Phần 118
Lạc Nam dụng tâm cảm ứng, từng mảng sáng rốt cuộc hiện ra bên trong màn đêm…
Hắn nhìn thấy Quy Kiếm Tổ Phù lơ lửng trong đan điền, hắn nhìn thấy Vạn Kiếm Lôi, Tàn Kiếm Ma Hồn, Thánh Kiếm Minh Quang… hắn nhìn thấy hơn một vạn thanh phi kiếm của bản thân mình.
Lạc Nam lòng sáng như đuốc, xem như hiểu ra…
Ở trong Vô Minh Mộ Địa này, tất cả những thủ đoạn liên quan đến kiếm của hắn đều có thể sử dụng… ngược lại những thứ không liên quan đến kiếm đã tạm thời mất đi như chưa từng tồn tại.
Những thứ liên quan đến kiếm là ánh sáng mà hắn có thể quan sát bên trong thể nội của mình lúc này…
Tiếp tục dụng tâm, tập trung tinh thần, Lạc Nam muốn quan sát những thứ bên ngoài cơ thể…
Kiếm…
Lại là kiếm… hắn nhìn thấy hai thanh kiếm đang lơ lửng giữa bóng tối vô tận…
Một thanh kiếm có màu hoàng kim lập loè lôi đình, một thanh kiếm trắng trong như ngọc cùng với ba con mắt khảm nạm bên trên.
“Quả nhiên hai nàng cũng bị hút vào trong này.” Lạc Nam âm thầm suy nghĩ.
Đó chính là kiếm của Loạn Đạo Quận Chúa và nữ thích khách…
Hắn vô pháp nhìn thấy thân ảnh của hai nàng, chỉ có thể nhìn thấy thanh kiếm của hai nàng…
Mà hiển nhiên, lúc này hai nữ nhân cũng đã phát hiện hai thanh kiếm khác của mình trong bóng tối.
“Khốn kiếp, lại có cả con hàng này? Hắn bám theo từ lúc nào?” Nữ thích khách trong lòng thầm mắng.
Nàng đã từng giao chiến với Lạc Nam, đương nhiên nhận ra thanh Lạc Hồng Kiếm nổi bật của hắn.
Khiến nàng giận dữ chính là con hàng này tại sao lại ở đây? Uổng công nàng cho rằng chính mình là người thành công mở ra Vô Minh Mộ Địa… vậy có khả năng người đó không phải là nàng, mà là tên nam nhân kia.
Về phần Loạn Đạo Quận Chúa, nữ thích khách không để trong lòng… bởi vì Loạn Đạo Quận Chúa nhiều lần thất bại như thế, không có lý do gì lại trùng hợp được thừa nhận ngay thời điểm này cả, chỉ là nàng vẫn không hiểu nguyên nhân Loạn Đạo Quận Chúa cũng được phép vào mộ mà thôi.
Trong khi đó, Loạn Đạo Quận Chúa còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Nàng không biết có hai kẻ khác cùng mình xâm nhập lăng mộ, ngược lại nhận ra sự bất phàm của hai thanh kiếm kia, còn tưởng rằng đó là kiếm do vị Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần lưu lại, nhịn không được hướng về phía Bạch Long Thánh Kiếm đến gần…
Nữ thích khách nhìn thấy Loạn Kiếp Kiếm tiếp cận, cho rằng Loạn Đạo Quận Chúa muốn hướng mình xuất thủ, liền quyết đoán ra tay.
NGAO!
Long ngâm vang vọng không gian, hư ảnh Bạch Long giương nanh múa vuốt uốn lượn bay ra, một kiếm hung hăng trảm thẳng.
“Không xong.” Loạn Đạo Quận Chúa cảm nhận được nguy hiểm, chứng kiến kiếm khí khủng khiếp không gì cản nổi kia cũng phản ứng cực nhanh.
Hoàng Kim Kiếp Lôi gào thét dung hợp cùng Kiếm Thế, tạo thành một vùng kết giới giữa kiếm khí và kim lôi dung hợp sáng rực giữa màn đêm.
