Phần 124
Vạn Yêu Chi Thủ tập hợp sức mạnh của vạn yêu, mang theo nồng đậm Yêu Thần Lực bá đạo bao phủ toàn bộ bầu trời Loạn Thần Đế Cung…
Vạn Yêu Chi Thủ này vừa nhìn qua đã biết là do một vị cường giả tối cao của Yêu Tộc điều động, nó mang theo uy áp cực đoan và cường hoành, khiến cho huyết mạch Thần Thú ẩn trong cơ thể của bốn đại quân run rẩy kịch liệt vì sợ hãi, chiến ý gần như mất sạch.
RĂNG RẮC…
Ngay khi Yêu Thủ tung ra một trảo vồ vào Quân Thế hình thành màn chắn khổng lồ… từng thanh âm như kính vỡ vang vọng trong ánh mắt khó tin của đám người.
PHỐC!
Sức mạnh quá lớn, Quân Thế sụp đổ, tứ đại quân đoàn mạnh nhất của Loạn Đạo Thần Quốc đồng loạt thổ huyết, sắc mặt trắng nhợt.
Vạn Yêu Chi Thủ vẫn chưa hề dừng lại, tiếp tục băng qua không gian trấn thẳng xuống đầu Đại Nguyên Soái – Loạn Long.
Loạn Long biến sắc mặt, cảm giác được nguy cơ chí mạng đến từ công kích bậc này, nếu không toàn lực chống trả, chắc chắn hắn phải trả giá đắt.
“Loạn Quân Pháp Tướng!”
Hắn kết ấn, triệu hoán ra một vị Chí Tôn Pháp Tướng như pho tượng khổng lồ, bên trên thân mặc chiến giáp chứa đựng quy tắc hỗn loạn như một vị chiến thần.
“Pháp Tướng Thần Thông – Trấn Áp Loạn Quân!”
Loạn Quân Pháp Tướng gầm lên một tiếng, vô số Hỗn Loạn Quy Tắc ngưng tụ vào đôi tay khổng lồ của nó, mang theo thế công có thể bình định loạn thần tặc tử, trấn áp vạn quân hung hăng chưởng ra.
Song chưởng của Loạn Quân Pháp Tướng ngạnh kháng lấy Vạn Yêu Chi Thủ.
RỐNG… NGAO… GẦM… RÚ… HỐNG… LỆ… KHIẾU…
Bên trên Vạn Yêu Chi Thủ, hàng vạn hình xăm Yêu Tộc gầm vang, phát động toàn bộ lực lượng vào một trảo.
OÀNH OÀNH…
Không gian nổ tung, Trận Văn còn sót lại của Khốn Trụ Càn Khôn Trận toàn bộ vỡ nát.
Vạn Yêu Chi Thủ lúc này mới chậm rãi tiêu tan khỏi thiên địa…
PHỐC!
Loạn Long điên cuồng thổ huyết, linh hồn đau nhức kịch liệt, Loạn Quân Pháp Tướng hóa thành toái phiến, thân thể liên tục thối lui về phía sau.
“Khốn kiếp.” Hai mắt hắn đỏ ngầu đầy vẻ phẫn nộ, đường đường là Thần Đạo Cảnh Trung Kỳ cấp cường giả lại bị thủ đoạn của một tên Thiên Đạo Cảnh khiến cho bị thương.
“Giết hắn!” Loạn Long đằng đằng sát cơ chỉ vào Lạc Nam quát lớn.
Lạc Nam chứng kiến toàn bộ cảnh tượng mà âm thầm vui mừng vì lần này lại ngẫu nhiên triệu hoán ra công kích khủng bố.
Tuy rằng Vạn Yêu Chi Thủ vừa rồi không thể sánh bằng Thần Tị Nhất Kiếm… nhưng chắc chắn cũng là nhân vật Yêu Thần Đạo khủng bố đánh ra, vậy mà một hơi có thể nghiền nát Quân Thế do Loạn Long chấp chưởng với sức mạnh hợp lực từ 4000 vị Thiên Đạo Cảnh tinh nhuệ, sau đó còn trọng thương Loạn Long đại nguyên soái, phá huỷ cả Chí Tôn Pháp Tướng của đối phương.
