Phần 110
Ngay thời điểm Cầm Dao Nhã dự định liều mạng, dị biến đột ngột phát sinh…
ONG.
Theo một thanh âm ngân vang cực đại, từ bóng tối dưới chân, một tôn cự đỉnh mang theo đủ loại thuộc tính khác biệt bạo phát sức mạnh lao vọt lên với tốc độ khủng khiếp.
PHỐC!
Thần bí nhân không lường trước được điều này, cái cằm trực tiếp bị cự đỉnh đập vào, đầu lâu như muốn vụn vỡ, răng môi lẫn lộn, máu tươi đầm đìa… ngay cả mặt nạ che đậy khuôn mặt cũng nát bấy lộ ra dung mạo của một tên nam tử.
“Loạn Nhai Thái Tử!”
Chứng kiến diện mục phía sau mặt nạ của thần bí nhân, Cầm Dao Nhã đồng tử co lại… hoàn toàn không nghĩ đến đích thân Thái Tử của Loạn Đạo Thần Quốc lại ra tay với mình.
“Kẻ nào dám đánh lén?” Loạn Nhai phẫn nộ ngửa đầu rít gào.
Cầm Dao Nhã giật mình, lúc này mới nhìn chằm chằm vào cự đỉnh đang trôi nổi giữa không trung.
Đây là một chiếc đỉnh ẩn chứa khí tức cổ xưa huyền bí, bên trên là chằn chịt các loại Kinh Văn khảm nạm lập loè kim quang, xung quanh là hai mươi loại thuộc tính khủng bố đang bao trùm.
Nhìn thấy sự tồn tại của cự đỉnh, Cầm Dao Nhã đáy lòng rung lên, trong tiềm thức hiện ra một thân ảnh.
Mà không để nàng thất vọng, một thân ảnh từ bên trong đỉnh chậm rãi bước ra, chiếc đỉnh liền như một đồ chơi ngoan ngoãn thu nhỏ kích thước, xoay tròn trong lòng bàn tay của hắn.
Phản Quy Mặt Nạ quỷ dị bao trùm, Phá Đạo Áo Choàng không gió tự bay…
Ngoài Lạc Nam còn có thể là ai?
Tranh thủ thời gian ở trong Bá Đỉnh, hắn đã ném túi da sang một bên mà trở về bản thể.
Không phải lo lắng Cầm Dao Nhã phát hiện thân phận của mình, mà bởi vì túi da Tiểu Ma chắc chắn không phải đối thủ của Loạn Nhai.
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Lạc Nam không nói lời nào, hắc ám cuồn cuộn đã bao trùm toàn bộ đình viện, hàng vạn Kinh Văn Bất Hủ trên thân Bá Đỉnh lao vọt ra dung hợp vào bên trong bóng tối, phong tỏa bốn phương tám hướng.
Tử Giới đã được mở.
Mặc kệ Loạn Nhai nhìn mình bằng ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống, Lạc Nam đưa mắt nhìn Cầm Dao Nhã đang chật vật ở một bên ôn hòa nói:
“Cầm cô nương, chúng ta lại hữu duyên rồi…”
“Thật sự là như thế sao…” Cầm Dao Nhã biểu lộ mơ màng, nam nhân thần bí này từng cứu biểu muội Cầm Thanh Vận của nàng, hiện tại lại kịp thời có mặt để cứu nàng.
Chẳng lẽ tỷ muội hai người thật sự có duyên với hắn?
“Phá Đạo Hội…” Loạn Nhai nghiến răng nghiến lợi:
“Ngươi ăn gan hùm mật báo mới dám tiến vào Loạn Thần Đô của chúng ta, thật sự không biết sống chết.”
“Loạn Thần Đô của các ngươi cũng không phải một nơi bất khả xâm phạm, sao ta lại không thể vào?” Lạc Nam nhún nhún vai:
“Tuy nhiên quả thật có chút nguy hiểm, vì vậy ngươi sẽ khó lòng lành lặn rời đi.”