RỐNG…
Bạch Long Kiếm va chạm dữ dội vào kiếm thế vàng rực, Kim Kiếp Lôi điên cuồng oanh tạc thân thể Bạch Long, mà Bạch Long cũng thô bạo cố gắng xé tan màn chắn.
OÀNH.
Hai loại thủ đoạn cùng lúc nổ tung.
“Ngươi là kẻ nào?” Loạn Đạo Quận Chúa lên tiếng chất vấn.
Nhưng sau nó nàng lại phát hiện, âm thanh giọng nói của mình hoàn toàn không thể truyền ra ngoài, mọi thứ vẫn là một màn đêm tĩnh lặng huyền bí.
Hiển nhiên ở tại nơi này, thứ ngôn ngữ duy nhất để giao lưu chính là kiếm pháp…
Nữ thích khách cũng đã nhận ra điều đó, vô thức muốn thi triển thân pháp lao về phía đối thủ nhưng lại phát hiện ngay cả thân pháp của mình cũng không thể sử dụng vào lúc này.
Thế là mặc kệ thân pháp, hai chân trực tiếp chạy bộ như tên bắn, Bạch Long rít gào uốn lượn quanh thân, một kiếm quyết đoán và vô tình đâm ra mang theo hàng chục vạn tầng Kiếm Vực:
“Long Trảm!”
“Hừ, Loạn Đạo Trảm!”
Đối mặt với thế công kinh người của địch nhân chưa rõ mặt mũi, Loạn Đạo Quận Chúa vẫn cho rằng đây là một loại khảo nghiệm của chủ nhân mộ địa, cho nên ra tay dứt khoát không chút lưu tình.
Nhất kiếm trảm ra khiến quy tắc hỗn loạn, xoắn nát hư ảnh Bạch Long đang rít gào, cường hoành trảm diệt tất cả.
“Hư Ảnh Kiếm Thần!” Sau lưng nữ thích khách hiện ra hư ảnh một vị kiếm thần, sức mạnh đại tăng, cùng với Bạch Long Thánh Kiếm bá đạo quét ngang.
OÀNH…
Lưỡng kiếm kịch liệt ma sát lấy nhau, ầm ầm phát nổ đồng quy vu tận.
Cảm thấy bất phân thắng bại, hai nữ nhân lao vọt về phía nhau, kiếm đối kiếm một cách chính diện.
ẦM ẦM ẦM ẦM…
Trong bóng đêm, chỉ có tiếng gầm của bạch long, tiếng lôi kiếp cuồng nộ va chạm không dứt, kiếm ảnh màu trắng và hoàng kim nhảy múa khắp trời.
Lạc Nam nở nụ cười tà, đang định nhân lúc hai nữ nhân này sống mái với nhau mà ngư ông đắc lợi.
Ở trước mặt truyền thừa của Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần, đâu cần phải kiêng nể bất cứ thủ đoạn nào.
KENG!
Bất quá hắn còn chưa kịp ra tay, phía sau lưng bỗng nhiên cảm giác được nguy hiểm tột độ đến mức lạnh cả sống lưng.
Một thanh trường kiếm có màu lam ngọc như thuỷ tinh trong suốt, mỹ lệ tuyệt luân chẳng biết từ bao giờ đã lặng lẽ xuất hiện, đang toàn lực trảm thẳng về phía hắn.
ÀO…
Nhất kiếm vừa ra, đối mặt với Lạc Nam là một con sóng thần khổng lồ được ngưng tụ từ Kiếm Khí dâng cao khiến không gian cũng phải nát vụn thành những mảnh vỡ sắc bén.
Làn sóng kiếm khí như đang thịnh nộ đánh úp trực diện…
Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh, không chút do dự nâng lên Lạc Hồng Kiếm điên cuồng chém ra.
Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển.
Kiếm sau nhanh hơn kiếm trước, kiếm sau mạnh hơn kiếm trước.