Bất quá hắn chưa kịp vui mừng bao lâu, đã nghe bốn thanh âm dữ tợn gầm lên:
“Tuân lệnh Đại Nguyên Soái!”
Chỉ thấy bên trong đại quân, bốn vị Đại Tướng Quân cố gắng đè nén thương thế sau Vạn Yêu Chi Thủ vừa rồi lao vọt lên thiên không.
Bọn hắn chính là Thanh Long Đại Tướng, Chu Tước Đại Tướng, Bạch Hổ Đại Tướng và Huyền Vũ Đại Tướng… được xưng là tứ đại tướng quân của Loạn Đạo Thần Quốc, thuộc hạ trung thành của đại nguyên soái Loạn Long, tu vi đều là Thiên Đạo Cảnh Viên Mãn.
“Tứ Quân Lệnh Hiện!”
Bốn người hợp lực, Thanh Long Đại Tướng triệu hoán Thanh Long Lệnh nâng lên cao, một tôn hư ảnh Thanh Long giương nanh múa vuốt lao vọt ra mang theo Thiên Long Lực ngang trời xuất thế.
Chu Tước Đại Tướng triệu hoán Chu Tước Lệnh, cấp tốc xuất hiện hư ảnh Chu Tước mang theo Thiên Đạo Hoả giương cánh gáy vang, hoả diễm trùng thiên, thiêu đốt trường không.
Bạch Hổ Đại Tướng xuất động Bạch Hổ Lệnh, một tôn hư ảnh Bạch Hổ với tốc độ như lôi đình, bạo phát 30 vạn tầng Sát Thế dữ dội ngửa đầu gào rống.
Huyền Vũ Đại Tướng nâng lên Huyền Vũ Lệnh, hư ảnh Huyền Vũ nặng nề như sơn nhạc với khả năng thao túng trọng lực, nghiền ép không gian hiện thân.
“Tứ Quân Hợp Nhất – Thần Quân Ấn!”
Chưa dừng lại ở đó, bốn vị Đại Tướng Quân quyết đoán ném Tứ Quân Lệnh vào nhau.
ẦM ẦM ẦM ẦM.
Hư ảnh bốn tôn Thần Thú cùng lúc dung hợp tạo thành một kiện Đại Ấn khổng lồ chứa đựng thần uy kinh khủng.
Lạc Nam đồng tử co rút lại, nội tình của Loạn Đạo Thần Quốc quả thật vượt quá tưởng tượng.
Mỗi một kiện Quân Lệnh kia đều có sức mạnh sánh ngang với Thiên Đạo Bảo Cực Phẩm vốn đã rất lợi hại rồi, vậy mà khi kết hợp lại thành Thần Quân Ấn, uy lực của nó đã đạt đến uy lực một kích của Thần Đạo Cảnh, chỉ thiếu mỗi Thần Đạo Quy Tắc mà thôi.
“Trấn áp!”
Không để Lạc Nam có thời gian suy nghĩ, bốn vị Đại Tướng Quân thống ngự Thần Quân Ấn hung hăng nện thẳng xuống đầu hắn.
Ánh mắt Lạc Nam hiện lên một tia dữ tợn, hắn vừa rồi đã tiêu hao gần sạch Hồn Lực để thi triển Cổ Thần Nhất Kích, tạm thời không thể tiếp tục sử dụng được nữa.
“Lão bà chơi thôi!” Lạc Nam truyền đạt ý niệm.
“Sảng khoái!” Đông Hoa cười khanh khách như yêu nữ.
Khoảnh khắc đó, Thiên Địa Hợp Hoan Kinh được kích hoạt.
