Phần 104
“Ngươi sẽ hối hận vì quyết định này của mình!”
Thích khách lạnh lùng lên tiếng.
“Hừ, nói nhảm nhiều như thế làm gì? Động thủ đi!” Họa Thuỷ nóng lòng thể hiện, trực tiếp xuất chiêu.
Tu vi Thiên Hồn Hậu Kỳ bùng phát, Thiên Hồn Lực cuồn cuộn ngưng tụ thành vô số lưỡi đao ở xung quanh nàng, toàn diện trảm đến thích khách.
Lạc Nam âm thầm gật đầu, mặc dù chỉ là đòn thăm dò nhưng thế công của họa Thuỷ vẫn là vô cùng cường đại, hơn nữa tu vi của nàng cũng đã tiến bộ, đổi lại là Thiên Đạo thông thường cũng sẽ chật vật không ít khi đối mặt.
Nhưng mà đối mặt với vô số lưỡi Hồn Đao từ họa Thuỷ, thích khách chỉ nghiêm nghị thốt lên một chữ:
“Phá!”
OÀNH OÀNH OÀNH…
Từ âm giọng, sóng xung kích điên cuồng nghiền ép ra bốn phương tám hướng xung quanh, nghiền nát tất cả Hồn Đao đang tiếp cận.
Họa Thuỷ hiển nhiên không cho rằng mình có thể dễ dàng đánh bại thích khách thần bí này, thế công đầu tiên thất bại không làm nàng nao núng.
Ngược lại từng lọn tóc đã không gió tự bay, mang theo Thiên Hồn Lực phát họa giữa không gian từng đừng nét sống động.
Trong nháy mắt, bảy con Thần Thú đã được nàng vẽ ra, phân biệt là Phượng Hoàng, Khổng Tước, Thanh Loan, Kim Bằng, Kim Xí Điểu, Bất Tử Điểu, U Minh Tước hiện thân.
“Thất Cầm họa Hồn Sát!”
GÁY!
Bảy loại Thần Thú phi cầm cất tiếng gáy kiệt ngạo, chúng nó mang theo Hồn Lực pha lẫn Sát Thế bao trùm vạn dặm, bay lượn như vũ bão hình thành vòng xoáy nghiền nát linh hồn bao vây thích khách vào trung tâm, điên cuồng kích sát.
Thích khách không biểu lộ chút dao động nào, trên tay xuất hiện một thanh đao dài chừng hai mét, thân đao bóng loáng trong suốt mỏng như cánh ve, chuôi cầm lại đen tuyền huyền bí.
“Phiền toái quá, biến hết cho ta!” Thích khách ánh mắt lóe lên, bên trong hiện ra tầng tầng lớp lớp Đao Vực.
“Cuồng Tà Trảm!”
Thích khách vẫn đứng im bất động, một đao lại cực kỳ tà dị chém ra một nhát chém với phạm vi ảnh hưởng 360 độ, Đao Thế sắc bén theo hình vòng tròn… tạo thành một vòng xoáy đen kịch xung quanh.
Thất cầm mạnh mẽ của họa Thuỷ bị một trảm này diệt sát, biến chúng nó thành từng luồng hồn lực tan biến giữa không gian.
“Thiên Đạo Hậu Kỳ!?” Họa Thuỷ ánh mắt lóe lên hừng hực chiến ý.
Vừa rồi khi thích khách ra tay, nàng phát hiện tu vi của đối phương ngang bằng với mình, điều này khiến nàng hưng phấn muốn phân định thắng bại.
“Họa Ảnh Bộ Pháp!”
Họa Thuỷ thanh lãnh quát lên, mái tóc của nàng loạn vũ ra khắp nơi, từng lọn tóc như có được linh tí vẽ ra phân thân ảo ảnh của nàng.
Chỉ thoáng chốc, số lượng họa Thuỷ được vẽ ra đã lên đến hàng nghìn người…
Bản thể của họa Thuỷ và hàng nghìn họa ảnh đan xen vào nhau, không phân biệt được thật hay giả.
Tất cả đều uyển chuyển như linh xà, kiều mị như yêu cơ lại nguy hiểm đến cực điểm lao vọt vào tấn công thích khách.
