với Đầm Lầy Độc của Độc Uyên Lão Tổ.
XÈO XÈO XÈO XÈO…
Kịch Độc và Hư Vô chạm nhau, liên tục ăn mòn, liên tục tàn phá lấy nhau bất phân thắng bại.
Đây là chiến tranh, chiến tranh quy mô lớn thật thụ.
Hai nhánh quân cường đại nhất của Trụ Việt Tông là Việt Long Quân và Trụ Việt Quân lúc này cũng đã gia nhập chiến trường.
Trụ Việt Quân do Lạc Nhị Vương và Lạc Tam Vương thống lĩnh, đây là hai vị nhi tử khác của Long Chí Tôn.
Việt Long Quân lại được các vị tướng trẻ tuổi đến từ Nhất Thế Vũ Trụ là Vương Ưng, Thuỷ Mặc, Băng Dũng và Viêm Minh điều động.
Tuy rằng không có được tu vi Chí Tôn, nhưng toàn quân hợp lực có thể chống lại Chí Tôn cao cấp.
Trên tường thành, Long Kỵ Quân do nữ đại tướng Long Liên và hai vị phó tướng Long Khinh, Long Lệ dẫn dắt phát động các loại Long Kỹ nhắm xuống chiến trường tìm kiếm địch nhân oanh tạc.
Thanh Loan Quân được Thanh Long Tộc Trưởng, Côn Bằng Quân được Côn Hoàng Tộc Trưởng… và rất nhiều thế lực dưới trướng khác liên hợp công kích.
Thiên Hồ Tộc do Thiên Hồ Nữ Đế chỉ huy dẫn dắt thi triển Mị Công, trực tiếp nhắm vào linh hồn của địch nhân để gây nên xao động, ở bên cạnh có Mị Duyên công chúa ra sức hỗ trợ khiến uy lực Mị Công gia tăng vô số lần.
Đan Thần Tháp, Đan Gia… các thế lực luyện đan phụ trách hậu cần, không ngừng cung cấp đan dược, trị thương cho tu sĩ được chuyển vào bên trong sau khi trọng thương trong trận đánh.
Các vị tiểu tướng từ Hắc Y Nhân, Na Tra, Ngưu Đại Lực, Ngưu Ngũ Bá, Ngưu Thiên Ám, Ngưu Ma Vương tắm mình trong biển thi cốt, ngăn chặn và nghiền nát từng tên Cương Thi, từng tên Cốt Binh do cường giả đối phương triệu hoán.
Đại chiến khốc liệt, toàn bộ Trụ Việt Tông cố gắng lấy số lượng để chống lại chất lượng, dù cường giả Chí Tôn cao cấp không nhiều bằng đối thủ nhưng vẫn dựa vào thành luỹ phía sau cố gắng chống lại.
Tiểu quân sư Trần Giang quan sát toàn bộ chiến trường, truyền âm hướng dẫn cảm tử quân của Phích Lịch Đường đánh bom liều chết, sẵn sàng hy sinh thân mình để quấy rối một đám Chí Tôn cường giả, uy lực của những quả bom đặc chết này là cực lớn, có thể trọng thương cả Chí Tôn nếu bọn hắn không thận trọng cảnh giác.
“Chó má, tại sao lại khó công như vậy?” Sắc mặt đám người Âm Dương Chí Tôn trở nên lạnh lẽo.
Hiện tại bọn hắn xem như đã hiểu phần nào lý do vì sao Bất Tử Tộc ngày trước dù mạnh hơn Trụ Việt Tông vẫn nhiều lần công đánh thất bại.
Trụ Việt Tông này sở hữu quá nhiều thủ đoạn, tuy rằng vì thời gian phát triển còn hạn chế mà những thủ đoạn này chưa đạt đến đẳng cấp mạnh nhất, nhưng khi được vận hành một cách trơn tru trót lọt, biết cách vừa thủ vừa công, ngay cả với số lượng cường giả áp đảo hơn vẫn không thể công phá được thành luỹ của bọn họ.
“Đừng nóng vội, bọn hắn chỉ đang cố gắng phản kháng kéo dài thời gian mà thôi.” Thống Trùng Chí Tôn âm hiểm nói:
“Tu vi của chúng vẫn không cao bằng phe ta, càng kéo dài chúng sẽ càng tiêu hao lực lượng, đó là lúc chúng ta thu lưới.”
“Nói rất hay.” Sinh Tử Tộc Trưởng và Âm Dương Tộc Trưởng đám người tán đồng:
“Cứ tiếp tục để chúng nỗ lực, sớm muộn chúng ta cũng sẽ đánh chiếm thành công.”
“Đánh Trụ Việt Tông, đám chó săn các ngươi còn chưa đủ tư cách.” Vân Duyên ngạo kiều nói.
Đông Hoa Sơn Trang hiện ra trong tay nàng, Tàn Hoa Trận được dung hợp với hàng vạn đường Nguyên Văn nở rộ bắn ra, nhắm đến một tên Chí Tôn Ngũ Cảnh vây giết.
ONG!
Giữa chiến trường khốc liệt bỗng nhiên có tiếng chuông ngân, chỉ thấy Ngộ Pháp khoác áo cà sa, diện mục vô hỉ vô bi cùng với mười vị Chí Tôn đến từ Vạn Phật Tự hàng lâm mà đến, thanh âm chẳng mang chút cảm xúc nào vang lên:
“Vạn Phật Tự viện trợ Trụ Việt Tông!”