Bởi vì tu vi của Lạc Nam lúc này đã là Thiên Đạo Cảnh, sánh ngang với Đông Hoa… nên Đông Hoa cũng đã có thể thi triển toàn lực mà không bị hạn chế từ Bỉ Ngạn Luân Hồi Thể như những lần trước.
Điều này đồng nghĩa, một tên yêu nghiệt tu vi Thiên Đạo như Lạc Nam lại có thêm một nguồn sức mạnh của Thiên Đạo khác trong cơ thể.
Hình xăm một đoá Bỉ Ngạn Hoa bao trùm cơ thể hắn mang đến nguồn sức mạnh khổng lồ…
Thông qua Thiên Địa Hợp Hoan Kinh, Nguyên Khí bốn phương tám hướng xung quanh đã được phu thê của hắn nắm giữ như vòi rồng tiến đến cung cấp sức mạnh.
Một vạn hành tinh mãnh liệt xoay tròn trong đan điền.
20 vị Chí Tôn Pháp Tướng cùng lúc huy động lực lượng.
Đối mặt với Thần Quân Ấn, Bá Lực cùng toàn thể sức mạnh hội tụ vào lòng bàn tay của hắn.
Ánh mắt Lạc Nam lẫm liệt, bàn tay nâng lên, nghiêm nghị thốt ra ba chữ:
“Thiên Diệt Chưởng!”
Thanh âm vừa dứt, một cảnh tượng xảy ra chấn kinh toàn trường.
Bầu trời trên cao như hội tụ vào lòng bàn tay của Lạc Nam, bị hắn thao túng, mang theo sức mạnh không gì cản nổi hàng lâm mà xuống.
Thần Quân Ấn tưởng chừng có thể trấn áp Lạc Nam, lại bị một chưởng này của Lạc Nam trấn ngược xuống quảng trường…
BẸP…
Hàng loạt quân lính bị Thần Quân Ấn đè ép đến tan xương nát thịt, máu tươi đầm đìa…
Thiên Diệt Chưởng tiếp tục đè thẳng xuống đầu của tứ đại tướng quân…
“Không thể nào…”
Tứ đại tướng quân sắc mặt kịch biến, bàn tay của Lạc Nam rất nhỏ nhưng lại mang đến cảm giác như nắm giữ cả bầu trời, bọn hắn bị cả bầu trời trấn áp…
RĂNG RẮC…
Xương cốt nát gãy, bốn vị đại tướng quân như bao cát bị trấn thủng xuống lòng đất, tạo ra bốn cái hố to sâu không thấy đáy…
“Thật mạnh.” Lạc Nam và Đông Hoa nhịn không được hít sâu một hơi.
Thiên Diệt Chưởng là thủ đoạn bên trong Diệt Thần Song Pháp mà hai người tu luyện trong đêm tân hôn, không hổ với danh xưng có thể Diệt Thần, một chưởng hợp lực thi triển vậy mà đem bốn vị Thiên Đạo Cảnh Viên Mãn toàn diện nghiền ép như vậy.
“Tiểu tử này rất không tồi…” Cuồng Hổ Đao Thần cùng Ngạo Long Kiếm Thần đang cầm chân Loạn Hoàng Vũ thấy cảnh này cũng âm thầm tán thưởng.
Lấy tu vi Thiên Đạo Cảnh làm được như thế, thiên hạ thế gian hiếm thấy…
“Đấu với trẫm mà dám phân tâm?” Loạn Hoàng Vũ phẫn nộ gầm lên:
“Đế Thần Tỷ!”
Hắn nắm trong tay Thần Binh của Loạn Đạo Thần Quốc là Đế Thần Tỷ, bên trên dung hợp cùng với Loạn Đạo Lĩnh Vực đè thẳng xuống đầu hai người.
Phu phụ Đao Thần và Kiếm Thần không dám xem thường, lập tức Kiếm Đao hợp bích đối kháng dữ dội.