Đó là lý do hắn lập tức kích hoạt Tử Giới sau khi hiện thân mà không dùng bất cứ thủ đoạn nào khác.
Loạn Thần Đô suy cho cùng vẫn là sân nhà của Loạn Thần Đạo Quốc, đã chấp nhận hiện thân thì bằng mọi giá cũng phải loại bỏ mọi nguy hiểm.
Nguy hiểm trước mắt chính là Loạn Nhai, nếu để đối phương thành công thoát thân, chỉ cần một chút gió thổi cỏ lay… sợ rằng toàn bộ Đạo Quốc sẽ toàn diện truy sát mình.
“Chỉ bằng ngươi cũng muốn ngăn bổn thái tử?”
Thân phận đã bại lộ, Loạn Nhai cũng không giữ lại chút thực lực nào, gằn từng chữ một:
“Ngày hôm nay, cả hai ngươi không ai thoát được.”
Thanh âm vừa dứt, hắn đã vận dụng quy tắc hỗn loạn từ Loạn Đạo Thần Công, tung quyền đấm vào thành vách Tử Giới.
Hiển nhiên là muốn phá tan Tử Giới để chiếm thế thượng phong, chỉ cần Tử Giới bị phá huỷ… hắn hô lên một tiếng sẽ có vô số cường giả đến giải quyết Lạc Nam, về phần Cầm Dao Nhã cứ chụp cho nàng cái mũ đồng bọn của Phá Đạo Hội là xong chuyện, đến lúc đó vận mệnh của nàng chẳng phải mặc cho hắn tùy ý dàn xếp?
Nhưng mà khi quyền kình đấm vào Tử Giới, Bất Hủ Kinh Văn xung quanh liền sáng lên rực rỡ, màu sắc uy nghi cổ xưa chiếu rọi sừng sững bất động, không chút ảnh hưởng nào.
“Hả? Tại sao lại như thế?” Loạn Nhai trong lòng nghi hoặc.
Phải biết rằng ngay cả vòng lặp vô tận của Hiên Viên Tử gặp phải hỗn loạn quy tắc của hắn cũng bị vô hiệu hóa, ở trong Loạn Đạo Lĩnh Vực của hắn… vòng lặp của Hiên Viên Tử sẽ không thể lặp lại.
Ấy thế mà lớp màn hắc ám bao trùm xung quanh cùng với những văn tự kỳ bí này lại có thể chống lại sự hỗn loạn quy tắc của hắn…
Lạc Nam không có ý định giải thích, Dịch Chuyển Tức Thời đến trước mặt Loạn Nhai.
Một vạn hành tinh bạo phát, Bỉ Ngạn Hoa nở rộ, Nghịch Thiên Thủ gia trì, Bá Thế dung hợp vào bàn tay, Cổ Ngữ – Phật kích hoạt.
“Vạn Phật Triều Tông!”
Hư ảnh vạn phật hờ hững hiện ra, áo cà sa quấn thân, Lạc Nam một tay chưởng xuống như muốn đàn áp con kiến hôi bé nhỏ.
Đối với địch thủ mạnh như Loạn Nhai, hắn không giữ lại chút thực lực nào.
Một tay vừa đè xuống, Oanh Thiên Tổ Phù đã bùng nổ Càn Khôn Oanh Thiên, khiến uy lực công kích gia tăng dữ dội.
Nhưng mà đối mặt với thế công như vậy, trong mắt Loạn Nhai hiện lên vẻ khinh thường và bề nghễ thiên hạ.
“Loạn Đạo Lĩnh Vực!”
Loạn Đạo Lĩnh Vực hàng lâm, trực tiếp khiến Bá Thế và Phật Thế của Lạc Nam trở nên vặn vẹo và tan rã.
Chưa dừng lại ở đó, trong tay Loạn Nhai hiện ra một thanh trường thương có màu sắc tử hắc kim huyền bí, bên trên là từng lớp lân phiến đan xen, mũi thương như lao trảo giương nanh múa vuốt…
Ánh mắt Lạc Nam hơi co lại, hắn nhận ra thanh trường thương này được luyện chế từ cơ thể của một tôn Long Thần.