Thiên Hồn Lực ngưng tụ trong lòng bàn tay, hàng vạn người cùng lúc tung chưởng.
Lạc Nam ánh mắt hiện lên một tia kinh dị, họa Thuỷ tiến bộ từng ngày, những trận chiến trước cũng không thấy nàng thi triển loại thủ đoạn như thế này.
Hắn thử mở ra Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn quan sát, vậy mà không phát hiện đâu là họa ảnh, đâu là bản thể.
“Kiến nhiều cũng không cắn được chết voi!”
Nhưng mà thích khách vẫn không chút kiêng kỵ, ngược lại chỉ thấy y nâng lên thanh đao.
Khoảnh khắc đó, từng luồng từng luồng Thiên Đạo Quy Tắc được y điều động, ngưng kết thành những thanh đao vô hình.
Quy Tắc hóa Đao… có thể xưng là Quy Tắc Chi Đao.
Trong nháy mắt số lượng Thiên Đạo Quy Tắc đã biến hóa thành hàng vạn thanh Quy Tắc Chi Đao, mỗi một thanh đao lại mang theo một cổ Đao Thế.
Điều này đồng nghĩa là hàng vạn cổ Đao Thế cùng lúc quét ngang toàn trường.
Đây là Đao Thế chứ không phải Đao Vực, sự khủng khiếp và quy mô mà nó tác động không cần phải nói nhiều.
BÙM BÙM BÙM BÙM BÙM…
Quy Tắc Chi Đao loạn lạc cuồng trảm, Đao Thế nghiền nát khắp nơi… tất cả họa ảnh do họa Thuỷ tạo ra đều nổ tung thành hư vô, mà bản thể của họa Thuỷ cũng nhanh chóng bị bức phải hiện ra.
Chưa dừng lại ở đó, hàng vạn thanh Quy Tắc Chi Đao từ khắp mọi phương hướng điên cuồng đâm thẳng về phía nàng, muốn đem họa Thuỷ phanh thây vạn đoạn.
“Đến hay lắm!”
Họa Thuỷ cũng kiêu ngạo lên tiếng, Thiên Hồn Quy Tắc cuồn cuộn tiến ra dung hợp vào thanh trâm cài tóc của nàng.
Trâm cài tóc phân ra hàng vạn thanh, được các lọn tóc cuốn vào như những thanh Thiên Đạo Binh cường hoành, Sát Thế bạo phát, phô thiên cái địa bắn ra nghênh đón vạn đao oanh sát.
KENG KENG KENG KENG KENG KENG KENG KENG…
Đao cùng trâm cài tóc ma sát dữ dội, tàn ảnh tung bay khắp không gian với tốc độ khủng khiếp mà mắt thường khó thể nhìn thấy.
“Cũng có chút bản sự.” Cảm giác họa Thuỷ không dễ đối phó như mình nghĩ, thích khách lúc này quyết định nghiêm túc.
“Đồ Quân Trảm!”
Nâng lên thân đao, sau lưng, trước mặt, hai bên trái phải một lần nữa phủ xuống Thiên Đạo Quy Tắc…
Quy tắc chi lực như cộng hưởng cùng thanh đao trên tay thích khách, chúng nó thay hình đổi dạng biến hóa thành hàng vạn thanh đao giống y như đúc thanh đao mà thích khách cầm trên tay.
Nhất đao hạ vạn đao trảm, một trảm của thích khách chém ra nhưng lại có hàng vạn thanh đao cùng lúc bổ xuống.
Đao Thế tung hoành, đao mang dữ dội, tên như ý nghĩa… nhất trảm có thể đồ sát cả một đội quân, danh xưng Đồ Quân Trảm.
Họa Thuỷ không thể không công nhận đây là Đao Tu trong cùng cấp mạnh nhất mà nàng từng tiếp xúc, đành phải lựa chọn phòng thủ khi cảm giác được nguy cơ.
Mái tóc loạn vũ, chúng nó vẽ ra hàng vạn tấm đại thuẫn khổng lồ chồng chất bảo vệ xung quanh, mỗi một tấm thuẫn lại ẩn chứa Thiên Đạo Quy Tắc của nàng, muốn phòng ngự trước Đồ Quân Trảm của thích khách.
