Phần 7
“Cái quỷ gì đây?”
Vừa mới thất thần trong một giây, tỉnh lại đã thấy lít nha lít nhít thanh kiếm đang chĩa thẳng vào mặt mình từ bốn phương tám hướng, lại đang điên cuồng lao đến với tốc độ chóng mặt.
Nhất là mỗi một thanh kiếm đều đạt đến Chí Bảo, mang theo lực lượng phần thiên diệt địa…
Hoa Tử Linh tê dại cả da đầu, trực tiếp hóa thành bản thể là một đoá hoa khổng lồ, tầng tầng lớp lớp Không Gian bảo vệ xung quanh, Tử Vong Lực như vũ bão quét ra nhằm suy yếu thế kiếm.
Đây là lý do Lạc Nam giải trừ Quốc Độ Tử Vong, bởi vì Quốc Độ Tử Vong có thể gia tăng chiến lực của Hoa Tử Linh.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Toàn bộ chiến trường lung lay sắp đổ, Diệt Thần Kiếm Trận tàn phá bừa bãi, tru diệt tất cả bên trong phạm vi mà nó tác động.
Nghiền nát không gian, ăn mòn Tử Vong… bất chấp Hoa Tử Linh đã cố gắng phòng ngự.
Bất Diệt Viêm lấy từ Bất Diệt Sơn quá mạnh, đây chính là ngọn lửa do Cửu Cảnh Chí Tôn là tổ tiên của Bất Tử Điểu Tộc lưu lại mà không phải lửa do Lạc Nam tạo ra, đương nhiên có thể thiêu cháy cả Không Gian và Tử Vong Lực của Hoa Tử Linh.
PHỐC!
Lạc Nam phun ra một ngụm máu vì phản phệ, hắn vừa thi triển Pháp Tướng Thần Thông – Đại Ngàn Hùng Vĩ tạo thành màn chắn khổng lồ bảo vệ bản thân, vừa phải chấp nhận tiêu hao quá lớn khi điều động Bất Diệt Kiếm Trận.
Vốn có hơn 9999 thanh kiếm, nhưng vì Lạc Nam còn chưa đột phá Chí Tôn nên chỉ thống ngự được 3333 thanh kiếm mà thôi.
Mặc dù như thế, với trạng thái hiện tại của hắn cũng có dấu hiệu không trụ vững.
Nhưng so với hắn, Hoa Tử Linh bị bao vây giữa Diệt Thần Kiếm Trận càng thê thảm hơn nhiều.
Những cánh hoa có dấu hiệu ảm đạm, không gian chồng chất nát bấy như thuỷ tinh, toàn thân là Bất Diệt Viêm khủng bố đang thiêu đốt điên cuồng và không có dấu hiệu bị dập tắt.
Sự khủng bố của ngọn lửa Bất Diệt, thiêu đốt vĩnh viễn, bất diệt bất tan, Hoa Tử Linh cũng thúc thủ vô sách.
Lẽ ra nó có thể dịch chuyển không gian né tránh Diệt Thần Kiếm Trận, nhưng lại bị Cổ Ngữ – Định làm chậm một giây nên mới rơi vào nông nỗi này.
Bất Diệt Kiếm Trận liên miên bất tuyệt đâm xuyên mà qua, mỗi một vết đâm đều mang theo Bất Diệt Viêm khiến cơ thể Hoa Tử Linh thiêu đốt ngày càng dữ dội, đau thấu trời xanh.
“AAAAA… Bất Diệt Viêm hùng mạnh, ngươi chỉ là Thánh Đế làm sao có được?” Hoa Tử Linh lăn lộn như muốn phát rồ giữa không trung.
“Ta đã sớm chờ ngươi xuất chiến.” Lạc Nam nở nụ cười dài, hắn vốn cảm nhận được hơi thở sự sống từ Hoa Tử Linh.
Một tài nguyên đạt đến Cửu Phẩm Chí Tôn, không lý nào không có được linh trí, không lý nào cam tâm tình nguyện trở thành mồi câu của đám Thực Không Thú.
Vốn Lạc Nam chỉ cho rằng Hoa Tử Linh là đồng bọn của bảy con Thực Không Thú mà thôi, không ngờ đến còn là chủ nhân của bọn chúng.
Lòng dạ nham hiểm ác độc như vậy, cần phải thanh trừng.
Đây là cơ hội tốt, chiến lực của Hoa Tử Linh đã suy yếu đến cùng cực sau khi hứng trọn sự tàn phá của Diệt Thần Kiếm Trận.
Nghĩ đến đây, Lạc Nam ném ra Bá Đỉnh.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Bá Đỉnh cấp tốc mở rộng, hung hăng úp xuống đem Hoa Tử Linh nuốt gọn, sau đó thoát một cái đã trở về đan điền của Lạc Nam.
Bất Hủ Diễn Sinh Kinh điên cuồng ngâm tụng, Bá Đỉnh cường ngạnh luyện hóa Hoa Tử Linh.