Nhưng vì hiện tại hắn không có được sức mạnh của thể tu, không có được Bỉ Ngạn Hoa, không có được hóa Vũ Bá Thần Thể… bị hạn chế vô số thủ đoạn nên số lượng kiếm chém ra chỉ vừa đủ con số một vạn.
OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH OÀNH…
Kiếm khí lạc hồng tầng tầng lớp lớp cố gắng phá tan làn sóng kiếm thần đang cuồng nộ bao trùm, Lạc Nam bị lực phản chấn liên tục lùi về phía sau, trong lòng hãi hùng:
“Rốt cuộc là ai nữa đây?”
Hắn không biết chủ nhân của thanh Lam Thuỷ Kiếm kia là ai, tại sao lại đột ngột xuất hiện?
Không loại trừ khả năng đối phương cũng giống như hắn và nữ thích khách, bằng vào thủ đoạn bí ẩn xâm nhập Vô Minh Mộ Địa…
Việc này cũng chẳng có gì đáng kinh ngạc, dù sao thì sức hấp dẫn của Vô Minh Mộ Địa là quá lớn, nếu hắn và cả nữ thích khách đều có thủ đoạn bí mật lẻn vào… vậy thì người khác cũng có thể làm được.
Dù sao thì thiên hạ to lớn, không thiếu cao nhân.
Không đợi Lạc Nam có thời gian suy nghĩ, Lam Thuỷ Kiếm một lần nữa ngân vang.
Số lượng Kiếm Vực màu xanh như hải dương cuồn cuộn vậy mà bạo phát lên đến con số 50 vạn tầng, kinh khủng không thể hình dung.
Lạc Nam hít một ngụm khí lạnh, số lượng Kiếm Vực kinh thiên động địa như thế này lần đầu tiên hắn được đối chiến.
OÀNH.
Cả một đại dương vô tận như ngưng tụ thành kiếm thế, mang theo thế nghiền nát phá diệt tất cả đè thẳng xuống đầu Lạc Nam.
Nhất kiếm này mạnh mẽ đến mức Lạc Nam không tin nổi thanh kiếm nhìn qua mỏng manh tinh xảo như Lam Thuỷ Kiếm kia có thể phát ra.
Không thể chần chờ, Lạc Nam dốc hết toàn bộ thủ đoạn hiện có.
Lạc Hồng Kiếm gào thét vang dội, tự thân thi triển mười vạn tầng Kiếm Vực.
Bản thân Lạc Nam không có quá nhiều các tầng vực, cũng may Lạc Hồng Kiếm có thể tự thi triển… bất quá số lượng mười vạn tầng thật sự vẫn là quá ít so với con số 50 vạn.
Vực của Lạc Hồng Kiếm chỉ như đom đóm so với ánh trăng… nhưng tích gió thành bão, Lạc Nam cũng cố gắng thi triển ba vạn tầng Kiếm Vực trong khả năng của mình.
Chưa dừng lại ở đó, Quy Kiếm Tổ Phù đã được kích hoạt.
Tổ Phù Thần Thông – Thiên Địa Quy Kiếm triển khai.
Tàn Kiếm Ma Hồn, Thánh Kiếm Minh Quang hiện ra dung hợp vào thân kiếm.
Khoảnh khắc đó, Lạc Hồng Kiếm tru lên vì hưng phấn…
“Vạn Kiếm Lôi – Diệt Thần Kiếm Trận!”
Lạc Nam lợi dụng Thiên Địa Quy Kiếm gia tăng sức mạnh, Vạn Kiếm Lôi và hơn vạn thanh phi kiếm lao vọt ra kết thành Diệt Thần Kiếm Trận nghênh đón cơn sóng thần của kiếm kinh hoàng đó.
RĂNG RẮC… ẦM ẦM…
Không gian run rẩy dữ dội, Diệt Thần Kiếm Trận ươn ngạnh chèo chống… đáng tiếc trước sức mạnh tuyệt đối, nó chỉ có thể khiến cơn sóng thần tiêu hao một phần sức mạnh, sau đó ầm ầm vỡ tan.
Tất cả Vạn Kiếm Lôi và phi kiếm của Lạc Nam như mưa rơi rụng khắp bốn phương tám hướng.