RĂNG RẮC… KENG KENG KENG…
Nhưng Quy Tắc Chi Lực của thích khách lại cường hoành hơn một bậc, chúng nó trảm xuống khiến vô số tấm thuẫn thành hai mảnh, vẫn bá đạo tập sát họa Thuỷ.
Ánh mắt khẽ đổi, họa Thuỷ lại điều động bộ tóc của mình trùm kín toàn thân, biến bản thân thành một kén nhộng phòng thủ.
“Chết!” Thích khách thân ảnh biến mất, một lần nữa đã hiện ra bên cạnh chiếc kén, trường đao trong tay lóe hàn mang trảm thẳng xuống.
Tốc Biến kích hoạt, Lạc Nam xuất hiện trước mặt y, Nguyệt Hồng Kiếm tỏa ra màu sắc rạng rỡ.
“Nguyệt Thần Trảm!”
Ánh trăng máu như ẩn như hiện, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ trên cánh tay, Nguyệt Hồng Kiếm ngân vang, va chạm chính diện một đao cường đại.
KENG!
Lạc Nam lùi lại vài bước chân, ánh mắt ngưng trọng nhìn thích khách: “Thì ra còn là một thể tu.”
Không sai, vừa mới va chạm chính diện khiến hắn nhận ra thích khách còn là thể tu, khi thi triển đao pháp kết hợp sức mạnh cơ thể, uy lực vượt xa bình thường.
“Ta cứ nghĩ ngươi thích nhìn nàng một mình chiến đấu.” Thích khách hài hước nói.
“Đương nhiên là không, chúng ta hai người chấp một mình ngươi.” Lạc Nam hào phóng nói.
“Vô liêm sỉ!” Thích khách thầm mắng một tiếng, chưa từng thấy tên nào mặt dày như vậy.
“Mặc dù tin tưởng họa Thuỷ nhưng ta không muốn mái tóc xinh đẹp đặc biệt của nàng bị hao tổn.” Lạc Nam nhếch mép cười:
“Cho nên kế tiếp ta sẽ chiến với ngươi!”
Nghịch Thiên Thủ kích hoạt, Bát Môn Độn Giáp mở ra, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ, Oanh Thiên Tổ Phù gào thét.
“Càn Khôn Oanh Thiên – Thương Khung Tẫn!”
Lạc Nam trực tiếp xuất ra kiếm kỹ nổi danh của lão bà, Thương Khung Tẫn nhất kiếm tẫn diệt thương khung, kết hợp với Càn Khôn Oanh Thiên tạo thành vụ nổ, sức công phá vô cùng kinh khủng.
“Bạo Tàn Trảm!” Thích khách gầm lên, sóng xung kích dữ dội không hề thua kém Oanh Thiên Tổ Phù phát ra từ trong miệng, dung hợp cùng thân đao đen tuyền trên tay, sảng khoái ngạnh kháng.
ĐÙNG!
Không gian xung quanh nổ tung, cả Lạc Nam và thích khách đều liên tục lùi vài bước để ổn định thân hình.
“Sao lại có thể mạnh như vậy? Ngươi thật sự là Đại Đạo Cảnh?” Thích khách trầm giọng chất vấn.
“Ta là Thể Thiên Đạo, Đại Đạo cái rắm.” Lạc Nam chống nạnh nói.
Hắn hiện tại đã bước chân vào hàng ngũ Thiên Đạo Cảnh, dù là ở phương diện Thể Tu.
Câu trả lời của hắn càng khiến thích khách bất mãn, bởi vì y là Thiên Đạo Cảnh trên cả hai phương diện Nguyên Tu và Thể Tu, hơn nữa còn là Thiên Đạo Hậu Kỳ.
Kết quả bị một tên Đại Đạo nguyên tu và Thể Thiên Đạo Sơ Kỳ chống lại, làm sao không nổi nóng?
Nhưng y đâu biết Lạc Nam cũng bực bội vô cùng, phải biết rằng mình vận dụng cả Nghịch Thiên Thủ, Bỉ Ngạn Hoa, Oanh Thiên Tổ Phù kết hợp cùng lúc vẫn không thể áp chế được đối phương.