Không hổ là Thái Tử của đệ nhất thần quốc, ngay cả Long Thần cũng từng chết trong tay bọn hắn…
“Thần Long Thương – Loạn Đạo Thương Sát!”
Sát Thế và Thương Thế lên đến mười vạn tầng mở ra, Thần Long Thương phát ra tiếng long ngâm vang vọng cửu tiêu.
Loạn Nhai một thương quét ra, nghiền nát Vạn Phật Triều Tông của Lạc Nam đang trấn xuống.
Chiến lực của một trong những yêu nghiệt hàng đầu thật sự không thể xem thường, Thần Long Thương tiếp tục hoành tảo mà đến, cắm thẳng vào lồng ngực Lạc Nam.
Cơ thể Lạc Nam tan ra thành bóng tối, Hình Nhân Hắc Ám đã gánh chịu toàn bộ thế công.
Hắn xuất hiện sau lưng Loạn Nhai, Bá Lực Chưởng cuồn cuộn ngưng tụ bá đạo đẩy ra.
“Thần Long Thương – Thần Long Vĩ!” Loạn Nhai cười gằn, một thương quét ra, hư ảnh Long Thần xuất hiện quét ra chiếc đuôi khổng lồ.
ẦM.
Bá Lực Chưởng của Lạc Nam bị Thần Long Vĩ nghiền nát…
“Ta nhận ra ngươi, ngươi chính là tiểu súc sinh đang đứng đầu Ngũ Châu Tứ Vực.” Loạn Nhai phá lên cười dài:
“Hôm nay giết ngươi, danh tiếng của Loạn Nhai ta chấn động kim cổ.”
“Chỉ dựa vào ngươi?” Lạc Nam nhếch mép, sắc mặt nghiêm nghị:
“Long Thần Biến – Vô Tận Chiến Kinh!”
NGAO! KENG!
Khoảnh khắc này, mái tóc Lạc Nam chuyển sang màu tử kim cao quý không cách nào hình dung, máu huyết sục sôi, Chiến Vực của hắn gia tăng đến mức dữ dội.
Chỉ thoáng chốc, số lượng Chiến Vực thông qua Vô Tận Chiến Kinh mở ra đã lên đến con số mười vạn, cao nhất từ trước đến nay.
Uy thế từ Long Thần Biến chân chính khiến Thần Long Thương của Loạn Nhai run rẩy, sức mạnh bị giảm đi ít nhất ba phần…
Lạc Hồng Kiếm hiện ra, màu hồng đỏ thảm liệt nhuộm lấy toàn bộ Tử Giới.
“Chư Thần Hoàng Hôn!”
Buổi chiều tà của chư thần hàng lâm, Chiến Vực, Kiếm Vực của Lạc Nam lại gia tăng dữ dội, Chiến Vực và Kiếm Vực của hắn đã không thua chút nào so với Sát Vực và Thương Vực của Loạn Nhai.
“Ta xem ngươi mạnh đến mức nào!” Loạn Nhai thấy thế cất tiếng gào thét:
“Loạn Đạo Lĩnh Vực – huỷ hoại!”
Loạn Đạo Lĩnh Vực bao trùm Tử Giới, vậy mà khiến Vô Tận Chiến Kinh, Chư Thần Hoàng Hôn và cả các tầng Vực của Lạc Nam đều trở nên vặn vẹo và hỗn loạn, toàn bộ sức mạnh vừa mới đề thăng đã biến mất không còn chút nào.
Lạc Nam sắc mặt âm trầm, không nghĩ đến ngoại trừ Bất Hủ Kinh Văn… phần lớn thủ đoạn của mình đều trở nên vô dụng ở trong Loạn Đạo Lĩnh Vực.