Nhưng chỉ cần như thế mà thôi, ngay thời điểm sóng thần của kiếm có phần suy yếu, Lạc Nam đã ngửa đầu thét dài:
“Khai Hoàng Trảm!”
Ánh sáng đỏ hồng của máu xé tan tăm tối, hư ảnh một thanh cự kiếm khổng lồ có thể mở ra hoàng vũ…
Lạc Nam hai tay cầm lấy chuôi kiếm Lạc Hồng thô bạo bổ xuống.
ĐÙNG!
Nhất kiếm khai mở vũ trụ, nhất kiếm đem sóng thần đánh tan, nghiền nát toàn bộ số lượng Kiếm Vực khổng lồ ẩn bên trong đó, một đường nghiền ép trực diện vào Lam Thuỷ Kiếm…
LENG KENG…
Lam Thuỷ Kiếm rơi xuống trong vô lực…
PHỐC!
Hai tay của Lạc Nam toàn bộ nổ tung, với cường độ nhục thân lúc này… liên tục vận dụng Hãm Quân Xa Luân Kiếm Điển và Khai Hoàng Trảm hiển nhiên đã vượt quá giới hạn cơ thể có thể gánh chịu, máu me đầm đìa…
“Phù phù phù…” Lạc Nam thở hổn hển như chó chết, Bá Đỉnh cũng đã mất liên kết.
Cái loại cảm giác thi triển một lần thế công mạnh mẽ tiêu hao gần sạch lực lượng thì ra là khó chịu đến như thế này.
Từ trước đến nay hắn ỷ vào Bá Đỉnh có thể không ngừng phục hồi, không có Bá Đỉnh… hắn nhận ra mình cũng yếu ớt vô cùng, chẳng khác nào các tu sĩ đồng cấp khác.
Cũng may Lam Thuỷ Kiếm kia có vẻ không tiếp tục xuất thủ…
Mà ở phía bên kia chiến tuyến, Loạn Đạo Quận Chúa và nữ thích khách vẫn đang đánh bất phân thắng bại.
Ánh mắt Lạc Nam lóe lên, nữ thích khách rõ ràng đang chịu thiệt thòi.
Bởi vì sở trường của nữ thích khách là cả kiếm và đao song tấu, một khi nắm giữ cả kiếm và đao trong tay, đó mới là trạng thái mạnh nhất của nàng.
Trong khi đó Loạn Đạo Quận Chúa chuyên tu mỗi kiếm… đang được tận dụng tất cả sở trường.
Đây là nguyên nhân hai nữ vẫn đang bất phân thắng bại… Lạc Nam tin rằng nếu như nữ thích khách có thể dùng thêm cả đao, Loạn Đạo Quận Chúa chưa chắc là đối thủ của nàng.
“Kiếm Thần Vực!” Nữ thích khách đáy lòng quát lên, Bạch Long Thánh Kiếm cùng lúc mở ra cả ba con mắt, sức mạnh đại tăng, Kiếm Thế cường hoành đến tột đỉnh.
Mang theo uy nghiêm của hư ảnh Kiếm Thần và Kiếm Thần Vực, Bạch Long Kiếm Khí ngao du ngang trời xuất thế mà đến… những nơi đi qua, không gian sụp đổ với móng vuốt sắc bén của rồng cao cao tại thượng.
“Loạn Đạo Kiếp – Loạn Lôi Vũ Trảm!”
Tóc dài hoàng kim tung bay, Loạn Đạo Quận Chúa động tác như đang khiêu vũ, Loạn Kiếp Kiếm triệu hoán đầy trời Hoàng Kim Đạo Kiếp dung hợp cùng Quy Tắc Kiếm Đạo đầy hỗn loạn giáng xuống…
NGAO… OÀNH…
Lại một lần nữa, Bạch Long Kiếm Khí và Loạn Kiếp Kiếm Khí va chạm kinh hoàng.
