Phần 89
Trước sự chất vấn của Huyết Yêu Cơ và ánh mắt tò mò của mấy nữ nhân, khuôn mặt mập mạp của Lạc Nam lúc này nở nụ cười đắc ý:
“Bí mật làm nên sự hấp dẫ…”
“Đủ.” Tịnh Dạ cắt ngang lời hắn, dùng hai tay bóp cổ hắn:
“Có nói hay không?”
Các nàng rất bực bội khi con hàng này cứ ra vẻ thần thần bí bí.
“Nói trước sẽ ảnh hưởng đến thiên cơ.” Lạc Nam chỉ chỉ tay lên bầu trời:
“Chi bằng ta mang các nàng đi dạo một vòng ngắm thế gian phồn hoa, kiên nhẫn chờ đợi bảy ngày nữa chẳng phải sẽ rõ ràng mọi chuyện?”
“Được rồi.” Nam Thiên Tố lên tiếng giải vây cho hắn:
“Phu quân đã không muốn nói nhất định là có ý đồ riêng của hắn, các tỷ tỷ đừng làm khó hắn nữa.”
“Hừ, chỉ có muội là nuông chiều tên xấu xa này, để hắn đi trêu hoa ghẹo nguyệt khắp nơi thì đúng hơn.” Thập Khánh Huyên trong trẻo hừ một tiếng:
“Ta thấy Huyễn Nhi cô nương kia nhất định là cùng hắn có một chân.”
“Khụ khụ…” Lạc Nam ho khan:
“Đến lúc đó sẽ biết nha, hiện tại ta mang các nàng đi dạo.”
“Đi thì đi, để tỷ muội chúng ta tiêu sài cho ngươi cháy túi.” Huyết Yêu Cơ liếc xéo mắt:
“Nhìn ngươi hào phóng tiện tay là lấy ra một kiện Nhất Phẩm Chí Bảo, đây là thứ mà đại đa số Tu La Sứ Giả đang làm việc cho ngươi còn chưa có đấy.”
Lạc Nam vuốt vuốt mũi: “Yên tâm đi, chờ đại nghiệp hoàn thành… tất cả Tu La Sứ Giả đều có được chỗ tốt, ta chưa từng bạc đãi ai cống hiến cho mình.”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://tuoinung.club/2024/03/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
Cùng lúc đó tại Càn Khôn Thiên Viện.
“PHỐC… PHỐC… AAAAA… PHỐC…”
Đường đường là Đạo Tử của Nô Chủng Đạo Thống, lúc này lại như một con chó chết chật vật nằm ở dưới mặt đất.
Tâm Phong liên tục nhận lấy phản phệ, bị thương ngày càng nặng nề.
Dù rằng hắn đang nốc liên tục Đan Dược vào miệng, đồng thời cũng đã khôi phục tu vi Cấm Kỵ, vẫn không kháng cự được cảm giác bị quy tắc cường đại trấn áp, nghiền nát từng viên… từng viên hạt giống ký sinh.
“AAAAA”
Tâm Phong như dã thú bị thương, hai mắt đỏ ngầu, sắc mặt vặn vẹo, ngửa đầu lên trời rống lớn:
“Thiên Cơ Lâu, Lạc Nam các loại thế lực súc sinh, bổn thiếu cùng các ngươi thề không đội trời chung.”
Hắn đã nhận được tình báo từ thuộc hạ, Thiên Cơ Lâu dẫn đầu toàn thiên hạ và các thế lực ở khắp nơi có mối quan hệ với Lạc Nam đang tập hợp hầu hết tất cả những vật chủ đã bị Đạo Chủng của hắn gieo cấy vào cơ thể, sau đó sử dụng quy tắc chi lực cao cấp để rút ra và nghiền nát.
Mà mỗi một lần như thế, Tâm Phong đều bị ảnh hưởng, mỗi viên Đạo Chủng có gắn kết linh hồn với hắn, mỗi khi Đạo Chủng bị quy tắc phá nát, linh hồn của hắn liền đau thấu trời xanh, trải qua đủ loại thống khổ.
Quan trọng hơn, kế hoạch mà hắn tỉ mỉ tính toán hàng tỷ năm, mắt thấy sắp thu hoạch được quả ngọt lại gặp kết cục như thế.