Điều này khiến hắn hoài nghi chiến lực của mình liệu có tăng được bao nhiêu sau khi đột phá Thể Thiên Đạo? Chẳng lẽ không có tiến bộ quá nhiều?
“Ta rốt cuộc muốn xem ngươi cường đến mức nào!” Cả hai đồng thời xuất hiện một suy nghĩ.
“Thần Đạo Mở – Quỷ Đạo Mở – Thiên Đạo Mở!”
Lạc Nam mở ra một lượt ba loại Đạo từ Lục Đạo Luân Hồi Tâm.
Hắn chấp chưởng Thiên Đạo Quy Tắc, sở hữu nhục thân của Quỷ và Thần, lại có thêm Quỷ Lực và Thần Lực dung hợp vào Bá Lực.
Bá Lực bùng phát trên thân kiếm Nguyệt Hồng.
“Nguyệt Thần Trảm!”
Lại là một kiếm mang tính huỷ diệt, chỉ là lần này uy lực đã tăng lên gấp mấy lần.
“Biến đổi trạng thái để gia tăng sức mạnh?” Thích khách hừ một tiếng:
“Đao Thần Tái Hiện!”
OÀNH.
Một vụ nổ tung khiến cả Không Gian Đỉnh run rẩy lẩy bẩy.
Sau lưng của thích khách hiện ra một hư ảnh mơ mơ hồ hồ nhìn không rõ nam nữ…
Nhưng chỉ thấy hư ảnh này tay cầm đại đao, toát ra một cổ khí thế có thể bình định càn khôn, trấn áp bát hoang…
Khi Nguyệt Thần Trảm phủ xuống, thích khách vung đao… hư ảnh mơ hồ sau lưng cũng làm theo động tác y hệt tung ra một đao.
RĂNG RẮC…
Kiếm khí màu hồng lần đầu tiên bị đao khí cường hoành nghiền nát bất chấp vừa được gia tăng sức mạnh…
Đồng tử trong mắt Lạc Nam co rút lại: “Thật sự là hư ảnh của Đao Thần?”
Không sai, hư ảnh sau lưng thích khách triệu hồi chính là một vị Đao Tu đẳng cấp Thần Đạo Cảnh, tuy chỉ mang theo một phần nhỏ uy lực từ Đao Thần chân chính nhưng đã đủ nghiền nát Nguyệt Thần Trảm của hắn.
“Bại đi cho ta!”
Thích khách bá đạo tuyên bố: “Bạo Tàn Trảm!”
Một trảm này sở hữu sức công phá vượt xa trước đó, bởi vì khi thích khách hạ đao, hư ảnh Đao Thần cũng đã cùng lúc trảm diệt.
“Thần thì thế nào? Chỉ là hư ảnh mà thôi!”
Lạc Nam ngửa đầu thét dài: “Hóa Vũ Bá Thần Thể – Vạn Quân Lực!”
Một vạn hành tinh điên cuồng xoay tròn tuôn ra sức mạnh như đại hồng thuỷ, sau lưng Lạc Nam hiện ra hư ảnh vạn quân thét gào.
Nguyệt Hồng Kiếm chuyển đổi trạng thái thành Lạc Hồng Kiếm.
“Khai Hoàng Trảm!”
Nhất kiếm động thiên, kiếm ngân vô tận, uy lực cuồng nộ nghiền nát tất cả, khai mở hoàng vũ.
Đao cùng Kiếm đập thẳng vào nhau…
Như thiên thạch va chạm cùng sao băng, Lạc Nam và thích khách thổ huyết, thân thể điên cuồng bay ngược…
Khoảnh khắc đó, toàn thân Lạc Nam đau nhứt dữ dội, cảm giác như tứ chi sắp băng liệt vì lực phản phệ nặng nề từ cánh tay truyền đến.
ONG.
Một tiếng kim loại ngân vang, toàn bộ cơ thể hắn đã được Thần Chiến Giáp nhanh chóng bao trùm từ đầu đến chân, ánh hoàng kim chói mắt đầy cao quý với Khải Huyền Hộ Thể, ngăn chặn toàn bộ dư ba của đợt giáp công.