Tưởng chừng hai nữ nhân sẽ bất phân thắng bại… thì bỗng nhiên Lam Thuỷ Kiếm hướng hai nàng điên cuồng lao đến.
Sóng thần hàng lâm, kiếm vực tầng tầng lớp lớp nghiền nát tất cả đổ ập xuống.
Hai nữ nhân không lường trước được điều này, vội vàng quay người muốn đối phó sóng thần kiếm khí đầy cuồng nộ.
Đáng tiếc đã muộn…
Cơn sóng hùng vĩ với mỗi một gợn sóng bên trong đều là do kiếm vực ngưng tụ mà thành quét ngang…
Bạch Long hư ảnh ầm ầm sụp đổ, kiếp lôi vàng rực che phủ bầu trời cũng bị nghiền nát trong từng đợt sóng phô thiên cái địa…
“PHỐC!”
Hai nữ nhân thổ huyết bay ngược, Bạch Long Thánh Kiếm cùng Loạn Kiếp Kiếm bị chấn rời khỏi lòng bàn tay.
Bóng tối chính thức rút đi, quang minh hiện hữu, ánh sáng trở về bên trong tầm mắt…
Đập vào mắt Lạc Nam lúc này là hai cổ ngọc thể không mảnh vải che thân đang nằm giữa không gian…
Loạn Đạo Quận Chúa có làn da như mỡ đông, vòng eo uyển chuyển như linh xà, hai bầu sữa đẫy đà vểnh cao ngạo nghễ được tô điểm bởi hai hạt anh đào hồng nhuận, đôi chân dài như ngọc khép hờ lấy nhau, che lắp chốn đào nguyên huyền bí, chỉ để lộ thảm cỏ thơm vàng nhạt khéo léo gọn gàng.
Còn ở cách nàng không xa, nữ thích khách dung nhan tuyệt sắc nhưng lại có khí khái không kém đấng mày râu, cơ thể không chút tỳ vết với làn da mịn và trắng như tuyết đụng vào sợ tan, một đôi gò bồng đào căng tràn nhựa sống không quá to nhưng đầy kiêu hãnh với hai hạt đỏ thẳm như huyết ngọc trai khảm nạm bên trên, đôi đùi thon thẳng tắp chưa kịp khép lại lộ ra hai mép môi hồng nhuận ướt át xinh đẹp khiến người ta phải nín thở khi vô tình nhìn vào.
Trong lúc Lạc Nam nhìn hai nàng, hai nữ cũng tròn xoe mắt…
Chứng kiến một tên nam nhân có cơ thể như tạc tượng đứng ngông nghênh ở trước mặt, hai cánh tay cụt lộ ra Phật Cốt cổ kính bên trong và thanh côn đầy long gân đang hiên ngang dựng thẳng…
“Phi…” Hai nữ nhân cùng lúc phỉ nhổ, vội vàng quay mặt sang nơi khác.
Các nàng nhận ra dáng vẻ không mảnh vải nào của mình, vội vàng rùng mình muốn lấy ra y phục hoặc biến lực lượng thành y phục che thân.
Đáng tiếc không tài nào làm được, thứ duy nhất các nàng có thể điều động hiện tại là kiếm…
Bất quá bởi vì toàn thân vô lực, thương thế không nhẹ nên vẫn suy nhược, chỉ cố gắng dùng tay che lấy nơi tư mật.
Lạc Nam cũng cảm thấy bộ dạng lúc này của mình không dễ nhìn, liền thử điều động hóa Lực Y Công…
“Vô ích thôi!”
Một thanh âm khẽ vang lên:
“Đây là địa phương mà tất cả mọi thứ sẽ trở về nguyên thuỷ, thứ duy nhất nên tồn tại chính là kiếm đạo thuần tuý…”
Ba người giật mình, đưa mắt nhìn về nơi phát ra thanh âm.
Lam Thuỷ Kiếm lặng lẽ rơi xuống, vô số điểm sáng tụ hợp ngưng kết thành một thân ảnh chậm rãi nắm lấy nó.
Mà khi nhìn thấy thân ảnh này, Lạc Nam lại hít thở không thông…