Hắn trù tính hàng tỷ năm, hao tốn biết bao nhiêu công sức và lực lượng để ngưng tụ được hàng vạn viên Đạo Chủng, thành công còn lại trong đó chiếm gần một nửa.
Có hơn bảy mươi Chí Tôn, gần ba trăm Thánh Đế và vô số cường giả từ Thánh Hoàng trở xuống, đứng sau bọn hắn còn có đủ loại thế lực.
Chỉ cần thu hoạch thành công tất cả những vật chủ này, Tâm Phong có thể từng bước một thông qua việc điều khiển nô lệ chậm rãi thôn tính các thế lực sau lưng của những vật chủ.
Trước mắt là thu được Tu La Giáo, Bất Tử Điểu Tộc, Kiếm Tây Thành…
Đó còn chưa kể những vật chủ này còn có thể tiếp tục tu luyện, phát triển và trưởng thành, ngày càng tiến bộ.
Thánh Vương có thể đột phá lên Thánh Tôn, Thánh Tôn có thể đột phá lên Thánh Hoàng, Thánh Hoàng có tiềm năng trở thành Thánh Đế, và Thánh Đế cũng có thể thử sức tiến vào Chí Tôn…
Kế hoạch của Tâm Phong khi đó sẽ như nước lên thuyền lên, một đường phát triển mạnh mẽ, mà từ đầu đến cuối hắn đều chưa từng lộ mặt, ở trong bóng tối thao túng tất cả, thiết lập thế cờ theo ý mình.
Vậy mà đùng một cái nhảy ra Thiên Cơ Lâu và phe cánh Lạc Nam chặn đứng, khiến tất cả dã tâm, công sức sụp đổ trong nháy mắt, còn khiến Tâm Phong hắn như chó chết thổ huyết không ngừng.
Nếu không phải tâm cảnh của Tâm Phong cực kỳ cường đại, có được ý chí của nhân vật cấp độ Cấm Kỵ, hắn đã sớm phát điên, thậm chí tẩu hoả nhập ma rồi.
“Khốn nạn, khốn nạn… đứng sau lưng Thiên Cơ Lâu và Lạc Nam rốt cuộc là thế lực gì?” Tâm Phong nghiến răng ken két:
“Chẳng lẽ là một Đạo Thống khủng bố nào đó? Hoặc chẳng lẽ lại thuộc thành phần của đám người Phá Đạo kia?”
“Bẩm Đạo Tử, một số vật chủ bị ngươi gieo cấy Đạo Chủng có mối quan hệ thân thiết với Lạc Nam, cho nên việc hắn đứng ra đối phó với ngươi không phải điều gì khó hiểu.” Có thanh âm già nua vang lên bẩm báo:
“Lần trước ngươi muốn ta điều tra, đã tra được Huyết Yêu Cơ là nữ nhân của Lạc Nam, Bất Viêm Tung là đồng minh của Lạc Nam, Kiếm Vô Uyên cũng từng có quan hệ tình cảm với hắn…”
“Khốn nạn.” Tâm Phong phẫn nộ nghiến răng nghiến lợi:
“Vậy thì hắn chỉ cần phá giải Đạo Chủng của những kẻ liên quan đến hắn là được, tại sao lại đụng vào tất cả vật chủ của ta?”
“Có lẽ Lạc Nam đã xem ngài là địch nhân, muốn phá hư toàn bộ kế hoạch và trù tính của ngài.” Thanh âm già nua tiếp tục nói.
Tâm Phong hít sâu một hơi áp chế nộ hoả sôi trào, giận quá hóa cười:
“Được lắm, nếu hắn đã muốn chơi… lão tử sẵn sàng bỏ ra một cái giá lớn để cho người lấy đầu hắn xuống.”
Hắn đã hận Lạc Nam đến tận xương tuỷ, chính thức xem Lạc Nam là kẻ thù lớn nhất của mình, vượt qua cả bốn tên Đạo Tử đến từ bốn Đạo Thống khác.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 14 tại nguồn: https://tuoinung.club/2024/03/con-duong-ba-chu-quyen-14.html
“KENG, hoàn thành nhiệm vụ hóa Giải Đạo Chủng, nhận được một lần triệu hoán ngẫu nhiên đẳng cấp vượt qua Chí Tôn.”