“Công tử cẩn thận, Loạn Đạo Thần Công của hắn vô cùng lợi hại.” Cầm Dao Nhã lo lắng lên tiếng nhắc nhở, nàng cũng đã nhận ra thủ đoạn chiến đấu của Lạc Nam dù đa dạng nhưng đã bị Loạn Đạo Thần Công áp chế hoàn toàn.
“Chết đi cho ta!” Loạn Nhai thừa thắng xông lên, Thần Long Thương cường hoành đến cực điểm đâm thẳng mà ra.
“Nếu đã như vậy…” Ánh mắt Lạc Nam híp lại, lặng lẽ thốt lên trong miệng:
“Bá Đạo Quy Tắc – Thống Trị Thiên Địa…”
OÀNH!
Thoại âm rơi xuống, một cổ quy tắc khủng bố không cách nào hình dung lấy Lạc Nam làm trung tâm càn quét mà ra.
Những nơi loại Quy Tắc cường hoành này quét ngang liền trở nên phủ phục, chịu sự tác động của nó một cách toàn diện.
Loạn Đạo Quy Tắc của Loạn Nhai cường thế không gì tả nổi nhưng khi đụng phải luồng quy tắc chi lực này đã trở nên suy yếu, sau đó hiện ra vô số vết nứt vỡ như thuỷ tinh rơi rụng…
RĂNG RẮC…
Toàn bộ Loạn Đạo Lĩnh Vực sụp đổ, thực lực của Lạc Nam khôi phục trạng thái toàn thịnh.
“Khai Hoàng Trảm!”
Một kiếm nặng nề phủ xuống, kèm theo đó chính là 20 vị Chí Tôn Pháp Tướng mở mắt trong đan điền, một vạn hành tinh và Bỉ Ngạn Hoa rực rỡ đầy diễm lệ.
OÀNH!
Nhất kiếm ẩn chứa sức mạnh khai mở cả vũ trụ, Thần Long Thương gầm lên một tiếng đau đớn sau đó bay khỏi tay của Loạn Nhai.
“Làm sao có thể?”
Loạn Nhai ngơ ngác trước tất cả những thứ này, toàn thân như gặp phải thái sơn áp đỉnh trước một kiếm kinh thiên động địa.
PHỐC!
Hắn điên cuồng thổ huyết, cơ thể như diều đứt dây nặng nề rơi xuống đất…
“Đây… đây rốt cuộc là loại thủ đoạn gì?” Cầm Dao Nhã thất thần nhìn thân ảnh nam nhân.
Loạn Đạo Lĩnh Vực đích thân nàng đã thử nghiệm và bị nó khiến cho vô lực, nhưng ở trước loại Quy Tắc huyền bí của Lạc Nam, Loạn Đạo Lĩnh Vực lại ầm ầm sụp đổ?
Mọi thứ diễn ra quá nhanh, nhanh đến mức hắn xem rằng đây chỉ là một hồi ác mộng.
Rõ ràng hắn đang chiếm ưu thế tuyệt đối… tại sao cuối cùng kẻ bị đánh lại chính là hắn?
“Không… Loạn Đạo Lĩnh Vực của ta chính là bất khả xâm phạm, tại sao lại như vậy?” Loạn Nhai cũng như người mất hồn, dường như tín ngưỡng chí cao trong lòng hắn bị người khác giẫm đạp ở dưới chân.
Loạn Đạo Thần Công là nền tảng lập quốc của Loạn Đạo Thần Quốc, bằng vào Loạn Đạo Lĩnh Vực đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, không người không phục, trở thành đệ nhất thần quốc.
Nhưng ngày hôm nay, Loạn Đạo Lĩnh Vực lại bị áp chế hoàn toàn bởi một kẻ có tu vi thấp hơn.
Đả kích lớn như thế khiến Loạn Nhai hoài nghi nhân sinh…
“Đây rồi!” Nhân lúc đối thủ mất bình tĩnh, Lạc Nam quát lên.
“Hiểu!” Bích Tiêu cùng Đông Hoa đồng thanh ứng tiếng.