Vừa mới dứt lời, hắn đã nâng lên bàn tay, hư ảnh chư vị Cổ Phật hiện ra giữa thiên địa, một chưởng vô tình trấn xuống.
Vạn Phật Triều Tông!
PHỐC!
Một vị Chí Tôn đến từ Ẩn Châu thậm chí ngay cả cơ hội phản ứng cũng không có, liền bị nện thành bánh thịt.
“Vạn Phật Tự? Làm sao có thể? Các ngươi vì sao nhúng tay vào chuyện này?” Sinh Tử Tộc Trưởng phẫn nộ gào thét, hoàn toàn không dám tin vì sao Vạn Phật Tự từ Trung Châu xa xôi lại chạy đến chi viện cho Trụ Việt Tông.
Cái này cũng không thể trách hắn, Ngộ Pháp từ khi rời khỏi Trụ Việt Tông đi cầu Phật Pháp chưa từng nhắc đến lai lịch ngày trước của mình, vậy nên chẳng ai ngờ đến vị Phật Tử của Vạn Phật Tự lại xuất thân từ Tây Phương Giáo của Trụ Việt Tông cả.
“Hahaha, tiểu hòa thượng ngươi đã trở về… làm sao thiếu lão tôn ta.” Có thanh âm cười khằng khặc vang lên.
Kim quang hàng thế, Tôn Hầu Tử với một đôi hoả nhãn kim tinh nhìn thấu toàn bộ hiện trường nhìn thấu điểm yếu của vài tên Chí Tôn, hàng vạn sợi lông khỉ tung bay.
“Đa Trùng Phân Thân!”
Kim Đấu Sáo Trang uy phong lẫm liệt, một đội Hầu Quân từ lông khỉ biến thành gia nhập chiến trường, mỗi tên đều có tu vi Yêu Chí Tôn hàng thật giá thật.
“Ức hiếp thế lực của Thánh Tử chính là động đến Thượng Cổ Hầu Tộc chúng ta.” Một tiếng quát yêu kiều theo sát Tôn Hầu Tử, Hầu Muội mang theo năm vị Hầu Tộc Chí Tôn xé không mà đến.
Chỉ nghe bọn hắn uy nghiêm hừ lạnh, thiên địa lập tức chấn động, hàng vạn tầng Chiến Vực ngưng tụ thành Chiến Thế nghiền ép xuống, đem một tên Chí Tôn đến từ Ẩn Châu nghiền thành thịt vụn.
“Thượng Cổ Hầu Tộc, một trong các tộc mạnh nhất Yêu Vực, các ngươi tại sao cũng nhúng chân vào vũng nước đục này?” Tà Nhãn Lão Quái oán độc đến nghiến răng nghiến lợi.
“Ngươi không cần biết nguyên nhân, lão phu là đại trưởng lão của Thượng Cổ Hầu Tộc, hiện tại tuyên bố ngươi có thể đi chết!”
Đại Trưởng Lão là một con khỉ già với bộ lông màu bạc như ngân quang rực rỡ, bá đạo tuyên bố, sau đó từ trong lỗ tai móc ra một thanh Ngân Bổng đập lên con mắt giữa bầu trời.
Tà Nhãn Lão Quái cảm nhận được nguy hiểm muốn chạy trốn, nào ngờ tu vi của Thượng Cổ Hầu Tộc Đại Trưởng Lão lại là Cửu Cảnh Chí Tôn, thế công bá đạo khiến hắn thậm chí không thể động đậy.
ĐÙNG!
Con mắt bị một bổng đập nứt, máu me đầm đìa…
“AAAAA” Tà Nhãn Lão Quái biến trở về chân thân, ôm lấy đôi mắt đang rỉ máu gào thét thảm thiết vì đau đớn.
Các vị cao tăng của Vạn Phật Tự cũng đã theo Ngộ Pháp gia nhập chiến trường.
Thế trận vốn giằng co liền nghiêng về một phía.
“Thật tốt quá…” Trụ Việt Mẫu Tôn nở nụ cười, không ngờ đến Ngộ Pháp và Tôn Hầu Tử có cơ duyên lớn như thế, vậy mà mang về hai thế lực cường đại trợ trận.
Lần này Trụ Việt Tông được cứu rồi…
Bằng không dù rằng có thể tiếp tục kéo dài thời gian như diễn biến từ đầu đến giờ, nhưng nếu vẫn đại chiến không ngừng, sớm muộn gì bên phía Trụ Việt Tông cũng sẽ tiêu hao lực lượng sạch sẽ bởi vì tu vi chênh lệch, đến lúc đó không còn sức phản kháng, chỉ có thể mặc cho đám cường giả của Ẩn Châu xâu xé.
Vạn Phật Tự cùng Thượng Cổ Hầu Tộc gia nhập khiến cục diện rơi vào ngõ cụt được mở ra lối thoát.
“Ngươi đừng vội mừng, Luân Hồi Thụ là thứ chúng ta bắt buộc phải có.” Sinh Tử Tộc Trưởng gằn giọng nói:
“Dù Vạn Phật Tự hay Thượng Cổ Hầu Tộc cũng không thể ngăn cản.”
Trong ánh mắt đề phòng của Trụ Việt Mẫu Tôn, chỉ thấy Sinh Tử Tộc Trưởng nghiền nát một khối Ngọc Bội, sau đó bỗng nhiên quỳ xuống một chân thành kính mở miệng:
“Thỉnh cầu chủ nhân xuất thủ!”