Đang đi dạo trong một thành trì dưới trướng Đạo Yêu Thánh Địa, Lạc Nam nghe thấy thanh âm vang vọng bên tai.
Rõ ràng các Bá Chủ Lãnh Địa đã hóa giải hơn hai phần ba số hạt giống ký sinh của Tâm Phong tạo ra rồi.
Hắn nở nụ cười hưng phấn, nhân lúc có bốn nữ cường nhân đi cùng, liền thử vận khí, hướng trong lòng hạ lệnh:
“Cho ta tiến hành triệu hoán ngẫu nhiên.”
“KENG, Bắt đầu đếm ngược 2000 giây.” Hệ Thống vang lên thanh âm.
“2000 Giây nữa, chẳng lẽ lại là?” Lạc Nam âm thầm chờ mong.
Hắn tập trung tinh thần, chờ đợi từng giây phút đếm ngược trôi qua, một mặt vừa ngắm nhìn đường phố nhộn nhịp, lại âm thầm chú ý thanh âm của Hệ Thống.
“KENG, triệu hoán thành công… nhận được một lần rèn đúc Đạo Binh.”
Lạc Nam ánh mắt sáng ngời, không tệ không tệ, bỏ ra một lượng lớn Điểm Danh Vọng đối phó với Tâm Phong đổi lại thu về một lần rèn đúc Đạo Binh cũng rất ổn nha.
Huống hồ sau khi giúp lượng lớn tu sĩ giải trừ Đạo Chủng, danh tiếng của Thiên Cơ Lâu Chủ và hắn đã thu về lượng lớn Điểm Danh Vọng, gần thu hồi vốn bỏ ra cho Thiên Cơ Lâu rồi.
Hiện nay toàn bộ thiên hạ đều biết thế lực của hắn được thiết lập Quy Tắc Chi Lực, kẻ thù muốn tập kích vào địa bàn của hắn phải cân nhắc cẩn thận nếu không muốn bị cường ngạnh trấn áp.
Có thể nói là vừa có tiếng lại vừa có miếng.
Đạo Binh quan trọng không cần nói cũng biết, đây chính là thứ có thể đối phó với Quy Tắc Chi Lực.
Lần trước đã ưu ái Tiểu Hồng Nhi đúc Đạo Binh một lần khiến Xích Tà và Tiểu Ngân Nhi nũng nịu, lần này xem như lại có thể giúp một trong hai nàng trở thành Đạo Binh.
“Xích Tà thành Đạo Binh nhé?” Lạc Nam truyền đạt ý niệm trao đổi với hai nữ:
“Ưu tiên thứ tự, Xích Tà đến trước… cuối cùng mới đến lượt Ngân Nhi.”
Hắn có Lạc Hồng Kiếm đầu tiên, sau đó là Xích Tà Kích… cuối cùng mới đến Lạc Thần Cung.
Nào ngờ trong đầu truyền đến giọng nói thành thục của Xích Tà: “Để Ngân Nhi thành Đạo Binh trước đi, thiếp chờ đợi cũng được a.”
“Ồ? Nàng ra dáng tỷ tỷ rồi đấy.” Lạc Nam nhịn không được tán dương Xích Tà.
“Không, hãy để Xích Tà tỷ tỷ thành Đạo Binh trước, Ngân Nhi chờ đợi cơ hội lần sau cũng được nha.” Tiểu Ngân Nhi lại lắc đầu từ chối, nàng cũng không muốn Xích Tà chịu thiệt thòi cho mình được lợi.
Lạc Nam dở khóc dở cười, lần trước thì làm nũng u oán, lần này thì nhường nhịn lẫn nhau khi được trao cơ hội, đúng là không thể lường được lòng dạ của nữ nhân mà.
“Nha đầu ngốc, Xích Tà và Hồng Nhi đều đã trưởng thành, chỉ có ngươi vẫn là tiểu nha đầu phiến tử… đây là cơ hội để nhanh chóng lớn lên.” Xích Tà ý vị nói rằng.
“Ta…” Quả nhiên Tiểu Ngân Nhi bị nói trúng yếu điểm trong lòng, nàng cũng muốn lớn lên giống Tiểu Hồng Nhi nha.