Đại chiến giữa Thần Đạo Cảnh xảy ra khiến Loạn Quân Bí Cảnh ở bên cạnh liên luỵ, bí cảnh sụp đổ, Long Phượng Võ Hội long trọng phải tạm dừng, tất cả Thái Tử, Công Chúa nhao nhao rút khỏi hiện trường để tránh liên luỵ tính mạng.
Dư uy công kích của Thần Đạo Cảnh là quá lớn, đặc biệt còn là Thần Đạo Cảnh Viên Mãn và Hậu Kỳ… chẳng có ai sẽ vì một cuộc thi thố của hậu bối như Long Phượng Võ Hội mà ở lại để tai bay vạ gió.
“Họa Thuỷ ngươi muốn gì? Còn không mau rút đi?” Lâm Thiên cùng Thi Hồng Nhan giận dữ trách cứ.
Bọn hắn muốn kéo họa Thuỷ rời khỏi hoàng cung càng nhanh càng tốt để tránh châu bò đánh nhau ruồi muỗi chết, nhưng họa Thuỷ lại toàn thân bất động nhìn lên bầu trời phía xa.
“Các ngươi đi trước, mặc kệ ta!” Họa Thuỷ lạnh lùng nói.
Lòng nàng lúc này nóng như lửa đốt, nam nhân kia vẫn chưa thoát khỏi vây khốn từ các cường giả Loạn Đạo Thần Quốc, làm sao nàng có thể an tâm rời đi?
Ở phía bên cạnh, Cầm Dao Nhã cũng đã ra lệnh cho đệ đệ và tổng quản của mình rút đi, bản thân nàng thì vẫn lặng lẽ quan sát tùy cơ ứng biến…
Trong khi đó đám Thiếu Thần Tử của Đạo Hành Điện và Chân Võ Thần Cung cố gắng tìm kiếm thân ảnh Khương Lê và Chân Mật nhưng không hề nhìn thấy, dường như hai nàng đã bóc hơi khỏi thế gian nhân lúc hỗn loạn.
Mà trái ngược lại với người đến từ Đạo Địa, các Thái Tử, Công Chúa đến từ các phương Thần Quốc lúc này dù đang nhanh chóng rời xa hiện trường nhưng đáy lòng lại liên tục dâng lên sóng to gió lớn.
Bọn hắn đủ kiến thức để nhìn ra, ngoài trận chiến tối cao của Loạn Thần Quốc Chủ với hai vị cường giả dùng đao và kiếm bí ẩn thì đối tượng bị truy bắt lại là một tên chỉ có tu vi Thiên Đạo Cảnh Sơ Kỳ.
Với tu vi như vậy, ở trong hàng ngũ Thái Tử hay Công Chúa đều chỉ là dạng thấp kém nhất, tùy tiện tìm bất cứ một vị nào cũng có khả năng sở hữu tu vi cao hơn…
Nhưng mà một kẻ Thiên Đạo Cảnh Sơ Kỳ như thế lại có thể nhiều lần tránh thoát công kích của Thần Đạo Cảnh cường giả, trọng thương cả Đại Nguyên Soái, một chưởng trấn áp cùng lúc tứ đại tướng quân với Thần Quân Ấn tiệm cận công kích của Thần Đạo.
Chết tiệt, thế gian này sao lại có Thiên Đạo Cảnh yêu nghiệt như thế?
Điều này như đang lật đổ nhận thức của bọn hắn, đặc biệt là những thiên tài tâm cao khí ngạo như Hiên Viên Tử, Thiên Hoàng Công Chúa càng là cảm thấy đả kích vô cùng.
Bọn hắn vốn nghĩ rằng bản thân mình chỉ kém hơn Loạn Đạo Quận Chúa…
Nhưng sự yêu nghiệt của tên Thiên Đạo Cảnh này thậm chí vượt qua cả đệ nhất thiên tài Đạo Quốc.