Vô Đạo Lĩnh Vực của Bích Tiêu từ Phá Đạo Lệnh quét ra phong tỏa Loạn Nhai, ngăn chặn toàn bộ thủ đoạn của hắn.
Mà hình xăm Bỉ Ngạn Hoa từ nơi lồng ngực Lạc Nam sáng lên, hắn và Đông Hoa cùng lúc hợp lực thi triển sức mạnh.
Hiển nhiên đối mặt với kẻ địch nguy hiểm như Loạn Nhai, Lạc Nam đâu ngu xuẩn đến mức đơn đả độc đấu?
Hắn muốn làm đại sự, không phải đến đây luận bàn tỷ thí một chọi một.
KENG!
Lạc Hồng Kiếm hưng phấn tru lên, Khải Hoàng Trảm toàn diện trấn áp.
Một kiếm này tập hợp uy năng từ Thiên Địa Hợp Hoan Kinh, chấp chưởng thiên hạ.
“Ta không tin!” Loạn Nhai như dã thú bị thương, không phục triệu hoán Thần Long Thương, vận khởi quy tắc hỗn loạn lao vọt lên ứng chiến.
PHỐC!
Nhưng lần này hậu quả càng thê thảm hơn, Thần Long Thương bị trảm thành hai đoạn, đôi tay của Loạn Nhai bị nghiền thành thịt vụn, quy tắc hỗn loạn lại bị Bá Đạo Quy Tắc ma diệt không sót lại chút nào.
“Hự…”
Hắn như một phế nhân rơi xuống mặt đất nặng nề…
Đúng lúc này, mặt dây chuyền Loạn Nhai đeo trên cổ bỗng nhiên bay khỏi cơ thể chủ nhân, như lưu tinh bắn vọt lên không trung.
Hiển nhiên nó là vật phẩm có linh tính, thấy chủ nhân rơi vào hiểm cảnh liền muốn phát ra tín hiệu cầu viện.
Một khi nó thành công, Loạn Đạo Thần Quốc các cường giả sẽ ập đến… đại họa lâm đầu.
Lạc Nam vẫn luôn Dò Thám Tương Lai, làm sao để tình huống này xảy ra?
Ngay khi mặt dây chuyền bay lên, Bá Đạo Quy Tắc đã phong tỏa lấy nó, cường ngạnh lôi kéo nó nhốt vào trong Bá Đỉnh, hoàn toàn vô hiệu hóa.
“Ngươi không được giết bổn thái tử.” Thấy Lạc Nam tiếp cận mình, Loạn Nhai hãi hùng gầm lên:
“Bổn thái tử nếu xảy ra chuyện gì, phụ hoàng sẽ lập tức cảm ứng được… ngươi chết chắc rồi.”
“Yên tâm, hắn sẽ không biết trừ khi trực tiếp kiểm tra linh hồn ngươi.” Lạc Nam nhếch mép cười tà.
Trong mắt Loạn Nhai hiện lên vẻ bất an.
BỤP.
Lạc Hồng Kiếm trong tay Lạc Nam đập thẳng vào sau đầu hắn, hai mắt trắng dã… hôn mê bất tỉnh.
“Đa tạ công tử cứu viện.” Cầm Dao Nhã hít sâu một hơi, nàng yếu ớt cố gắng đứng lên hướng Lạc Nam thi lễ.
Trong lòng vẫn còn sóng to gió lớn chưa tan, hai bầu sữa phập phồng lên xuống…
Loạn Nhai khi đánh bại nàng chưa dùng hết thực lực, mà Lạc Nam khi Loạn Nhai sử dụng toàn lực vẫn có thể giành chiến thắng.
Người nam nhân này… thật sự tuổi tác còn trẻ hơn cả nàng sao?
“Không cần đa tạ.” Lạc Nam ung dung lắc đầu, thanh âm bình tĩnh:
“Đã đến lúc nàng đưa ra lựa chọn!”