“Được rồi, quyết định đã được thông qua… lần này thăng cấp Đạo Binh chính là Tiểu Ngân Nhi.” Lạc Nam chốt hạ:
“Chờ ta tìm kiếm nguyên liệu cường đại.”
“Đa tạ ca ca, đa tạ Xích Tà tỷ tỷ.” Tiểu Ngân Nhi mỉm cười ngọt ngào.
“Người một nhà còn khách khí, ngốc nha đầu.” Xích Tà cưng chiều nói.
Lạc Nam âm thầm vui vẻ, mấy nữ nhân của mình biết yêu thương nhau như vậy chính là tín hiệu tốt a.
“Mua xong, vào thanh toán!”
Thanh âm đắc ý của Huyết Yêu Cơ truyền đến.
Lạc Nam đưa mắt nhìn lên, phát hiện các nàng vừa từ một cửa hàng rất lớn đi ra, hắn cất bước tiến đến cười hỏi:
“Mua cái gì rồi?”
“Khà khà, vị lão gia này… bốn vị tiểu thư đã múc hết hai phần ba vật phẩm quý giá nhất của bổn điếm.” Chủ cửa hàng đứng ở ngay cửa vào chờ sẵn, hai mắt cười híp lại thành hình vòng cung.
Đặc biệt là khi nhìn thấy bộ dạng tài đại khí thô, tướng mạo béo tốt tỏa ra mùi tiền của Lạc Nam lúc này.
Không thể không nói bề ngoài của Thiên Vạn Bảo nhìn rất giống mấy lão già lắm tiền nhiều của, bởi vì chính là người đứng đầu mạng lưới giao dịch của cả Nhất Thế Vũ Trụ, khí chất sang trọng vô cùng.
Chúng nữ mua sắm như gió cuốn mây tan, một lần bưng gần sạch cửa tiệm của người ta vào Nhẫn Trữ Vật cũng gây nên không ít người lân cận chú ý.
“Trả nổi không đó?” Vài tên nam nhân ghen ghét nhìn lão béo như Lạc Nam lại có đến bốn thiếu nữ thanh tú hầu hạ.
“Giá bao nhiêu?” Lạc Nam hỏi.
“Vì các vị hào phóng như vậy, lão phu tính chẳn là bốn vạn mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm.” Chủ cửa hàng nở nụ cười tham tài.
Thành công hoàn tất cuộc giao dịch này, lão ta có thể nghỉ hưu sớm rồi.
“HÍT.”
Toàn trường hít một ngụm khí lạnh, bốn vạn mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm…
Nếu như dùng Nguyên Thạch để làm đá lót đường, vậy thì cả toàn thành này sẽ được lót bằng Nguyên Thạch nha.
“Moá nó, bốn nữ nhân này cũng hơi đẹp mà thôi, lão mập này đùng là dùng tiền nuôi gái.” Một đám nam tử phỉ nhổ.
Lạc Nam vuốt cằm suy nghĩ, bốn vạn mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm gần bằng với số Nguyên Thạch mà hắn thắng cược của Trân Bảo Lâu ở sự kiện Đúc Kiếm Đại Hội là năm vạn mỏ.
Lúc đó tầm mắt còn ngắn, kiến thức hạn hẹp, cứ nghĩ rằng năm vạn mỏ Nguyên Thạch là con số khổng lồ, đủ khiến Trân Bảo Lâu thương gân động cốt.
Hiện tại tầm mắt ngày càng rộng mở hơn, cướp những đại thế lực ở Trung Châu như Liệt Gia và Kinh Đao Thành đã thu về gần mười vạn mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm rồi.
Chứng tỏ năm vạn Mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm chẳng là cái thá gì với một thế lực có khả năng là Cấm Kỵ như Trân Bảo Lâu cả.
Bà nương Trương Nhã Trâm kia chỉ là giả vờ giả vịt, dùng nước mắt cá sấu để kỳ kèo mặc cả với hắn mà thôi, thật ra khi đó Trân Bảo Lâu thừa sức trả đủ cả vốn lẫn lãi.
Đúng là dân làm ăn kinh doanh chuyên nghiệp, khả năng diễn xuất quá mức lô hoả thuần thanh, hắn và Tuế Nguyệt đều đã bị qua mặt, lỗ lớn a…
“Thế nào vị đại nhân này?”