Bọn hắn dám cam đoan nếu Loạn Đạo Quận Chúa rơi vào tình cảnh nguy hiểm như hiện tại có lẽ đã chết ít nhất vài lần rồi…
Trong lúc nhất thời, toàn bộ tuy rằng cố gắng giữ khoảng cách an toàn nhưng vẫn hiếu kỳ quan sát tình hình, muốn biết được tên yêu nghiệt không nên tồn tại đó rốt cuộc là thần thánh phương nào.
“Chết!”
Bên tai vang lên thanh âm nồng đậm sát khí, Lạc Nam vừa quét mắt nhìn đã phát hiện Lão Quốc Chủ tiếp cận, Thương Thần trong tay quyết liệt đâm đến.
Lão quốc chủ có tu vi Thần Đạo Cảnh Hậu Kỳ, trúng một thương này chắc chắn lành ít dữ nhiều, sợ rằng ngay cả Bá Đỉnh cũng có khả năng bị đâm nát.
Lạc Nam hãi hùng, đang định né tránh, nào ngờ Loạn Tổ Mẫu cũng tập kích từ phía bên cạnh.
Đôi mắt đục ngầu của bà ta sáng lên, Thần Hồn Lực kết hợp Thần Đạo Quy Tắc chiếu rọi, trực tiếp hình thành tầng tầng lớp lớp Hồn Xích quấn chặt lấy cơ thể và linh hồn của hắn từ ngoài vào trong.
Hai vị Thần Đạo Cảnh cùng lúc xuất thủ với một tên hậu bối Thiên Đạo Cảnh, tình huống này có thể trở thành trò cười trong mắt các thế lực khác… nhưng Lão Quốc Chủ và Loạn Tổ Mẫu căn bản không hề quan tâm.
Bọn hắn chỉ cần biết truyền thừa của Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần khả năng nằm trong tay kẻ này… vậy thì cần gì thể diện hay liêm sỉ.
Thế giới này thực lực vi tôn, ta chỉ cần có đủ thực lực đến mức không ai dám chế nhạo là được.
Mà Loạn Đạo Kiếm Quyết chính là thứ có thể mang đến điều đó cho bọn hắn.
Truyền thừa của Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần là thứ mà ngay cả Thần Đạo Cảnh cũng phải thèm thuồng.
Lạc Nam dù yêu nghiệt đến đâu, đối mặt với một vị Thần Đạo Cảnh đã không thể chống lại, huống hồ cùng lúc là hai người xuất thủ nhắm vào?
Nhưng không thể chống lại không có nghĩa là hắn sẽ chấp nhận chịu chết…
Bên trong cơ thể của hắn lúc này xảy ra một sự dung hợp nghịch thiên có thể thay trời đổi đất…
Loạn Đạo Quy Tắc dung hợp cùng Bá Đạo Quy Tắc, hai luồng quy tắc tìm kiếm lấy nhau, hòa quyện vào nhau.
Không sai, sau khi nhận được truyền thừa từ Loạn Kiếm Thần Quyết của Loạn Phàm, hắn đã lĩnh ngộ được Loạn Đạo Quy Tắc.
Nếu chỉ là Bá Đạo Quy Tắc cấp Thiên Đạo hiện tại, sợ rằng cũng không thể chống lại Thần Đạo Quy Tắc thông thường.
Nhưng khi Bá Đạo Quy Tắc dung hợp cùng Loạn Đạo Quy Tắc, một loại quy tắc hoàn toàn mới vừa khủng bố có thể thống trị thiên địa, vừa có thể khiến thiên địa trở nên hỗn loạn được tạo ra.
Lạc Nam không biết nên đặt tên cho loại quy tắc mới này của mình là gì… cũng chưa có thời gian để nghĩ ra tên của nó.
Hắn chỉ biết rằng khi loại quy tắc này quét ngang thể nội, toàn bộ Thần Hồn đang trói buộc của Loạn Tổ Mẫu đều bị nó nghiền nát đến mức sụp đổ.
Thành công thoát khỏi khống chế trong gang tấc, Lạc Nam gầm lên:
“Thân pháp – Kiếm Độ Càn Khôn!”