Khó khăn lắm Lạc Nam mới giữ vững thân hình…
Ở phía đối diện với hắn, thích khách cũng đang thở hổn hển vì tiêu hao không nhỏ.
Bóng ảnh lóe lên, họa Thuỷ chẳng biết từ bao giờ đã bí mật hiện ra từ phía sau, trâm cài tóc nhắm ngay sau đầu thích khách cắm thẳng vào.
“Cút!”
Thích khách phản ứng cực nhanh, một tay vung đao phản kích, đồng thời lách người né tránh.
Phản ứng của thích khách khiến trâm cài tóc của họa Thuỷ đâm trượt, xoẹt qua lớp vải che mặt của thích khách, đem nó xé tan.
Tóc dài đen nhánh như thác tung bay, ngũ quan tinh tế tuyệt luân như được tạo hóa ưu ái khắc thành, chân mày thẳng tắp như kiếm, da trắng hơn tuyết mùa đông, mắt phượng kiêu sa, đồng tử thăm thẳm, mũi quỳnh nhỏ xinh, bờ môi mộng đỏ nhiễm một tia tiên huyết chưa khô…
Ngay khi dung nhan này xuất hiện, thứ khiến người khác phải ấn tượng không phải là sự tuyệt sắc, không phải là khuynh quốc khuynh thành… mà là một loại khí chất độc nhất vô nhị, vô song trong thiên hạ.
Lạc Nam cảm giác được một cổ sức ép vô hình, nhất thời hít sâu một hơi:
“Thì ra là nàng!”
Loại cảm giác đặc biệt này hết sức quen thuộc… chính là đến từ nữ nhân bí ẩn lần trước đối diện tại ngoài rìa Tứ Đạo Cổ Lâm mang đến cho hắn.
Tuy lần đó nàng ta đội mũ rộng vành với màn che phủ xuống… nhưng Lạc Nam dám cam đoan, nữ nhân trước mặt này là nàng.
Hắn nhận ra không phải do diện mạo, mà là đến từ khí chất và cảm nhận…
“Khi đó còn cho rằng nàng là Loạn Đạo Quận Chúa, xem ra không phải rồi.” Lạc Nam thầm nghĩ.
Loạn Đạo Quận Chúa đâu có điên mà giả làm thích khách đột nhập phủ tam hoàng tử?
“Thú vị.” Họa Thuỷ cũng không ngờ thích khách hùng mạnh này lại là một nữ nhân, nhất thời tràn ngập hứng thú.
Một cái mũ tre rộng vành nhanh chóng hiện ra trên đầu thích khách, vải mỏng phủ xuống che lắp dung mạo.
“Ra vẻ thần bí? Chẳng lẽ ai thấy mặt của ngươi là ngươi phải gả cho hắn sao?” Họa Thuỷ hài hước cười hỏi.
“Nếu ngươi đã biết…” Nữ thích khách mở miệng, thanh âm đầy rét lạnh:
“Vậy thì hai ngươi có thể đi chết!”
“Moá nó, vậy mà là thật à?” Lạc Nam nhịn không được mắng to.
Họa Thuỷ tự tiếu phi tiếu nhìn hắn.
KENG.
Mà lúc này có tiếng kiếm ngân hàng lâm… trực tiếp làm Lạc Hồng Kiếm trong tay Lạc Nam chấn động như gặp phải kỳ phùng địch thủ.
Đó là một thanh kiếm màu trắng, trên thân kiếm có điêu khắc ba con mắt đang nhắm chặt vô cùng quỷ dị.
Nữ thích khách tay trái cầm đao, tay phải cầm kiếm…
ẦM ẦM ẦM…
Quy Tắc hóa Kiếm, Quy Tắc hóa Đao đồng loạt bạo phát tạo thành một phương lĩnh vực vây quanh nàng.
“Hãy nếm thử Đao Kiếm Thần Vực của ta!” Nữ thích khách hờ hững vô tình.
“Biết chơi đao và kiếm cùng lúc à?” Lạc Nam bĩu môi:
“Tưởng ta sợ chắc.”.
KENG KENG…
Lạc Thần Cung, Xích Tà Kích được triệu hoán trong ánh mắt tròn xoe của họa Thuỷ.
“Chiến đi!”