Thấy Lạc Nam trầm tư, lão chủ cửa hàng cũng có chút nóng ruột nóng gan, thầm nghĩ chẳng lẽ thật sự không đủ khả năng trả?
Lão ta ngược lại không sợ có người đến gây sự hay cố ý cướp đoạt, bởi vì toà thành này được Đạo Yêu Thánh Địa bảo kê, ngươi dám gây sự bên trong này chính là tự tìm đường chết với đệ nhất yêu tu thế lực.
“Hahaha, đúng là nhà giàu mới nổi.” Không ít người vây xem cười to.
Lạc Nam âm thầm buồn cười, cũng không thèm bận tâm đến bọn hắn, phất tay ném ra một chiếc Nhẫn Trữ Vật.
Lão chủ cửa hàng vội vàng tiếp nhận, thần thức quát vào bên trong kiểm tra, rất nhanh liền cả kinh.
Bên trong không đủ số lượng Nguyên Thạch nhưng lại có lít nha lít nhít Pháp Bảo và Công Pháp bù vào, giá trị của tất cả gộp lại thậm chí vượt qua bốn vạn mỏ Nguyên Thạch Cực Phẩm.
Lạc Nam đương nhiên sẽ không dùng hết Nguyên Thạch giao dịch, Nguyên Thạch là thứ có thể giúp hắn và các nữ nhân Đông Hoa Cung khai mở Nguyên Văn, nên thủ lại càng nhiều càng tốt.
Ngược lại Pháp Bảo và Công Pháp cướp được từ những kẻ thù có không ít, đem ra quy đổi thành Nguyên Thạch cũng không để chủ cửa hàng thiệt thòi.
“Thế nào? Đủ chưa?” Lạc Nam mỉm cười.
“Đủ, quá đủ… đại nhân quá hào phóng.” Chủ cửa hàng hạnh phúc đến sắp ngất đi, không ngờ ở trên trời đưa tới quý nhân.
Nghĩ đến đây, lão ta liếc nhìn các nàng Huyết Yêu Cơ một chút, lại lôi kéo Lạc Nam sang bên góc xì xào nói nhỏ:
“Tiểu nhân có một nữ nhi rất xinh xắn đáng yêu, so với bốn tiểu thiếp của ngài chỉ hơn chứ không kém a, không biết đại nhân có hứng thú…”
“Hừ!” Huyết Yêu Cơ lạnh lùng hừ một tiếng, uy áp Cửu Cảnh Chí Tôn nghiền ép mà đến.
“Trời ạ.” Chủ cửa hàng hoảng sợ nhảy dựng, lập tức ba chân bốn cẳng chạy vào.
“Nữ cường giả!” Người vây xung quanh cũng là chấn động, không nghĩ đến nữ nhân kia lại là Cửu Cảnh Chí Tôn.
Dù là ở Trung Châu, Cửu Cảnh Chí Tôn cũng là nhất phương hùng chủ.
Cả đám nhất thời không dám tiếp tục ở gần, nhao nhao tránh lui.
Vị lão nam nhân mập ú kia có được thị thiếp là Cửu Cảnh Chí Tôn, vậy hắn cũng là cường giả khủng bố a, bọn hắn vừa mới cười nhạo nhân vật như vậy, muốn tìm đường chết sao?
“Đáng giận, nàng vừa phá hư chuyện tốt của ta?” Lạc Nam bất mãn vỗ bụng nói:
“Đó là cơ hội để ta có thêm một tiểu kiều thê xinh xắn a, khó khăn lắm mới có người đưa đến tận cửa cho ta như vậy.”
Mấy nữ nhịn không được mỉm cười, nghĩ đến hành trình hắn chật vật để có được các nàng cũng thật sự chịu nhiều khổ cực.
“Phu quân, ngươi không hỏi bọn ta mua thứ gì à?” Nam Thiên Tố nói.
“Với tầm mắt của các nàng, chắc chắn đều tuyển thứ tốt, ta cũng không sợ lỗ.” Lạc Nam cười hề hề.
Quan sát mấy chiếc Nhẫn Trữ Vật chúng nữ đưa đến, bên trong đa số là tài nguyên tu luyện thích hợp cho Hậu Cung và Đông Hoa Cung, từng người đều có phần.
Ra ngoài đi dạo, mua quà về cho người trong nhà…
“Cũng không tệ lắm.”