“Không… không… ta không muốn bị luyện hóa.” Hoa Tử Linh phẫn nộ rống lớn:
“Ta không muốn trở thành chất dinh dưỡng của bất cứ ai.”
Nó mặc dù đã bị nhốt vào Bá Đỉnh nhưng vẫn không thoát khỏi Bất Diệt Viêm đang thiêu đốt, hòa tan từng mảnh từng mảnh, đau đớn như rơi vào địa ngục.
“Hừ, ngươi không có quyền lựa chọn!” Hoả Nhi lạnh lùng nói.
“Khanh khách, các tỷ muội hợp lực… xóa đi linh trí của nó!” Độc Nhi, Ma Nhi nở nụ cười.
“Định Hồn – Khống Hồn – Nhiếp Hồn – tỏa Hồn!” Hồn Nguyệt Ánh liên tục tác động lên linh trí của Hoa Tử Linh, làm nó đau đớn mãnh liệt ở nơi linh hồn.
“Vận dụng sức mạnh từ Pháp Tướng!” Mộc Nhi tán thành nói.
Chúng nữ bắt đầu hợp lực vây khốn Hoa Tử Linh, 17 vị Chí Tôn Pháp Tướng cùng lúc ra sức trấn áp.
Hoa Tử Linh một thân một mình bị toàn bộ đan điền của Lạc Nam ức hiếp.
Tài nguyên suy cho cùng cũng chỉ là tài nguyên, tuy rằng phát triển đến tu vi cao thâm cũng không có được chiến lực tương xứng, lại xui xẻo rơi vào Bá Đỉnh, bị Cấm Kỵ – Bất Hủ Diễn Sinh Kinh luyện hóa, kết cục có thể nghĩ.
Hoa Tử Linh bị xóa đi linh trí, trở thành chất dinh dưỡng của phôi Tử Vong Đỉnh và Không Gian Đỉnh hoàn chỉnh.
Ở khoảnh khắc này, kích thước của Không Gian Đỉnh càng trở nên to lớn hơn, còn Tử Vong Đỉnh cũng từ cái phôi dần dần thay hình đổi dạng.
Đó là một tôn đại đỉnh toàn thân đen kịch chứa đựng hơi thở chết chóc âm tà lạnh lẽo đến thấu xương, bên trên đỉnh có điêu khắc một đoá Hoa Tử Linh màu tím huyền bí và lộng lẫy, xung quanh là Tử Vong vờn quanh như một lãnh địa.
Tụ Đỉnh thành công – Tử Vong Đỉnh hàng lâm.
Khoảnh khắc Hoa Tử Linh hoàn toàn bị luyện hóa, Lạc Nam liền tiến vào một trạng thái huyền diệu.
Chỉ thấy hắn khoanh chân ngồi xếp bằng, sắc mặt an tường, giữa đỉnh đầu có hư ảnh một đoá Hoa Tử Linh đang xoay tròn, Tử Vong Lực và Không Gian Lực nịnh vọt uốn quanh cơ thể.
“Ngộ Đạo rồi!” Ẩn Thanh Ảnh thấy cảnh này mà ao ước vô cùng.
Đó là chỗ tốt khi luyện hóa Hoa Tử Linh mang đến a…
“Mau giúp chủ công phòng ngự.” Hai vị Trưởng Lão vội vàng nói.
Nhưng không để bọn họ ra tay, hàng loạt Ma Cương Vệ, Vong Linh Vệ và U Hồn Nô cường đại đã như một đoàn quân đứng xung quanh Lạc Nam, bảo hộ hắn vào trung tâm.
“Chuồn thôi!”
Đám Thực Không Thú thấy cảnh này mà sợ hãi tột độ, nào còn dám ở lại tiếp tục chiến đấu?
Ngay cả chủ nhân Hoa Tử Linh cũng đã bị tên nam nhân khủng bố kia thu phục và luyện hóa, còn Lão Đại thì bị dịch chuyển đến tận nơi nào không biết ngày về, bọn nó còn đánh cái rắm à?
Thế là đám Thực Không Thú còn sót lại vội vàng gặm cắn không gian, tạo nên những lỗ hổng khổng lồ, thân thể như những con giun đất rút vào trong đó, chỉ thoáng chốc đã chạy trốn mất biệt.
Ẩn Thanh Ảnh đám người không tiến hành truy kích, bởi vì biết đó là điều không thể.
Ẩn Không Tộc sở trường là ẩn nấp trong không gian, còn Thực Không Thú sở trường là đào hầm và chạy trốn.
Vậy nên đừng nói là tu vi ngang bằng và thấp hơn, dù tu vi có cao hơn thì người của Ẩn Không Tộc cũng khó mà truy bắt Thực Không Thú khi chúng nó muốn bỏ chạy.
Huống hồ mục đích chính khi đến nơi này là Hoa Tử Linh đã thu được, trước mắt giữ an toàn cho chủ công Ngộ Đạo mới là điều quan trọng.
Nghĩ như vậy, Ẩn Thanh Ảnh và hai vị trưởng lão cũng thận trọng cảnh giác, Thần Thức quét ra…